古诗词

芜城歌赠送屈翁山

吴绮

芜城十月霜飞早,游子相逢惜秋草。wú chéng shí yuè shuāng fēi zǎo,yóu zi xiāng féng xī qiū cǎo。
镂管争从月下吟,瑶觞竞向花前倒。lòu guǎn zhēng cóng yuè xià yín,yáo shāng jìng xiàng huā qián dào。
忽闻屈子天际来,座中众客欢如雷。hū wén qū zi tiān jì lái,zuò zhōng zhòng kè huān rú léi。
共言意气为君发,共言怀抱为君开。gòng yán yì qì wèi jūn fā,gòng yán huái bào wèi jūn kāi。
闻君平生不得志,读尽奇书有奇事。wén jūn píng shēng bù dé zhì,dú jǐn qí shū yǒu qí shì。
万里麻鞋讯故人,千金宝剑留深意。wàn lǐ má xié xùn gù rén,qiān jīn bǎo jiàn liú shēn yì。
踏遍人间古战场,掉头不肯事侯王。tà biàn rén jiān gǔ zhàn chǎng,diào tóu bù kěn shì hóu wáng。
弹琴独看文君鬓,典酒频销陆贾装。dàn qín dú kàn wén jūn bìn,diǎn jiǔ pín xiāo lù jiǎ zhuāng。
几年漂泊人难测,憔悴兰成归未得。jǐ nián piāo pō rén nán cè,qiáo cuì lán chéng guī wèi dé。
八月槎浮桂海潮,六朝山爱斜阳色。bā yuè chá fú guì hǎi cháo,liù cháo shān ài xié yáng sè。
偶然乘兴来观涛,明月同寻廿四桥。ǒu rán chéng xīng lái guān tāo,míng yuè tóng xún niàn sì qiáo。
只有客怜词客赋,更无人听玉人箫。zhǐ yǒu kè lián cí kè fù,gèng wú rén tīng yù rén xiāo。
竹西握手天将雪,满路西风打黄叶。zhú xī wò shǒu tiān jiāng xuě,mǎn lù xī fēng dǎ huáng yè。
送君又上白门船,秋尽垂杨不堪折。sòng jūn yòu shàng bái mén chuán,qiū jǐn chuí yáng bù kān zhé。
杜牧凄凉梦懒成,狂歌一曲别离情。dù mù qī liáng mèng lǎn chéng,kuáng gē yī qū bié lí qíng。
西园宾客皆云散,独听寒江暮雨声。xī yuán bīn kè jiē yún sàn,dú tīng hán jiāng mù yǔ shēng。

吴绮

吴绮(1619~1694) 清代词人。字园次,一字丰南,号绮园,又号听翁。江都(今江苏扬州)人。顺治十一年(1645)贡生、荐授弘文院中书舍人,升兵部主事、武选司员外郎。又任湖州知府,以多风力,尚风节,饶风雅,时人称之为“三风太守“。后失官,再未出仕。 吴绮的作品>>

猜您喜欢

渔家傲·汪园

吴绮

门对琉璃千万顷。mén duì liú lí qiān wàn qǐng。
莺花十亩连幽径。yīng huā shí mǔ lián yōu jìng。
小阁正当花绝顶。xiǎo gé zhèng dāng huā jué dǐng。
青无定。qīng wú dìng。
春山碎叠斜阳影。chūn shān suì dié xié yáng yǐng。
得酒偶忘前日病。dé jiǔ ǒu wàng qián rì bìng。
凭栏又被风吹醒。píng lán yòu bèi fēng chuī xǐng。
挑叶谁人来画艇。tiāo yè shuí rén lái huà tǐng。
深翠冷。shēn cuì lěng。
鸳鸯惊破湖烟暝。yuān yāng jīng pò hú yān míng。

千秋岁·春情,次少游韵

吴绮

春风帘外。chūn fēng lián wài。
不放春愁退。bù fàng chūn chóu tuì。
魂欲断,肠先碎。hún yù duàn,cháng xiān suì。
金钗留宝钿,锦字萦罗带。jīn chāi liú bǎo diàn,jǐn zì yíng luó dài。
人去也,鸳鸯六六空成对。rén qù yě,yuān yāng liù liù kōng chéng duì。
梦向西楼会。mèng xiàng xī lóu huì。
醒剩衾花盖。xǐng shèng qīn huā gài。
山枕畔,言犹在。shān zhěn pàn,yán yóu zài。
丁香枝自结,松柏情难改。dīng xiāng zhī zì jié,sōng bǎi qíng nán gǎi。
君不见,南山帝女能填海。jūn bù jiàn,nán shān dì nǚ néng tián hǎi。

满江红·社集绮园

吴绮

秋色佳哉,正时在、枫前菊后。qiū sè jiā zāi,zhèng shí zài fēng qián jú hòu。
更喜遇、杨亭胜侣,移樽相就。gèng xǐ yù yáng tíng shèng lǚ,yí zūn xiāng jiù。
月下横床依碧树,花间记曲添红豆。yuè xià héng chuáng yī bì shù,huā jiān jì qū tiān hóng dòu。
问今宵、乐事定如何,西园又。wèn jīn xiāo lè shì dìng rú hé,xī yuán yòu。
真不夜,浑如昼。zhēn bù yè,hún rú zhòu。
吹玉笛,传铜斗。chuī yù dí,chuán tóng dòu。
任露华和酒,共沾罗袖。rèn lù huá hé jiǔ,gòng zhān luó xiù。
鱼鸟岂知家国事,盘觞且老英雄手。yú niǎo qǐ zhī jiā guó shì,pán shāng qiě lǎo yīng xióng shǒu。
把浮云、指点向诸君,吾何有。bǎ fú yún zhǐ diǎn xiàng zhū jūn,wú hé yǒu。

水龙吟·送张菊人

吴绮

绕城多少楼台,一春闷锁桃花雨。rào chéng duō shǎo lóu tái,yī chūn mèn suǒ táo huā yǔ。
灵和新柳,风流重见,故人张绪。líng hé xīn liǔ,fēng liú zhòng jiàn,gù rén zhāng xù。
剪烛窗深,抱琴台敞,同倾芳醑。jiǎn zhú chuāng shēn,bào qín tái chǎng,tóng qīng fāng xǔ。
笑华阳白鹤,陡催离恨,又分手、蒲帆渚。xiào huá yáng bái hè,dǒu cuī lí hèn,yòu fēn shǒu pú fān zhǔ。
回忆青溪旧处。huí yì qīng xī jiù chù。
两狂生、酒歌诗舞。liǎng kuáng shēng jiǔ gē shī wǔ。
无端小草,心旌马上,鬓丝吴楚。wú duān xiǎo cǎo,xīn jīng mǎ shàng,bìn sī wú chǔ。
梁苑闻鸡,王家赋燕,尽成飞絮。liáng yuàn wén jī,wáng jiā fù yàn,jǐn chéng fēi xù。
把相思付与,欧余山色,送君归去。bǎ xiāng sī fù yǔ,ōu yú shān sè,sòng jūn guī qù。

绮罗香·西湖清明

吴绮

风报桐花,雨吹榆片,春事三分啼鴂。fēng bào tóng huā,yǔ chuī yú piàn,chūn shì sān fēn tí jué。
人在湖头,正值禁烟初热。rén zài hú tóu,zhèng zhí jìn yān chū rè。
看十里、入眼风光,是一岁、销魂时节。kàn shí lǐ rù yǎn fēng guāng,shì yī suì xiāo hún shí jié。
又谁禁、南北峰头,纸钱却化孤山蝶。yòu shuí jìn nán běi fēng tóu,zhǐ qián què huà gū shān dié。
楼边红袖徙倚,听得卖饧人过,玉笙吹彻。lóu biān hóng xiù xǐ yǐ,tīng dé mài táng rén guò,yù shēng chuī chè。
笑指西陵松柏,何年堪接。xiào zhǐ xī líng sōng bǎi,hé nián kān jiē。
莫等待、泼火霏微,却做作、打毬周折。mò děng dài pō huǒ fēi wēi,què zuò zuò dǎ qiú zhōu zhé。
且分付、箫鼓楼船,载多情夜月。qiě fēn fù xiāo gǔ lóu chuán,zài duō qíng yè yuè。

沁园春·悠然阁种木芍药

吴绮

半阁初成,正见南山,名曰悠然。bàn gé chū chéng,zhèng jiàn nán shān,míng yuē yōu rán。
有疏窗六尺,低才压帽,藏书两架,小恰如船。yǒu shū chuāng liù chǐ,dī cái yā mào,cáng shū liǎng jià,xiǎo qià rú chuán。
芳树檐头,晴岚屋上,放了晨衙即醉眠。fāng shù yán tóu,qíng lán wū shàng,fàng le chén yá jí zuì mián。
春深矣,且聘红买绿,俸里支钱。chūn shēn yǐ,qiě pìn hóng mǎi lǜ,fèng lǐ zhī qián。
洛阳佳种争妍,想太白、清平调可怜。luò yáng jiā zhǒng zhēng yán,xiǎng tài bái qīng píng diào kě lián。
把护花铃索,随时安顿,移春亭幔,着意遮全。bǎ hù huā líng suǒ,suí shí ān dùn,yí chūn tíng màn,zhe yì zhē quán。
贳酒酹香,教歌试艳,拚与花王结胜缘。shì jiǔ lèi xiāng,jiào gē shì yàn,pàn yǔ huā wáng jié shèng yuán。
吾还笑,笑当年杜牧,也为花颠。wú hái xiào,xiào dāng nián dù mù,yě wèi huā diān。

捣练子·秋夜

吴绮

声淅淅,影萧萧。shēng xī xī,yǐng xiāo xiāo。
白雁南归入夜高。bái yàn nán guī rù yè gāo。
别梦路常迷菡萏,愁人窗怕种芭蕉。bié mèng lù cháng mí hàn dàn,chóu rén chuāng pà zhǒng bā jiāo。

长相思·平望舟中

吴绮

春春波。chūn chūn bō。
秋秋波。qiū qiū bō。
锦缆牙樯似掷梭。jǐn lǎn yá qiáng shì zhì suō。
青山奈客何。qīng shān nài kè hé。
官船过。guān chuán guò。
估船过。gū chuán guò。
不及渔翁自唱歌。bù jí yú wēng zì chàng gē。
斜阳晒绿蓑。xié yáng shài lǜ suō。

蝶恋花·咏瓶内红梅

吴绮

罗浮梦断明珰小。luó fú mèng duàn míng dāng xiǎo。
一点唇酥,吐出春光早。yī diǎn chún sū,tǔ chū chūn guāng zǎo。
和靖不须夸树绕。hé jìng bù xū kuā shù rào。
孤山却比桃源好。gū shān què bǐ táo yuán hǎo。
翠羽啁啾帘押晓。cuì yǔ zhāo jiū lián yā xiǎo。
瓶里疏枝,似向吴侬笑。píng lǐ shū zhī,shì xiàng wú nóng xiào。
把酒对花花也道。bǎ jiǔ duì huā huā yě dào。
莫教容易朱颜老。mò jiào róng yì zhū yán lǎo。

钗头凤冬闺

吴绮

灯花滴。dēng huā dī。
炉香熄。lú xiāng xī。
屏风静掩遥山碧。píng fēng jìng yǎn yáo shān bì。
箫谁弄。xiāo shuí nòng。
衾长空。qīn zhǎng kōng。
五更帘幕,月和霜重。wǔ gèng lián mù,yuè hé shuāng zhòng。
冻。dòng。
冻。dòng。
冻。dòng。
闲寻觅。xián xún mì。
无消息。wú xiāo xī。
泪痕冰惹红绵湿。lèi hén bīng rě hóng mián shī。
愁难送。chóu nán sòng。
情还种。qíng hái zhǒng。
巫云昨夜,同骑双凤。wū yún zuó yè,tóng qí shuāng fèng。
梦。mèng。
梦。mèng。
梦。mèng。

海棠春·午睡

吴绮

狸奴花底金眸足。lí nú huā dǐ jīn móu zú。
卷绣帖、碧栏干曲。juǎn xiù tiē bì lán gàn qū。
红困一枝花,亸向茱萸褥。hóng kùn yī zhī huā,duǒ xiàng zhū yú rù。
枕纹香印胭脂肉。zhěn wén xiāng yìn yān zhī ròu。
鹦鹉唤、茶擎小玉。yīng wǔ huàn chá qíng xiǎo yù。
只剩半床慵,抛却丝和竹。zhǐ shèng bàn chuáng yōng,pāo què sī hé zhú。

海棠春·午睡

吴绮

春波欲浸桃花影。chūn bō yù jìn táo huā yǐng。
试豆蔻、倦眸初醒。shì dòu kòu juàn móu chū xǐng。
绡解下裳红,壶泻珍珠冷。xiāo jiě xià shang hóng,hú xiè zhēn zhū lěng。
藏羞移却妆台镜。cáng xiū yí què zhuāng tái jìng。
下绣幄、鞋弓慢整。xià xiù wò xié gōng màn zhěng。
展转出来迟,月上悬金饼。zhǎn zhuǎn chū lái chí,yuè shàng xuán jīn bǐng。

海棠春·午睡

吴绮

愁多懒说巫山雨。chóu duō lǎn shuō wū shān yǔ。
那更理、玫砧香杵。nà gèng lǐ méi zhēn xiāng chǔ。
拥髻向灯花,碎滴红如雨。yōng jì xiàng dēng huā,suì dī hóng rú yǔ。
江关梦远魂难去。jiāng guān mèng yuǎn hún nán qù。
耐不过、几声街鼓。nài bù guò jǐ shēng jiē gǔ。
呼婢学郎谈,戏折花为麈。hū bì xué láng tán,xì zhé huā wèi zhǔ。

锦帐春·画眉,次宋辕文

吴绮

翠幄钩新,玉奁开早。cuì wò gōu xīn,yù lián kāi zǎo。
刚照面、凤巢苏小。gāng zhào miàn fèng cháo sū xiǎo。
乍添檀,还渲黛,怕新妆易了。zhà tiān tán,hái xuàn dài,pà xīn zhuāng yì le。
是愁难扫。shì chóu nán sǎo。
向月分图,将山传稿。xiàng yuè fēn tú,jiāng shān chuán gǎo。
长爱煞、莹娘才调。zhǎng ài shā yíng niáng cái diào。
晓蛾飞,春茧细,问垂杨碧绕。xiǎo é fēi,chūn jiǎn xì,wèn chuí yáng bì rào。
较人多少。jiào rén duō shǎo。

天仙子·吊古梅为雪所折,次载馨

吴绮

昨夜红亭三尺雪。zuó yè hóng tíng sān chǐ xuě。
斜压老梅苔翠裂。xié yā lǎo méi tái cuì liè。
玉鳞千点卧东风,相思切。yù lín qiān diǎn wò dōng fēng,xiāng sī qiè。
情难歇。qíng nán xiē。
古香夜半生寒铁。gǔ xiāng yè bàn shēng hán tiě。
把酒花前愁不彻。bǎ jiǔ huā qián chóu bù chè。
一笛临风徒怨别。yī dí lín fēng tú yuàn bié。
何劳阁上祝花神,春未绝。hé láo gé shàng zhù huā shén,chūn wèi jué。
花重接。huā zhòng jiē。
罗浮梦醒黄昏月。luó fú mèng xǐng huáng hūn yuè。