古诗词

施南

严烺

青霄缥缈青峰顶,绝磴悬梯步云冷。qīng xiāo piāo miǎo qīng fēng dǐng,jué dèng xuán tī bù yún lěng。
畏路偏惊岁月心,参天乱落楩楠影。wèi lù piān jīng suì yuè xīn,cān tiān luàn luò pián nán yǐng。
此地传闻古夜郎,夔州西上是华阳。cǐ dì chuán wén gǔ yè láng,kuí zhōu xī shàng shì huá yáng。
可怜绕郭青江水,问月无人倚大荒。kě lián rào guō qīng jiāng shuǐ,wèn yuè wú rén yǐ dà huāng。

严烺

清浙江仁和人,字小农。嘉庆中入赀为通判。道光间官至河东、江南河道总督。其治运河北路,以“蓄汶敌卫为最要机宜”;论江南河务,以“蓄清敌黄为河务第一关键”。后坐事降运同。 严烺的作品>>

猜您喜欢

信阳道中呈初颐园光禄

严烺

朝傍青山行,暮傍青山宿。cháo bàng qīng shān xíng,mù bàng qīng shān sù。
青山三百重,处处结茅屋。qīng shān sān bǎi zhòng,chù chù jié máo wū。
茅屋高低倚涧泉,竹阴深处落秋烟。máo wū gāo dī yǐ jiàn quán,zhú yīn shēn chù luò qiū yān。
山灵镇日作云雨,欲雨不雨空青莲。shān líng zhèn rì zuò yún yǔ,yù yǔ bù yǔ kōng qīng lián。
青莲花在峰顶上,雾鬓云鬟齐相向。qīng lián huā zài fēng dǐng shàng,wù bìn yún huán qí xiāng xiàng。
老猿啼树苍隼飞,木叶纷纷尽飘扬。lǎo yuán tí shù cāng sǔn fēi,mù yè fēn fēn jǐn piāo yáng。
一山中间一重溪,山形曲曲水澌澌。yī shān zhōng jiān yī zhòng xī,shān xíng qū qū shuǐ sī sī。
使君车驰如风雨,追君直过夕阳西。shǐ jūn chē chí rú fēng yǔ,zhuī jūn zhí guò xī yáng xī。
候吏冬冬击鼍鼓,日边双节自飞舞。hòu lì dōng dōng jī tuó gǔ,rì biān shuāng jié zì fēi wǔ。
輶轩到处万人观,题诗特为纪风土。yóu xuān dào chù wàn rén guān,tí shī tè wèi jì fēng tǔ。
我生三十好说山,家住昆明大华间。wǒ shēng sān shí hǎo shuō shān,jiā zhù kūn míng dà huá jiān。
丹嶂久别不归去,逢山便觉开心颜。dān zhàng jiǔ bié bù guī qù,féng shān biàn jué kāi xīn yán。
心颜开兮在行路,万壑千岩为君赋。xīn yán kāi xī zài xíng lù,wàn hè qiān yán wèi jūn fù。
昔年曾食武昌鱼,今日重指汉阳树。xī nián céng shí wǔ chāng yú,jīn rì zhòng zhǐ hàn yáng shù。
云树深深客思浮,汉阳城下大江流。yún shù shēn shēn kè sī fú,hàn yáng chéng xià dà jiāng liú。
大江万里流不尽,日日看山江上楼。dà jiāng wàn lǐ liú bù jǐn,rì rì kàn shān jiāng shàng lóu。
1612