古诗词

谢文节号钟琴歌

张廷寿

峄山之桐高不俯,风雨呵护蛟龙舞。yì shān zhī tóng gāo bù fǔ,fēng yǔ hē hù jiāo lóng wǔ。
山灵削作东山琴,从此精诚万万古。shān líng xuē zuò dōng shān qín,cóng cǐ jīng chéng wàn wàn gǔ。
其名一十有六字,言言如出公肺腑。qí míng yī shí yǒu liù zì,yán yán rú chū gōng fèi fǔ。
其旁更有叠山字,云是当年公手补。qí páng gèng yǒu dié shān zì,yún shì dāng nián gōng shǒu bǔ。
吁嗟此琴尔何不伴诸葛居隆中,抱膝遂定三分功。xū jiē cǐ qín ěr hé bù bàn zhū gé jū lóng zhōng,bào xī suì dìng sān fēn gōng。
而独长依海上孤臣踪,琴之遇兮亦何穷。ér dú zhǎng yī hǎi shàng gū chén zōng,qín zhī yù xī yì hé qióng。
吁嗟此琴,尔何不为王门戴逵有,一朝破轸又谁咎。xū jiē cǐ qín,ěr hé bù wèi wáng mén dài kuí yǒu,yī cháo pò zhěn yòu shuí jiù。
而独追随附公以不朽,琴之寿兮又何久。ér dú zhuī suí fù gōng yǐ bù xiǔ,qín zhī shòu xī yòu hé jiǔ。
一弹兮洋洋,羁身茶坂心悲伤。yī dàn xī yáng yáng,jī shēn chá bǎn xīn bēi shāng。
再弹兮脉脉,苦忆护堂远相隔。zài dàn xī mài mài,kǔ yì hù táng yuǎn xiāng gé。
三弹四弹兮凄以哀,天心已去兮不可回。sān dàn sì dàn xī qī yǐ āi,tiān xīn yǐ qù xī bù kě huí。
赵家宫殿兮付离黍,厓山战舰兮成飞灰。zhào jiā gōng diàn xī fù lí shǔ,yá shān zhàn jiàn xī chéng fēi huī。
别馆兮徘徊,采薇蕨兮唐石山隈。bié guǎn xī pái huái,cǎi wēi jué xī táng shí shān wēi。
愿寻干净之黄土兮抱夜月,而独上夫泉台。yuàn xún gàn jìng zhī huáng tǔ xī bào yè yuè,ér dú shàng fū quán tái。
猜您喜欢

江上古迹四咏赤石亭

张廷寿

阳春白雪倩谁调,楚客当年夜度昭。yáng chūn bái xuě qiàn shuí diào,chǔ kè dāng nián yè dù zhāo。
故国河山悲击剑,英雄途路怅吹箫。gù guó hé shān bēi jī jiàn,yīng xióng tú lù chàng chuī xiāo。
风寒芦渚馀生寄,月落苏台一梦遥。fēng hán lú zhǔ yú shēng jì,yuè luò sū tái yī mèng yáo。
三尺属镂千古恨,至今怒涌浙江潮。sān chǐ shǔ lòu qiān gǔ hèn,zhì jīn nù yǒng zhè jiāng cháo。

江上古迹四咏赤石亭

张廷寿

一曲霓裳舞正忙,迟明妃子理残妆。yī qū ní shang wǔ zhèng máng,chí míng fēi zi lǐ cán zhuāng。
梦兰待博君王宠,斗草应偕姊妹行。mèng lán dài bó jūn wáng chǒng,dòu cǎo yīng xié zǐ mèi xíng。
十里亭台人隐隐,四山风月路茫茫。shí lǐ tíng tái rén yǐn yǐn,sì shān fēng yuè lù máng máng。
他年泛艇五湖去,满目蘅芜最断肠。tā nián fàn tǐng wǔ hú qù,mǎn mù héng wú zuì duàn cháng。

江上古迹四咏赤石亭

张廷寿

萧梁宫井已沈浮,此地空馀帝子楼。xiāo liáng gōng jǐng yǐ shěn fú,cǐ dì kōng yú dì zi lóu。
红豆开残三月暮,珠帘卷入六朝秋。hóng dòu kāi cán sān yuè mù,zhū lián juǎn rù liù cháo qiū。
山中景色烟云过,劫后文章日月留。shān zhōng jǐng sè yān yún guò,jié hòu wén zhāng rì yuè liú。
每到登临一惆怅,繁华何必问扬州。měi dào dēng lín yī chóu chàng,fán huá hé bì wèn yáng zhōu。

春娘词二首

张廷寿

种得杨柳叶,年年绿满枝。zhǒng dé yáng liǔ yè,nián nián lǜ mǎn zhī。
非关隔望眼,偏许斗要支。fēi guān gé wàng yǎn,piān xǔ dòu yào zhī。

春娘词二首

张廷寿

莲花自灼灼,莲叶自田田。lián huā zì zhuó zhuó,lián yè zì tián tián。
藕丝截不断,花叶还相连。ǒu sī jié bù duàn,huā yè hái xiāng lián。

初夏即景

张廷寿

葛帔随风软,炉烟一缕斜。gé pèi suí fēng ruǎn,lú yān yī lǚ xié。
凭栏迟凉月,影上紫微花。píng lán chí liáng yuè,yǐng shàng zǐ wēi huā。

吊骆义乌墓二首

张廷寿

文章正气挟风霜,莫恨当年宰相盲。wén zhāng zhèng qì xié fēng shuāng,mò hèn dāng nián zǎi xiāng máng。
假使蛾眉能爱士,千秋谁识骆宾王。jiǎ shǐ é méi néng ài shì,qiān qiū shuí shí luò bīn wáng。

吊骆义乌墓二首

张廷寿

晓发军山日正初,墓门松柏自扶疏。xiǎo fā jūn shān rì zhèng chū,mù mén sōng bǎi zì fú shū。
先生落魄终全节,敢笑裴公藻鉴虚。xiān shēng luò pò zhōng quán jié,gǎn xiào péi gōng zǎo jiàn xū。

唐宫词三首

张廷寿

杨花落后李花新,兴废存亡各有因。yáng huā luò hòu lǐ huā xīn,xīng fèi cún wáng gè yǒu yīn。
谁向空中唾祸水,一天红日涌金轮。shuí xiàng kōng zhōng tuò huò shuǐ,yī tiān hóng rì yǒng jīn lún。

唐宫词三首

张廷寿

无愁天子在房州,何事迎銮乏远谋。wú chóu tiān zi zài fáng zhōu,hé shì yíng luán fá yuǎn móu。
不记庐陵幽废日,宫中亲自点牙筹。bù jì lú líng yōu fèi rì,gōng zhōng qīn zì diǎn yá chóu。

唐宫词三首

张廷寿

霓裳一曲韵悠扬,天上人间乐未央。ní shang yī qū yùn yōu yáng,tiān shàng rén jiān lè wèi yāng。
却笑连宵烽火急,三郎犹自捉迷藏。què xiào lián xiāo fēng huǒ jí,sān láng yóu zì zhuō mí cáng。

题画

张廷寿

芦苇丛中泊钓舟,月明如水满天秋。lú wěi cóng zhōng pō diào zhōu,yuè míng rú shuǐ mǎn tiān qiū。
江湖梦稳渔家乐,不羡人间万户侯。jiāng hú mèng wěn yú jiā lè,bù xiàn rén jiān wàn hù hóu。

壶园中秋待月四首

张廷寿

徙倚高楼待月来,虚空有影更裴回。xǐ yǐ gāo lóu dài yuè lái,xū kōng yǒu yǐng gèng péi huí。
关心欲向姮娥诉,无奈愁云总不开。guān xīn yù xiàng héng é sù,wú nài chóu yún zǒng bù kāi。

壶园中秋待月四首

张廷寿

悠然拨雾见青天,丹桂飘香客未眠。yōu rán bō wù jiàn qīng tiān,dān guì piāo xiāng kè wèi mián。
玉斧仙人如有意,破除凡例不论钱。yù fǔ xiān rén rú yǒu yì,pò chú fán lì bù lùn qián。

壶园中秋待月四首

张廷寿

清光今夜十分满,谁道扬州只二分。qīng guāng jīn yè shí fēn mǎn,shuí dào yáng zhōu zhǐ èr fēn。
多少往来名利客,笙歌忍向月中闻。duō shǎo wǎng lái míng lì kè,shēng gē rěn xiàng yuè zhōng wén。
6412345