古诗词

题云峰山郑道昭石刻

张纶英

巍巍云峰山,千仞不可极。wēi wēi yún fēng shān,qiān rèn bù kě jí。
猿猱愁攀援,飞鸟苦难越。yuán náo chóu pān yuán,fēi niǎo kǔ nán yuè。
壮哉郑将军,振衣造云阙。zhuàng zāi zhèng jiāng jūn,zhèn yī zào yún quē。
峭壁恣濡翰,云崖留真迹。qiào bì zì rú hàn,yún yá liú zhēn jì。
怒涛腕底生,迅雷笔端出。nù tāo wàn dǐ shēng,xùn léi bǐ duān chū。
飒飒龙蛇飞,矫矫鸾凤活。sà sà lóng shé fēi,jiǎo jiǎo luán fèng huó。
字蕴天地精,墨洒山川泽。zì yùn tiān dì jīng,mò sǎ shān chuān zé。
妍姿悦仙灵,刚锋惊鬼物。yán zī yuè xiān líng,gāng fēng jīng guǐ wù。
深淳李程规,坚劲钟张骨。shēn chún lǐ chéng guī,jiān jìn zhōng zhāng gǔ。
烟霞常呵护,风雨不敢蚀。yān xiá cháng hē hù,fēng yǔ bù gǎn shí。
千载仰遗型,神采犹奕奕。qiān zài yǎng yí xíng,shén cǎi yóu yì yì。
斯山藉公灵,海内凭研习。sī shān jí gōng líng,hǎi nèi píng yán xí。
愧我性庸愚,临摹空仿佛。kuì wǒ xìng yōng yú,lín mó kōng fǎng fú。
展卷每流连,抗怀长叹息。zhǎn juǎn měi liú lián,kàng huái zhǎng tàn xī。

张纶英

清江苏阳湖人,字婉紃。张琦女。孙劼妻。工书,出入欧阳、颜、扬诸家。分书从魏碑上溯晋、汉,遒丽沉厚。日本、高丽使者来华,常购其作品。与姊英等互为师友。 张纶英的作品>>

猜您喜欢

署斋卉物诗

张纶英

老树何轮囷,虬枝偃欲僵。lǎo shù hé lún qūn,qiú zhī yǎn yù jiāng。
柯叶虽不改,寒暄已备尝。kē yè suī bù gǎi,hán xuān yǐ bèi cháng。
自矜后凋性,了不畏雪霜。zì jīn hòu diāo xìng,le bù wèi xuě shuāng。
严寒苦相逼,凛冽亦可伤。yán hán kǔ xiāng bī,lǐn liè yì kě shāng。
春来发新枝,花开点轻黄。chūn lái fā xīn zhī,huā kāi diǎn qīng huáng。
紫芝灿三五,擢秀含英光。zǐ zhī càn sān wǔ,zhuó xiù hán yīng guāng。
晚节聊足怡,及时愿能偿。wǎn jié liáo zú yí,jí shí yuàn néng cháng。
颓龄资服饵,相与酬青阳。tuí líng zī fú ěr,xiāng yǔ chóu qīng yáng。
1612