古诗词

署斋卉物诗

张纶英

老树何轮囷,虬枝偃欲僵。lǎo shù hé lún qūn,qiú zhī yǎn yù jiāng。
柯叶虽不改,寒暄已备尝。kē yè suī bù gǎi,hán xuān yǐ bèi cháng。
自矜后凋性,了不畏雪霜。zì jīn hòu diāo xìng,le bù wèi xuě shuāng。
严寒苦相逼,凛冽亦可伤。yán hán kǔ xiāng bī,lǐn liè yì kě shāng。
春来发新枝,花开点轻黄。chūn lái fā xīn zhī,huā kāi diǎn qīng huáng。
紫芝灿三五,擢秀含英光。zǐ zhī càn sān wǔ,zhuó xiù hán yīng guāng。
晚节聊足怡,及时愿能偿。wǎn jié liáo zú yí,jí shí yuàn néng cháng。
颓龄资服饵,相与酬青阳。tuí líng zī fú ěr,xiāng yǔ chóu qīng yáng。

张纶英

清江苏阳湖人,字婉紃。张琦女。孙劼妻。工书,出入欧阳、颜、扬诸家。分书从魏碑上溯晋、汉,遒丽沉厚。日本、高丽使者来华,常购其作品。与姊英等互为师友。 张纶英的作品>>

猜您喜欢

署斋卉物诗

张纶英

水仙最高洁,泉石雅相称。shuǐ xiān zuì gāo jié,quán shí yǎ xiāng chēng。
亭亭绝尘滓,迥迥见情性。tíng tíng jué chén zǐ,jiǒng jiǒng jiàn qíng xìng。
惜哉柔脆姿,欲与岁寒竞。xī zāi róu cuì zī,yù yǔ suì hán jìng。
安能如老梅,风骨冰雪劲。ān néng rú lǎo méi,fēng gǔ bīng xuě jìn。
赋形各殊类,钟毓有定命。fù xíng gè shū lèi,zhōng yù yǒu dìng mìng。
飘飘列仙人,萎形亦奚病。piāo piāo liè xiān rén,wēi xíng yì xī bìng。
真意托瑶琴,挥弦孰同听。zhēn yì tuō yáo qín,huī xián shú tóng tīng。
1612