古诗词

重过灵岩山馆

赵翼

灵岩山馆好菟裘,老友重过泪暗流。líng yán shān guǎn hǎo tú qiú,lǎo yǒu zhòng guò lèi àn liú。
嗣祖早亡犹是福,武安若在恐难留。sì zǔ zǎo wáng yóu shì fú,wǔ ān ruò zài kǒng nán liú。
春风亭树花谁看,落日林峦鸟自投。chūn fēng tíng shù huā shuí kàn,luò rì lín luán niǎo zì tóu。
终是生平风雅报,及身得免唤朱游。zhōng shì shēng píng fēng yǎ bào,jí shēn dé miǎn huàn zhū yóu。
赵翼

赵翼

赵翼(1727年~1814年1月10日)清代文学家、史学家。字云崧,一字耘崧,号瓯北,又号裘萼,晚号三半老人,汉族,江苏阳湖(今江苏省常州市)人。乾隆二十六年进士。官至贵西兵备道。旋辞官,主讲安定书院。长于史学,考据精赅。论诗主“独创”,反摹拟。五、七言古诗中有些作品,嘲讽理学,隐寓对时政的不满之情,与袁枚、张问陶并称清代性灵派三大家。所著《廿二史札记》与王鸣盛《十七史商榷》、钱大昕《二十二史考异》合称清代三大史学名著。 赵翼的作品>>

猜您喜欢

论诗(其二)

赵翼

李杜诗篇万口传,至今已觉不新鲜。lǐ dù shī piān wàn kǒu chuán,zhì jīn yǐ jué bù xīn xiān。
江山代有才人出,各领风骚数百年。jiāng shān dài yǒu cái rén chū,gè lǐng fēng sāo shù bǎi nián。

再出古北口

赵翼

紫塞秋风紧,凌寒踏晓霜。zǐ sāi qiū fēng jǐn,líng hán tà xiǎo shuāng。
潦余沙尽白,关外柳先黄。lǎo yú shā jǐn bái,guān wài liǔ xiān huáng。
饮马长城窟,呼鹰古战场。yǐn mǎ zhǎng chéng kū,hū yīng gǔ zhàn chǎng。
平生登览兴,敢惜鬓毛苍。píng shēng dēng lǎn xīng,gǎn xī bìn máo cāng。

赠吴鉴南民部

赵翼

痴绝吴民部,诗才迥不群。chī jué wú mín bù,shī cái jiǒng bù qún。
官贫常数米,客到便论文。guān pín cháng shù mǐ,kè dào biàn lùn wén。
似舅何无忌,为郎扬子云。shì jiù hé wú jì,wèi láng yáng zi yún。
沈冥宁用叹,佳句已流闻。shěn míng níng yòng tàn,jiā jù yǐ liú wén。

太湖口守风

赵翼

泊舟罗步港,风势正喧豗。pō zhōu luó bù gǎng,fēng shì zhèng xuān huī。
白浪无人渡,青山似马来。bái làng wú rén dù,qīng shān shì mǎ lái。
野香花信报,春色烧痕回。yě xiāng huā xìn bào,chūn sè shāo hén huí。
隐隐祥符寺,遥听粥鼓催。yǐn yǐn xiáng fú sì,yáo tīng zhōu gǔ cuī。

西湖晤袁子才喜赠

赵翼

不曾识面早相知,良会真诚意外奇。bù céng shí miàn zǎo xiāng zhī,liáng huì zhēn chéng yì wài qí。
才可必传能有几,老犹得见未嫌迟。cái kě bì chuán néng yǒu jǐ,lǎo yóu dé jiàn wèi xián chí。
苏堤二月如春水,杜牧三生鬓有丝。sū dī èr yuè rú chūn shuǐ,dù mù sān shēng bìn yǒu sī。
一个西湖一才子,此来端不枉游资。yī gè xī hú yī cái zi,cǐ lái duān bù wǎng yóu zī。

和友人落花诗

赵翼

绮窗一枕小游仙,肠断秾华过去缘。qǐ chuāng yī zhěn xiǎo yóu xiān,cháng duàn nóng huá guò qù yuán。
薄命生遭风雨妒,多情枉受蝶蜂怜。báo mìng shēng zāo fēng yǔ dù,duō qíng wǎng shòu dié fēng lián。
更无一语归何处,再欲相逢动隔年!gèng wú yī yǔ guī hé chù,zài yù xiāng féng dòng gé nián!
绿已成荫芳草歇,鬓丝愁绝杜樊川。lǜ yǐ chéng yīn fāng cǎo xiē,bìn sī chóu jué dù fán chuān。

拟秋狝应制

赵翼

大狝行边辇路清,塞垣风紧峭寒生。dà xiǎn xíng biān niǎn lù qīng,sāi yuán fēng jǐn qiào hán shēng。
九天秋肃貙刘信,万帐宵岩虎卫兵。jiǔ tiān qiū sù chū liú xìn,wàn zhàng xiāo yán hǔ wèi bīng。
上驷别群棚烙字,头鹅验获箭书名。shàng sì bié qún péng lào zì,tóu é yàn huò jiàn shū míng。
太平肄武军容盛,双纛黄龙矗幔城。tài píng yì wǔ jūn róng shèng,shuāng dào huáng lóng chù màn chéng。

漫兴

赵翼

富贵何曾有尽期,胡为行者竞如驰。fù guì hé céng yǒu jǐn qī,hú wèi xíng zhě jìng rú chí。
日虽夸父身能逐,山岂愚公力可移。rì suī kuā fù shēn néng zhú,shān qǐ yú gōng lì kě yí。
绝顶楼台人倦后,满堂袍笏戏阑时。jué dǐng lóu tái rén juàn hòu,mǎn táng páo hù xì lán shí。
与君醒眼从旁看,漏尽钟鸣最可思。yǔ jūn xǐng yǎn cóng páng kàn,lòu jǐn zhōng míng zuì kě sī。

奉命出守镇安岁杪出都便道归省途次纪恩感遇之作

赵翼

一出芦沟迹渐遥,当年从此上云霄。yī chū lú gōu jì jiàn yáo,dāng nián cóng cǐ shàng yún xiāo。
重来恰是回头路,欲去还同拗项桥。zhòng lái qià shì huí tóu lù,yù qù hái tóng ǎo xiàng qiáo。
敢以身微忘恋阙,或凭政最更登朝。gǎn yǐ shēn wēi wàng liàn quē,huò píng zhèng zuì gèng dēng cháo。
露寒鳷鹊曾游地,回首巢痕故未消。lù hán zhī què céng yóu dì,huí shǒu cháo hén gù wèi xiāo。

留别经略

赵翼

稍踏边尘识险夷,忍辞苦口语临歧。shāo tà biān chén shí xiǎn yí,rěn cí kǔ kǒu yǔ lín qí。
一江沈锁公无渡,千里持粮士有饥。yī jiāng shěn suǒ gōng wú dù,qiān lǐ chí liáng shì yǒu jī。
上将在谋争要著,南人不反竖降旗。shàng jiāng zài móu zhēng yào zhù,nán rén bù fǎn shù jiàng qí。
惟应预拟平蛮颂,待取秋风露布驰。wéi yīng yù nǐ píng mán sòng,dài qǔ qiū fēng lù bù chí。

慈元殿

赵翼

中土无家寄海隅,数椽椒寝莽榛芜。zhōng tǔ wú jiā jì hǎi yú,shù chuán jiāo qǐn mǎng zhēn wú。
遗踪漫拟阳人聚,块肉曾携赵氏孤。yí zōng màn nǐ yáng rén jù,kuài ròu céng xié zhào shì gū。
臣妾佥名羞作表,公卿负扆俨成图。chén qiè qiān míng xiū zuò biǎo,gōng qīng fù yǐ yǎn chéng tú。
最怜涕泣临危语,何减唐宫麦饭呼。zuì lián tì qì lín wēi yǔ,hé jiǎn táng gōng mài fàn hū。

题元遗山集

赵翼

身阅兴亡浩劫空,两朝文献一衰翁。shēn yuè xīng wáng hào jié kōng,liǎng cháo wén xiàn yī shuāi wēng。
无官未害餐周粟,有史深愁失楚弓。wú guān wèi hài cān zhōu sù,yǒu shǐ shēn chóu shī chǔ gōng。
行殿幽兰悲夜火,故都乔木泣秋风。xíng diàn yōu lán bēi yè huǒ,gù dōu qiáo mù qì qiū fēng。
国家不幸诗家幸,赋到沧桑句便工。guó jiā bù xìng shī jiā xìng,fù dào cāng sāng jù biàn gōng。

和友人拂水山庄感赋原韵

赵翼

飞瀑依然万点多,当年养望此岩阿。fēi pù yī rán wàn diǎn duō,dāng nián yǎng wàng cǐ yán ā。
空山竟不生薇蕨,破屋徒怜补薜萝。kōng shān jìng bù shēng wēi jué,pò wū tú lián bǔ bì luó。
人笑褚公犹齿冷,家还江令已头皤。rén xiào chǔ gōng yóu chǐ lěng,jiā hái jiāng lìng yǐ tóu pó。
如何领袖山林席,名节翻输一翠蛾。rú hé lǐng xiù shān lín xí,míng jié fān shū yī cuì é。

归田即事

赵翼

柴扉近俯绿杨湾,回首风尘此倦还。chái fēi jìn fǔ lǜ yáng wān,huí shǒu fēng chén cǐ juàn hái。
老境逼来将白发,宦途尽处是青山。lǎo jìng bī lái jiāng bái fā,huàn tú jǐn chù shì qīng shān。
署门客散无投刺,退院僧高自掩关。shǔ mén kè sàn wú tóu cì,tuì yuàn sēng gāo zì yǎn guān。
只有梦魂难恝处,君恩犹未削朝班。zhǐ yǒu mèng hún nán jiá chù,jūn ēn yóu wèi xuē cháo bān。

归田即事

赵翼

豚栅鸡栖一亩宫,呼来儿女脱青红。tún zhà jī qī yī mǔ gōng,hū lái ér nǚ tuō qīng hóng。
怜他未惯蓬茅宅,笑我原来田舍翁。lián tā wèi guàn péng máo zhái,xiào wǒ yuán lái tián shě wēng。
麈尾可挥非祖物,菜根须咬趁童蒙。zhǔ wěi kě huī fēi zǔ wù,cài gēn xū yǎo chèn tóng méng。
短檠镫火长镵柄,闲与诸雏话旧风。duǎn qíng dèng huǒ zhǎng chán bǐng,xián yǔ zhū chú huà jiù fēng。
501234