古诗词

树海歌

赵翼

洪荒距今几万载,人间尚有草昧在。hóng huāng jù jīn jǐ wàn zài,rén jiān shàng yǒu cǎo mèi zài。
我行远到交趾边,放眼忽惊看树海。wǒ xíng yuǎn dào jiāo zhǐ biān,fàng yǎn hū jīng kàn shù hǎi。
山深谷邃无田畴,人烟断绝林木稠。shān shēn gǔ suì wú tián chóu,rén yān duàn jué lín mù chóu。
禹刊益焚所不到,剩作丛箐森遐陬。yǔ kān yì fén suǒ bù dào,shèng zuò cóng qìng sēn xiá zōu。
托根石罅瘠且钝,十年犹难长一寸。tuō gēn shí xià jí qiě dùn,shí nián yóu nán zhǎng yī cùn。
径皆盈丈高百寻,此功岂可岁月论。jìng jiē yíng zhàng gāo bǎi xún,cǐ gōng qǐ kě suì yuè lùn。
始知生自盘古初,汉柏秦松犹觉嫩。shǐ zhī shēng zì pán gǔ chū,hàn bǎi qín sōng yóu jué nèn。
支离天矫非一形,《尔雅》笺疏无其名。zhī lí tiān jiǎo fēi yī xíng,ěr yǎ jiān shū wú qí míng。
肩排枝不得旁出,株株挤作长身撑。jiān pái zhī bù dé páng chū,zhū zhū jǐ zuò zhǎng shēn chēng。
大都瘦硬干如铁,斧劈不入其声铿。dà dōu shòu yìng gàn rú tiě,fǔ pī bù rù qí shēng kēng。
苍髯猬磔烈霜杀,老鳞虬蜕雄雷轰。cāng rán wèi zhé liè shuāng shā,lǎo lín qiú tuì xióng léi hōng。
五层之楼七层塔,但得半截堪为楹。wǔ céng zhī lóu qī céng tǎ,dàn dé bàn jié kān wèi yíng。
惜哉路险运难出,仅与社栎同全生。xī zāi lù xiǎn yùn nán chū,jǐn yǔ shè lì tóng quán shēng。
亦有年深自枯死,白骨僵立将成精。yì yǒu nián shēn zì kū sǐ,bái gǔ jiāng lì jiāng chéng jīng。
文梓为牛枫变叟,空山白昼百怪惊。wén zǐ wèi niú fēng biàn sǒu,kōng shān bái zhòu bǎi guài jīng。
绿阴连天密无缝,那辨乔峰与深洞。lǜ yīn lián tiān mì wú fèng,nà biàn qiáo fēng yǔ shēn dòng。
但见高低千百层,并作一片碧云冻。dàn jiàn gāo dī qiān bǎi céng,bìng zuò yī piàn bì yún dòng。
有时风撼万叶翻,恍惚诸山爪甲动。yǒu shí fēng hàn wàn yè fān,huǎng hū zhū shān zhǎo jiǎ dòng。
我行万里半天下,中原尺土皆耕稼。wǒ xíng wàn lǐ bàn tiān xià,zhōng yuán chǐ tǔ jiē gēng jià。
到此奇观得未曾,榆塞邓林讵足亚。dào cǐ qí guān dé wèi céng,yú sāi dèng lín jù zú yà。
邓尉香雪黄山云,犹以海名巧相借。dèng wèi xiāng xuě huáng shān yún,yóu yǐ hǎi míng qiǎo xiāng jiè。
况兹荟翳径千里,何啻澎湃重溟泻。kuàng zī huì yì jìng qiān lǐ,hé chì pēng pài zhòng míng xiè。
怒籁吼作崩涛鸣,浓翠涌成碧浪驾。nù lài hǒu zuò bēng tāo míng,nóng cuì yǒng chéng bì làng jià。
忽移渤澥到山巅,此事直教髡衍诧。hū yí bó xiè dào shān diān,cǐ shì zhí jiào kūn yǎn chà。
乘篮便低泛舟行,支筇略比刺篙射。chéng lán biàn dī fàn zhōu xíng,zhī qióng lüè bǐ cì gāo shè。
归田他日得雄夸,说与吴侬望洋怕。guī tián tā rì dé xióng kuā,shuō yǔ wú nóng wàng yáng pà。
赵翼

赵翼

赵翼(1727年~1814年1月10日)清代文学家、史学家。字云崧,一字耘崧,号瓯北,又号裘萼,晚号三半老人,汉族,江苏阳湖(今江苏省常州市)人。乾隆二十六年进士。官至贵西兵备道。旋辞官,主讲安定书院。长于史学,考据精赅。论诗主“独创”,反摹拟。五、七言古诗中有些作品,嘲讽理学,隐寓对时政的不满之情,与袁枚、张问陶并称清代性灵派三大家。所著《廿二史札记》与王鸣盛《十七史商榷》、钱大昕《二十二史考异》合称清代三大史学名著。 赵翼的作品>>

猜您喜欢

飓风歌

赵翼

昔闻海风飓最大,我今遇之鹭门廨。xī wén hǎi fēng jù zuì dà,wǒ jīn yù zhī lù mén xiè。
谁将噫气闭土囊,一喷咽喉不可扼。shuí jiāng yī qì bì tǔ náng,yī pēn yàn hóu bù kě è。
隆隆万鼓排阵来,群木尽作低头拜。lóng lóng wàn gǔ pái zhèn lái,qún mù jǐn zuò dī tóu bài。
郁怒似有块磊填,愤盈直觉虚空隘。yù nù shì yǒu kuài lěi tián,fèn yíng zhí jué xū kōng ài。
鬼魔掀动天摆摩,虎豹吼裂山破坏。guǐ mó xiān dòng tiān bǎi mó,hǔ bào hǒu liè shān pò huài。
立脚虽稳尚愁倒,对面相呼只如聩。lì jiǎo suī wěn shàng chóu dào,duì miàn xiāng hū zhǐ rú kuì。
可怜鹳鹊也不飞,恐被羾出青天外。kě lián guàn què yě bù fēi,kǒng bèi gòng chū qīng tiān wài。
是时习流千战棹,眼望赤嵌不得到。shì shí xí liú qiān zhàn zhào,yǎn wàng chì qiàn bù dé dào。
恨煞海神亦小人,借势作威逞凶暴。hèn shā hǎi shén yì xiǎo rén,jiè shì zuò wēi chěng xiōng bào。
涌浪上薄浮空云,溅沫横轰发机炮。yǒng làng shàng báo fú kōng yún,jiàn mò héng hōng fā jī pào。
尽排鹢首椓杙牢,犹自终宵惊簸掉。jǐn pái yì shǒu zhuó yì láo,yóu zì zhōng xiāo jīng bǒ diào。
风名飓母应雌风,胡为更比雄风雄。fēng míng jù mǔ yīng cí fēng,hú wèi gèng bǐ xióng fēng xióng。
想从少女封姨后,老作阴怪多神通。xiǎng cóng shǎo nǚ fēng yí hòu,lǎo zuò yīn guài duō shén tōng。
多神通,何不吹转帆向东,不然更到海水竭,平步可达扶桑红。duō shén tōng,hé bù chuī zhuǎn fān xiàng dōng,bù rán gèng dào hǎi shuǐ jié,píng bù kě dá fú sāng hóng。
吾当绿章上笺奏,俾尔配食天妃宫。wú dāng lǜ zhāng shàng jiān zòu,bǐ ěr pèi shí tiān fēi gōng。

军中擒逆首林爽文槛送过泉纪事

赵翼

木笼装囚语啾唧,兵卫簇成片云黑。mù lóng zhuāng qiú yǔ jiū jī,bīng wèi cù chéng piàn yún hēi。
不须露布曳长缣,夹道争看海东贼。bù xū lù bù yè zhǎng jiān,jiā dào zhēng kàn hǎi dōng zéi。
海东贼本一细民,岂读兵书习部勒。hǎi dōng zéi běn yī xì mín,qǐ dú bīng shū xí bù lēi。
结交无赖匿亡命,官索逋逃竟不得。jié jiāo wú lài nì wáng mìng,guān suǒ bū táo jìng bù dé。
半夜无端啸廷戈,杀吏攻城血流赤。bàn yè wú duān xiào tíng gē,shā lì gōng chéng xuè liú chì。
是时鼎沸虽披猖,猝起犹堪灭朝食。shì shí dǐng fèi suī pī chāng,cù qǐ yóu kān miè cháo shí。
后先航海诸宿将,持重养威示不测。hòu xiān háng hǎi zhū sù jiāng,chí zhòng yǎng wēi shì bù cè。
隔海调兵动几旬,兵添一万贼添亿。gé hǎi diào bīng dòng jǐ xún,bīng tiān yī wàn zéi tiān yì。
孤城遂困重围中,糠籺俱空煮履革。gū chéng suì kùn zhòng wéi zhōng,kāng hé jù kōng zhǔ lǚ gé。
三番赴救阵未开,两路继援涂又塞。sān fān fù jiù zhèn wèi kāi,liǎng lù jì yuán tú yòu sāi。
倘非庙算决大举,绝岛妖氛几时熄。tǎng fēi miào suàn jué dà jǔ,jué dǎo yāo fēn jǐ shí xī。
即今就缚入槛车,不过圈牢一豚腯。jí jīn jiù fù rù kǎn chē,bù guò quān láo yī tún tú。
若论经岁军赀费,千两黄金一两骨。ruò lùn jīng suì jūn zī fèi,qiān liǎng huáng jīn yī liǎng gǔ。
时清岂许伏莽滋,事缓几成燎原欻。shí qīng qǐ xǔ fú mǎng zī,shì huǎn jǐ chéng liáo yuán chuā。
一鼷乃须千钧弩,此事谁当任其罚。yī xī nǎi xū qiān jūn nǔ,cǐ shì shuí dāng rèn qí fá。

台湾俘囚络绎械送内地再作凯歌

赵翼

海风恬,海波阔,帆樯络绎执俘归,口目睢呿贼犹活。hǎi fēng tián,hǎi bō kuò,fān qiáng luò yì zhí fú guī,kǒu mù suī qù zéi yóu huó。
初疑海外人,琵琶之腿碌碡身。chū yí hǎi wài rén,pí pá zhī tuǐ lù dú shēn。
齿可嚼铁碎,手能舒钩伸。chǐ kě jué tiě suì,shǒu néng shū gōu shēn。
谁知入蒐狝,狺狺一群犬。shuí zhī rù sōu xiǎn,yín yín yī qún quǎn。
吴歪头,陈吊眼,尔勇伊何面徒腼。wú wāi tóu,chén diào yǎn,ěr yǒng yī hé miàn tú miǎn。
当时若早勤搜爬,咀尔不摇牙,踢尔不用靴。dāng shí ruò zǎo qín sōu pá,jǔ ěr bù yáo yá,tī ěr bù yòng xuē。
胡为养成洛妪肚,大于宋公鼓。hú wèi yǎng chéng luò yù dù,dà yú sòng gōng gǔ。
择音不作铤走鹿,攫肉翻成饥噬虎。zé yīn bù zuò dìng zǒu lù,jué ròu fān chéng jī shì hǔ。
易帅添兵始就擒,已费庙谟遣龙武。yì shuài tiān bīng shǐ jiù qín,yǐ fèi miào mó qiǎn lóng wǔ。
呜呼,一鸡何用牛刀割,不是牛刀割不得。wū hū,yī jī hé yòng niú dāo gē,bù shì niú dāo gē bù dé。
朝端应有黑头公,世上乃无白头贼。cháo duān yīng yǒu hēi tóu gōng,shì shàng nǎi wú bái tóu zéi。

题柳如是小像

赵翼

女假男装访名士,绛云楼下一言契。nǚ jiǎ nán zhuāng fǎng míng shì,jiàng yún lóu xià yī yán qì。
美人肯嫁六十翁,虽不须眉亦奇气。měi rén kěn jià liù shí wēng,suī bù xū méi yì qí qì。
妾肤雪白鬓云乌,伴郎白鬓乌肌肤。qiè fū xuě bái bìn yún wū,bàn láng bái bìn wū jī fū。
肯同搽粉称虞侯,并陋持门胜丈夫。kěn tóng chá fěn chēng yú hóu,bìng lòu chí mén shèng zhàng fū。

黄天荡怀古

赵翼

打岸狂涛卷白银,似闻桴鼓震江津。dǎ àn kuáng tāo juǎn bái yín,shì wén fú gǔ zhèn jiāng jīn。
归师独遏当强寇,兵气能扬到妇人。guī shī dú è dāng qiáng kòu,bīng qì néng yáng dào fù rén。
有火谁教戎箭射,无风何意海舟沦。yǒu huǒ shuí jiào róng jiàn shè,wú fēng hé yì hǎi zhōu lún。
建炎第一功终属,太息西湖竟角巾。jiàn yán dì yī gōng zhōng shǔ,tài xī xī hú jìng jiǎo jīn。
501234