古诗词

石庄晤施汉章少府

张廷寿

清晨动征铎,初日蔽林坰。qīng chén dòng zhēng duó,chū rì bì lín jiōng。
高树郁苍荫,幽泉流古馨。gāo shù yù cāng yīn,yōu quán liú gǔ xīn。
飞尘属广路,冠盖何亭亭。fēi chén shǔ guǎng lù,guān gài hé tíng tíng。
玉骢夹杨柳,振缨谒华庭。yù cōng jiā yáng liǔ,zhèn yīng yè huá tíng。
欢言既倾洽,逸气浮沧溟。huān yán jì qīng qià,yì qì fú cāng míng。
玉堂满虚籁,石壁纷遗经。yù táng mǎn xū lài,shí bì fēn yí jīng。
主人敬爱客,清尊陈绿醽。zhǔ rén jìng ài kè,qīng zūn chén lǜ líng。
避席请择言,油然谢酩酊。bì xí qǐng zé yán,yóu rán xiè mǐng dīng。
暮色下荒野,帘幕摇风铃。mù sè xià huāng yě,lián mù yáo fēng líng。
临轩玩夕景,白日忽已暝。lín xuān wán xī jǐng,bái rì hū yǐ míng。
泛泛水中鸥,皎皎原上萤。fàn fàn shuǐ zhōng ōu,jiǎo jiǎo yuán shàng yíng。
人生不自立,愧此七尺形。rén shēng bù zì lì,kuì cǐ qī chǐ xíng。
天地变朝暮,聚散如浮萍。tiān dì biàn cháo mù,jù sàn rú fú píng。
归卧故山春,含情淡月棂。guī wò gù shān chūn,hán qíng dàn yuè líng。
猜您喜欢

壶园中秋待月四首

张廷寿

?懆秋风走十科,秦淮曾共酒杯多。wù cǎo qiū fēng zǒu shí kē,qín huái céng gòng jiǔ bēi duō。
今宵月色依然好,可奈方干已老何。jīn xiāo yuè sè yī rán hǎo,kě nài fāng gàn yǐ lǎo hé。

西湖梅花

张廷寿

东风送过六条桥,载酒西湖意也消。dōng fēng sòng guò liù tiáo qiáo,zài jiǔ xī hú yì yě xiāo。
十里孤山随兴到,定然好句入诗瓢。shí lǐ gū shān suí xīng dào,dìng rán hǎo jù rù shī piáo。

钱唐

张廷寿

老去元龙意尚豪,潮头直接海门高。lǎo qù yuán lóng yì shàng háo,cháo tóu zhí jiē hǎi mén gāo。
英灵千古难磨灭,一夜东风起怒涛。yīng líng qiān gǔ nán mó miè,yī yè dōng fēng qǐ nù tāo。

晤丹徒谈玉笙明经

张廷寿

天涯等是下场人,已分荒寒寄此身。tiān yá děng shì xià chǎng rén,yǐ fēn huāng hán jì cǐ shēn。
君病疏狂我疏懒,一般沦落在风尘。jūn bìng shū kuáng wǒ shū lǎn,yī bān lún luò zài fēng chén。

晤丹徒谈玉笙明经

张廷寿

说剑论琴两裸虫,萍踪难得此心同。shuō jiàn lùn qín liǎng luǒ chóng,píng zōng nán dé cǐ xīn tóng。
重阳节后情何限,江上峰青一棹东。zhòng yáng jié hòu qíng hé xiàn,jiāng shàng fēng qīng yī zhào dōng。

为月担写白海棠

张廷寿

低亚花枝放未迟,墙阴石畔最宜之。dī yà huā zhī fàng wèi chí,qiáng yīn shí pàn zuì yí zhī。
羞他红烛来相照,素口檀心睡起时。xiū tā hóng zhú lái xiāng zhào,sù kǒu tán xīn shuì qǐ shí。

何步樵少尹

张廷寿

捧海浇萤意气遒,处囊几个得封侯。pěng hǎi jiāo yíng yì qì qiú,chù náng jǐ gè dé fēng hóu。
风胡薛烛无人问,谁信寒光出斗牛。fēng hú xuē zhú wú rén wèn,shuí xìn hán guāng chū dòu niú。

何步樵少尹

张廷寿

得失何须问老军,悠然世事谢纷纭。dé shī hé xū wèn lǎo jūn,yōu rán shì shì xiè fēn yún。
中山一醉无荣辱,坐对红颜到夕曛。zhōng shān yī zuì wú róng rǔ,zuò duì hóng yán dào xī xūn。

题王吉丞孝廉龙砂诗存三首

张廷寿

武乡文里路回环,一叶扁舟数往还。wǔ xiāng wén lǐ lù huí huán,yī yè biǎn zhōu shù wǎng hái。
何处钓游清梦稳,令人想煞富春山。hé chù diào yóu qīng mèng wěn,lìng rén xiǎng shā fù chūn shān。

题王吉丞孝廉龙砂诗存三首

张廷寿

才人渊薮旧根苗,毅魄忠魂赋大招。cái rén yuān sǒu jiù gēn miáo,yì pò zhōng hún fù dà zhāo。
尽道龙砂山色好,张王戚贡话前朝。jǐn dào lóng shā shān sè hǎo,zhāng wáng qī gòng huà qián cháo。

题王吉丞孝廉龙砂诗存三首

张廷寿

独树孤生气不前,子规啼血是何年。dú shù gū shēng qì bù qián,zi guī tí xuè shì hé nián。
谁将五色娲皇石,尽补人间忉利天。shuí jiāng wǔ sè wā huáng shí,jǐn bǔ rén jiān dāo lì tiān。

阅历二首

张廷寿

一盏寒灯照古今,诗人忠厚有遗音。yī zhǎn hán dēng zhào gǔ jīn,shī rén zhōng hòu yǒu yí yīn。
幽忧自写呻吟语,犹是文章报国心。yōu yōu zì xiě shēn yín yǔ,yóu shì wén zhāng bào guó xīn。

阅历二首

张廷寿

阅历风霜岁变更,长镵在手万缘轻。yuè lì fēng shuāng suì biàn gèng,zhǎng chán zài shǒu wàn yuán qīng。
蟾辉照见婆娑影,疑是山妻饷晚耕。chán huī zhào jiàn pó suō yǐng,yí shì shān qī xiǎng wǎn gēng。

白马谁家子

张廷寿

白马谁家子,金鞍百宝妆。bái mǎ shuí jiā zi,jīn ān bǎi bǎo zhuāng。
青丝当作鞭,紫丝当作缰。qīng sī dāng zuò biān,zǐ sī dāng zuò jiāng。
绣衣悬日月,被服何焜煌。xiù yī xuán rì yuè,bèi fú hé kūn huáng。
后从千馀骑,飞扬经路旁。hòu cóng qiān yú qí,fēi yáng jīng lù páng。
雕弓羽林箭,一发百鸟藏。diāo gōng yǔ lín jiàn,yī fā bǎi niǎo cáng。
不知人世上,复有鸾与凰。bù zhī rén shì shàng,fù yǒu luán yǔ huáng。

读留侯传书后

张廷寿

终始心为韩,美哉文成志。zhōng shǐ xīn wèi hán,měi zāi wén chéng zhì。
韩亡乃归汉,出处必以义。hán wáng nǎi guī hàn,chū chù bì yǐ yì。
大义经激发,曷敢生退避。dà yì jīng jī fā,hé gǎn shēng tuì bì。
副车一击之,大索咸阳地。fù chē yī jī zhī,dà suǒ xián yáng dì。
亡命竟保全,此事关天意。wáng mìng jìng bǎo quán,cǐ shì guān tiān yì。
圯桥黄石公,踪迹太诡异。yí qiáo huáng shí gōng,zōng jì tài guǐ yì。
一卷阴符经,作用判为二。yī juǎn yīn fú jīng,zuò yòng pàn wèi èr。
何须从景驹,无宁事刘季。hé xū cóng jǐng jū,wú níng shì liú jì。
长事帷幕间,六合收指臂。zhǎng shì wéi mù jiān,liù hé shōu zhǐ bì。
复韩宜说楚,抗论明义利。fù hán yí shuō chǔ,kàng lùn míng yì lì。
横阳君成贤,敢请归以事。héng yáng jūn chéng xián,gǎn qǐng guī yǐ shì。
天心固有在,成也中道弃。tiān xīn gù yǒu zài,chéng yě zhōng dào qì。
谒者高阳生,倡立六国嗣。yè zhě gāo yáng shēng,chàng lì liù guó sì。
窃念六国中,韩宜拜其赐。qiè niàn liù guó zhōng,hán yí bài qí cì。
胡为借箸筹,竟拂此君议。hú wèi jiè zhù chóu,jìng fú cǐ jūn yì。
立韩终不久,适为楚所饵。lì hán zhōng bù jiǔ,shì wèi chǔ suǒ ěr。
以是知侯心,计之亦巳閟。yǐ shì zhī hóu xīn,jì zhī yì sì bì。
鸟啄既堪悉,鸱夷更可愧。niǎo zhuó jì kān xī,chī yí gèng kě kuì。
鸟尽弓不藏,终招人主忌。niǎo jǐn gōng bù cáng,zhōng zhāo rén zhǔ jì。
信何囚且醢,此事由自致。xìn hé qiú qiě hǎi,cǐ shì yóu zì zhì。
百尔方寒心,况敢居尸位。bǎi ěr fāng hán xīn,kuàng gǎn jū shī wèi。
四皓荐诸庭,可代厥躬悴。sì hào jiàn zhū tíng,kě dài jué gōng cuì。
岂慕万户侯,榖城聊自庇。qǐ mù wàn hù hóu,gǔ chéng liáo zì bì。
明哲能保身,辟谷实虚伪。míng zhé néng bǎo shēn,pì gǔ shí xū wěi。
6412345