古诗词

死戍墓歌为给事姜贞毅先生作

李邺嗣

思陵望治苦若渴,侧席重宣故相出。sī líng wàng zhì kǔ ruò kě,cè xí zhòng xuān gù xiāng chū。
二十四气诬正人,首持魁柄障白日。èr shí sì qì wū zhèng rén,shǒu chí kuí bǐng zhàng bái rì。
莱阳姜公在黄门,平生忠笃感至尊。lái yáng jiāng gōng zài huáng mén,píng shēng zhōng dǔ gǎn zhì zūn。
极论丞相真有力,要使言官气得伸。jí lùn chéng xiāng zhēn yǒu lì,yào shǐ yán guān qì dé shēn。
上怒赫然死不重,却念直臣心稍动。shàng nù hè rán sǐ bù zhòng,què niàn zhí chén xīn shāo dòng。
且将赤棒代欧刀,生谪不投人鲊瓮。qiě jiāng chì bàng dài ōu dāo,shēng zhé bù tóu rén zhǎ wèng。
圣朝从谏本如流,坐看雷砰电射收。shèng cháo cóng jiàn běn rú liú,zuò kàn léi pēng diàn shè shōu。
天威朝逐陈子壮,皇恩夕召黄道周。tiān wēi cháo zhú chén zi zhuàng,huáng ēn xī zhào huáng dào zhōu。
臣{王采}哭辞阙下出,数到宣城四十日。chén wáng cǎi kū cí quē xià chū,shù dào xuān chéng sì shí rì。
忽传龙御遂升天,环未及还玦未决。hū chuán lóng yù suì shēng tiān,huán wèi jí hái jué wèi jué。
小臣目断燕云下,自操吴戈甲不卸。xiǎo chén mù duàn yàn yún xià,zì cāo wú gē jiǎ bù xiè。
人间今已绝金鸡,待到黄垆方遇赦。rén jiān jīn yǐ jué jīn jī,dài dào huáng lú fāng yù shè。
劳劳内史啼南陌,鷶?催归归不得。láo láo nèi shǐ tí nán mò,mǎi guǐ cuī guī guī bù dé。
旧馆惟寻皋伯通,残命仍投闾子直。jiù guǎn wéi xún gāo bó tōng,cán mìng réng tóu lǘ zi zhí。
三十年来泪无数,白发青山同旦暮。sān shí nián lái lèi wú shù,bái fā qīng shān tóng dàn mù。
遗骸只葬敬亭丘,万古汉臣死戍墓。yí hái zhǐ zàng jìng tíng qiū,wàn gǔ hàn chén sǐ shù mù。
君不见先皇仗剑排阊阖,臣挟秦弓侍其侧。jūn bù jiàn xiān huáng zhàng jiàn pái chāng hé,chén xié qín gōng shì qí cè。
东台给事生上书,宣州老兵死杀贼。dōng tái gěi shì shēng shàng shū,xuān zhōu lǎo bīng sǐ shā zéi。
念祖堂前异草生,青松垄上秋磷碧。niàn zǔ táng qián yì cǎo shēng,qīng sōng lǒng shàng qiū lín bì。
请取孤臣不死心,写向嵌岩一片碣。qǐng qǔ gū chén bù sǐ xīn,xiě xiàng qiàn yán yī piàn jié。

李邺嗣

李邺嗣,原名文胤,以字行,号杲堂,鄞县人。明诸生。有《杲堂诗钞》。 李邺嗣的作品>>

猜您喜欢

善哉行

李邺嗣

登山采薇,重茧下山。dēng shān cǎi wēi,zhòng jiǎn xià shān。
幽壑飞霜,百草失颜。yōu hè fēi shuāng,bǎi cǎo shī yán。
蟋蟀就田,行复入户。xī shuài jiù tián,xíng fù rù hù。
秋气迁人,我栖何所?抠衣夜立,瞻拜天枢。qiū qì qiān rén,wǒ qī hé suǒ?kōu yī yè lì,zhān bài tiān shū。
明明华汉,下烛微躯。míng míng huá hàn,xià zhú wēi qū。
壮气不居,我发易迈。zhuàng qì bù jū,wǒ fā yì mài。
志郁万年,其过乃大。zhì yù wàn nián,qí guò nǎi dà。
采薇硁硁,是为末节。cǎi wēi kēng kēng,shì wèi mò jié。
臣靡不死,复兴夏室。chén mí bù sǐ,fù xīng xià shì。

行路难

李邺嗣

步出浙江干,酸风射华发。bù chū zhè jiāng gàn,suān fēng shè huá fā。
曾此斗戈船,隔岸西陵饮马窟。céng cǐ dòu gē chuán,gé àn xī líng yǐn mǎ kū。
窄行碍履齿,莫是当年死士骨。zhǎi xíng ài lǚ chǐ,mò shì dāng nián sǐ shì gǔ。
铜腥渍草草不长,鬼作战声犹恍忽。tóng xīng zì cǎo cǎo bù zhǎng,guǐ zuò zhàn shēng yóu huǎng hū。
君不见蛟龙夜徙田横岛,海潮不到江潮小。jūn bù jiàn jiāo lóng yè xǐ tián héng dǎo,hǎi cháo bù dào jiāng cháo xiǎo。

行路难

李邺嗣

客程当落日,重经古陵傍。kè chéng dāng luò rì,zhòng jīng gǔ líng bàng。
陵柏摧为薪,百里爨室香。líng bǎi cuī wèi xīn,bǎi lǐ cuàn shì xiāng。
石人枕石马,鱼镫暗失光。shí rén zhěn shí mǎ,yú dèng àn shī guāng。
熊罴既不守,穴狐起相商。xióng pí jì bù shǒu,xué hú qǐ xiāng shāng。
自昔帝王终失势,土花滴尽行人泪。zì xī dì wáng zhōng shī shì,tǔ huā dī jǐn xíng rén lèi。
猎人获得大鹿归,角下小牌隐有字。liè rén huò dé dà lù guī,jiǎo xià xiǎo pái yǐn yǒu zì。
摩挲知写放鹿年,谁识汉陵当日事。mó sā zhī xiě fàng lù nián,shuí shí hàn líng dāng rì shì。

行路难

李邺嗣

颲风吹散阴天雾,十里横塘开石路。liè fēng chuī sàn yīn tiān wù,shí lǐ héng táng kāi shí lù。
云是当年捍海堤,黄土茫茫海眼涸。yún shì dāng nián hàn hǎi dī,huáng tǔ máng máng hǎi yǎn hé。
堤上人家学种桑,老翁不识灵胥怒。dī shàng rén jiā xué zhǒng sāng,lǎo wēng bù shí líng xū nù。
发鸠怨鸟暂得伸,草没鲛宫烽火树。fā jiū yuàn niǎo zàn dé shēn,cǎo méi jiāo gōng fēng huǒ shù。
麻姑笑语王方平,水浅蓬莱复一度。má gū xiào yǔ wáng fāng píng,shuǐ qiǎn péng lái fù yī dù。
人间海陆亦易迁,天地鸿蒙我适晤。rén jiān hǎi lù yì yì qiān,tiān dì hóng méng wǒ shì wù。
491234