古诗词

青神舟中不得见峨眉山与亥白兄饮酒排闷

张问陶

青神县前江水湾,白云遮断峨眉山。qīng shén xiàn qián jiāng shuǐ wān,bái yún zhē duàn é méi shān。
平生骂佛得奇报,僮仆惊疑无好颜。píng shēng mà fú dé qí bào,tóng pū jīng yí wú hǎo yán。
我到人间无不可,肯随老媪谈因果。wǒ dào rén jiān wú bù kě,kěn suí lǎo ǎo tán yīn guǒ。
酒坛乍破一船香,后祭江神先祭我。jiǔ tán zhà pò yī chuán xiāng,hòu jì jiāng shén xiān jì wǒ。
醉后聊倾一杯酒,为问普贤犹在否。zuì hòu liáo qīng yī bēi jiǔ,wèi wèn pǔ xián yóu zài fǒu。
我今未死普贤死,眼底请看谁不朽。wǒ jīn wèi sǐ pǔ xián sǐ,yǎn dǐ qǐng kàn shuí bù xiǔ。
世人结队朝峨眉,一步一拜头頍頍。shì rén jié duì cháo é méi,yī bù yī bài tóu kuǐ kuǐ。
峨眉见我独逃避,毕竟我奇山未奇。é méi jiàn wǒ dú táo bì,bì jìng wǒ qí shān wèi qí。
丹棱彭君古豪杰,对子常笑峨眉劣。dān léng péng jūn gǔ háo jié,duì zi cháng xiào é méi liè。
曾向华严顶上来,尺山寸水皆能说。céng xiàng huá yán dǐng shàng lái,chǐ shān cùn shuǐ jiē néng shuō。
始知古人多妄语,偶然托兴非心许。shǐ zhī gǔ rén duō wàng yǔ,ǒu rán tuō xīng fēi xīn xǔ。
君不见宋玉《高唐赋》最工,巫山可有行云女。jūn bù jiàn sòng yù gāo táng fù zuì gōng,wū shān kě yǒu xíng yún nǚ。
张问陶

张问陶

清四川遂宁人,字仲冶,号船山、药庵退守,又自号蜀山老猿、老船。乾隆五十五年进士。授检讨,改御史,再改吏部郎中,出知山东莱州府。以忤上官,称病去职。卒于苏州。诗称一代名家,沈郁空灵,能自出新意。亦工画。有《船山诗草》。 张问陶的作品>>

猜您喜欢

褒城阻雨

张问陶

出谷宜长驱,轩然豁眉宇。chū gǔ yí zhǎng qū,xuān rán huō méi yǔ。
卧闻檐溜鸣,忽作萧萧雨。wò wén yán liū míng,hū zuò xiāo xiāo yǔ。
草泥拥山郭,凄寂断行旅。cǎo ní yōng shān guō,qī jì duàn xíng lǚ。
知自沓中来,同云尽何许。zhī zì dá zhōng lái,tóng yún jǐn hé xǔ。
羁栖念乡井,静默对俦侣。jī qī niàn xiāng jǐng,jìng mò duì chóu lǚ。
邻叟夜初归,隔墙闻笑语。lín sǒu yè chū guī,gé qiáng wén xiào yǔ。

武侯石琴同亥白作

张问陶

石骨含宫商,椅桐不能仿。shí gǔ hán gōng shāng,yǐ tóng bù néng fǎng。
名士真英雄,人琴尽无两。míng shì zhēn yīng xióng,rén qín jǐn wú liǎng。
凉风生殿阁,千载留孤赏。liáng fēng shēng diàn gé,qiān zài liú gū shǎng。
弦外知音难,渊然众山响。xián wài zhī yīn nán,yuān rán zhòng shān xiǎng。

栈中怀王椒畦学浩

张问陶

王郎袖得神仙笔,幻出云山风雨疾。wáng láng xiù dé shén xiān bǐ,huàn chū yún shān fēng yǔ jí。
雄奇淡远无不宜,肯学倪黄拘一律。xióng qí dàn yuǎn wú bù yí,kěn xué ní huáng jū yī lǜ。
春前相遇汝南第,为我殷勤为墨戏。chūn qián xiāng yù rǔ nán dì,wèi wǒ yīn qín wèi mò xì。
仰家扇子小湘纹,歘见冈峦叠苍翠。yǎng jiā shàn zi xiǎo xiāng wén,chuā jiàn gāng luán dié cāng cuì。
图成下笔添菰芦,翛然令我思江湖。tú chéng xià bǐ tiān gū lú,xiāo rán lìng wǒ sī jiāng hú。
秦关乍启见归客,燕市重寻失酒徒。qín guān zhà qǐ jiàn guī kè,yàn shì zhòng xún shī jiǔ tú。
峨峨蜀道青天上,凿来鬼斧何横放。é é shǔ dào qīng tiān shàng,záo lái guǐ fǔ hé héng fàng。
人马蟠空返照浓,世间无此好屏幛。rén mǎ pán kōng fǎn zhào nóng,shì jiān wú cǐ hǎo píng zhàng。
鸟路萦纡通杳冥,红毡裹背笠子青。niǎo lù yíng yū tōng yǎo míng,hóng zhān guǒ bèi lì zi qīng。
垂岩破碎嵌云气,长峰排宕磨天星。chuí yán pò suì qiàn yún qì,zhǎng fēng pái dàng mó tiān xīng。
子规叫雨猿昼吟,侧身西望开烦襟。zi guī jiào yǔ yuán zhòu yín,cè shēn xī wàng kāi fán jīn。
陈仓剑阁环抱一千里,一树一石皆足荣园林。chén cāng jiàn gé huán bào yī qiān lǐ,yī shù yī shí jiē zú róng yuán lín。
安能缩归尺幅挂蓬荜,使得解衣高卧如登临。ān néng suō guī chǐ fú guà péng bì,shǐ dé jiě yī gāo wò rú dēng lín。
醉倚征骖屡回顾,马蹄笃速留难住。zuì yǐ zhēng cān lǚ huí gù,mǎ tí dǔ sù liú nán zhù。
金碧鲜明赭墨残,看山尽是思君处。jīn bì xiān míng zhě mò cán,kàn shān jǐn shì sī jūn chù。
书剑飘摇绝可怜,层峦过眼随风烟。shū jiàn piāo yáo jué kě lián,céng luán guò yǎn suí fēng yān。
拈豪空忆李思训,并骑难邀吴道玄。niān háo kōng yì lǐ sī xùn,bìng qí nán yāo wú dào xuán。
何时两袖携云栈,请君重为开生面。hé shí liǎng xiù xié yún zhàn,qǐng jūn zhòng wèi kāi shēng miàn。
颟顸莫仿大同殿,要留曲磴微通线,依稀著我丹崖畔。mān hān mò fǎng dà tóng diàn,yào liú qū dèng wēi tōng xiàn,yī xī zhù wǒ dān yá pàn。

雨后过五丁峡

张问陶

一发坼青冥,蚁路何织微。yī fā chè qīng míng,yǐ lù hé zhī wēi。
我行新雨后,耳目攒灵奇。wǒ xíng xīn yǔ hòu,ěr mù zǎn líng qí。
蛟螭突两崖,牙角森觺觺。jiāo chī tū liǎng yá,yá jiǎo sēn yí yí。
悬流争赴壑,轰若万马嘶。xuán liú zhēng fù hè,hōng ruò wàn mǎ sī。
疲骡盘涧底,怒浪吞腰围。pí luó pán jiàn dǐ,nù làng tūn yāo wéi。
百指竞推挽,出没浮凫鹥。bǎi zhǐ jìng tuī wǎn,chū méi fú fú yī。
回梯真暗踏,肃肃如衔枚。huí tī zhēn àn tà,sù sù rú xián méi。
急瀑奔大石,突兀来元龟。jí pù bēn dà shí,tū wù lái yuán guī。
顿忘五丁峡,恍惚穿巫夔。dùn wàng wǔ dīng xiá,huǎng hū chuān wū kuí。
雄关据山凹,宛在水中坻。xióng guān jù shān āo,wǎn zài shuǐ zhōng chí。
凭关招我魂,仿佛闻子规。píng guān zhāo wǒ hún,fǎng fú wén zi guī。
那堪滴水岩,南倾势益危。nà kān dī shuǐ yán,nán qīng shì yì wēi。
石室嵌路侧,白日虬龙垂。shí shì qiàn lù cè,bái rì qiú lóng chuí。
涛声下千折,人马随之归。tāo shēng xià qiān zhé,rén mǎ suí zhī guī。
幂历迸珠泉,蒙头飞散丝。mì lì bèng zhū quán,méng tóu fēi sàn sī。
居然堕江海,不复惊崄巇。jū rán duò jiāng hǎi,bù fù jīng xiǎn xī。
出峡聚牛宫,僮仆纷燎衣。chū xiá jù niú gōng,tóng pū fēn liáo yī。
举酒息腰脚,渐觉形神怡。jǔ jiǔ xī yāo jiǎo,jiàn jué xíng shén yí。
众险一朝尽,吾生犹可为。zhòng xiǎn yī cháo jǐn,wú shēng yóu kě wèi。
转头失恶梦,何事噫吁嚱。zhuǎn tóu shī è mèng,hé shì yī xū xì。

游葱岭同亥白作

张问陶

西归访名山,葱岭秀无敌。xī guī fǎng míng shān,cōng lǐng xiù wú dí。
兀如百丈台,丛树团秋色。wù rú bǎi zhàng tái,cóng shù tuán qiū sè。
削壁势横撑,崖下龙门拆。xuē bì shì héng chēng,yá xià lóng mén chāi。
轰然束众流,万马争一枥。hōng rán shù zhòng liú,wàn mǎ zhēng yī lì。
颇闻最上头,幽异凌空积。pǒ wén zuì shàng tóu,yōu yì líng kōng jī。
同气得尚禽,钩深复何惜。tóng qì dé shàng qín,gōu shēn fù hé xī。
杖藜寻古径,时见蜿蜒迹。zhàng lí xún gǔ jìng,shí jiàn wān yán jì。
俯惊涂毒鼓,仰接垂云翼。fǔ jīng tú dú gǔ,yǎng jiē chuí yún yì。
狌鼯吒足音,花草乱扶屐。shēng wú zhā zú yīn,huā cǎo luàn fú jī。
老干忘冬春,危根养孤直。lǎo gàn wàng dōng chūn,wēi gēn yǎng gū zhí。
连林苦纠缠,各拥玲珑石。lián lín kǔ jiū chán,gè yōng líng lóng shí。
有石必万窍,肉好出神力。yǒu shí bì wàn qiào,ròu hǎo chū shén lì。
沉沉何王殿,怪鸟聚檐额。chén chén hé wáng diàn,guài niǎo jù yán é。
玉座长寒苔,衣尘黯如客。yù zuò zhǎng hán tái,yī chén àn rú kè。
更披虎豹丛,忽露仙灵宅。gèng pī hǔ bào cóng,hū lù xiān líng zhái。
空明小石城,三户敞虚白。kōng míng xiǎo shí chéng,sān hù chǎng xū bái。
日瘦钟乳坚,风泉漏岩隙。rì shòu zhōng rǔ jiān,fēng quán lòu yán xì。
寰区扰群动,繁响此中寂。huán qū rǎo qún dòng,fán xiǎng cǐ zhōng jì。
灵境自常留,人心惊乍获。líng jìng zì cháng liú,rén xīn jīng zhà huò。
若置蒜山东,弹指炫金碧。ruò zhì suàn shān dōng,dàn zhǐ xuàn jīn bì。
葆真畏疏凿,甘向遐荒匿。bǎo zhēn wèi shū záo,gān xiàng xiá huāng nì。
谈笑谢吴人,金焦奇不得。tán xiào xiè wú rén,jīn jiāo qí bù dé。

入创阁

张问陶

剑门倚天汉,石势俨城郭。jiàn mén yǐ tiān hàn,shí shì yǎn chéng guō。
连峰攒雉堞,千朵芙蓉锷。lián fēng zǎn zhì dié,qiān duǒ fú róng è。
绵延忽中断,巧匠不能凿。mián yán hū zhōng duàn,qiǎo jiàng bù néng záo。
自古用一夫,万命系孤阁。zì gǔ yòng yī fū,wàn mìng xì gū gé。
峨峨障三川,欲度愁雕鹗。é é zhàng sān chuān,yù dù chóu diāo è。
造物罄奇诡,英雄就羁络。zào wù qìng qí guǐ,yīng xióng jiù jī luò。
我心恋乡关,赴险忘其恶。wǒ xīn liàn xiāng guān,fù xiǎn wàng qí è。
如将起沉疴,必投瞑眩药。rú jiāng qǐ chén kē,bì tóu míng xuàn yào。
频年阅万里,何日息腰脚。pín nián yuè wàn lǐ,hé rì xī yāo jiǎo。
故国与故都,望之畅然乐。gù guó yǔ gù dōu,wàng zhī chàng rán lè。
况逢明盛世,大道通羌笮。kuàng féng míng shèng shì,dà dào tōng qiāng zé。
瀚海犹堂隍,兹山直帘幕。hàn hǎi yóu táng huáng,zī shān zhí lián mù。
长吟对关吏,笑傲指林壑。zhǎng yín duì guān lì,xiào ào zhǐ lín hè。
西行故旧多,飞鸟渐有托。xī xíng gù jiù duō,fēi niǎo jiàn yǒu tuō。
归途老马识,所向亦踊跃。guī tú lǎo mǎ shí,suǒ xiàng yì yǒng yuè。
三复杜陵诗,此笔竟难搁。sān fù dù líng shī,cǐ bǐ jìng nán gē。

剑州官道古松歌

张问陶

长松不合绾离别,一望云峦尽萧瑟。zhǎng sōng bù hé wǎn lí bié,yī wàng yún luán jǐn xiāo sè。
海风怒攫龙昼吟,白日无光照岩缺。hǎi fēng nù jué lóng zhòu yín,bái rì wú guāng zhào yán quē。
横蟠百里如谾豅,奇姿万态羞雷同。héng pán bǎi lǐ rú hōng lóng,qí zī wàn tài xiū léi tóng。
相逢往往若缁素,不然虬髯铁肋真英雄。xiāng féng wǎng wǎng ruò zī sù,bù rán qiú rán tiě lē zhēn yīng xióng。
卿胡为此鄙琐事,细看悬佩书官字。qīng hú wèi cǐ bǐ suǒ shì,xì kàn xuán pèi shū guān zì。
岭头日日送行人,销尽拿云无限志。lǐng tóu rì rì sòng xíng rén,xiāo jǐn ná yún wú xiàn zhì。
吁嗟哉,群生位置亦有缘,山林廊庙皆徒然。xū jiē zāi,qún shēng wèi zhì yì yǒu yuán,shān lín láng miào jiē tú rán。
君不见眉山大节凛千古,英风伟干凌中天。jūn bù jiàn méi shān dà jié lǐn qiān gǔ,yīng fēng wěi gàn líng zhōng tiān。
桄榔林外老闲散,不如樗栎终天年。guāng láng lín wài lǎo xián sàn,bù rú chū lì zhōng tiān nián。
又不见滇南谪戍古遗直,踏歌放浪悲蛮烟。yòu bù jiàn diān nán zhé shù gǔ yí zhí,tà gē fàng làng bēi mán yān。
金鸡永绝刀环梦,至今相门双桂空连蜷。jīn jī yǒng jué dāo huán mèng,zhì jīn xiāng mén shuāng guì kōng lián quán。
知君不诩烟霞癖,大野通都聊混迹。zhī jūn bù xǔ yān xiá pǐ,dà yě tōng dōu liáo hùn jì。
道旁终有有心人,偃蹇龙鳞当自惜。dào páng zhōng yǒu yǒu xīn rén,yǎn jiǎn lóng lín dāng zì xī。
怪石何年同入贡,转教枫柳争嘲弄。guài shí hé nián tóng rù gòng,zhuǎn jiào fēng liǔ zhēng cháo nòng。
栋梁之遇自古难,可叹大材成小用。dòng liáng zhī yù zì gǔ nán,kě tàn dà cái chéng xiǎo yòng。

阻雨

张问陶

凉云流太虚,絺绤凄以风。liáng yún liú tài xū,chī xì qī yǐ fēng。
炎炎方五月,气味如初冬。yán yán fāng wǔ yuè,qì wèi rú chū dōng。
病肌寒起粟,羡煞羊裘翁。bìng jī hán qǐ sù,xiàn shā yáng qiú wēng。
冒雨坐终日,一山当户浓。mào yǔ zuò zhōng rì,yī shān dāng hù nóng。

阻雨二日与亥白搜剔武连轶事咏之得四首武侯坡

张问陶

西望成都桑,东望陈仓树。xī wàng chéng dōu sāng,dōng wàng chén cāng shù。
隆中归梦绝,终老三巴路。lóng zhōng guī mèng jué,zhōng lǎo sān bā lù。
英雄不可为,临风泪如注。yīng xióng bù kě wèi,lín fēng lèi rú zhù。

阻雨二日与亥白搜剔武连轶事咏之得四首武侯坡

张问陶

平原凛大节,馀事亦千古。píng yuán lǐn dà jié,yú shì yì qiān gǔ。
剩墨照空山,犹堪辟豹虎。shèng mò zhào kōng shān,yóu kān pì bào hǔ。
欲访逍遥楼,蒙蒙隔寒雨。yù fǎng xiāo yáo lóu,méng méng gé hán yǔ。

阻雨二日与亥白搜剔武连轶事咏之得四首武侯坡

张问陶

古佛饱风霜,螺汗莲灯死。gǔ fú bǎo fēng shuāng,luó hàn lián dēng sǐ。
时有频迦鸟,来衔贝多子。shí yǒu pín jiā niǎo,lái xián bèi duō zi。
僧残敕牒诬,谁辨元丰玺。sēng cán chì dié wū,shuí biàn yuán fēng xǐ。

阻雨二日与亥白搜剔武连轶事咏之得四首武侯坡

张问陶

松风自招隐,过客几人归。sōng fēng zì zhāo yǐn,guò kè jǐ rén guī。
月静栖玄鹤,霜清滴翠微。yuè jìng qī xuán hè,shuāng qīng dī cuì wēi。
遥怜灞桥柳,补种又成围。yáo lián bà qiáo liǔ,bǔ zhǒng yòu chéng wéi。

读《桃花扇》传奇偶题八绝句(选一)

张问陶

竟指秦淮作战场,美人扇上写兴亡。jìng zhǐ qín huái zuò zhàn chǎng,měi rén shàn shàng xiě xīng wáng。
两朝应举侯公子,忍对桃花说李香!liǎng cháo yīng jǔ hóu gōng zi,rěn duì táo huā shuō lǐ xiāng!

冬日遣怀

张问陶

今古茫茫貉一丘,功名常笑烂羊头。jīn gǔ máng máng háo yī qiū,gōng míng cháng xiào làn yáng tóu。
戏拈银笔传高士,醉掷金貂上酒楼。xì niān yín bǐ chuán gāo shì,zuì zhì jīn diāo shàng jiǔ lóu。
未老已沾秋气味,有生如被梦勾留。wèi lǎo yǐ zhān qiū qì wèi,yǒu shēng rú bèi mèng gōu liú。
此身可是无仙骨,石火光中闹不休。cǐ shēn kě shì wú xiān gǔ,shí huǒ guāng zhōng nào bù xiū。

禅悦二首

张问陶

【其一】
蒲团清坐道心长,消受莲花自在香。pú tuán qīng zuò dào xīn zhǎng,xiāo shòu lián huā zì zài xiāng。
八万四千门路别,谁知方寸即西方。bā wàn sì qiān mén lù bié,shuí zhī fāng cùn jí xī fāng。
【其二】
门庭清妙即禅关,枉费黄金去买山。mén tíng qīng miào jí chán guān,wǎng fèi huáng jīn qù mǎi shān。
只要心光如满月,在家还比出家闲。zhǐ yào xīn guāng rú mǎn yuè,zài jiā hái bǐ chū jiā xián。