古诗词

破山璎珞树歌

陈瑚

破山之麓兴福寺,庭有双珠树。pò shān zhī lù xīng fú sì,tíng yǒu shuāng zhū shù。
状为缨络抱佳趣,上有虬干干青云,下有垂条苍苍拂行路。zhuàng wèi yīng luò bào jiā qù,shàng yǒu qiú gàn gàn qīng yún,xià yǒu chuí tiáo cāng cāng fú xíng lù。
传闻植自齐梁间,龙山北涧诗未删。chuán wén zhí zì qí liáng jiān,lóng shān běi jiàn shī wèi shān。
名贤新声更间起,野人对此怡心颜。míng xián xīn shēng gèng jiān qǐ,yě rén duì cǐ yí xīn yán。
兹树笃生有妙理,左兮开花右结子。zī shù dǔ shēng yǒu miào lǐ,zuǒ xī kāi huā yòu jié zi。
山鸟不敢巢其巅,猿猱鼷鼠不敢穴其里。shān niǎo bù gǎn cháo qí diān,yuán náo xī shǔ bù gǎn xué qí lǐ。
岂曰硕果宜留存,天地亦若为尔培灵根。qǐ yuē shuò guǒ yí liú cún,tiān dì yì ruò wèi ěr péi líng gēn。
或欲斩其根,披其枝,当风杂叠摧烧之。huò yù zhǎn qí gēn,pī qí zhī,dāng fēng zá dié cuī shāo zhī。
树若有灵听我前致词,泰山山头千尺松,只今已受秦皇封。shù ruò yǒu líng tīng wǒ qián zhì cí,tài shān shān tóu qiān chǐ sōng,zhǐ jīn yǐ shòu qín huáng fēng。
斧斤柯石遍海内,尔树安得仍以不材终。fǔ jīn kē shí biàn hǎi nèi,ěr shù ān dé réng yǐ bù cái zhōng。
君不见七星坛前七株桧,昭明手泽今何在。jūn bù jiàn qī xīng tán qián qī zhū guì,zhāo míng shǒu zé jīn hé zài。
又不见三峰数仞丹桂花,可怜劖削无萌芽。yòu bù jiàn sān fēng shù rèn dān guì huā,kě lián chán xuē wú méng yá。
万物成毁固有数,生无挂碍死无怖。wàn wù chéng huǐ gù yǒu shù,shēng wú guà ài sǐ wú bù。
尔住四高僧前千百年,闻吾此言当恍然。ěr zhù sì gāo sēng qián qiān bǎi nián,wén wú cǐ yán dāng huǎng rán。

陈瑚

陈瑚,字言夏,号确庵,太仓人。明崇祯壬午举人。顺治间荐举隐逸,以疾辞。私谥安道先生。有《确庵先主集》。 陈瑚的作品>>

猜您喜欢

夏日田家杂兴

陈瑚

刈尽黄云夏日长,村庄晒粟妇人忙。yì jǐn huáng yún xià rì zhǎng,cūn zhuāng shài sù fù rén máng。
剧怜汗透罗衣湿,未敢偷闲纳晚凉。jù lián hàn tòu luó yī shī,wèi gǎn tōu xián nà wǎn liáng。
闲来缓步到池塘,风送荷花扑鼻香。xián lái huǎn bù dào chí táng,fēng sòng hé huā pū bí xiāng。
村女不知花更好,为贪莲子摘莲房。cūn nǚ bù zhī huā gèng hǎo,wèi tān lián zi zhāi lián fáng。
公馀贪对好溪山,一局棋枰客未还。gōng yú tān duì hǎo xī shān,yī jú qí píng kè wèi hái。
门外绿阴凉似水,松根牛卧牧童闲。mén wài lǜ yīn liáng shì shuǐ,sōng gēn niú wò mù tóng xián。
户税徵馀又水租,拔钉钱出几时无。hù shuì zhēng yú yòu shuǐ zū,bá dīng qián chū jǐ shí wú。
迩来识得农家苦,欲绘豳风稼穑图。ěr lái shí dé nóng jiā kǔ,yù huì bīn fēng jià sè tú。
461234