古诗词

村居即事

陈瑚

流水平桥雨乍晴,家家妇女饷秋耕。liú shuǐ píng qiáo yǔ zhà qíng,jiā jiā fù nǚ xiǎng qiū gēng。
斜阳小立看秧马,便欲烟蓑老此生。xié yáng xiǎo lì kàn yāng mǎ,biàn yù yān suō lǎo cǐ shēng。

陈瑚

陈瑚,字言夏,号确庵,太仓人。明崇祯壬午举人。顺治间荐举隐逸,以疾辞。私谥安道先生。有《确庵先主集》。 陈瑚的作品>>

猜您喜欢

秦始皇

陈瑚

失鹿中原大有因,独夫尽法已无民。shī lù zhōng yuán dà yǒu yīn,dú fū jǐn fǎ yǐ wú mín。
男儿生便为刘项,莫想桃源去避秦。nán ér shēng biàn wèi liú xiàng,mò xiǎng táo yuán qù bì qín。

击鼓催花

陈瑚

声声催发上林枝,春日唐宫秘戏奇。shēng shēng cuī fā shàng lín zhī,chūn rì táng gōng mì xì qí。
羯鼓未终鼙鼓动,海棠忽到落花时。jié gǔ wèi zhōng pí gǔ dòng,hǎi táng hū dào luò huā shí。

读易示茸城隐者

陈瑚

我生丁百罹,厄运在阳九。wǒ shēng dīng bǎi lí,è yùn zài yáng jiǔ。
天地胡不仁,万物如刍狗。tiān dì hú bù rén,wàn wù rú chú gǒu。
遣兴数行诗,陶情一杯酒。qiǎn xīng shù xíng shī,táo qíng yī bēi jiǔ。
上有白头翁,此身肯许友。shàng yǒu bái tóu wēng,cǐ shēn kěn xǔ yǒu。
需泥倘致戎,徒为丈夫丑。xū ní tǎng zhì róng,tú wèi zhàng fū chǒu。
三复括囊辞,庶几静无咎。sān fù kuò náng cí,shù jǐ jìng wú jiù。

破山璎珞树歌

陈瑚

破山之麓兴福寺,庭有双珠树。pò shān zhī lù xīng fú sì,tíng yǒu shuāng zhū shù。
状为缨络抱佳趣,上有虬干干青云,下有垂条苍苍拂行路。zhuàng wèi yīng luò bào jiā qù,shàng yǒu qiú gàn gàn qīng yún,xià yǒu chuí tiáo cāng cāng fú xíng lù。
传闻植自齐梁间,龙山北涧诗未删。chuán wén zhí zì qí liáng jiān,lóng shān běi jiàn shī wèi shān。
名贤新声更间起,野人对此怡心颜。míng xián xīn shēng gèng jiān qǐ,yě rén duì cǐ yí xīn yán。
兹树笃生有妙理,左兮开花右结子。zī shù dǔ shēng yǒu miào lǐ,zuǒ xī kāi huā yòu jié zi。
山鸟不敢巢其巅,猿猱鼷鼠不敢穴其里。shān niǎo bù gǎn cháo qí diān,yuán náo xī shǔ bù gǎn xué qí lǐ。
岂曰硕果宜留存,天地亦若为尔培灵根。qǐ yuē shuò guǒ yí liú cún,tiān dì yì ruò wèi ěr péi líng gēn。
或欲斩其根,披其枝,当风杂叠摧烧之。huò yù zhǎn qí gēn,pī qí zhī,dāng fēng zá dié cuī shāo zhī。
树若有灵听我前致词,泰山山头千尺松,只今已受秦皇封。shù ruò yǒu líng tīng wǒ qián zhì cí,tài shān shān tóu qiān chǐ sōng,zhǐ jīn yǐ shòu qín huáng fēng。
斧斤柯石遍海内,尔树安得仍以不材终。fǔ jīn kē shí biàn hǎi nèi,ěr shù ān dé réng yǐ bù cái zhōng。
君不见七星坛前七株桧,昭明手泽今何在。jūn bù jiàn qī xīng tán qián qī zhū guì,zhāo míng shǒu zé jīn hé zài。
又不见三峰数仞丹桂花,可怜劖削无萌芽。yòu bù jiàn sān fēng shù rèn dān guì huā,kě lián chán xuē wú méng yá。
万物成毁固有数,生无挂碍死无怖。wàn wù chéng huǐ gù yǒu shù,shēng wú guà ài sǐ wú bù。
尔住四高僧前千百年,闻吾此言当恍然。ěr zhù sì gāo sēng qián qiān bǎi nián,wén wú cǐ yán dāng huǎng rán。

悲洪都

陈瑚

击鼓莫击少卿鼓,拭剑莫用南昌土。jī gǔ mò jī shǎo qīng gǔ,shì jiàn mò yòng nán chāng tǔ。
蛇不成龙虎变鼠,猰貐大笑天公苦。shé bù chéng lóng hǔ biàn shǔ,yà yǔ dà xiào tiān gōng kǔ。
马腾腾,旗翻翻。mǎ téng téng,qí fān fān。
营后户,失前门。yíng hòu hù,shī qián mén。
矢折镞,车败辕。shǐ zhé zú,chē bài yuán。
南昌城头髑髅哭,鸺鹠夜夜啼人屋,乌鸢公然食人肉。nán chāng chéng tóu dú lóu kū,xiū liú yè yè tí rén wū,wū yuān gōng rán shí rén ròu。

昌国卫

陈瑚

昌国卫,今日屯兵昔置吏。chāng guó wèi,jīn rì tún bīng xī zhì lì。
落伽山,昔时佛国今虎关。luò gā shān,xī shí fú guó jīn hǔ guān。
虎关崩摧无人守,银台金阙夫何有。hǔ guān bēng cuī wú rén shǒu,yín tái jīn quē fū hé yǒu。
木石劳劳精卫心,一朝风雨三光沈。mù shí láo láo jīng wèi xīn,yī cháo fēng yǔ sān guāng shěn。
三光沈,六龙去,龙子龙孙在何处,夜潮排荡鲛人泪。sān guāng shěn,liù lóng qù,lóng zi lóng sūn zài hé chù,yè cháo pái dàng jiāo rén lèi。

春家皇士斋遇顾茂伦吴赤溟沈云樵徐松之施又玉瞻拜先帝王遗像已而皇士出袁介人送家孝则诗暨茂伦又玉和作漫赋一章纪事并示介人孝则

陈瑚

葑门桥头春水曲,葑门道上晴烟绿。fēng mén qiáo tóu chūn shuǐ qū,fēng mén dào shàng qíng yān lǜ。
兄弟相思岁月深,一朝相遇惊相瞩。xiōng dì xiāng sī suì yuè shēn,yī cháo xiāng yù jīng xiāng zhǔ。
斗酒金尊话正长,疏帘日影移清光。dòu jiǔ jīn zūn huà zhèng zhǎng,shū lián rì yǐng yí qīng guāng。
插架图书照毫发,卬须吾友来登堂。chā jià tú shū zhào háo fā,áng xū wú yǒu lái dēng táng。
登堂倾盖吐肝膈,迹寄缁尘心白石。dēng táng qīng gài tǔ gān gé,jì jì zī chén xīn bái shí。
茶灶书床夜雨舟,莼羹鲈鲙秋风客。chá zào shū chuáng yè yǔ zhōu,chún gēng lú kuài qiū fēng kè。
吾侪不必恨长贫,投老天涯学避秦。wú chái bù bì hèn zhǎng pín,tóu lǎo tiān yá xué bì qín。
谶兆食人当甲子,运逢薄命降庚寅。chèn zhào shí rén dāng jiǎ zi,yùn féng báo mìng jiàng gēng yín。
世情翻覆如苍狗,得丧穷通无不有。shì qíng fān fù rú cāng gǒu,dé sàng qióng tōng wú bù yǒu。
天宝余生我尚存,永嘉流祸君知否。tiān bǎo yú shēng wǒ shàng cún,yǒng jiā liú huò jūn zhī fǒu。
谁将朋党误朝廷,谁为身家欺我后。shuí jiāng péng dǎng wù cháo tíng,shuí wèi shēn jiā qī wǒ hòu。
谁使干戈满地生,北都煨烬南都走。shuí shǐ gàn gē mǎn dì shēng,běi dōu wēi jìn nán dōu zǒu。
龙起空闻三百年,土崩瓦解言之丑。lóng qǐ kōng wén sān bǎi nián,tǔ bēng wǎ jiě yán zhī chǒu。
呜呼志士多苦辛,丹青一卷传真人。wū hū zhì shì duō kǔ xīn,dān qīng yī juǎn chuán zhēn rén。
真人飒飒悲风壮,前列王侯后将相。zhēn rén sà sà bēi fēng zhuàng,qián liè wáng hóu hòu jiāng xiāng。
隆准重瞳气像殊,豹头燕颔精灵王。lóng zhǔn zhòng tóng qì xiàng shū,bào tóu yàn hàn jīng líng wáng。
采石矶头夺槊容,鄱阳湖畔张弓状。cǎi shí jī tóu duó shuò róng,pó yáng hú pàn zhāng gōng zhuàng。
拜舞瞻依喜不胜,泪痕早湿青衫上。bài wǔ zhān yī xǐ bù shèng,lèi hén zǎo shī qīng shān shàng。
西田日暮各归家,神出新诗尺幅斜。xī tián rì mù gè guī jiā,shén chū xīn shī chǐ fú xié。
自是河梁离别曲,珠为咳唾笔为花。zì shì hé liáng lí bié qū,zhū wèi ké tuò bǐ wèi huā。
九峰峨峨三泖急,不歌乘车歌戴笠。jiǔ fēng é é sān mǎo jí,bù gē chéng chē gē dài lì。
调高和者较偏多,堪嗣《玉山草堂集》。diào gāo hé zhě jiào piān duō,kān sì yù shān cǎo táng jí。
何时载枉峭帆轻,同岸纱帩望月明。hé shí zài wǎng qiào fān qīng,tóng àn shā qiào wàng yuè míng。
石鼎联成弥道士,江关吟遍谢宣城。shí dǐng lián chéng mí dào shì,jiāng guān yín biàn xiè xuān chéng。

久别离

陈瑚

久别离,别离不见成伤悲。jiǔ bié lí,bié lí bù jiàn chéng shāng bēi。
雒溪采葛女,远寄日南絺。luò xī cǎi gé nǚ,yuǎn jì rì nán chī。
缭绕千百尺,一尺一相思。liáo rào qiān bǎi chǐ,yī chǐ yī xiāng sī。
精诚感天天不违,韩凭之妻化为连理枝。jīng chéng gǎn tiān tiān bù wéi,hán píng zhī qī huà wèi lián lǐ zhī。
其上有鸟啼雄雌。qí shàng yǒu niǎo tí xióng cí。
人亦有言,山高水深。rén yì yǒu yán,shān gāo shuǐ shēn。
山亦不高,水亦不深。shān yì bù gāo,shuǐ yì bù shēn。
自古至今,高深者心。zì gǔ zhì jīn,gāo shēn zhě xīn。
天地有穷时,此心无终极。tiān dì yǒu qióng shí,cǐ xīn wú zhōng jí。
一年复一年,一日复一日。yī nián fù yī nián,yī rì fù yī rì。
一日复一日,花落又花开。yī rì fù yī rì,huā luò yòu huā kāi。
川流何时回,人去何时来。chuān liú hé shí huí,rén qù hé shí lái。
狐之无知,尚死首丘。hú zhī wú zhī,shàng sǐ shǒu qiū。
龙之矫矫,终复其仇。lóng zhī jiǎo jiǎo,zhōng fù qí chóu。
舜巡苍梧,崩于何所?shùn xún cāng wú,bēng yú hé suǒ?
二女有泪,滴成湘浦。èr nǚ yǒu lèi,dī chéng xiāng pǔ。
不见所思,如此其苦。bù jiàn suǒ sī,rú cǐ qí kǔ。
所思不见,不如不思。suǒ sī bù jiàn,bù rú bù sī。
今日白发,昨日青丝。jīn rì bái fā,zuó rì qīng sī。
中心之灰谁知之。zhōng xīn zhī huī shuí zhī zhī。

对酒用李白韵

陈瑚

搏虎张空拳,挟山超大海。bó hǔ zhāng kōng quán,xié shān chāo dà hǎi。
固云一世雄,意气宁长在。gù yún yī shì xióng,yì qì níng zhǎng zài。
岂无好江山,披图现光彩。qǐ wú hǎo jiāng shān,pī tú xiàn guāng cǎi。
我欲吊遗墟,古今几变改。wǒ yù diào yí xū,gǔ jīn jǐ biàn gǎi。
何以洗我愁,斗酒藏相待。hé yǐ xǐ wǒ chóu,dòu jiǔ cáng xiāng dài。
一日不衔杯,典衣沽酒来。yī rì bù xián bēi,diǎn yī gū jiǔ lái。
我醉客归休,陶然万虑开。wǒ zuì kè guī xiū,táo rán wàn lǜ kāi。
欲解尘世网,惟有倾樽罍。yù jiě chén shì wǎng,wéi yǒu qīng zūn léi。
天地如一朝,安知岁月催。tiān dì rú yī cháo,ān zhī suì yuè cuī。
汉武慕神仙,空筑柏梁台。hàn wǔ mù shén xiān,kōng zhù bǎi liáng tái。
神仙不可期,骨朽成尘埃。shén xiān bù kě qī,gǔ xiǔ chéng chén āi。
愿言营糟丘,吾其将老哉。yuàn yán yíng zāo qiū,wú qí jiāng lǎo zāi。

托名抚松处士赠栎社诸君子

陈瑚

桃李不耐久,逢春发其华。táo lǐ bù nài jiǔ,féng chūn fā qí huá。
冉冉去春光,飞雪落残霞。rǎn rǎn qù chūn guāng,fēi xuě luò cán xiá。
莫怨春无情,汝自开还落。mò yuàn chūn wú qíng,rǔ zì kāi hái luò。
莫怨风狂吹,汝自浮且薄。mò yuàn fēng kuáng chuī,rǔ zì fú qiě báo。
太华有长松,郁郁干青霄。tài huá yǒu zhǎng sōng,yù yù gàn qīng xiāo。
羡汝不改心,岁寒尚未凋。xiàn rǔ bù gǎi xīn,suì hán shàng wèi diāo。
愿君学长松,慎勿学桃李。yuàn jūn xué zhǎng sōng,shèn wù xué táo lǐ。
用此古人言,遍告诸君子。yòng cǐ gǔ rén yán,biàn gào zhū jūn zi。

弃妇词

陈瑚

坠地为妇女,百般多苦辛。zhuì dì wèi fù nǚ,bǎi bān duō kǔ xīn。
早知难白首,不如勿嫁人。zǎo zhī nán bái shǒu,bù rú wù jià rén。
翻我嫁时箧,泪下沾衣巾。fān wǒ jià shí qiè,lèi xià zhān yī jīn。
此行异归宁,何颜见双亲。cǐ xíng yì guī níng,hé yán jiàn shuāng qīn。
堂上有翁姑,平时尽孝养。táng shàng yǒu wēng gū,píng shí jǐn xiào yǎng。
焉知后来人,承欢如既往。yān zhī hòu lái rén,chéng huān rú jì wǎng。
膝下有儿女,鞠育已渐长。xī xià yǒu ér nǚ,jū yù yǐ jiàn zhǎng。
焉知继母心,果能关痛痒。yān zhī jì mǔ xīn,guǒ néng guān tòng yǎng。
墙茨不可扫,长舌易招尤。qiáng cí bù kě sǎo,zhǎng shé yì zhāo yóu。
妾心每兢兢,幽贞妇职修。qiè xīn měi jīng jīng,yōu zhēn fù zhí xiū。
缝纫敢离手,钗钿不插头。fèng rèn gǎn lí shǒu,chāi diàn bù chā tóu。
持家尚勤俭,内顾君无忧。chí jiā shàng qín jiǎn,nèi gù jūn wú yōu。
不种后园葵,不贪邻舍枣。bù zhǒng hòu yuán kuí,bù tān lín shě zǎo。
望君折桂枝,神前默祈祷。wàng jūn zhé guì zhī,shén qián mò qí dǎo。
有时君出门,使妾心如捣。yǒu shí jūn chū mén,shǐ qiè xīn rú dǎo。
鲤信问平安,秋衣寄远道。lǐ xìn wèn píng ān,qiū yī jì yuǎn dào。
夫婿非伯鸾,贱妾非孟光。fū xù fēi bó luán,jiàn qiè fēi mèng guāng。
自谓永无违,恩爱当不妨。zì wèi yǒng wú wéi,ēn ài dāng bù fáng。
古人亦有言,糟糠不下堂。gǔ rén yì yǒu yán,zāo kāng bù xià táng。
以此良自恃,富贵岂相忘。yǐ cǐ liáng zì shì,fù guì qǐ xiāng wàng。
孰知共忧患,不可同安乐。shú zhī gòng yōu huàn,bù kě tóng ān lè。
人事月盈亏,世情花开落。rén shì yuè yíng kuī,shì qíng huā kāi luò。
雨散并云飞,孤身何所托。yǔ sàn bìng yún fēi,gū shēn hé suǒ tuō。
海誓与山盟,即今等谐谑。hǎi shì yǔ shān méng,jí jīn děng xié xuè。
故人忍轻弃,只为恋新欢。gù rén rěn qīng qì,zhǐ wèi liàn xīn huān。
拔此眼中钉,再种并头兰。bá cǐ yǎn zhōng dīng,zài zhǒng bìng tóu lán。
私为新欢祝,双栖永不单。sī wèi xīn huān zhù,shuāng qī yǒng bù dān。
滚滚爱河水,无复起波澜。gǔn gǔn ài hé shuǐ,wú fù qǐ bō lán。
自嗟薄命人,日久弃膏泽。zì jiē báo mìng rén,rì jiǔ qì gāo zé。
镜奁遗新欢,愿汝拂尘积。jìng lián yí xīn huān,yuàn rǔ fú chén jī。
自知貌丑人,荆布已足适。zì zhī mào chǒu rén,jīng bù yǐ zú shì。
绮罗遗新欢,愿汝裁宽窄。qǐ luó yí xīn huān,yuàn rǔ cái kuān zhǎi。
挂帆从此逝,逢君更何年。guà fān cóng cǐ shì,féng jūn gèng hé nián。
妾心古井水,终不受人怜。qiè xīn gǔ jǐng shuǐ,zhōng bù shòu rén lián。
情天何用补,恨海不须填。qíng tiān hé yòng bǔ,hèn hǎi bù xū tián。
截发爇心香,皈依大士前。jié fā ruò xīn xiāng,guī yī dà shì qián。

老马叹

陈瑚

百战归来辞玉勒,恋栈似闻长叹息。bǎi zhàn guī lái cí yù lēi,liàn zhàn shì wén zhǎng tàn xī。
秋风一夜梦关山,身欲奋飞无羽翼。qiū fēng yī yè mèng guān shān,shēn yù fèn fēi wú yǔ yì。
当时神骏主人怜,破胡灭虏著先鞭。dāng shí shén jùn zhǔ rén lián,pò hú miè lǔ zhù xiān biān。
将军今入凌烟画,回首驰驱已十年。jiāng jūn jīn rù líng yān huà,huí shǒu chí qū yǐ shí nián。
自信死生犹可托,迎新弃旧人情薄。zì xìn sǐ shēng yóu kě tuō,yíng xīn qì jiù rén qíng báo。
千金市骨果何人,终当饿死填沟壑。qiān jīn shì gǔ guǒ hé rén,zhōng dāng è sǐ tián gōu hè。
捷足争夸后进材,英雄末路剧堪哀。jié zú zhēng kuā hòu jìn cái,yīng xióng mò lù jù kān āi。
识途足备沙场用,其奈世无管子才。shí tú zú bèi shā chǎng yòng,qí nài shì wú guǎn zi cái。
老马伏枥志千里,烈士暮年心未已。lǎo mǎ fú lì zhì qiān lǐ,liè shì mù nián xīn wèi yǐ。
君未知马焉知人,风尘豪杰终老矣。jūn wèi zhī mǎ yān zhī rén,fēng chén háo jié zhōng lǎo yǐ。

挽槐庭簉室仙逝

陈瑚

小宋风流亦足多,八年华烛伴娇娥。xiǎo sòng fēng liú yì zú duō,bā nián huá zhú bàn jiāo é。
红尘谪满瑶池去,碧海青天唤奈何。hóng chén zhé mǎn yáo chí qù,bì hǎi qīng tiān huàn nài hé。
玉镜台前小照陈,凭君重见李夫人。yù jìng tái qián xiǎo zhào chén,píng jūn zhòng jiàn lǐ fū rén。
月痕花影分明在,不用丹青为写真。yuè hén huā yǐng fēn míng zài,bù yòng dān qīng wèi xiě zhēn。
美人无寿古今怜,谁乞娲皇补恨天。měi rén wú shòu gǔ jīn lián,shuí qǐ wā huáng bǔ hèn tiān。
毕竟文箫休怨别,彩鸾原是蕊珠仙。bì jìng wén xiāo xiū yuàn bié,cǎi luán yuán shì ruǐ zhū xiān。
悼亡词谱断肠声,密誓凭肩忆旧情。dào wáng cí pǔ duàn cháng shēng,mì shì píng jiān yì jiù qíng。
寄语韦郎珍重好,玉箫缘分望来生。jì yǔ wéi láng zhēn zhòng hǎo,yù xiāo yuán fēn wàng lái shēng。

追怀刘壮肃公

陈瑚

忆昔甲申岁,法夷寇南瀛。yì xī jiǎ shēn suì,fǎ yí kòu nán yíng。
公自平发逆,久叹髀肉生。gōng zì píng fā nì,jiǔ tàn bì ròu shēng。
英雄乘时势,系越更请缨。yīng xióng chéng shí shì,xì yuè gèng qǐng yīng。
四郊刁斗急,虎帐夜不惊。sì jiāo diāo dòu jí,hǔ zhàng yè bù jīng。
胜败乃常事,深谋功竟成。shèng bài nǎi cháng shì,shēn móu gōng jìng chéng。
遂令彼金人,畏惧岳家兵。suì lìng bǐ jīn rén,wèi jù yuè jiā bīng。
莫云修武备,海岛便升平。mò yún xiū wǔ bèi,hǎi dǎo biàn shēng píng。
百年开草昧,政教未风行。bǎi nián kāi cǎo mèi,zhèng jiào wèi fēng xíng。
凶番赖以抚,田赋赖以清。xiōng fān lài yǐ fǔ,tián fù lài yǐ qīng。
汽车行陆舟,电火不夜城。qì chē xíng lù zhōu,diàn huǒ bù yè chéng。
顽民忽梗化,揭竿辍芸耕。wán mín hū gěng huà,jiē gān chuò yún gēng。
即为尧舜民,宁免租税征。jí wèi yáo shùn mín,níng miǎn zū shuì zhēng。
处士亦横议,时作不平鸣。chù shì yì héng yì,shí zuò bù píng míng。
用夷以变夏,毋乃妄讥评。yòng yí yǐ biàn xià,wú nǎi wàng jī píng。
斯人已不见,治绩犹分明。sī rén yǐ bù jiàn,zhì jì yóu fēn míng。
创始畀后人,文献有馀荣。chuàng shǐ bì hòu rén,wén xiàn yǒu yú róng。
斜日登大墩,古城址已倾。xié rì dēng dà dūn,gǔ chéng zhǐ yǐ qīng。
岿然北门楼,寄我古今情。kuī rán běi mén lóu,jì wǒ gǔ jīn qíng。

步梁任公赠栎社原韵

陈瑚

久消战血不闻腥,野火烧馀草又青。jiǔ xiāo zhàn xuè bù wén xīng,yě huǒ shāo yú cǎo yòu qīng。
如此河山行乐好,可堪携酒上新亭。rú cǐ hé shān xíng lè hǎo,kě kān xié jiǔ shàng xīn tíng。
新法重修安石传,从军爱读放翁诗。xīn fǎ zhòng xiū ān shí chuán,cóng jūn ài dú fàng wēng shī。
侯封万户无斯乐,正是荆州识面时。hóu fēng wàn hù wú sī lè,zhèng shì jīng zhōu shí miàn shí。
万牛有日驮梁栋,未便名山老大材。wàn niú yǒu rì tuó liáng dòng,wèi biàn míng shān lǎo dà cái。
一木可能支大厦,为君安慰为君哀。yī mù kě néng zhī dà shà,wèi jūn ān wèi wèi jūn āi。
李陵台下逢苏武,不是悠悠行路人。lǐ líng tái xià féng sū wǔ,bù shì yōu yōu xíng lù rén。
可惜东西等劳燕,尊颜能得几回亲。kě xī dōng xī děng láo yàn,zūn yán néng dé jǐ huí qīn。
461234