古诗词

秋夜感怀二首

曹俊

断梗飘萍耐薄游,海滨风紧夜飕飗。duàn gěng piāo píng nài báo yóu,hǎi bīn fēng jǐn yè sōu liú。
几多乡梦牵离恨,未了秋心动旅愁。jǐ duō xiāng mèng qiān lí hèn,wèi le qiū xīn dòng lǚ chóu。
怪事不禁嗟咄咄,流光无奈去悠悠。guài shì bù jìn jiē duō duō,liú guāng wú nài qù yōu yōu。
元龙豪气旋消灭,一任旁人唤马牛。yuán lóng háo qì xuán xiāo miè,yī rèn páng rén huàn mǎ niú。
猜您喜欢

春暮病中

曹俊

春雨春风断客魂,小窗岑寂度晨昏。chūn yǔ chūn fēng duàn kè hún,xiǎo chuāng cén jì dù chén hūn。
红稀绿暗添新恨,病过花时未出门。hóng xī lǜ àn tiān xīn hèn,bìng guò huā shí wèi chū mén。

题满洲姚缜庵十六国宫词后二首

曹俊

秦凉燕赵各分驰,巴蜀平阳亦一时。qín liáng yàn zhào gè fēn chí,bā shǔ píng yáng yì yī shí。
无限伤心宫阃事,兀谁妙笔补新词。wú xiàn shāng xīn gōng kǔn shì,wù shuí miào bǐ bǔ xīn cí。

题满洲姚缜庵十六国宫词后二首

曹俊

吊古闲情付酒瓯,漫将故实考春秋。diào gǔ xián qíng fù jiǔ ōu,màn jiāng gù shí kǎo chūn qiū。
诗人爱说悲欢处,新月斜阳总是愁。shī rén ài shuō bēi huān chù,xīn yuè xié yáng zǒng shì chóu。

题折兰美人二首

曹俊

轻衫浅倚画栏斜,小院无声春色奢。qīng shān qiǎn yǐ huà lán xié,xiǎo yuàn wú shēng chūn sè shē。
手折幽兰开笑靥,美人心事惜名花。shǒu zhé yōu lán kāi xiào yè,měi rén xīn shì xī míng huā。

题折兰美人二首

曹俊

不爱浓香爱国香,花容冶淡斗新妆。bù ài nóng xiāng ài guó xiāng,huā róng yě dàn dòu xīn zhuāng。
兰杆寂寂春如梦,半晌无言幽恨长。lán gān jì jì chūn rú mèng,bàn shǎng wú yán yōu hèn zhǎng。

过漂母祠题壁二首

曹俊

轶事流传信不诬,凄凉古庙傍城隅。yì shì liú chuán xìn bù wū,qī liáng gǔ miào bàng chéng yú。
翻从一饭传千载,小节由来未可无。fān cóng yī fàn chuán qiān zài,xiǎo jié yóu lái wèi kě wú。

过漂母祠题壁二首

曹俊

自古蛾眉识别真,不求厚报隐河滨。zì gǔ é méi shí bié zhēn,bù qiú hòu bào yǐn hé bīn。
乱离亦有王孙过,愿见当年进食人。luàn lí yì yǒu wáng sūn guò,yuàn jiàn dāng nián jìn shí rén。

题梅花小影二首

曹俊

冰肌玉骨绝纤尘,淡到无言最可人。bīng jī yù gǔ jué xiān chén,dàn dào wú yán zuì kě rén。
愧我不禁风雪冷,哪堪辜负客中春。kuì wǒ bù jìn fēng xuě lěng,nǎ kān gū fù kè zhōng chūn。

题梅花小影二首

曹俊

记得巡檐索笑时,清香一缕度心迟。jì dé xún yán suǒ xiào shí,qīng xiāng yī lǚ dù xīn chí。
比来未断罗浮梦,幸有当头明月知。bǐ lái wèi duàn luó fú mèng,xìng yǒu dāng tóu míng yuè zhī。

题紫伯廉画梅手卷

曹俊

江南芳信梦迟徊,羌笛声声酒满杯。jiāng nán fāng xìn mèng chí huái,qiāng dí shēng shēng jiǔ mǎn bēi。
耐得孤山风雪迥,一枝消息报春回。nài dé gū shān fēng xuě jiǒng,yī zhī xiāo xī bào chūn huí。

壬戌重九同人小饮钗鼎吟馆二首

曹俊

杏花消息客吟秋,折得归来当酒筹。xìng huā xiāo xī kè yín qiū,zhé dé guī lái dāng jiǔ chóu。
赏菊持螯添韵事,关心春意闹枝头。shǎng jú chí áo tiān yùn shì,guān xīn chūn yì nào zhī tóu。

壬戌重九同人小饮钗鼎吟馆二首

曹俊

得气何堪亦太迟,樽前风味过墙枝。dé qì hé kān yì tài chí,zūn qián fēng wèi guò qiáng zhī。
会当锄尽非时种,痛饮狂歌酒满卮。huì dāng chú jǐn fēi shí zhǒng,tòng yǐn kuáng gē jiǔ mǎn zhī。

题金筱庄太守抚松图

曹俊

大江汇海何冥蒙,水势欲挈狼山东。dà jiāng huì hǎi hé míng méng,shuǐ shì yù qiè láng shān dōng。
谁与中流作砥柱,坐抚琴鹤临蛟宫。shuí yǔ zhōng liú zuò dǐ zhù,zuò fǔ qín hè lín jiāo gōng。
崇川政绩垂千载,循吏仙吏无与同。chóng chuān zhèng jì chuí qiān zài,xún lì xiān lì wú yǔ tóng。
忆昔下车吾暨阳,瀛澥荡潏戎披猖。yì xī xià chē wú jì yáng,yíng xiè dàng yù róng pī chāng。
海艘驶绝众骇走,公独静镇严其防。hǎi sōu shǐ jué zhòng hài zǒu,gōng dú jìng zhèn yán qí fáng。
诘奸除暴葺土疆,口碑啧啧传道旁。jí jiān chú bào qì tǔ jiāng,kǒu bēi zé zé chuán dào páng。
苍波茫茫月轮曙,海邦竹马迎公去。cāng bō máng máng yuè lún shǔ,hǎi bāng zhú mǎ yíng gōng qù。
儿童争识郭细侯,父老还歌廉叔度。ér tóng zhēng shí guō xì hóu,fù lǎo hái gē lián shū dù。
卅年宦辙江东遍,劲节清标见真面。sà nián huàn zhé jiāng dōng biàn,jìn jié qīng biāo jiàn zhēn miàn。
绿树千山闻杜鹃,西泠回首花如霰。lǜ shù qiān shān wén dù juān,xī líng huí shǒu huā rú xiàn。
一幅苍官黝色新,秋烟秋雨忆鲈莼。yī fú cāng guān yǒu sè xīn,qiū yān qiū yǔ yì lú chún。
即今莫便思归老,沧海横流要此身。jí jīn mò biàn sī guī lǎo,cāng hǎi héng liú yào cǐ shēn。

折杨柳词为翁吉卿司马作

曹俊

石藓河梁女萝碧,生小深闺苦离别。shí xiǎn hé liáng nǚ luó bì,shēng xiǎo shēn guī kǔ lí bié。
柳丝摇曳不可攀,忽忽行期又今夕。liǔ sī yáo yè bù kě pān,hū hū xíng qī yòu jīn xī。
中堂夜饮杯何迟,裙屐少年各赠诗。zhōng táng yè yǐn bēi hé chí,qún jī shǎo nián gè zèng shī。
一诗一叠更一转,更转更阑人不管。yī shī yī dié gèng yī zhuǎn,gèng zhuǎn gèng lán rén bù guǎn。
送郎郎醉不得醒,唤郎郎睡不肯应。sòng láng láng zuì bù dé xǐng,huàn láng láng shuì bù kěn yīng。
笼灯舟子促郎发,背立窗下鸡齐鸣。lóng dēng zhōu zi cù láng fā,bèi lì chuāng xià jī qí míng。

题周筱崖通守医俗图

曹俊

不俗自言俗,高隐耐清冷。bù sú zì yán sú,gāo yǐn nài qīng lěng。
俗子讳计俗,痼蔽不自省。sú zi huì jì sú,gù bì bù zì shěng。
君身具仙骨,竹林春昼永。jūn shēn jù xiān gǔ,zhú lín chūn zhòu yǒng。
试弹绿绮琴,清风度孤岭。shì dàn lǜ qǐ qín,qīng fēng dù gū lǐng。
红尘飞不到,明月筛清影。hóng chén fēi bù dào,míng yuè shāi qīng yǐng。
矫首啸长空,万籁皆寂静。jiǎo shǒu xiào zhǎng kōng,wàn lài jiē jì jìng。
方今苦战争,道路塞榛梗。fāng jīn kǔ zhàn zhēng,dào lù sāi zhēn gěng。
避地不避世,年来多畏景。bì dì bù bì shì,nián lái duō wèi jǐng。
安得故人来,引入清凉境。ān dé gù rén lái,yǐn rù qīng liáng jìng。
461234