古诗词

六丑·和强村吴门听枫园海棠韵

程颂万

祝东风暂小,为幽树、停阴芳阁。zhù dōng fēng zàn xiǎo,wèi yōu shù tíng yīn fāng gé。
露妆未晞,香心拚退却。lù zhuāng wèi xī,xiāng xīn pàn tuì què。
丝恨垂落。sī hèn chuí luò。
绀碧苔枝罥,莫辜烧烛,晕敞天东幄。gàn bì tái zhī juàn,mò gū shāo zhú,yūn chǎng tiān dōng wò。
余娇冷斗秋千索。yú jiāo lěng dòu qiū qiān suǒ。
粉帨揩奁,赪苞媵爵。fěn shuì kāi lián,chēng bāo yìng jué。
旧巢更留欢约。jiù cháo gèng liú huān yuē。
甚云根未老,残梦偏恶。shén yún gēn wèi lǎo,cán mèng piān è。
飘灯归箔。piāo dēng guī bó。
杏秾华误托。xìng nóng huá wù tuō。
照眼愁樱近,伤凤泊。zhào yǎn chóu yīng jìn,shāng fèng pō。
商量去燕无诺。shāng liàng qù yàn wú nuò。
指墙阴泪点,秋萌先觉。zhǐ qiáng yīn lèi diǎn,qiū méng xiān jué。
斜阳路、尚穿园角。xié yáng lù shàng chuān yuán jiǎo。
模糊更几辈,春宵忍赎,旧时哀乐。mó hú gèng jǐ bèi,chūn xiāo rěn shú,jiù shí āi lè。
仙趺迥、空抱残萼。xiān fū jiǒng kōng bào cán è。
倚铃幡、十万饶孤注,生生系着。yǐ líng fān shí wàn ráo gū zhù,shēng shēng xì zhe。
猜您喜欢

浣溪纱出都门,旅店题壁。集唐二十首

程颂万

斜凭阑干首重回。xié píng lán gàn shǒu zhòng huí。
银泥衫稳越娃裁。yín ní shān wěn yuè wá cái。
乱丝犹挂凤皇钗。luàn sī yóu guà fèng huáng chāi。
见了又休真似梦,心从别处即成灰。jiàn le yòu xiū zhēn shì mèng,xīn cóng bié chù jí chéng huī。
方知红叶是良媒。fāng zhī hóng yè shì liáng méi。

浣溪纱出都门,旅店题壁。集唐二十首

程颂万

更待黄昏对酒楼。gèng dài huáng hūn duì jiǔ lóu。
依依春草水分流。yī yī chūn cǎo shuǐ fēn liú。
虫丝吹落挂帘钩。chóng sī chuī luò guà lián gōu。
一夜思量十年梦,万般人事五更头。yī yè sī liàng shí nián mèng,wàn bān rén shì wǔ gèng tóu。
也称春色是悠悠。yě chēng chūn sè shì yōu yōu。

浣溪纱出都门,旅店题壁。集唐二十首

程颂万

暂醉佳人锦瑟傍。zàn zuì jiā rén jǐn sè bàng。
欢因小饮便成狂。huān yīn xiǎo yǐn biàn chéng kuáng。
离人须落泪千行。lí rén xū luò lèi qiān xíng。
纵使有花兼有月,岂悲相失与相忘。zòng shǐ yǒu huā jiān yǒu yuè,qǐ bēi xiāng shī yǔ xiāng wàng。
一生赢得是凄凉。yī shēng yíng dé shì qī liáng。

浣溪纱出都门,旅店题壁。集唐二十首

程颂万

处处寻芳有折痕。chù chù xún fāng yǒu zhé hén。
西邻年少问东邻。xī lín nián shǎo wèn dōng lín。
缘花不免却知闻。yuán huā bù miǎn què zhī wén。
只合双飞便双死,那堪无旧又无人。zhǐ hé shuāng fēi biàn shuāng sǐ,nà kān wú jiù yòu wú rén。
绣屏斜立正销魂。xiù píng xié lì zhèng xiāo hún。

浣溪纱出都门,旅店题壁。集唐二十首

程颂万

醉倚东风不点头。zuì yǐ dōng fēng bù diǎn tóu。
六分春色一分休。liù fēn chūn sè yī fēn xiū。
花中占断得风流。huā zhōng zhàn duàn dé fēng liú。
一样金盘五千面,十三弦里一时愁。yī yàng jīn pán wǔ qiān miàn,shí sān xián lǐ yī shí chóu。
近无书信更堪忧。jìn wú shū xìn gèng kān yōu。

浣溪纱出都门,旅店题壁。集唐二十首

程颂万

眼底桃花酒半醺。yǎn dǐ táo huā jiǔ bàn xūn。
酒旗相伴送行人。jiǔ qí xiāng bàn sòng xíng rén。
旧窗风月更谁亲。jiù chuāng fēng yuè gèng shuí qīn。
谁道小郎抛小妇,别来如梦亦如云。shuí dào xiǎo láng pāo xiǎo fù,bié lái rú mèng yì rú yún。
无愁直为倚家贫。wú chóu zhí wèi yǐ jiā pín。

浣溪纱出都门,旅店题壁。集唐二十首

程颂万

何事行人最断肠。hé shì xíng rén zuì duàn cháng。
新春催破舞衣裳。xīn chūn cuī pò wǔ yī shang。
阮郎才去嫁刘郎。ruǎn láng cái qù jià liú láng。
蜡烛有心还惜别,寒衣未寄莫飞霜。là zhú yǒu xīn hái xī bié,hán yī wèi jì mò fēi shuāng。
人间百事不思量。rén jiān bǎi shì bù sī liàng。

浣溪纱出都门,旅店题壁。集唐二十首

程颂万

闻雨伤春梦不成。wén yǔ shāng chūn mèng bù chéng。
客中谁最有风情。kè zhōng shuí zuì yǒu fēng qíng。
武陵一曲想南征。wǔ líng yī qū xiǎng nán zhēng。
蜀纸麝煤添笔媚,风帘残烛隔霜清。shǔ zhǐ shè méi tiān bǐ mèi,fēng lián cán zhú gé shuāng qīng。
已携孤剑事离程。yǐ xié gū jiàn shì lí chéng。

浣溪纱出都门,旅店题壁。集唐二十首

程颂万

一任斜阳伴客愁。yī rèn xié yáng bàn kè chóu。
伤心不独为悲秋。shāng xīn bù dú wèi bēi qiū。
当时七夕笑牵牛。dāng shí qī xī xiào qiān niú。
顾我镜中悲白发,任他明月下西楼。gù wǒ jìng zhōng bēi bái fā,rèn tā míng yuè xià xī lóu。
浮沉无计水东流。fú chén wú jì shuǐ dōng liú。

浣溪纱出都门,旅店题壁。集唐二十首

程颂万

辜负东风十四年。gū fù dōng fēng shí sì nián。
就中肠断是秋天。jiù zhōng cháng duàn shì qiū tiān。
疏帘相伴宿风烟。shū lián xiāng bàn sù fēng yān。
花若有情还怅望,柳如无恨亦缠绵。huā ruò yǒu qíng hái chàng wàng,liǔ rú wú hèn yì chán mián。
一声卢女十三弦。yī shēng lú nǚ shí sān xián。

浣溪纱出都门,旅店题壁。集唐二十首

程颂万

独向长空背雁行。dú xiàng zhǎng kōng bèi yàn xíng。
九衢尘里免劳生。jiǔ qú chén lǐ miǎn láo shēng。
朦胧犹认管弦声。méng lóng yóu rèn guǎn xián shēng。
女伎还闻名小小,与奴方便寄卿卿。nǚ jì hái wén míng xiǎo xiǎo,yǔ nú fāng biàn jì qīng qīng。
春来触动故乡情。chūn lái chù dòng gù xiāng qíng。

浣溪纱出都门,旅店题壁。集唐二十首

程颂万

送客逢春可自由。sòng kè féng chūn kě zì yóu。
马嘶残雨晚程秋。mǎ sī cán yǔ wǎn chéng qiū。
多情只共酒淹留。duō qíng zhǐ gòng jiǔ yān liú。
世上浮沉应念我,梦中欢笑亦胜愁。shì shàng fú chén yīng niàn wǒ,mèng zhōng huān xiào yì shèng chóu。
玉衔娇马索闲游。yù xián jiāo mǎ suǒ xián yóu。

浣溪纱出都门,旅店题壁。集唐二十首

程颂万

一雁南来雪满衣。yī yàn nán lái xuě mǎn yī。
人言柳叶似愁眉。rén yán liǔ yè shì chóu méi。
一枝枝好更题诗。yī zhī zhī hǎo gèng tí shī。
但是好花皆易落,谁怜好梦转相思。dàn shì hǎo huā jiē yì luò,shuí lián hǎo mèng zhuǎn xiāng sī。
水声呜咽若东西。shuǐ shēng wū yàn ruò dōng xī。

浣溪纱出都门,旅店题壁。集唐二十首

程颂万

别后含凄向晓风。bié hòu hán qī xiàng xiǎo fēng。
秦声楚调怨无穷。qín shēng chǔ diào yuàn wú qióng。
此时离恨与君同。cǐ shí lí hèn yǔ jūn tóng。
半夜雨声三月尽,百年生计一舟中。bàn yè yǔ shēng sān yuè jǐn,bǎi nián shēng jì yī zhōu zhōng。
凄凄游子若飘蓬。qī qī yóu zi ruò piāo péng。

浣溪纱出都门,旅店题壁。集唐二十首

程颂万

梦后城头晓角哀。mèng hòu chéng tóu xiǎo jiǎo āi。
临岐终日独徘徊。lín qí zhōng rì dú pái huái。
留欢不畏夕阳催。liú huān bù wèi xī yáng cuī。
生去死来都是幻,言情不尽恨无才。shēng qù sǐ lái dōu shì huàn,yán qíng bù jǐn hèn wú cái。
犹应醉得两三回。yóu yīng zuì dé liǎng sān huí。