古诗词

送定北军出居庸关马上作

陈兆仑

天下九塞此雄北,过此回头望北极。tiān xià jiǔ sāi cǐ xióng běi,guò cǐ huí tóu wàng běi jí。
驼山虎峪雪初消,绝少丸泥唯乱石。tuó shān hǔ yù xuě chū xiāo,jué shǎo wán ní wéi luàn shí。
乱石荒荒非一形,面目欹倾不可识。luàn shí huāng huāng fēi yī xíng,miàn mù yī qīng bù kě shí。
奇鬼侧出不惭丑,困兽前奔忽回偪。qí guǐ cè chū bù cán chǒu,kùn shòu qián bēn hū huí bī。
忆到洪炉铸物初,工成于此投沙砾。yì dào hóng lú zhù wù chū,gōng chéng yú cǐ tóu shā lì。
无心作垒垒以成,付与王公资守国。wú xīn zuò lěi lěi yǐ chéng,fù yǔ wáng gōng zī shǒu guó。
居庸秦置汉军都,百战千秒争失得。jū yōng qín zhì hàn jūn dōu,bǎi zhàn qiān miǎo zhēng shī dé。
谁知在德不在险,断碣寒苔半销蚀。shuí zhī zài dé bù zài xiǎn,duàn jié hán tái bàn xiāo shí。
圣朝威德统中外,万里穷荒犹户阈。shèng cháo wēi dé tǒng zhōng wài,wàn lǐ qióng huāng yóu hù yù。
沿边蕃部逐行商,驱马鞭羊出复入。yán biān fān bù zhú xíng shāng,qū mǎ biān yáng chū fù rù。
那用堆金讲市台,免教番上防秋檄。nà yòng duī jīn jiǎng shì tái,miǎn jiào fān shàng fáng qiū xí。
休养苍生百十年,皞皞熙熙忘帝力。xiū yǎng cāng shēng bǎi shí nián,hào hào xī xī wàng dì lì。
夭骄悖慢从古有,轩后爰勤三驾迹。yāo jiāo bèi màn cóng gǔ yǒu,xuān hòu yuán qín sān jià jì。
长鲸归骨遗孽存,青海虽歼酋未获。zhǎng jīng guī gǔ yí niè cún,qīng hǎi suī jiān qiú wèi huò。
前年彗帚出金方,近见莎车叩汉壁。qián nián huì zhǒu chū jīn fāng,jìn jiàn shā chē kòu hàn bì。
堂堂天宇大包荒,岂得关门谢穷客。táng táng tiān yǔ dà bāo huāng,qǐ dé guān mén xiè qióng kè。
又况庙胜洞幽远,一弛一张讵易测。yòu kuàng miào shèng dòng yōu yuǎn,yī chí yī zhāng jù yì cè。
征西定北分两道,见北知西威燀赫。zhēng xī dìng běi fēn liǎng dào,jiàn běi zhī xī wēi chǎn hè。
燕山超距上飞梯,东海虚弦落过翼。yàn shān chāo jù shàng fēi tī,dōng hǎi xū xián luò guò yì。
细路盘盘不方轨,贯鱼唯唯无淹刻。xì lù pán pán bù fāng guǐ,guàn yú wéi wéi wú yān kè。
韬锋蓄锐静人声,风旆星旗移曙色。tāo fēng xù ruì jìng rén shēng,fēng pèi xīng qí yí shǔ sè。
我生生计弄柔翰,谬尹神州殊忝职。wǒ shēng shēng jì nòng róu hàn,miù yǐn shén zhōu shū tiǎn zhí。
幸得初从壁上观,监护严程奉新敕。xìng dé chū cóng bì shàng guān,jiān hù yán chéng fèng xīn chì。
欣兹节制中古法,据鞍默卜师行克。xīn zī jié zhì zhōng gǔ fǎ,jù ān mò bo shī xíng kè。
丈夫五十不为老,髀肉空生增叹息。zhàng fū wǔ shí bù wèi lǎo,bì ròu kōng shēng zēng tàn xī。
马前霜雪马后花,儿女之言休啧啧。mǎ qián shuāng xuě mǎ hòu huā,ér nǚ zhī yán xiū zé zé。

陈兆仑

清浙江钱塘人,字星斋,号旬山。雍正八年进士,授知县。乾隆元年,举博学鸿词,授检讨,官至太仆寺卿。工诗善书,在京师有文名,论书法有卓识。有《紫竹山房诗文集》。 陈兆仑的作品>>

猜您喜欢

重过玲珑山同皇四子追和倪太仆敬堂韵

陈兆仑

君不见木兰北去路转东,有山不夜如烛龙。jūn bù jiàn mù lán běi qù lù zhuǎn dōng,yǒu shān bù yè rú zhú lóng。
倘逢西僧问,定是灵鹫峰,任尔横看侧看光明同。tǎng féng xī sēng wèn,dìng shì líng jiù fēng,rèn ěr héng kàn cè kàn guāng míng tóng。
缅昔娲皇巧,大圜罗其胸。miǎn xī wā huáng qiǎo,dà huán luó qí xiōng。
补虚炼石有模范,特留此式标元功。bǔ xū liàn shí yǒu mó fàn,tè liú cǐ shì biāo yuán gōng。
又怪神禹迹,不受造物笼。yòu guài shén yǔ jì,bù shòu zào wù lóng。
巨灵高掌竟未到,异穴宛转栖寒风。jù líng gāo zhǎng jìng wèi dào,yì xué wǎn zhuǎn qī hán fēng。
盈盈玉女下窥视,丑丑出鬼难为容。yíng yíng yù nǚ xià kuī shì,chǒu chǒu chū guǐ nán wèi róng。
匆匆还云夜假宿,皑皑阴雪夏不融。cōng cōng hái yún yè jiǎ sù,ái ái yīn xuě xià bù róng。
素娥纤纤凝黛浅,扶桑拂拂悬规重。sù é xiān xiān níng dài qiǎn,fú sāng fú fú xuán guī zhòng。
白毫团团顶自现,新磨濯濯奁无封。bái háo tuán tuán dǐng zì xiàn,xīn mó zhuó zhuó lián wú fēng。
笙簧暗奏窈窈洞,睥睨瑰立崇崇墉。shēng huáng àn zòu yǎo yǎo dòng,pì nì guī lì chóng chóng yōng。
条条刁刁噫气噫,闪闪烁烁中星中。tiáo tiáo diāo diāo yī qì yī,shǎn shǎn shuò shuò zhōng xīng zhōng。
毛举众形似,略尽光曈昽。máo jǔ zhòng xíng shì,lüè jǐn guāng tóng lóng。
请言其外郛,妙与幻化通。qǐng yán qí wài fú,miào yǔ huàn huà tōng。
初从十里之外望突兀,炯若绛绡委蜕落照红。chū cóng shí lǐ zhī wài wàng tū wù,jiǒng ruò jiàng xiāo wěi tuì luò zhào hóng。
旋自远而近,岩若石梁南畔之偃松,霜零雹打青茸茸。xuán zì yuǎn ér jìn,yán ruò shí liáng nán pàn zhī yǎn sōng,shuāng líng báo dǎ qīng rōng rōng。
委蛇黝纠兮,生若象鼻舒钩探束稿。wěi shé yǒu jiū xī,shēng ruò xiàng bí shū gōu tàn shù gǎo。
荒凉寂历兮,僵若驼峰埋棘惊仙翁。huāng liáng jì lì xī,jiāng ruò tuó fēng mái jí jīng xiān wēng。
侵寻当面正明目,詄若天关外敞中有宫。qīn xún dāng miàn zhèng míng mù,dié ruò tiān guān wài chǎng zhōng yǒu gōng。
六甲飞符疑可致,五丁神力真毋庸。liù jiǎ fēi fú yí kě zhì,wǔ dīng shén lì zhēn wú yōng。
卑莫若鸟道,陋莫若蚕丛。bēi mò ruò niǎo dào,lòu mò ruò cán cóng。
方当王驱此选胜,高张三面凌星虹。fāng dāng wáng qū cǐ xuǎn shèng,gāo zhāng sān miàn líng xīng hóng。
因虚共一霍若兽决网,可知人事变化侔天工。yīn xū gòng yī huò ruò shòu jué wǎng,kě zhī rén shì biàn huà móu tiān gōng。
前时过此一题句,强为吴语夸吴侬。qián shí guò cǐ yī tí jù,qiáng wèi wú yǔ kuā wú nóng。
忆君长篇忽有会,濡毫雪幕犹帘栊。yì jūn zhǎng piān hū yǒu huì,rú háo xuě mù yóu lián lóng。
时维九月月既望,波罗叶赤逾东枫。shí wéi jiǔ yuè yuè jì wàng,bō luó yè chì yú dōng fēng。
僧机图是其本号,神尧肇锡曰玲珑。sēng jī tú shì qí běn hào,shén yáo zhào xī yuē líng lóng。
喜从马上得险趣,回头笑煞扶衰筇。xǐ cóng mǎ shàng dé xiǎn qù,huí tóu xiào shā fú shuāi qióng。
1612