古诗词

吴颖芝前辈属题先德两代孝行并送出守粤东

夏孙桐

以孝治天下,自昔有明训。yǐ xiào zhì tiān xià,zì xī yǒu míng xùn。
求忠必于此,源清流乃润。qiú zhōng bì yú cǐ,yuán qīng liú nǎi rùn。
世风日以颓,内行修者谨。shì fēng rì yǐ tuí,nèi xíng xiū zhě jǐn。
邪说寖披猖,彝伦显排摈。xié shuō jìn pī chāng,yí lún xiǎn pái bìn。
直忧天性漓,遑论国纲振。zhí yōu tiān xìng lí,huáng lùn guó gāng zhèn。
颇闻殊方言,族制觇化进。pǒ wén shū fāng yán,zú zhì chān huà jìn。
孝为我宗教,万行由导浚。xiào wèi wǒ zōng jiào,wàn xíng yóu dǎo jùn。
谓贯去来今,范围至闳峻。wèi guàn qù lái jīn,fàn wéi zhì hóng jùn。
国粹果常存,薄俗庶能镇。guó cuì guǒ cháng cún,báo sú shù néng zhèn。
勾吴至德裔,百世垂令闻。gōu wú zhì dé yì,bǎi shì chuí lìng wén。
峨峨两先生,家法徵豫顺。é é liǎng xiān shēng,jiā fǎ zhēng yù shùn。
循陔膳弥馨,凿楹书可捃。xún gāi shàn mí xīn,záo yíng shū kě jùn。
闺门见雍穆,乡里化悁忿。guī mén jiàn yōng mù,xiāng lǐ huà yuān fèn。
济美绰楔题,旧德瞽宗馂。jì měi chuò xiē tí,jiù dé gǔ zōng jùn。
为善畏人知,种福乃常分。wèi shàn wèi rén zhī,zhǒng fú nǎi cháng fēn。
家得子孙贤,天池鹏翼运。jiā dé zi sūn xián,tiān chí péng yì yùn。
讲幄勤献纳,词林数才俊。jiǎng wò qín xiàn nà,cí lín shù cái jùn。
大用众所期,暂出守边郡。dà yòng zhòng suǒ qī,zàn chū shǒu biān jùn。
伏陛二三策,去国见诚荩。fú bì èr sān cè,qù guó jiàn chéng jìn。
忠孝结主知,庭闱荷清问。zhōng xiào jié zhǔ zhī,tíng wéi hé qīng wèn。
时艰正需贤,遭遇天不靳。shí jiān zhèng xū xián,zāo yù tiān bù jìn。
君亲两无负,斯语吾能信。jūn qīn liǎng wú fù,sī yǔ wú néng xìn。

夏孙桐

宇闰枝,晚号闰庵。出身书香世家。光绪壬午举人,壬辰进士,翰林院编修。戊戌、癸卯两充会试同考官,庚子、辛丑简任四川、广东乡试副主考。丁末,出任浙江湖州知府。民国初,夏应聘入都,纂修清史稿。徐世昌辑清儒学案、晚晴簃诗汇,夏孙桐曾主其事。夏是近代著名词人,著有悔龛词。诗作有观所尚斋诗存。享年八十五岁(一八五七—一九四二)。 夏孙桐的作品>>

猜您喜欢

北上留别泾皋同志

夏孙桐

断送秋光又一年,芙蓉寂寞冷江烟。duàn sòng qiū guāng yòu yī nián,fú róng jì mò lěng jiāng yān。
登山临水将归客,破浪乘风未了缘。dēng shān lín shuǐ jiāng guī kè,pò làng chéng fēng wèi le yuán。
对酒歌成宜楚调,载书装重笑吴船。duì jiǔ gē chéng yí chǔ diào,zài shū zhuāng zhòng xiào wú chuán。
牢愁别绪何须诉,日日孤云落照边。láo chóu bié xù hé xū sù,rì rì gū yún luò zhào biān。

沂州过诸葛武侯故里

夏孙桐

卧龙千古此钟英,故里琅琊尚可寻。wò lóng qiān gǔ cǐ zhōng yīng,gù lǐ láng yá shàng kě xún。
汉代山东原出相,少年梁甫亦耽吟。hàn dài shān dōng yuán chū xiāng,shǎo nián liáng fǔ yì dān yín。
重扶炎运艰难业,不改躬耕淡泊心。zhòng fú yán yùn jiān nán yè,bù gǎi gōng gēng dàn pō xīn。
求达如公果无愧,我来凭轼倍倾忱。qiú dá rú gōng guǒ wú kuì,wǒ lái píng shì bèi qīng chén。

闱后去金陵留别方和斋余寿平张锡珊

夏孙桐

渺渺秋江放棹迟,离怀难得属新知。miǎo miǎo qiū jiāng fàng zhào chí,lí huái nán dé shǔ xīn zhī。
文章衮衮输公等,身世茫茫对此时。wén zhāng gǔn gǔn shū gōng děng,shēn shì máng máng duì cǐ shí。
得鹿名场原有命,归鸿何日寄相思。dé lù míng chǎng yuán yǒu mìng,guī hóng hé rì jì xiāng sī。
销魂一曲台城路,绾系行人柳万丝。xiāo hún yī qū tái chéng lù,wǎn xì xíng rén liǔ wàn sī。

泊临清州二首

夏孙桐

下闸冲津纳卫漳,双流咫尺会舟航。xià zhá chōng jīn nà wèi zhāng,shuāng liú zhǐ chǐ huì zhōu háng。
中原襟带开岩郡,漕运枢键接帝疆。zhōng yuán jīn dài kāi yán jùn,cáo yùn shū jiàn jiē dì jiāng。
水市万家烟户密,浮图九级古陂荒。shuǐ shì wàn jiā yān hù mì,fú tú jiǔ jí gǔ bēi huāng。
悠悠此去江南路,羁客临歧感夕阳。yōu yōu cǐ qù jiāng nán lù,jī kè lín qí gǎn xī yáng。

泊临清州二首

夏孙桐

秋潦残堤水势宽,城闉隐起暮烟寒。qiū lǎo cán dī shuǐ shì kuān,chéng yīn yǐn qǐ mù yān hán。
一行远雁连霜树,数点昏鸦立电竿。yī xíng yuǎn yàn lián shuāng shù,shù diǎn hūn yā lì diàn gān。
行旅方知关吏贵,灾区还念赈需难。xíng lǚ fāng zhī guān lì guì,zāi qū hái niàn zhèn xū nán。
嗷嗷中泽严冬迫,谁向监门画里看。áo áo zhōng zé yán dōng pò,shuí xiàng jiān mén huà lǐ kàn。

露筋祠雨泊感怀

夏孙桐

孤怀自分称行吟,飘泊扁舟万虑侵。gū huái zì fēn chēng xíng yín,piāo pō biǎn zhōu wàn lǜ qīn。
渐觉艰难到生计,未能抛弃是名心。jiàn jué jiān nán dào shēng jì,wèi néng pāo qì shì míng xīn。
江关烽火回头暗,燕岭飞云入望深。jiāng guān fēng huǒ huí tóu àn,yàn lǐng fēi yún rù wàng shēn。
万树柳丝三日雨,露筋祠畔又秋阴。wàn shù liǔ sī sān rì yǔ,lù jīn cí pàn yòu qiū yīn。

登黄山望两岸炮台

夏孙桐

插江山势耸岧峣,被酒登临意廓寥。chā jiāng shān shì sǒng tiáo yáo,bèi jiǔ dēng lín yì kuò liáo。
云外双螺京口影,风中万马海门潮。yún wài shuāng luó jīng kǒu yǐng,fēng zhōng wàn mǎ hǎi mén cháo。
重重壁垒新天险,草草廛闾小市嚣。zhòng zhòng bì lěi xīn tiān xiǎn,cǎo cǎo chán lǘ xiǎo shì xiāo。
正是河豚吹雪上,故乡能不恋渔?。zhèng shì hé tún chuī xuě shàng,gù xiāng néng bù liàn yú diāo。

为曹理斋题唐砖美人拓本四首整鬟

夏孙桐

何代婵娟子,云衣翠墨香。hé dài chán juān zi,yún yī cuì mò xiāng。
莫谈天宝事,拥髻但凄凉。mò tán tiān bǎo shì,yōng jì dàn qī liáng。

为曹理斋题唐砖美人拓本四首整鬟

夏孙桐

拂拭复拂拭,馨香洁白心。fú shì fù fú shì,xīn xiāng jié bái xīn。
人间金碗出,铜狄共销沈。rén jiān jīn wǎn chū,tóng dí gòng xiāo shěn。

为曹理斋题唐砖美人拓本四首整鬟

夏孙桐

宫样团龙饼,殷勤织手煎。gōng yàng tuán lóng bǐng,yīn qín zhī shǒu jiān。
但思茎露润,那惜豆萁燃。dàn sī jīng lù rùn,nà xī dòu qí rán。

为曹理斋题唐砖美人拓本四首整鬟

夏孙桐

也有调羹手,何人食性谙。yě yǒu diào gēng shǒu,hé rén shí xìng ān。
生憎刀俎上,鱼碎说分甘。shēng zēng dāo zǔ shàng,yú suì shuō fēn gān。

崇效寺白桃花盛开丁香梨花间之极娟茜之致三首

夏孙桐

淡淡春痕蝶未知,留人最好夕阳时。dàn dàn chūn hén dié wèi zhī,liú rén zuì hǎo xī yáng shí。
谁于红杏青松外,借影疏廉写折枝。shuí yú hóng xìng qīng sōng wài,jiè yǐng shū lián xiě zhé zhī。

崇效寺白桃花盛开丁香梨花间之极娟茜之致三首

夏孙桐

一晌茶烟起灭中,读碑客散画廊空。yī shǎng chá yān qǐ miè zhōng,dú bēi kè sàn huà láng kōng。
满庭香雪无言处,消受城南几日风。mǎn tíng xiāng xuě wú yán chù,xiāo shòu chéng nán jǐ rì fēng。

崇效寺白桃花盛开丁香梨花间之极娟茜之致三首

夏孙桐

白纸坊边岁岁春,也同崔护忆前尘。bái zhǐ fāng biān suì suì chūn,yě tóng cuī hù yì qián chén。
鼠姑风里游重订,只恐花开解笑人。shǔ gū fēng lǐ yóu zhòng dìng,zhǐ kǒng huā kāi jiě xiào rén。

岁暮怀人十四首客广州作寄以代柬

夏孙桐

昨听寒潮黄歇浦,又寻春草尉佗台。zuó tīng hán cháo huáng xiē pǔ,yòu xún chūn cǎo wèi tuó tái。
软红旧梦时来往,苦忆消寒九九杯。ruǎn hóng jiù mèng shí lái wǎng,kǔ yì xiāo hán jiǔ jiǔ bēi。