古诗词

章祐叔同年同有补外之志亦用山谷韵赠之

夏孙桐

不为牛后为鸡口,自污乃复慕升斗。bù wèi niú hòu wèi jī kǒu,zì wū nǎi fù mù shēng dòu。
我诚无藉君亦然,握粟之卜相往还。wǒ chéng wú jí jūn yì rán,wò sù zhī bo xiāng wǎng hái。
若论位置果何有,两臒宜在薮泽间。ruò lùn wèi zhì guǒ hé yǒu,liǎng wò yí zài sǒu zé jiān。
盐车崎岖峻阪上,刍秣何殊万金赏。yán chē qí qū jùn bǎn shàng,chú mò hé shū wàn jīn shǎng。
苦说槁饿真不情,陆沈变计思典城。kǔ shuō gǎo è zhēn bù qíng,lù shěn biàn jì sī diǎn chéng。
为米折腰古所耻,舍鱼取掌今犹荣。wèi mǐ zhé yāo gǔ suǒ chǐ,shě yú qǔ zhǎng jīn yóu róng。
似君之才岂百里,我亦杜陵一男子。shì jūn zhī cái qǐ bǎi lǐ,wǒ yì dù líng yī nán zi。
滔滔方令长沮叹,沾沾胡效魏其喜。tāo tāo fāng lìng zhǎng jǔ tàn,zhān zhān hú xiào wèi qí xǐ。
君不见,将书掣肘事更难,一弦不调无能弹。jūn bù jiàn,jiāng shū chè zhǒu shì gèng nán,yī xián bù diào wú néng dàn。
公田种秫几偿愿,债台拾级先跻攀。gōng tián zhǒng shú jǐ cháng yuàn,zhài tái shí jí xiān jī pān。
吁嗟,人生苟无适俗韵,何异鹿豕居泽鱼鳖山。xū jiē,rén shēng gǒu wú shì sú yùn,hé yì lù shǐ jū zé yú biē shān。

夏孙桐

宇闰枝,晚号闰庵。出身书香世家。光绪壬午举人,壬辰进士,翰林院编修。戊戌、癸卯两充会试同考官,庚子、辛丑简任四川、广东乡试副主考。丁末,出任浙江湖州知府。民国初,夏应聘入都,纂修清史稿。徐世昌辑清儒学案、晚晴簃诗汇,夏孙桐曾主其事。夏是近代著名词人,著有悔龛词。诗作有观所尚斋诗存。享年八十五岁(一八五七—一九四二)。 夏孙桐的作品>>

猜您喜欢

题重摹憩园图四首

夏孙桐

流涕平泉记一篇,清门三绝护云烟。liú tì píng quán jì yī piān,qīng mén sān jué hù yún yān。
左家有妹差强意,画笔依稀说再传。zuǒ jiā yǒu mèi chà qiáng yì,huà bǐ yī xī shuō zài chuán。

题重摹憩园图四首

夏孙桐

当时宅相每推君,断简珠还意独勤。dāng shí zhái xiāng měi tuī jūn,duàn jiǎn zhū hái yì dú qín。
纸上犹堪陈迹认,槐庭清影一镫分。zhǐ shàng yóu kān chén jì rèn,huái tíng qīng yǐng yī dèng fēn。

题重摹憩园图四首

夏孙桐

祖德留遗易水滨,诸孙绳武愧无因。zǔ dé liú yí yì shuǐ bīn,zhū sūn shéng wǔ kuì wú yīn。
羊昙旧是西州客,会到名园作主人。yáng tán jiù shì xī zhōu kè,huì dào míng yuán zuò zhǔ rén。

甲午岁散馆日者占余当外授陈留令言之甚决竟不验今阅八年典试粤东过之感赋

夏孙桐

禾黍中原似掌平,先贤风俗有馀清。hé shǔ zhōng yuán shì zhǎng píng,xiān xián fēng sú yǒu yú qīng。
折腰五斗平生负,笑煞书生禄命轻。zhé yāo wǔ dòu píng shēng fù,xiào shā shū shēng lù mìng qīng。

宿州道中

夏孙桐

莽莽平芜大泽乡,野人茅屋祀陈王。mǎng mǎng píng wú dà zé xiāng,yě rén máo wū sì chén wáng。
早知屠狗英雄尽,疏蓼枯杨古战场。zǎo zhī tú gǒu yīng xióng jǐn,shū liǎo kū yáng gǔ zhàn chǎng。

自题青镫有味旧图三首

夏孙桐

三十年来指一弹,疏窗依旧月如丸。sān shí nián lái zhǐ yī dàn,shū chuāng yī jiù yuè rú wán。
人间无限沧桑事,多作恒河皱面看。rén jiān wú xiàn cāng sāng shì,duō zuò héng hé zhòu miàn kàn。

自题青镫有味旧图三首

夏孙桐

白首编摩作蠹鱼,忧危闲趣遣居诸。bái shǒu biān mó zuò dù yú,yōu wēi xián qù qiǎn jū zhū。
祛卢文字吾妻史,总是儿时未见书。qū lú wén zì wú qī shǐ,zǒng shì ér shí wèi jiàn shū。

自题青镫有味旧图三首

夏孙桐

抵掌匡时大有人,鹤徵几辈起沈沦。dǐ zhǎng kuāng shí dà yǒu rén,hè zhēng jǐ bèi qǐ shěn lún。
广文海角官常冷,玉屑谈诗忆麈尘。guǎng wén hǎi jiǎo guān cháng lěng,yù xiè tán shī yì zhǔ chén。

自题常山冷驿图三首

夏孙桐

年年辛苦制征衣,春雪滹沱见雁飞。nián nián xīn kǔ zhì zhēng yī,chūn xuě hū tuó jiàn yàn fēi。
肠断玉钗红烛句,思家梦境已全非。cháng duàn yù chāi hóng zhú jù,sī jiā mèng jìng yǐ quán fēi。

自题常山冷驿图三首

夏孙桐

几日临歧心早动,六州铸铁错难收。jǐ rì lín qí xīn zǎo dòng,liù zhōu zhù tiě cuò nán shōu。
人间尚有封侯悔,况为皇华误白头。rén jiān shàng yǒu fēng hóu huǐ,kuàng wèi huáng huá wù bái tóu。

自题常山冷驿图三首

夏孙桐

悼亡诗料写荒寒,皋庑相依慰愿难。dào wáng shī liào xiě huāng hán,gāo wǔ xiāng yī wèi yuàn nán。
今夕孤镫风雪里,太行山色怕重看。jīn xī gū dèng fēng xuě lǐ,tài xíng shān sè pà zhòng kàn。

周碧蕖画梅三首

夏孙桐

锁骨金沙自耐寒,嫠蟾还与伴幽单。suǒ gǔ jīn shā zì nài hán,lí chán hái yǔ bàn yōu dān。
尚湖黛色浓如画,诗句难删羽素兰。shàng hú dài sè nóng rú huà,shī jù nán shān yǔ sù lán。

周碧蕖画梅三首

夏孙桐

盈盈金屋贮闲愁,此树婆娑感未休。yíng yíng jīn wū zhù xián chóu,cǐ shù pó suō gǎn wèi xiū。
东阁风流亲见得,花时何逊在扬州。dōng gé fēng liú qīn jiàn dé,huā shí hé xùn zài yáng zhōu。

周碧蕖画梅三首

夏孙桐

罗浮春梦小华胥,青鸟殷勤问碧虚。luó fú chūn mèng xiǎo huá xū,qīng niǎo yīn qín wèn bì xū。
只道黄金堪买赋,人间错作女相如。zhǐ dào huáng jīn kān mǎi fù,rén jiān cuò zuò nǚ xiāng rú。

为陆彤士比部题马湘兰画紫竹观音像二首

夏孙桐

风花历劫不消磨,识尽情天付黛螺。fēng huā lì jié bù xiāo mó,shí jǐn qíng tiān fù dài luó。
莫是蒲团真了彻,故殊倚竹话牵萝。mò shì pú tuán zhēn le chè,gù shū yǐ zhú huà qiān luó。