古诗词

春寒独酌喜友过访

缪烜

怨春红艳冷,细雨湿流光。yuàn chūn hóng yàn lěng,xì yǔ shī liú guāng。
嫩蝶牵愁梦,娇莺懒整簧。nèn dié qiān chóu mèng,jiāo yīng lǎn zhěng huáng。
鸭炉偎宿火,梅帐恋馀香。yā lú wēi sù huǒ,méi zhàng liàn yú xiāng。
且莫登楼望,相逢各尽觞。qiě mò dēng lóu wàng,xiāng féng gè jǐn shāng。
猜您喜欢

春尽日二首

缪烜

客里无端又一春,落红庭院草成茵。kè lǐ wú duān yòu yī chūn,luò hóng tíng yuàn cǎo chéng yīn。
年来闭户凭春去,春去留连怕损神。nián lái bì hù píng chūn qù,chūn qù liú lián pà sǔn shén。

春尽日二首

缪烜

才见春来春可怜,可怜又展送春笺。cái jiàn chūn lái chūn kě lián,kě lián yòu zhǎn sòng chūn jiān。
含毫别有闲枨触,不惜青春惜少年。hán háo bié yǒu xián chéng chù,bù xī qīng chūn xī shǎo nián。

新正初四喜见新月

缪烜

新月西南挂一钩,饮馀当户喜抬头。xīn yuè xī nán guà yī gōu,yǐn yú dāng hù xǐ tái tóu。
莫言宝鉴初探匣,已见清光遍九州。mò yán bǎo jiàn chū tàn xiá,yǐ jiàn qīng guāng biàn jiǔ zhōu。

挽宣化李烈女

缪烜

宣城有女堪励俗,生长闺中严自束。xuān chéng yǒu nǚ kān lì sú,shēng zhǎng guī zhōng yán zì shù。
针线惟勤继晷灯,陌阡不涉寻春足。zhēn xiàn wéi qín jì guǐ dēng,mò qiān bù shè xún chūn zú。
守贞待字怜里争,交口相称遍亲属。shǒu zhēn dài zì lián lǐ zhēng,jiāo kǒu xiāng chēng biàn qīn shǔ。
前村鼓乐庆秋登,父母偕行俾处独。qián cūn gǔ lè qìng qiū dēng,fù mǔ xié xíng bǐ chù dú。
习惯徒知往赛神,疏防倏已来戎伏。xí guàn tú zhī wǎng sài shén,shū fáng shū yǐ lái róng fú。
空庭长日阒无人,啖者视为几上肉。kōng tíng zhǎng rì qù wú rén,dàn zhě shì wèi jǐ shàng ròu。
乘卢淩弱横相干,兽心乃在常佣仆。chéng lú líng ruò héng xiāng gàn,shòu xīn nǎi zài cháng yōng pū。
仓猝奚奔号莫应,此身可死不可辱。cāng cù xī bēn hào mò yīng,cǐ shēn kě sǐ bù kě rǔ。
恨漫碧落气烛虹,爪裂奸容奸手毒。hèn màn bì luò qì zhú hóng,zhǎo liè jiān róng jiān shǒu dú。
石点纷纷星雨飞,血洒桃花躯洁玉。shí diǎn fēn fēn xīng yǔ fēi,xuè sǎ táo huā qū jié yù。
身躯玉洁志冰清,二九春光逝水轻,纲常巾帼千秋名。shēn qū yù jié zhì bīng qīng,èr jiǔ chūn guāng shì shuǐ qīng,gāng cháng jīn guó qiān qiū míng。

阙题

缪烜

尔乃浣纱女,胡不遇范蠡。ěr nǎi huàn shā nǚ,hú bù yù fàn lí。
可怜倾国貌,只有镜相知。kě lián qīng guó mào,zhǐ yǒu jìng xiāng zhī。
氓之蚩蚩匹,闻见安所鄙。máng zhī chī chī pǐ,wén jiàn ān suǒ bǐ。
如入吴王宫,未必非祸水。rú rù wú wáng gōng,wèi bì fēi huò shuǐ。

有去志

缪烜

人生求适意,不若居家庭。rén shēng qiú shì yì,bù ruò jū jiā tíng。
家庭难久居,驱车更扬舲。jiā tíng nán jiǔ jū,qū chē gèng yáng líng。
经途有夷险,涉水分渭泾。jīng tú yǒu yí xiǎn,shè shuǐ fēn wèi jīng。
而况人心杂,不同如面形。ér kuàng rén xīn zá,bù tóng rú miàn xíng。
道乖遭眼白,气合亦眼青。dào guāi zāo yǎn bái,qì hé yì yǎn qīng。
喜不伴君王,君王恐逆鳞。xǐ bù bàn jūn wáng,jūn wáng kǒng nì lín。
远兹势利场,势利多膻腥。yuǎn zī shì lì chǎng,shì lì duō shān xīng。
坚贞秉吾素,淡泊自芳馨。jiān zhēn bǐng wú sù,dàn pō zì fāng xīn。
避色复避言,遐哉穷入溟。bì sè fù bì yán,xiá zāi qióng rù míng。

叔孙通

缪烜

江山甫定争群雄,酒酣拔剑日论功。jiāng shān fǔ dìng zhēng qún xióng,jiǔ hān bá jiàn rì lùn gōng。
若曹非礼不能束,乃公谩骂真瞢瞢。ruò cáo fēi lǐ bù néng shù,nǎi gōng mán mà zhēn méng méng。
试为绵蕞习其易,肃敬先徵长乐宫。shì wèi mián zuì xí qí yì,sù jìng xiān zhēng zhǎng lè gōng。
今日方知天子贵,叔孙无愧名曰通。jīn rì fāng zhī tiān zi guì,shū sūn wú kuì míng yuē tōng。

悼流民

缪烜

河南癸酉罹天殃,早魃为虐农事伤。hé nán guǐ yǒu lí tiān yāng,zǎo bá wèi nüè nóng shì shāng。
树皮剥尽草根绝,民生无计多流亡。shù pí bō jǐn cǎo gēn jué,mín shēng wú jì duō liú wáng。
偏遭河北纷寇贼,烽火薰天涂路塞。piān zāo hé běi fēn kòu zéi,fēng huǒ xūn tiān tú lù sāi。
十室九室断爨烟,扶携何处堪求食。shí shì jiǔ shì duàn cuàn yān,fú xié hé chù kān qiú shí。
陌上流民接踵来,肌肤枯槁筋骸摧。mò shàng liú mín jiē zhǒng lái,jī fū kū gǎo jīn hái cuī。
陌下饥民尸枕籍,兽蹄鸟迹处尘埃。mò xià jī mín shī zhěn jí,shòu tí niǎo jì chù chén āi。
陌上回头见陌下,半晌吞声泪频洒。mò shàng huí tóu jiàn mò xià,bàn shǎng tūn shēng lèi pín sǎ。
玉石至此诚无分,翻悔离家死横野。yù shí zhì cǐ chéng wú fēn,fān huǐ lí jiā sǐ héng yě。
兹闻圣主布深仁,发帑给粟振尔民。zī wén shèng zhǔ bù shēn rén,fā tǎng gěi sù zhèn ěr mín。
可怜仁人谷,难入死者腹。kě lián rén rén gǔ,nán rù sǐ zhě fù。
可怜仁人恩,难返死者魂。kě lián rén rén ēn,nán fǎn sǐ zhě hún。
噫嘻乎悲哉!生民不幸值此荒。yī xī hū bēi zāi!shēng mín bù xìng zhí cǐ huāng。
我行见之恻衷肠,愿天早以甘霖降。wǒ xíng jiàn zhī cè zhōng cháng,yuàn tiān zǎo yǐ gān lín jiàng。

咏晋邓攸

缪烜

携侄弃儿行,此心对天地。xié zhí qì ér xíng,cǐ xīn duì tiān dì。
追及树系之,义至仁不至。zhuī jí shù xì zhī,yì zhì rén bù zhì。
天道岂无知,买妾遭亲谊。tiān dào qǐ wú zhī,mǎi qiè zāo qīn yì。
伤哉所弃儿,懊哉遂斩嗣。shāng zāi suǒ qì ér,ào zāi suì zhǎn sì。

友人下第客中,邀为长夜之饮,即席口号慰之

缪烜

邀君欢,劝君酒,南山月上大如斗。yāo jūn huān,quàn jūn jiǔ,nán shān yuè shàng dà rú dòu。
座中谁者苦思家,举杯忘在天之涯。zuò zhōng shuí zhě kǔ sī jiā,jǔ bēi wàng zài tiān zhī yá。
傥来富贵恨不早,提壶且乐风光好。tǎng lái fù guì hèn bù zǎo,tí hú qiě lè fēng guāng hǎo。
多疑黄河之水天上来漫漫,饮如渴骥奔驰千里临急湍。duō yí huáng hé zhī shuǐ tiān shàng lái màn màn,yǐn rú kě jì bēn chí qiān lǐ lín jí tuān。
君醉歌,我醉舞。jūn zuì gē,wǒ zuì wǔ。
醉歌金石裂,醉舞鸾鹄举。zuì gē jīn shí liè,zuì wǔ luán gǔ jǔ。
鸾鹄一举千万里,蠢蠢浮浮尽眼底。luán gǔ yī jǔ qiān wàn lǐ,chǔn chǔn fú fú jǐn yǎn dǐ。
劝君酒,邀君欢,东方日出圆如盘。quàn jūn jiǔ,yāo jūn huān,dōng fāng rì chū yuán rú pán。

放歌

缪烜

丈夫未遇虎如狗,南北东西牛马走。zhàng fū wèi yù hǔ rú gǒu,nán běi dōng xī niú mǎ zǒu。
沈枯一室若逃禅,游戏百函聊糊口。shěn kū yī shì ruò táo chán,yóu xì bǎi hán liáo hú kǒu。
虽知混迹在泥涂,不敢随风等杞柳。suī zhī hùn jì zài ní tú,bù gǎn suí fēng děng qǐ liǔ。
闲心漾漾出岫云,浩气英英互星斗。xián xīn yàng yàng chū xiù yún,hào qì yīng yīng hù xīng dòu。
自食其力同工商,屋漏不愧古人友。zì shí qí lì tóng gōng shāng,wū lòu bù kuì gǔ rén yǒu。
怜他蠢蠢与浮浮,不识天高并地厚。lián tā chǔn chǔn yǔ fú fú,bù shí tiān gāo bìng dì hòu。
呼马呼牛皆应之,丈夫未遇虎如狗。hū mǎ hū niú jiē yīng zhī,zhàng fū wèi yù hǔ rú gǒu。

读汉姜肱传

缪烜

彭城姜伯淮,五十始慕学。péng chéng jiāng bó huái,wǔ shí shǐ mù xué。
六艺皆穷通,声名遂卓卓。liù yì jiē qióng tōng,shēng míng suì zhuó zhuó。
我今年已几,犹然未镌琢。wǒ jīn nián yǐ jǐ,yóu rán wèi juān zuó。
可不急困勉,以与前贤角。kě bù jí kùn miǎn,yǐ yǔ qián xián jiǎo。
岂羡买臣荣,欲如伯玉觉。qǐ xiàn mǎi chén róng,yù rú bó yù jué。
闻昔兰陵合,荀卿惠民渥。wén xī lán líng hé,xún qīng huì mín wò。
我乃兰陵人,蓬庐谨守璞。wǒ nǎi lán líng rén,péng lú jǐn shǒu pú。
世若有知人,无妨一驰逐。shì ruò yǒu zhī rén,wú fáng yī chí zhú。
势利遂长年,且自乐其乐。shì lì suì zhǎng nián,qiě zì lè qí lè。

读史

缪烜

文君真知音,私奔司马氏。wén jūn zhēn zhī yīn,sī bēn sī mǎ shì。
阮籍真好色,邻家恸处子。ruǎn jí zhēn hǎo sè,lín jiā tòng chù zi。
惟此真之中,邪正亦倍蓰。wéi cǐ zhēn zhī zhōng,xié zhèng yì bèi xǐ。
然宁侧其冠,不必纳其履。rán níng cè qí guān,bù bì nà qí lǚ。
刑罚可失出,褒贬腌逼里。xíng fá kě shī chū,bāo biǎn yān bī lǐ。
历观史传中,竞艳每书此。lì guān shǐ chuán zhōng,jìng yàn měi shū cǐ。
一时爱其才,春秋紊大旨。yī shí ài qí cái,chūn qiū wěn dà zhǐ。
且令炫才者,越礼有所指。qiě lìng xuàn cái zhě,yuè lǐ yǒu suǒ zhǐ。
风俗自兹靡,责归作俑始。fēng sú zì zī mí,zé guī zuò yǒng shǐ。

偶咏

缪烜

春风本无心,开花任红白。chūn fēng běn wú xīn,kāi huā rèn hóng bái。
红白不坚贞,风飘委阡陌。hóng bái bù jiān zhēn,fēng piāo wěi qiān mò。
倩树护花幡,谋设当风帟。qiàn shù hù huā fān,móu shè dāng fēng yì。
灼灼矜春光,幡帟倏然摘。zhuó zhuó jīn chūn guāng,fān yì shū rán zhāi。
风自行其常,花遂失其魄。fēng zì xíng qí cháng,huā suì shī qí pò。
人皆怨风狂,我不为花惜。rén jiē yuàn fēng kuáng,wǒ bù wèi huā xī。
凡物贵自强,凭依究何益。fán wù guì zì qiáng,píng yī jiū hé yì。
如以言之非,试与观松柏。rú yǐ yán zhī fēi,shì yǔ guān sōng bǎi。

及门孔义韩问橘过淮而变枳,未识枳返淮而仍橘否喜其心思灵活,书此广之

缪烜

橘过淮变枳,土易性随失。jú guò huái biàn zhǐ,tǔ yì xìng suí shī。
未闻枳返淮,可以复成橘。wèi wén zhǐ fǎn huái,kě yǐ fù chéng jú。
偶缘子质疑,恍起予载笔。ǒu yuán zi zhì yí,huǎng qǐ yǔ zài bǐ。
宁惟物乖常,而人亦莫必。níng wéi wù guāi cháng,ér rén yì mò bì。
秦桧伯夷颂,居然伊周匹。qín guì bó yí sòng,jū rán yī zhōu pǐ。
钤山堂十年,冰雪志士律。qián shān táng shí nián,bīng xuě zhì shì lǜ。
一朝利禄萦,顿改庐中质。yī cháo lì lù yíng,dùn gǎi lú zhōng zhì。
所以圣贤尊,终始守贞一。suǒ yǐ shèng xián zūn,zhōng shǐ shǒu zhēn yī。
7212345