古诗词

青山下望黄将军墓道

吴绮

霜花入江江树红,半江落日摇悲风。shuāng huā rù jiāng jiāng shù hóng,bàn jiāng luò rì yáo bēi fēng。
此时客向青山路,遥见松楸窜狐兔。cǐ shí kè xiàng qīng shān lù,yáo jiàn sōng qiū cuàn hú tù。
推篷指问黄头郎,云是将军神道处。tuī péng zhǐ wèn huáng tóu láng,yún shì jiāng jūn shén dào chù。
将军束发事边疆,浴血榆关四十霜。jiāng jūn shù fā shì biān jiāng,yù xuè yú guān sì shí shuāng。
射雕并挽双飞鞬,回马常持半段枪。shè diāo bìng wǎn shuāng fēi jiān,huí mǎ cháng chí bàn duàn qiāng。
曾经搏战乌桓贼,手戮长鲸襄水赤。céng jīng bó zhàn wū huán zéi,shǒu lù zhǎng jīng xiāng shuǐ chì。
上相频分卧内符,诸侯竞屈辕门膝。shàng xiāng pín fēn wò nèi fú,zhū hóu jìng qū yuán mén xī。
手缚渠魁未报恩,渔阳鼓入延秋门。shǒu fù qú kuí wèi bào ēn,yú yáng gǔ rù yán qiū mén。
西京已下仙人泪,南国还招帝子魂。xī jīng yǐ xià xiān rén lèi,nán guó hái zhāo dì zi hún。
马渡琅琊从此化,将军定策同王谢。mǎ dù láng yá cóng cǐ huà,jiāng jūn dìng cè tóng wáng xiè。
岂知艳曲号《无愁》,亚子空呼李天下。qǐ zhī yàn qū hào wú chóu,yà zi kōng hū lǐ tiān xià。
天下龙髯痛未消,临春明月响琼箫。tiān xià lóng rán tòng wèi xiāo,lín chūn míng yuè xiǎng qióng xiāo。
中涓厮养横宫锦,丞相家儿插坐貂。zhōng juān sī yǎng héng gōng jǐn,chéng xiāng jiā ér chā zuò diāo。
就中更有陈留子,宫门夜半传黄纸。jiù zhōng gèng yǒu chén liú zi,gōng mén yè bàn chuán huáng zhǐ。
尽逐元丰旧党人,半闲堂里烟尘起。jǐn zhú yuán fēng jiù dǎng rén,bàn xián táng lǐ yān chén qǐ。
传檄言诛刁与刘,武昌杨柳作边愁。chuán xí yán zhū diāo yǔ liú,wǔ chāng yáng liǔ zuò biān chóu。
岩疆已付中行说,壮节空思祖豫州。yán jiāng yǐ fù zhōng xíng shuō,zhuàng jié kōng sī zǔ yù zhōu。
将军义愤填怀抱,洗日虞渊何足道。jiāng jūn yì fèn tián huái bào,xǐ rì yú yuān hé zú dào。
一朝失计在移军,清风小用临江啸。yī cháo shī jì zài yí jūn,qīng fēng xiǎo yòng lín jiāng xiào。
倚剑空持南壁天,北来烽火照甘泉。yǐ jiàn kōng chí nán bì tiān,běi lái fēng huǒ zhào gān quán。
横江零落千寻索,下殿仓皇七宝鞭。héng jiāng líng luò qiān xún suǒ,xià diàn cāng huáng qī bǎo biān。
此时将军镇姑熟,宫中夜到驱黄犊。cǐ shí jiāng jūn zhèn gū shú,gōng zhōng yè dào qū huáng dú。
紫髯怒吼阵云昏,《虞歌》夜泣蛾眉绿。zǐ rán nù hǒu zhèn yún hūn,yú gē yè qì é méi lǜ。
平明战鼓动江鸦,裹创犹呼御赐騧。píng míng zhàn gǔ dòng jiāng yā,guǒ chuàng yóu hū yù cì guā。
鸣弦岂意来鹑尾,拔刃空闻叱虎牙。míng xián qǐ yì lái chún wěi,bá rèn kōng wén chì hǔ yá。
可怜魂染胭脂血,蒲首归来事难说。kě lián hún rǎn yān zhī xuè,pú shǒu guī lái shì nán shuō。
几年墓木拱白杨,夜夜犹然叫鶗鴂。jǐ nián mù mù gǒng bái yáng,yè yè yóu rán jiào tí jué。
我闻此语心伤悲,为指江涘之高垒。wǒ wén cǐ yǔ xīn shāng bēi,wèi zhǐ jiāng sì zhī gāo lěi。
当年庙算列四镇,此地实为君封陲。dāng nián miào suàn liè sì zhèn,cǐ dì shí wèi jūn fēng chuí。
痴儿不了公家事,模糊颠倒山河字。chī ér bù le gōng jiā shì,mó hú diān dào shān hé zì。
骂贼不及雷海青,弄兵窃效田承嗣。mà zéi bù jí léi hǎi qīng,nòng bīng qiè xiào tián chéng sì。
将军抗表建牙旌,讨逆应先李茂贞。jiāng jūn kàng biǎo jiàn yá jīng,tǎo nì yīng xiān lǐ mào zhēn。
一喝逆流万人死,摧枯拉朽无坚营。yī hē nì liú wàn rén sǐ,cuī kū lā xiǔ wú jiān yíng。
楼烦出射弓矢堕,锦裘绣帽如雷火。lóu fán chū shè gōng shǐ duò,jǐn qiú xiù mào rú léi huǒ。
紫电横飞灵宝刀,红冰腻结连环锁。zǐ diàn héng fēi líng bǎo dāo,hóng bīng nì jié lián huán suǒ。
至今白骨满苍山,折戟犹存战血斑。zhì jīn bái gǔ mǎn cāng shān,zhé jǐ yóu cún zhàn xuè bān。
竖子无成悲广武,词人多恨哭江南。shù zi wú chéng bēi guǎng wǔ,cí rén duō hèn kū jiāng nán。
吁嗟将军复何有,从来运数多阳九。xū jiē jiāng jūn fù hé yǒu,cóng lái yùn shù duō yáng jiǔ。
留守魂游宋氏河,监军泪滴唐家酒。liú shǒu hún yóu sòng shì hé,jiān jūn lèi dī táng jiā jiǔ。
吾徒意气岂能灰,当时所用违其才。wú tú yì qì qǐ néng huī,dāng shí suǒ yòng wéi qí cái。
夕阳下山黄叶雨,江风飒飒魂归来。xī yáng xià shān huáng yè yǔ,jiāng fēng sà sà hún guī lái。

吴绮

吴绮(1619~1694) 清代词人。字园次,一字丰南,号绮园,又号听翁。江都(今江苏扬州)人。顺治十一年(1645)贡生、荐授弘文院中书舍人,升兵部主事、武选司员外郎。又任湖州知府,以多风力,尚风节,饶风雅,时人称之为“三风太守“。后失官,再未出仕。 吴绮的作品>>

猜您喜欢

更漏子·和阮亭与友人话秦淮旧事

吴绮

梦扬州,题霅馆。mèng yáng zhōu,tí zhà guǎn。
杜牧寻春较晚。dù mù xún chūn jiào wǎn。
忧莫解,病谁知,愁多变作痴。yōu mò jiě,bìng shuí zhī,chóu duō biàn zuò chī。
一江波,千里路。yī jiāng bō,qiān lǐ lù。
只办梦儿来去。zhǐ bàn mèng ér lái qù。
怜薄幸,恨多情,斜阳隔岸筝。lián báo xìng,hèn duō qíng,xié yáng gé àn zhēng。

画堂春·西湖偶作次辰六韵

吴绮

小楼一望暮山横,山光飞上层楼。xiǎo lóu yī wàng mù shān héng,shān guāng fēi shàng céng lóu。
西湖深夏绿波平,荷叶风清。xī hú shēn xià lǜ bō píng,hé yè fēng qīng。
芳渚半生花气,画船时送歌声。fāng zhǔ bàn shēng huā qì,huà chuán shí sòng gē shēng。
鄂王祠树白公亭,今古关情。è wáng cí shù bái gōng tíng,jīn gǔ guān qíng。

海棠春·晓妆

吴绮

卖花声入红楼响,看檐角、霞销珠网。mài huā shēng rù hóng lóu xiǎng,kàn yán jiǎo xiá xiāo zhū wǎng。
扶倦启香奁,一镜柔情漾。fú juàn qǐ xiāng lián,yī jìng róu qíng yàng。
郁金梳掠同心样,拼一只、金鸾给赏。yù jīn shū lüè tóng xīn yàng,pīn yī zhǐ jīn luán gěi shǎng。
好极转生疑,更把帘旌敞。hǎo jí zhuǎn shēng yí,gèng bǎ lián jīng chǎng。

眉峰碧立春

吴绮

镜里韶光早,彩胜钗梁袅。jìng lǐ sháo guāng zǎo,cǎi shèng chāi liáng niǎo。
卷帘都是惜春人,争道是来年好。juǎn lián dōu shì xī chūn rén,zhēng dào shì lái nián hǎo。
生怕东风小,殃及庭前草。shēng pà dōng fēng xiǎo,yāng jí tíng qián cǎo。
玉阶先自送青来,莫教惹得芳心恼。yù jiē xiān zì sòng qīng lái,mò jiào rě dé fāng xīn nǎo。

眉峰碧立春

吴绮

烛灺啼无歇,漏断声还咽。zhú xiè tí wú xiē,lòu duàn shēng hái yàn。
一缕春蚕丝不了,都打做心头结。yī lǚ chūn cán sī bù le,dōu dǎ zuò xīn tóu jié。
泪点红冰叠,罗袖熏难热。lèi diǎn hóng bīng dié,luó xiù xūn nán rè。
仙鸾虽自有灵胶,离肠已断何堪接。xiān luán suī zì yǒu líng jiāo,lí cháng yǐ duàn hé kān jiē。

眉峰碧立春

吴绮

一点灯花静,归梦浑难定。yī diǎn dēng huā jìng,guī mèng hún nán dìng。
一夜相思一夜愁,更忍说黄花病。yī yè xiāng sī yī yè chóu,gèng rěn shuō huáng huā bìng。
酒薄孤衾冷,其奈双眸醒。jiǔ báo gū qīn lěng,qí nài shuāng móu xǐng。
殃及寒鸡不肯啼,分明要把愁支领。yāng jí hán jī bù kěn tí,fēn míng yào bǎ chóu zhī lǐng。

眉峰碧立春

吴绮

霜皎银蟾烂,风急灯花颤。shuāng jiǎo yín chán làn,fēng jí dēng huā chàn。
夜夜寒更独自听,怎奈得人长叹。yè yè hán gèng dú zì tīng,zěn nài dé rén zhǎng tàn。
忆了千千万,苦把梅花绊。yì le qiān qiān wàn,kǔ bǎ méi huā bàn。
试验青衫尽泪痕,也应不是归心慢。shì yàn qīng shān jǐn lèi hén,yě yīng bù shì guī xīn màn。

阳台梦·春晓

吴绮

绿鬟风动烟丝袅,碧纱如雾窗开早。lǜ huán fēng dòng yān sī niǎo,bì shā rú wù chuāng kāi zǎo。
杨花蓦地扑人来,舞东风不了。yáng huā mò dì pū rén lái,wǔ dōng fēng bù le。
伤心无限事,渐觉蛾眉翠少。shāng xīn wú xiàn shì,jiàn jué é méi cuì shǎo。
十分消瘦百分慵,只镜中人老。shí fēn xiāo shòu bǎi fēn yōng,zhǐ jìng zhōng rén lǎo。

诉衷情·用刘随州句

吴绮

菊花能醉去官人,出岫笑闲云。jú huā néng zuì qù guān rén,chū xiù xiào xián yún。
从来世上豪杰,颠倒信乾坤。cóng lái shì shàng háo jié,diān dào xìn qián kūn。
成往事,付前因。chéng wǎng shì,fù qián yīn。
总休论。zǒng xiū lùn。
五湖虾菜,三泖莼鲈,随地君恩。wǔ hú xiā cài,sān mǎo chún lú,suí dì jūn ēn。

诉衷情·用刘随州句

吴绮

无端剡雪阻回舟,香梦隔秦篝。wú duān shàn xuě zǔ huí zhōu,xiāng mèng gé qín gōu。
今宵玉楼寒重,鹦鹉可知愁。jīn xiāo yù lóu hán zhòng,yīng wǔ kě zhī chóu。
思作客,话封侯。sī zuò kè,huà fēng hóu。
总须休。zǒng xū xiū。
鸳鸯度曲,鹔鹴买酒,且种忘忧。yuān yāng dù qū,sù shuāng mǎi jiǔ,qiě zhǒng wàng yōu。

秋波媚雨中新柳

吴绮

搓就鹅儿绿尚迟,都未使莺知。cuō jiù é ér lǜ shàng chí,dōu wèi shǐ yīng zhī。
东风无赖,教他细雨,一样丝丝。dōng fēng wú lài,jiào tā xì yǔ,yī yàng sī sī。
和烟搭在阑干上,约略浅黄时。hé yān dā zài lán gàn shàng,yuē lüè qiǎn huáng shí。
断人肠处,才成眉眼,泪软腰肢。duàn rén cháng chù,cái chéng méi yǎn,lèi ruǎn yāo zhī。

秋波媚雨中新柳

吴绮

南浦轻风落藕花,秋色老京华。nán pǔ qīng fēng luò ǒu huā,qiū sè lǎo jīng huá。
一窗凉月,三更细雨,倦客思家。yī chuāng liáng yuè,sān gèng xì yǔ,juàn kè sī jiā。
陡来心事香残后,清泪滴琵琶。dǒu lái xīn shì xiāng cán hòu,qīng lèi dī pí pá。
凭谁问取,秦楼过雁,汉关归鸦。píng shuí wèn qǔ,qín lóu guò yàn,hàn guān guī yā。

秋波媚雨中新柳

吴绮

阁外啼乌月晓天,人上鸭头船。gé wài tí wū yuè xiǎo tiān,rén shàng yā tóu chuán。
几番回顾,一声珍重,杨柳门前。jǐ fān huí gù,yī shēng zhēn zhòng,yáng liǔ mén qián。
绣床安在东风里,离别自年年。xiù chuáng ān zài dōng fēng lǐ,lí bié zì nián nián。
今春何事,嵌将心事,陡地情牵。jīn chūn hé shì,qiàn jiāng xīn shì,dǒu dì qíng qiān。

太常引·春半

吴绮

小楼丝雨碧桃松,黄入柳条风。xiǎo lóu sī yǔ bì táo sōng,huáng rù liǔ tiáo fēng。
拾得半春慵,生小惯、纱窗个侬。shí dé bàn chūn yōng,shēng xiǎo guàn shā chuāng gè nóng。
羞弹绿绮,懒裁白苎,无奈是惺忪。xiū dàn lǜ qǐ,lǎn cái bái zhù,wú nài shì xīng sōng。
拼不画眉峰,便有恨、能藏几重。pīn bù huà méi fēng,biàn yǒu hèn néng cáng jǐ zhòng。

太常引·春半

吴绮

隐囊闲侧帽檐纱,春色遍天涯。yǐn náng xián cè mào yán shā,chūn sè biàn tiān yá。
小阁夕阳,梦只在、临邛酒家。xiǎo gé xī yáng,mèng zhǐ zài lín qióng jiǔ jiā。
当年嵇阮,依然重聚。dāng nián jī ruǎn,yī rán zhòng jù。
颠倒醉流霞。diān dào zuì liú xiá。
寄语报莺花,肯说道、潘郎鬓华。jì yǔ bào yīng huā,kěn shuō dào pān láng bìn huá。
3071234567»