古诗词

壬子十二月六日与亥白兄携酒游凌云山

张问陶

脚踏凌云峰,手摩大佛顶。jiǎo tà líng yún fēng,shǒu mó dà fú dǐng。
大佛缩项向西笑,公等观世真平等。dà fú suō xiàng xiàng xī xiào,gōng děng guān shì zhēn píng děng。
是时水涸江水间,一山浓翠浮波间。shì shí shuǐ hé jiāng shuǐ jiān,yī shān nóng cuì fú bō jiān。
古洞轰轰答人语,悬崖奇木根如环。gǔ dòng hōng hōng dá rén yǔ,xuán yá qí mù gēn rú huán。
倾耳附石壁,风浪声潺潺。qīng ěr fù shí bì,fēng làng shēng chán chán。
大笑如游海门国,眼前只少松寥山。dà xiào rú yóu hǎi mén guó,yǎn qián zhǐ shǎo sōng liáo shān。
兴到亲提一壶酒,兄酬弟劝环山走。xīng dào qīn tí yī hú jiǔ,xiōng chóu dì quàn huán shān zǒu。
酒肉淋漓过戒坛,寺僧扪舌如狗馋。jiǔ ròu lín lí guò jiè tán,sì sēng mén shé rú gǒu chán。
开山凿险谁之功,后有韦皋前海通。kāi shān záo xiǎn shuí zhī gōng,hòu yǒu wéi gāo qián hǎi tōng。
一心爱人如爱佛,挥金剜眼皆英雄。yī xīn ài rén rú ài fú,huī jīn wān yǎn jiē yīng xióng。
我辈来游直游戏,姓名何必留天地。wǒ bèi lái yóu zhí yóu xì,xìng míng hé bì liú tiān dì。
碑版零星碎欲无,千年生死真容易。bēi bǎn líng xīng suì yù wú,qiān nián shēng sǐ zhēn róng yì。
却对山泉怜浩劫,泉清恐有蛟龙蛰。què duì shān quán lián hào jié,quán qīng kǒng yǒu jiāo lóng zhé。
人外寻诗呼白云,石根温酒攒红叶。rén wài xún shī hū bái yún,shí gēn wēn jiǔ zǎn hóng yè。
荒祠四面青山青,大苏独坐愁零丁。huāng cí sì miàn qīng shān qīng,dà sū dú zuò chóu líng dīng。
我拉遗像欲飞去,旁人指点疑仙灵。wǒ lā yí xiàng yù fēi qù,páng rén zhǐ diǎn yí xiān líng。
不封万户侯,不识韩荆州。bù fēng wàn hù hóu,bù shí hán jīng zhōu。
停舟聊痛饮,醉中并忘凌云游。tíng zhōu liáo tòng yǐn,zuì zhōng bìng wàng líng yún yóu。
隔江遥问汉嘉守,此游颇胜东坡否。gé jiāng yáo wèn hàn jiā shǒu,cǐ yóu pǒ shèng dōng pō fǒu。
张问陶

张问陶

清四川遂宁人,字仲冶,号船山、药庵退守,又自号蜀山老猿、老船。乾隆五十五年进士。授检讨,改御史,再改吏部郎中,出知山东莱州府。以忤上官,称病去职。卒于苏州。诗称一代名家,沈郁空灵,能自出新意。亦工画。有《船山诗草》。 张问陶的作品>>

猜您喜欢

武连驿夜雨

张问陶

顿讶寒如此,惊心节序讹。dùn yà hán rú cǐ,jīng xīn jié xù é。
归人乡梦促,古县雨声多。guī rén xiāng mèng cù,gǔ xiàn yǔ shēng duō。
滩响疑金铁,山容想黛螺。tān xiǎng yí jīn tiě,shān róng xiǎng dài luó。
来朝行不得,闲绝是疲骡。lái cháo xíng bù dé,xián jué shì pí luó。

绵州

张问陶

潺水依然绿,山城几易名。chán shuǐ yī rán lǜ,shān chéng jǐ yì míng。
田腴知俗厚,民秀想时平。tián yú zhī sú hòu,mín xiù xiǎng shí píng。
关拥庞侯墓,人耕汉相营。guān yōng páng hóu mù,rén gēng hàn xiāng yíng。
峰回乡路近,日暮马蹄轻。fēng huí xiāng lù jìn,rì mù mǎ tí qīng。

月夜宿梓潼

张问陶

月上潼川郭,窗明夜色闲。yuè shàng tóng chuān guō,chuāng míng yè sè xián。
水云通故国,杯酒送残山。shuǐ yún tōng gù guó,bēi jiǔ sòng cán shān。
人怅连年别,天教万里还。rén chàng lián nián bié,tiān jiào wàn lǐ hái。
喜心翻倒剧,抚枕望乡关。xǐ xīn fān dào jù,fǔ zhěn wàng xiāng guān。

月夜宿梓潼

张问陶

山近多秋气,炎凉物候偏。shān jìn duō qiū qì,yán liáng wù hòu piān。
云黄初打麦,树暗未呜蝉。yún huáng chū dǎ mài,shù àn wèi wū chán。
不用寻方曲,依然御楚绵。bù yòng xún fāng qū,yī rán yù chǔ mián。
阴虫何大早,终夕语灯前。yīn chóng hé dà zǎo,zhōng xī yǔ dēng qián。

过东禅寺

张问陶

不厌常为客,东禅十度来。bù yàn cháng wèi kè,dōng chán shí dù lái。
儿童知姓字,面目笑尘埃。ér tóng zhī xìng zì,miàn mù xiào chén āi。
懒性真如识,中年急景催。lǎn xìng zhēn rú shí,zhōng nián jí jǐng cuī。
两州分八口,离绪独徘徊。liǎng zhōu fēn bā kǒu,lí xù dú pái huái。

观我四首生

张问陶

芒芒生面忽重开,堕地先号事可哀。máng máng shēng miàn hū zhòng kāi,duò dì xiān hào shì kě āi。
瞥眼韶华因梦远,累心缘影为谁来。piē yǎn sháo huá yīn mèng yuǎn,lèi xīn yuán yǐng wèi shuí lái。
名沉青史终无色,祸起红尘定有胎。míng chén qīng shǐ zhōng wú sè,huò qǐ hóng chén dìng yǒu tāi。
白业丹元修补急,万牛身重首空回。bái yè dān yuán xiū bǔ jí,wàn niú shēn zhòng shǒu kōng huí。

观我四首死

张问陶

胶革全崩傀儡场,岐雷医命竟无方。jiāo gé quán bēng guī lěi chǎng,qí léi yī mìng jìng wú fāng。
千秋许我留真气,百事催人到夕阳。qiān qiū xǔ wǒ liú zhēn qì,bǎi shì cuī rén dào xī yáng。
谁把黄金求骏骨,且余一垄羡生王。shuí bǎ huáng jīn qiú jùn gǔ,qiě yú yī lǒng xiàn shēng wáng。
涅槃羽化凭仙佛,为想归途尽渺茫。niè pán yǔ huà píng xiān fú,wèi xiǎng guī tú jǐn miǎo máng。

观我四首老

张问陶

中年岁月渺前生,变尽孩提古性情。zhōng nián suì yuè miǎo qián shēng,biàn jǐn hái tí gǔ xìng qíng。
犹剩颓光恋儿女,也循常格到公卿。yóu shèng tuí guāng liàn ér nǚ,yě xún cháng gé dào gōng qīng。
飞花堕溷春难挽,瞎马临池夜可惊。fēi huā duò hùn chūn nán wǎn,xiā mǎ lín chí yè kě jīng。
几个飘然云水外,一枝竹杖万缘轻。jǐ gè piāo rán yún shuǐ wài,yī zhī zhú zhàng wàn yuán qīng。

观我四首病

张问陶

毒草灵苗大小符,门庭风景半医巫。dú cǎo líng miáo dà xiǎo fú,mén tíng fēng jǐng bàn yī wū。
形神久隔生原幸,人鬼交争势转孤。xíng shén jiǔ gé shēng yuán xìng,rén guǐ jiāo zhēng shì zhuǎn gū。
枕上心魂疑岸狱,眼中眠食羡妻孥。zhěn shàng xīn hún yí àn yù,yǎn zhōng mián shí xiàn qī nú。
瓣香好礼维摩诘,认取天花著体无。bàn xiāng hǎo lǐ wéi mó jí,rèn qǔ tiān huā zhù tǐ wú。

梅花

张问陶

香雪蒙蒙月影团,抱琴深夜向谁弹。xiāng xuě méng méng yuè yǐng tuán,bào qín shēn yè xiàng shuí dàn。
闲中立品无人觉,淡处逢时自古难。xián zhōng lì pǐn wú rén jué,dàn chù féng shí zì gǔ nán。
到死还能留气韵,有情何忍笑酸寒。dào sǐ hái néng liú qì yùn,yǒu qíng hé rěn xiào suān hán。
天生不合寻常格,莫与春花一例看。tiān shēng bù hé xún cháng gé,mò yǔ chūn huā yī lì kàn。

梅花

张问陶

花中资格本迟迟,铁石心肠淡可知。huā zhōng zī gé běn chí chí,tiě shí xīn cháng dàn kě zhī。
此世何人能领略,为君终夜费相思。cǐ shì hé rén néng lǐng lüè,wèi jūn zhōng yè fèi xiāng sī。
看来风雪无多日,香到园林第几枝。kàn lái fēng xuě wú duō rì,xiāng dào yuán lín dì jǐ zhī。
自是不开开便好,清高从未合时宜。zì shì bù kāi kāi biàn hǎo,qīng gāo cóng wèi hé shí yí。

杂感

张问陶

识得刘郎才气无,长年侧目看江湖。shí dé liú láng cái qì wú,zhǎng nián cè mù kàn jiāng hú。
未应入世驯龙性,也复论交到狗屠。wèi yīng rù shì xùn lóng xìng,yě fù lùn jiāo dào gǒu tú。
落日弯弧金筈瘦,牢愁呼饮酒钱粗。luò rì wān hú jīn kuò shòu,láo chóu hū yǐn jiǔ qián cū。
布衣不合饥寒死,一寸雄心敌万夫。bù yī bù hé jī hán sǐ,yī cùn xióng xīn dí wàn fū。

杂感

张问陶

笛声吹鹤下西楼,门外寒江万古流。dí shēng chuī hè xià xī lóu,mén wài hán jiāng wàn gǔ liú。
读赋偶来寻楚泽,买田时拟住常州。dú fù ǒu lái xún chǔ zé,mǎi tián shí nǐ zhù cháng zhōu。
家无担石如刘毅,人许功名似马周。jiā wú dān shí rú liú yì,rén xǔ gōng míng shì mǎ zhōu。
极目尘寰几知己,中原落日一回头。jí mù chén huán jǐ zhī jǐ,zhōng yuán luò rì yī huí tóu。

梅花

张问陶

回首山林感旧踪,雪花吹影一重重。huí shǒu shān lín gǎn jiù zōng,xuě huā chuī yǐng yī zhòng zhòng。
记从驿使春前折,又向瑶台月下逢。jì cóng yì shǐ chūn qián zhé,yòu xiàng yáo tái yuè xià féng。
对客岂无能舞鹤,赏心还是后凋松。duì kè qǐ wú néng wǔ hè,shǎng xīn hái shì hòu diāo sōng。
天人装束天然好,便买胭脂画不浓。tiān rén zhuāng shù tiān rán hǎo,biàn mǎi yān zhī huà bù nóng。

梅花

张问陶

铜瓶纸帐老因缘,乱我乡愁又几年。tóng píng zhǐ zhàng lǎo yīn yuán,luàn wǒ xiāng chóu yòu jǐ nián。
莫笑神情如静女,须知风骨是飞仙。mò xiào shén qíng rú jìng nǚ,xū zhī fēng gǔ shì fēi xiān。
生来逸气应无敌,悟到真空信可怜。shēng lái yì qì yīng wú dí,wù dào zhēn kōng xìn kě lián。
世外清名原第一,不修花史亦流传。shì wài qīng míng yuán dì yī,bù xiū huā shǐ yì liú chuán。
2401234567»