古诗词

游波斯庵赠展昉二僧

岑澄

一路霜风响石藤,日长金地少人登。yī lù shuāng fēng xiǎng shí téng,rì zhǎng jīn dì shǎo rén dēng。
四山峭壁都扶座,十月平林已结冰。sì shān qiào bì dōu fú zuò,shí yuè píng lín yǐ jié bīng。
施食鸽分厨内粟,持斋猿护佛前镫。shī shí gē fēn chú nèi sù,chí zhāi yuán hù fú qián dèng。
劳劳下界红尘扰,输尔幽栖最上层。láo láo xià jiè hóng chén rǎo,shū ěr yōu qī zuì shàng céng。

岑澄

岑澄,字清泰,以字行,号铁泉,南海人。有《?簩山人诗集》。 岑澄的作品>>

猜您喜欢

江阁晓起理琴

岑澄

霜烟蒙蒙汀树湿,卷帘烟气浮窗入。shuāng yān méng méng tīng shù shī,juǎn lián yān qì fú chuāng rù。
烟中一桁插寒山,玉玦金环远堪拾。yān zhōng yī héng chā hán shān,yù jué jīn huán yuǎn kān shí。
幽人睡起高阁间,皮冠欹侧面缬寒。yōu rén shuì qǐ gāo gé jiān,pí guān yī cè miàn xié hán。
挂壁焦桐久未试,临风忽作高山弹。guà bì jiāo tóng jiǔ wèi shì,lín fēng hū zuò gāo shān dàn。
操缦轻摇凤凰柱,冷雁泠泠半天语。cāo màn qīng yáo fèng huáng zhù,lěng yàn líng líng bàn tiān yǔ。
瓦上朝凝檞叶霜,檐前夜过桐花雨。wǎ shàng cháo níng jiě yè shuāng,yán qián yè guò tóng huā yǔ。
一弹再弹弹转促,声落鹅湖动空绿。yī dàn zài dàn dàn zhuǎn cù,shēng luò é hú dòng kōng lǜ。
湖边草舍相当开,门外凫鹥晴对浴。hú biān cǎo shě xiāng dāng kāi,mén wài fú yī qíng duì yù。
此时万树开梅花,岭南春色满人家。cǐ shí wàn shù kāi méi huā,lǐng nán chūn sè mǎn rén jiā。
举头四顾山影寂,长空万里寒无哗。jǔ tóu sì gù shān yǐng jì,zhǎng kōng wàn lǐ hán wú huā。
阑干十幅临春沼,月落星稀闻野鸟。lán gàn shí fú lín chūn zhǎo,yuè luò xīng xī wén yě niǎo。
丝桐忘我我忘形,一丸日跃天门晓。sī tóng wàng wǒ wǒ wàng xíng,yī wán rì yuè tiān mén xiǎo。
1612