古诗词

嘉岭山寻范文正公读书处

邓廷桢

乙亥二月月几望,捧檄延州度千嶂。yǐ hài èr yuè yuè jǐ wàng,pěng xí yán zhōu dù qiān zhàng。
马头忽现嘉岭山,大字摹崖屹相向。mǎ tóu hū xiàn jiā lǐng shān,dà zì mó yá yì xiāng xiàng。
怪螭蟠屈瘦蛟舞,乃是龙图老子之笔仗。guài chī pán qū shòu jiāo wǔ,nǎi shì lóng tú lǎo zi zhī bǐ zhàng。
闻道当年帅此邦,屡蹑巉岩寄幽旷。wén dào dāng nián shuài cǐ bāng,lǚ niè chán yán jì yōu kuàng。
手持蠹简揖山灵,一种清虚恍来贶。shǒu chí dù jiǎn yī shān líng,yī zhǒng qīng xū huǎng lái kuàng。
我览公书心已钦,我思公迹神逾王。wǒ lǎn gōng shū xīn yǐ qīn,wǒ sī gōng jì shén yú wáng。
初为运转副夏竦,继以曹郎扼边障。chū wèi yùn zhuǎn fù xià sǒng,jì yǐ cáo láng è biān zhàng。
罢榷招流亡,营田省输饟。bà què zhāo liú wáng,yíng tián shěng shū xiǎng。
坚壁老敌师,焚书斥贼妄。jiān bì lǎo dí shī,fén shū chì zéi wàng。
一十二砦唇齿联,万八千军虎貔壮。yī shí èr zhài chún chǐ lián,wàn bā qiān jūn hǔ pí zhuàng。
威名不屑淮阴韩,盛德应同丞相亮。wēi míng bù xiè huái yīn hán,shèng dé yīng tóng chéng xiāng liàng。
坐使西人破胆惊,却马回戈不敢抗。zuò shǐ xī rén pò dǎn jīng,què mǎ huí gē bù gǎn kàng。
岂知公余示整暇,啸歌更踞兹山上。qǐ zhī gōng yú shì zhěng xiá,xiào gē gèng jù zī shān shàng。
方悟胸中数万兵,都由五千拄腹撑肠相酝酿。fāng wù xiōng zhōng shù wàn bīng,dōu yóu wǔ qiān zhǔ fù chēng cháng xiāng yùn niàng。
我来登山寻旧迹,岂有遗民足咨访。wǒ lái dēng shān xún jiù jì,qǐ yǒu yí mín zú zī fǎng。
山前闻清钟,山后发樵唱。shān qián wén qīng zhōng,shān hòu fā qiáo chàng。
摘星无复矗,危楼古井空余白云漾。zhāi xīng wú fù chù,wēi lóu gǔ jǐng kōng yú bái yún yàng。
嗟哉九京安可作,仰止高山意怊怅。jiē zāi jiǔ jīng ān kě zuò,yǎng zhǐ gāo shān yì chāo chàng。
他年青鞋布袜游圭峰,定从雾阁云窗觏真相。tā nián qīng xié bù wà yóu guī fēng,dìng cóng wù gé yún chuāng gòu zhēn xiāng。
邓廷桢

邓廷桢

邓廷桢(1776-1846),字维周,又字嶰筠,晚号妙吉祥室老人、刚木老人。汉族,江苏江宁(今南京)人。祖籍苏州洞庭西山明月湾。清代官吏,民族英雄。嘉庆六年进士,工书法、擅诗文、授编修,官至云贵、闽浙、两江总督,与林则徐协力查禁鸦片,击退英舰挑衅。后调闽浙,坐在粤办理不善事戍伊犁。释还,迁至陕西巡抚。有《石砚斋诗抄》等多部著作传世。江苏南京市有“邓廷桢墓”可供瞻仰、凭吊。 邓廷桢的作品>>

猜您喜欢

九日集抱瓮园赋诗甚欢翼日乃大风雨用惜抱轩集中猎日次重九诗韵柬异之

邓廷桢

侏儒饱死笑臣朔,岂识天机谢雕斫。zhū rú bǎo sǐ xiào chén shuò,qǐ shí tiān jī xiè diāo zhuó。
吾侪相求重声气,不与嚣嚣竞风飑。wú chái xiāng qiú zhòng shēng qì,bù yǔ xiāo xiāo jìng fēng biāo。
各从颔下抱骊珠,那肯怀中藏鼠璞。gè cóng hàn xià bào lí zhū,nà kěn huái zhōng cáng shǔ pú。
舒州山水本奇绝,我与君来锡双卓。shū zhōu shān shuǐ běn qí jué,wǒ yǔ jūn lái xī shuāng zhuó。
昨逢重九秋气清,共款园扉无剥啄。zuó féng zhòng jiǔ qiū qì qīng,gòng kuǎn yuán fēi wú bō zhuó。
登高姑一陟附娄,矫首龙山青黛扑。dēng gāo gū yī zhì fù lóu,jiǎo shǒu lóng shān qīng dài pū。
风吹皂帽歌乌乌,我亦相从如猎较。fēng chuī zào mào gē wū wū,wǒ yì xiāng cóng rú liè jiào。
文昌昭谏蹑迹至,筮得朋簪手重握。wén chāng zhāo jiàn niè jì zhì,shì dé péng zān shǒu zhòng wò。
陆玑草木剧纷纶,郭璞虫鱼更斑驳。lù jī cǎo mù jù fēn lún,guō pú chóng yú gèng bān bó。
须臾客去余就睡,江上西风动清角。xū yú kè qù yú jiù shuì,jiāng shàng xī fēng dòng qīng jiǎo。
明晨急雨寒潇潇,云气苍黄湿寥邈。míng chén jí yǔ hán xiāo xiāo,yún qì cāng huáng shī liáo miǎo。
侧闻先生夜无寐,吟声非梦亦非觉。cè wén xiān shēng yè wú mèi,yín shēng fēi mèng yì fēi jué。
阴晴未许周髀算,悲愉有似迷藏捉。yīn qíng wèi xǔ zhōu bì suàn,bēi yú yǒu shì mí cáng zhuō。
旷观区宇解先忧,頫睇缥缈嗤独学。kuàng guān qū yǔ jiě xiān yōu,fǔ dì piāo miǎo chī dú xué。
作诗摩垒再致师,酬答勿辞朋友数。zuò shī mó lěi zài zhì shī,chóu dá wù cí péng yǒu shù。
1612