古诗词

登北固山绝顶

薛镛

履险不知止,搜奇到碧岑。lǚ xiǎn bù zhī zhǐ,sōu qí dào bì cén。
危峰插天半,怪鸟浴江心。wēi fēng chā tiān bàn,guài niǎo yù jiāng xīn。
山水终年好,风尘何处侵。shān shuǐ zhōng nián hǎo,fēng chén hé chù qīn。
攀萝扪石径,夐绝此登临。pān luó mén shí jìng,xiòng jué cǐ dēng lín。
猜您喜欢

车中无事辄得小诗,宿店后即书于壁

薛镛

短衣匹马气纵横,无数青山管送迎。duǎn yī pǐ mǎ qì zòng héng,wú shù qīng shān guǎn sòng yíng。
独立金鳌一昂首,此行端不负生平。dú lì jīn áo yī áng shǒu,cǐ xíng duān bù fù shēng píng。

车中无事辄得小诗,宿店后即书于壁

薛镛

纵横上下孰通才,放眼真教尽八垓。zòng héng shàng xià shú tōng cái,fàng yǎn zhēn jiào jǐn bā gāi。
莫怪狂生小天下,此身曾上岱宗来。mò guài kuáng shēng xiǎo tiān xià,cǐ shēn céng shàng dài zōng lái。

题牡丹画扇贻玉梅

薛镛

费他画手买焉支,写出清平绝妙词。fèi tā huà shǒu mǎi yān zhī,xiě chū qīng píng jué miào cí。
学士惊才妃子艳,风流都付念奴知。xué shì jīng cái fēi zi yàn,fēng liú dōu fù niàn nú zhī。

即目和春舟

薛镛

青山稠叠迓轻舟,一片春潮带雨流。qīng shān chóu dié yà qīng zhōu,yī piàn chūn cháo dài yǔ liú。
双桨绿波溪曲曲,画眉声里过严州。shuāng jiǎng lǜ bō xī qū qū,huà méi shēng lǐ guò yán zhōu。

调王雨卿

薛镛

鄂君绣被覆鸳鸯,话到分飞欲断肠。è jūn xiù bèi fù yuān yāng,huà dào fēn fēi yù duàn cháng。
江水不知人意恼,故催双桨下钱塘。jiāng shuǐ bù zhī rén yì nǎo,gù cuī shuāng jiǎng xià qián táng。

浙江臬署精忠柏

薛镛

矫矫者质,苍苍者色,风雨不动如山立。jiǎo jiǎo zhě zhì,cāng cāng zhě sè,fēng yǔ bù dòng rú shān lì。
狱成三字冤,支并一木失。yù chéng sān zì yuān,zhī bìng yī mù shī。
小朝庭事那可说,树乃如此著奇节。xiǎo cháo tíng shì nà kě shuō,shù nǎi rú cǐ zhù qí jié。
2112