古诗词

高阳台

程颂万

对镜撩花,挑灯想梦,画煤难认芳标。duì jìng liāo huā,tiāo dēng xiǎng mèng,huà méi nán rèn fāng biāo。
自在帘栊,渌波初染烟篙。zì zài lián lóng,lù bō chū rǎn yān gāo。
沉沉寒食梨花夜,悄亭台、幔卷香潮。chén chén hán shí lí huā yè,qiāo tíng tái màn juǎn xiāng cháo。
误年时、隔雨楼低,伫月厢遥。wù nián shí gé yǔ lóu dī,zhù yuè xiāng yáo。
蜀弦暗涩文园病,赚梦魂飞乱,唤醒嬴箫。shǔ xián àn sè wén yuán bìng,zhuàn mèng hún fēi luàn,huàn xǐng yíng xiāo。
抬眼东风,今番尚有红桥。tái yǎn dōng fēng,jīn fān shàng yǒu hóng qiáo。
浮花浪蕊涌相讯,裹芳心、只在樱梢。fú huā làng ruǐ yǒng xiāng xùn,guǒ fāng xīn zhǐ zài yīng shāo。
验当初、指印窗红,那角星尞。yàn dāng chū zhǐ yìn chuāng hóng,nà jiǎo xīng liào。
猜您喜欢

菩萨蛮·拟艳,集唐十阕

程颂万

落花不语空辞树。luò huā bù yǔ kōng cí shù。
伴郎翠凤双飞去。bàn láng cuì fèng shuāng fēi qù。
芳草踏青期。fāng cǎo tà qīng qī。
居然似梦归。jū rán shì mèng guī。
羞多转面语。xiū duō zhuǎn miàn yǔ。
有意通情处。yǒu yì tōng qíng chù。
春思结垂杨。chūn sī jié chuí yáng。
断肠还断肠。duàn cháng hái duàn cháng。

菩萨蛮·拟艳,集唐十阕

程颂万

东风小饮人皆醉。dōng fēng xiǎo yǐn rén jiē zuì。
房房下着珠帘睡。fáng fáng xià zhe zhū lián shuì。
压酒及花时。yā jiǔ jí huā shí。
长醒也是痴。zhǎng xǐng yě shì chī。
防闲襟并敛。fáng xián jīn bìng liǎn。
艳极翻含怨。yàn jí fān hán yuàn。
娇倚钿箜篌。jiāo yǐ diàn kōng hóu。
云轻雨易休。yún qīng yǔ yì xiū。

菩萨蛮·拟艳,集唐十阕

程颂万

好风傥借低枝便。hǎo fēng tǎng jiè dī zhī biàn。
此身愿作君家燕。cǐ shēn yuàn zuò jūn jiā yàn。
飞燕在昭阳。fēi yàn zài zhāo yáng。
春风引梦长。chūn fēng yǐn mèng zhǎng。
不知何处恨。bù zhī hé chù hèn。
已带伤春病。yǐ dài shāng chūn bìng。
娇甚却成愁。jiāo shén què chéng chóu。
空帘且梦游。kōng lián qiě mèng yóu。

菩萨蛮·拟艳,集唐十阕

程颂万

明朝惊破还乡梦。míng cháo jīng pò hái xiāng mèng。
银筝夜久殷勤弄。yín zhēng yè jiǔ yīn qín nòng。
怪客有春愁。guài kè yǒu chūn chóu。
娇歌半欲羞。jiāo gē bàn yù xiū。
绣衫金騕袅。xiù shān jīn yǎo niǎo。
何处深春好。hé chù shēn chūn hǎo。
泪粉玉阑珊。lèi fěn yù lán shān。
鸳衾不识寒。yuān qīn bù shí hán。

鹧鸪天·题张雨珊年丈湘弦离恨谱,集句

程颂万

才子诗成定可怜。cái zi shī chéng dìng kě lián。
能言青鸟罢衔笺。néng yán qīng niǎo bà xián jiān。
深知身在情长在,可得潸然是偶然。shēn zhī shēn zài qíng zhǎng zài,kě dé shān rán shì ǒu rán。
歌婉转,月婵娟。gē wǎn zhuǎn,yuè chán juān。
遥将红泪洒穷泉。yáo jiāng hóng lèi sǎ qióng quán。
相思只傍花边立,自古多情损少年。xiāng sī zhǐ bàng huā biān lì,zì gǔ duō qíng sǔn shǎo nián。

阮郎归·集六一词四阕

程颂万

门前杨柳绿阴齐。mén qián yáng liǔ lǜ yīn qí。
年前心眼期。nián qián xīn yǎn qī。
人生自是有情痴。rén shēng zì shì yǒu qíng chī。
低头双泪垂。dī tóu shuāng lèi chuí。
寒水碧,草烟低。hán shuǐ bì,cǎo yān dī。
行人去路迷。xíng rén qù lù mí。
来如春梦不多时。lái rú chūn mèng bù duō shí。
而今花又飞。ér jīn huā yòu fēi。

阮郎归·集六一词四阕

程颂万

拟将沉醉为清欢。nǐ jiāng chén zuì wèi qīng huān。
黄昏独倚阑。huáng hūn dú yǐ lán。
一重水隔一重山。yī zhòng shuǐ gé yī zhòng shān。
夕阳楼外闲。xī yáng lóu wài xián。
愁眉敛,晚妆残。chóu méi liǎn,wǎn zhuāng cán。
拈花子细看。niān huā zi xì kàn。
锦屏罗幕护春寒。jǐn píng luó mù hù chūn hán。
无人整翠鬟。wú rén zhěng cuì huán。

阮郎归·集六一词四阕

程颂万

关心只为牡丹红。guān xīn zhǐ wèi mǔ dān hóng。
携手玩芳丛。xié shǒu wán fāng cóng。
垂杨紫陌洛城东。chuí yáng zǐ mò luò chéng dōng。
无物似情浓。wú wù shì qíng nóng。
慵不采,觉春空。yōng bù cǎi,jué chūn kōng。
何处认郎踪。hé chù rèn láng zōng。
吹开吹谢苦匆匆。chuī kāi chuī xiè kǔ cōng cōng。
还解嫁东风。hái jiě jià dōng fēng。

阮郎归·集六一词四阕

程颂万

莫教银烛促佳期。mò jiào yín zhú cù jiā qī。
离人殊未归。lí rén shū wèi guī。
夜来风雨转离披。yè lái fēng yǔ zhuǎn lí pī。
无花空折枝。wú huā kōng zhé zhī。
春艳艳,梦依依。chūn yàn yàn,mèng yī yī。
阳台行雨回。yáng tái xíng yǔ huí。
琵琶傍畔且寻思。pí pá bàng pàn qiě xún sī。
啼妆更为谁。tí zhuāng gèng wèi shuí。

台城路和叔由韵

程颂万

斜阳又送春人去,阑阴坠愁飘满。xié yáng yòu sòng chūn rén qù,lán yīn zhuì chóu piāo mǎn。
绿衬鸥天,黄移蝶路,忆否年时寻遍。lǜ chèn ōu tiān,huáng yí dié lù,yì fǒu nián shí xún biàn。
卿休再劝。qīng xiū zài quàn。
算已是飘蓬,两边绿浅。suàn yǐ shì piāo péng,liǎng biān lǜ qiǎn。
那日帘栊,一层勾了一层怨。nà rì lián lóng,yī céng gōu le yī céng yuàn。
腰围销瘦似我,况东风昨夜,吹得鹃远。yāo wéi xiāo shòu shì wǒ,kuàng dōng fēng zuó yè,chuī dé juān yuǎn。
稚柳围廊,狂花掠榭,曾系玉骢魂断。zhì liǔ wéi láng,kuáng huā lüè xiè,céng xì yù cōng hún duàn。
刘郎去晚。liú láng qù wǎn。
只半霎天涯,笑桃人面。zhǐ bàn shà tiān yá,xiào táo rén miàn。
剩有柔肠,为伊千万转。shèng yǒu róu cháng,wèi yī qiān wàn zhuǎn。

玉楼春·再集十阕

程颂万

谁知闲凭阑干处。shuí zhī xián píng lán gàn chù。
惟有绿杨芳草路。wéi yǒu lǜ yáng fāng cǎo lù。
楚王台上一神仙,赢得百花无限妒。chǔ wáng tái shàng yī shén xiān,yíng dé bǎi huā wú xiàn dù。
香车系在谁家树。xiāng chē xì zài shuí jiā shù。
泪眼倚楼频独语。lèi yǎn yǐ lóu pín dú yǔ。
日斜归去奈何春,满眼游丝兼落絮。rì xié guī qù nài hé chūn,mǎn yǎn yóu sī jiān luò xù。

玉楼春·再集十阕

程颂万

腰柔乍怯人相近。yāo róu zhà qiè rén xiāng jìn。
红日长时添酒困。hóng rì zhǎng shí tiān jiǔ kùn。
见来无事去还思,满眼泪珠言不尽。jiàn lái wú shì qù hái sī,mǎn yǎn lèi zhū yán bù jǐn。
簟香卷穗灯生晕。diàn xiāng juǎn suì dēng shēng yūn。
梦又不成灯又尽。mèng yòu bù chéng dēng yòu jǐn。
隔帘风雨闭门时,万叶千声皆是恨。gé lián fēng yǔ bì mén shí,wàn yè qiān shēng jiē shì hèn。

玉楼春·再集十阕

程颂万

也知自为伤春瘦。yě zhī zì wèi shāng chūn shòu。
清淡园林春过后。qīng dàn yuán lín chūn guò hòu。
落花狼藉酒阑珊,双手舞余拖翠袖。luò huā láng jí jiǔ lán shān,shuāng shǒu wǔ yú tuō cuì xiù。
叶间梅子青如豆。yè jiān méi zi qīng rú dòu。
醉拆嫩房红蕊嗅。zuì chāi nèn fáng hóng ruǐ xiù。
无人堪与补残枝,风雨时时添气候。wú rén kān yǔ bǔ cán zhī,fēng yǔ shí shí tiān qì hòu。

玉楼春·再集十阕

程颂万

绿鬟堆枕香云拥。lǜ huán duī zhěn xiāng yún yōng。
半醉腾腾春睡重。bàn zuì téng téng chūn shuì zhòng。
休回娇眼断人肠,一片风情无处用。xiū huí jiāo yǎn duàn rén cháng,yī piàn fēng qíng wú chù yòng。
沉沉庭院莺吟弄。chén chén tíng yuàn yīng yín nòng。
正是浴兰时节动。zhèng shì yù lán shí jié dòng。
无情花对有情人,倚阑无语伤离凤。wú qíng huā duì yǒu qíng rén,yǐ lán wú yǔ shāng lí fèng。

玉楼春·再集十阕

程颂万

阑干倚遍重来凭。lán gàn yǐ biàn zhòng lái píng。
不奈多娇长似困。bù nài duō jiāo zhǎng shì kùn。
年年三月病恹恹,堪恨风流成薄幸。nián nián sān yuè bìng yān yān,kān hèn fēng liú chéng báo xìng。
珠帘半下香销印。zhū lián bàn xià xiāng xiāo yìn。
欲扫残红犹未忍。yù sǎo cán hóng yóu wèi rěn。
不随流水即随风,满眼凄凉愁不尽。bù suí liú shuǐ jí suí fēng,mǎn yǎn qī liáng chóu bù jǐn。