古诗词

署斋卉物诗

张纶英

我昔侍宦游,高槐荫书屋。wǒ xī shì huàn yóu,gāo huái yīn shū wū。
临池日挥毫,简册润新绿。lín chí rì huī háo,jiǎn cè rùn xīn lǜ。
朅来武昌城,绿槐有遗筑。qiè lái wǔ chāng chéng,lǜ huái yǒu yí zhù。
千年迹相合,栖托亦云乐。qiān nián jì xiāng hé,qī tuō yì yún lè。
频年遘兵燹,廨舍成平陆。pín nián gòu bīng xiǎn,xiè shě chéng píng lù。
未知陶丘畔,何人护乔木。wèi zhī táo qiū pàn,hé rén hù qiáo mù。
浮踪此焉寄,佳景欣可瞩。fú zōng cǐ yān jì,jiā jǐng xīn kě zhǔ。
惜无十丈阴,深檐蔽炎旭。xī wú shí zhàng yīn,shēn yán bì yán xù。
会当求嘉树,植向阑干曲。huì dāng qiú jiā shù,zhí xiàng lán gàn qū。

张纶英

清江苏阳湖人,字婉紃。张琦女。孙劼妻。工书,出入欧阳、颜、扬诸家。分书从魏碑上溯晋、汉,遒丽沉厚。日本、高丽使者来华,常购其作品。与姊英等互为师友。 张纶英的作品>>

猜您喜欢

署斋卉物诗

张纶英

老树何轮囷,虬枝偃欲僵。lǎo shù hé lún qūn,qiú zhī yǎn yù jiāng。
柯叶虽不改,寒暄已备尝。kē yè suī bù gǎi,hán xuān yǐ bèi cháng。
自矜后凋性,了不畏雪霜。zì jīn hòu diāo xìng,le bù wèi xuě shuāng。
严寒苦相逼,凛冽亦可伤。yán hán kǔ xiāng bī,lǐn liè yì kě shāng。
春来发新枝,花开点轻黄。chūn lái fā xīn zhī,huā kāi diǎn qīng huáng。
紫芝灿三五,擢秀含英光。zǐ zhī càn sān wǔ,zhuó xiù hán yīng guāng。
晚节聊足怡,及时愿能偿。wǎn jié liáo zú yí,jí shí yuàn néng cháng。
颓龄资服饵,相与酬青阳。tuí líng zī fú ěr,xiāng yǔ chóu qīng yáng。
1612