古诗词

重有感

张问陶

伏枥长鸣万马惊,唾壶击缺气难平。fú lì zhǎng míng wàn mǎ jīng,tuò hú jī quē qì nán píng。
自甘纵酒逃风雅,不欲因人著姓名。zì gān zòng jiǔ táo fēng yǎ,bù yù yīn rén zhù xìng míng。
醉后春泥三径滑,梦回雪屋一灯明。zuì hòu chūn ní sān jìng huá,mèng huí xuě wū yī dēng míng。
拊床忽忆刘琨语,莫道荒鸡是恶声。fǔ chuáng hū yì liú kūn yǔ,mò dào huāng jī shì è shēng。
张问陶

张问陶

清四川遂宁人,字仲冶,号船山、药庵退守,又自号蜀山老猿、老船。乾隆五十五年进士。授检讨,改御史,再改吏部郎中,出知山东莱州府。以忤上官,称病去职。卒于苏州。诗称一代名家,沈郁空灵,能自出新意。亦工画。有《船山诗草》。 张问陶的作品>>

猜您喜欢

下第西归

张问陶

得失从来过眼空,买车休笑太匆匆。dé shī cóng lái guò yǎn kōng,mǎi chē xiū xiào tài cōng cōng。
家居未定搬姜鼠,身事难推负蝂虫。jiā jū wèi dìng bān jiāng shǔ,shēn shì nán tuī fù bǎn chóng。
绿发也应愁万丈,黑头几辈到三公。lǜ fā yě yīng chóu wàn zhàng,hēi tóu jǐ bèi dào sān gōng。
还山不是乘槎客,谁把升沉问卜翁。hái shān bù shì chéng chá kè,shuí bǎ shēng chén wèn bo wēng。

定州至正定道中怀古

张问陶

众香国废野花妍,阅古堂空旧础偏。zhòng xiāng guó fèi yě huā yán,yuè gǔ táng kōng jiù chǔ piān。
片石有情留雪浪,夕阳无语下琴川。piàn shí yǒu qíng liú xuě làng,xī yáng wú yǔ xià qín chuān。
鲜虞宗祏馀荒垒,临济儿孙有病禅。xiān yú zōng shí yú huāng lěi,lín jì ér sūn yǒu bìng chán。
为问滹沱怒何事,送残风景自年年。wèi wèn hū tuó nù hé shì,sòng cán fēng jǐng zì nián nián。

宜沟晓发覆车

张问陶

旋辕一蹶夜模糊,覆辙徒劳戒仆夫。xuán yuán yī jué yè mó hú,fù zhé tú láo jiè pū fū。
自恃神全能不死,莫夸马老尽知途。zì shì shén quán néng bù sǐ,mò kuā mǎ lǎo jǐn zhī tú。
回车陇坂空怀古,折臂公卿那到吾。huí chē lǒng bǎn kōng huái gǔ,zhé bì gōng qīng nà dào wú。
记得家山携蜡屐,醉归从未倩人扶。jì dé jiā shān xié là jī,zuì guī cóng wèi qiàn rén fú。

英豪

张问陶

山云陇树远苍苍,铃语鸡声趁早凉。shān yún lǒng shù yuǎn cāng cāng,líng yǔ jī shēng chèn zǎo liáng。
熊耳数峰青似黛,马头初日白于霜。xióng ěr shù fēng qīng shì dài,mǎ tóu chū rì bái yú shuāng。
途长屡觉人音换,食俭全凭骨力强。tú zhǎng lǚ jué rén yīn huàn,shí jiǎn quán píng gǔ lì qiáng。
笑煞当年苏季子,《阴符》一卷速秦亡。xiào shā dāng nián sū jì zi,yīn fú yī juǎn sù qín wáng。

硖石驿题壁

张问陶

秦关高迥暮云齐,回首中原万壑低。qín guān gāo jiǒng mù yún qí,huí shǒu zhōng yuán wàn hè dī。
自往自来三辅北,无风无雨二陵西。zì wǎng zì lái sān fǔ běi,wú fēng wú yǔ èr líng xī。
店门柳色思前度,驿路槐花觅旧题。diàn mén liǔ sè sī qián dù,yì lù huái huā mì jiù tí。
谁道崤函天下险,时平不用一丸泥。shuí dào xiáo hán tiān xià xiǎn,shí píng bù yòng yī wán ní。

灵宝

张问陶

风尘常恨别离轻,又向桃林塞上行。fēng chén cháng hèn bié lí qīng,yòu xiàng táo lín sāi shàng xíng。
古戍隔河微见影,乱山迎客不知名。gǔ shù gé hé wēi jiàn yǐng,luàn shān yíng kè bù zhī míng。
帷车闭置如新妇,茅店酣呼杂老兵。wéi chē bì zhì rú xīn fù,máo diàn hān hū zá lǎo bīng。
明日入关须痛饮,卧看残月堕鸡声。míng rì rù guān xū tòng yǐn,wò kàn cán yuè duò jī shēng。

潼关

张问陶

时平容易度雄关,拍马河潼自往还。shí píng róng yì dù xióng guān,pāi mǎ hé tóng zì wǎng hái。
一曲纁黄瓜蔓水,数峰苍翠华阴山。yī qū xūn huáng guā màn shuǐ,shù fēng cāng cuì huá yīn shān。
登陴筑版丁男壮,呼酒烹羊守吏闲。dēng pí zhù bǎn dīng nán zhuàng,hū jiǔ pēng yáng shǒu lì xián。
最是绿杨斜掩处,红衫青笠画图间。zuì shì lǜ yáng xié yǎn chù,hóng shān qīng lì huà tú jiān。

苻秦王武侯墓下作

张问陶

扪虱雄谈举世无,英雄毕竟耻为儒。mén shī xióng tán jǔ shì wú,yīng xióng bì jìng chǐ wèi rú。
人如诸葛真名士,天屈夷吾佐霸图。rén rú zhū gé zhēn míng shì,tiān qū yí wú zuǒ bà tú。
垂死尚闻三叹息,过江宁免一征诛。chuí sǐ shàng wén sān tàn xī,guò jiāng níng miǎn yī zhēng zhū。
独怜王谢持衡日,惟让桓温物色殊。dú lián wáng xiè chí héng rì,wéi ràng huán wēn wù sè shū。

登华阴庙万寿阁望岳同亥白兄作

张问陶

车马年年太华西,几时结屋傍云梯。chē mǎ nián nián tài huá xī,jǐ shí jié wū bàng yún tī。
人宜玉女峰头老,天近莲花顶上低。rén yí yù nǚ fēng tóu lǎo,tiān jìn lián huā dǐng shàng dī。
地擘雍梁山自好,诗留李杜我何题。dì bāi yōng liáng shān zì hǎo,shī liú lǐ dù wǒ hé tí。
归将阅历夸邻叟,指点图经定不迷。guī jiāng yuè lì kuā lín sǒu,zhǐ diǎn tú jīng dìng bù mí。

西安客夜

张问陶

紫阁蓝田取次过,倦驱老马向山阿。zǐ gé lán tián qǔ cì guò,juàn qū lǎo mǎ xiàng shān ā。
貂裘易敝真愁绝,髀肉难生可奈何。diāo qiú yì bì zhēn chóu jué,bì ròu nán shēng kě nài hé。
诗入阙中风雅健,人从灞上别离多。shī rù quē zhōng fēng yǎ jiàn,rén cóng bà shàng bié lí duō。
城南甲第夸韦杜,谁拨荒烟吊薜萝。chéng nán jiǎ dì kuā wéi dù,shuí bō huāng yān diào bì luó。

发西安

张问陶

终南云物送征鞍,回首西京渐渺漫。zhōng nán yún wù sòng zhēng ān,huí shǒu xī jīng jiàn miǎo màn。
驴背小诗吟杜曲,酒边短烛话长安。lǘ bèi xiǎo shī yín dù qū,jiǔ biān duǎn zhú huà zhǎng ān。
百年上策还乡好,万里浮名行路难。bǎi nián shàng cè hái xiāng hǎo,wàn lǐ fú míng xíng lù nán。
此际故园应忆我,荒鸡残月五更寒。cǐ jì gù yuán yīng yì wǒ,huāng jī cán yuè wǔ gèng hán。

煎茶坪题壁

张问陶

子规不作去年声,猿鸟都萦故国情。zi guī bù zuò qù nián shēng,yuán niǎo dōu yíng gù guó qíng。
清浊泉流如有意,高低山色总无名。qīng zhuó quán liú rú yǒu yì,gāo dī shān sè zǒng wú míng。
人从虎豹丛中健,天在峰峦缺处明。rén cóng hǔ bào cóng zhōng jiàn,tiān zài fēng luán quē chù míng。
一笑云林归便得,向来烟景又谁争。yī xiào yún lín guī biàn dé,xiàng lái yān jǐng yòu shuí zhēng。

煎茶坪题壁

张问陶

棕榈高下一重重,百尺天梯仗短筇。zōng lǘ gāo xià yī zhòng zhòng,bǎi chǐ tiān tī zhàng duǎn qióng。
急瀑飞声争大壑,断云作势补奇峰。jí pù fēi shēng zhēng dà hè,duàn yún zuò shì bǔ qí fēng。
红毡隐约骡纲细,黑箐深沉豹雾浓。hóng zhān yǐn yuē luó gāng xì,hēi qìng shēn chén bào wù nóng。
何处钟鱼响林未,欲从灵界问仙踪。hé chù zhōng yú xiǎng lín wèi,yù cóng líng jiè wèn xiān zōng。

五月二十七日入栈值余生日戏作二律邀亥白兄及吕湘帆和

张问陶

久客频惊岁月驰,身宫磨蝎独难移。jiǔ kè pín jīng suì yuè chí,shēn gōng mó xiē dú nán yí。
那堪马齿加增日,刚及蚕丛试险时。nà kān mǎ chǐ jiā zēng rì,gāng jí cán cóng shì xiǎn shí。
举酒翻疑三岛近,读书未恨十年迟。jǔ jiǔ fān yí sān dǎo jìn,dú shū wèi hèn shí nián chí。
从今细蜡游山屐,五岳全登不告疲。cóng jīn xì là yóu shān jī,wǔ yuè quán dēng bù gào pí。

五月二十七日入栈值余生日戏作二律邀亥白兄及吕湘帆和

张问陶

万壑千岩照眼新,崎岖难尽百年身。wàn hè qiān yán zhào yǎn xīn,qí qū nán jǐn bǎi nián shēn。
亲朋一意还家早,殽核他乡入馔贫。qīn péng yī yì hái jiā zǎo,xiáo hé tā xiāng rù zhuàn pín。
陟险亦能添甲子,卫生何用守庚申。zhì xiǎn yì néng tiān jiǎ zi,wèi shēng hé yòng shǒu gēng shēn。
世间只有名山寿,苦论彭殇可笑人。shì jiān zhǐ yǒu míng shān shòu,kǔ lùn péng shāng kě xiào rén。