古诗词

余于右台仙馆隙地埋所著书汇封之崇三尺立石识之题曰书冢李黼堂方伯桓用东坡石鼓歌韵为作书冢歌依韵和之

俞樾

我生巳年月在丑,至今已成六十叟。wǒ shēng sì nián yuè zài chǒu,zhì jīn yǐ chéng liù shí sǒu。
人间岁月信如流,金乌飞腾玉兔走。rén jiān suì yuè xìn rú liú,jīn wū fēi téng yù tù zǒu。
亮无上药驻颓龄,空有虚名挂人口。liàng wú shàng yào zhù tuí líng,kōng yǒu xū míng guà rén kǒu。
黄粱已醒卅年前,青史敢期千载后。huáng liáng yǐ xǐng sà nián qián,qīng shǐ gǎn qī qiān zài hòu。
姓名聊可伴阳五,学问翻思傲欧九。xìng míng liáo kě bàn yáng wǔ,xué wèn fān sī ào ōu jiǔ。
不栽王俭幕中莲,不折亚夫营外柳。bù zāi wáng jiǎn mù zhōng lián,bù zhé yà fū yíng wài liǔ。
不随市侩逐锥刀,不作枝官博升斗。bù suí shì kuài zhú zhuī dāo,bù zuò zhī guān bó shēng dòu。
惟将青铁砚为田,何必黄金印悬肘。wéi jiāng qīng tiě yàn wèi tián,hé bì huáng jīn yìn xuán zhǒu。
窃从学海问源流,冀为经畬扫秕莠。qiè cóng xué hǎi wèn yuán liú,jì wèi jīng shē sǎo bǐ yǒu。
开卷居然自得师,闭门未觉吾无友。kāi juǎn jū rán zì dé shī,bì mén wèi jué wú wú yǒu。
茫茫坠绪拨秦灰,历历方言徵楚{豸制}。máng máng zhuì xù bō qín huī,lì lì fāng yán zhēng chǔ zhì zhì。
少昊氏官辨龙凤,安釐王冢发蝌蚪。shǎo hào shì guān biàn lóng fèng,ān lí wáng zhǒng fā kē dǒu。
欲证夏鼎窥禹穴,思读商盘问殷耇。yù zhèng xià dǐng kuī yǔ xué,sī dú shāng pán wèn yīn gǒu。
妄冀骊珠自我探,耻为狗盗随人嗾。wàng jì lí zhū zì wǒ tàn,chǐ wèi gǒu dào suí rén sǒu。
此中浅深各有得,亦如衢中置尊卣。cǐ zhōng qiǎn shēn gè yǒu dé,yì rú qú zhōng zhì zūn yǒu。
此中疑信每参半,又如问涂向蒙瞍。cǐ zhōng yí xìn měi cān bàn,yòu rú wèn tú xiàng méng sǒu。
只可沿洄水际湄,岂能攀跻山巅嵝。zhǐ kě yán huí shuǐ jì méi,qǐ néng pān jī shān diān lǒu。
坐看精力半生空,竟积简编三尺厚。zuò kàn jīng lì bàn shēng kōng,jìng jī jiǎn biān sān chǐ hòu。
纷纷摹印遍苏杭,落落赏音问谁甘。fēn fēn mó yìn biàn sū háng,luò luò shǎng yīn wèn shuí gān。
徒令纸价市中高,见说流传海外有。tú lìng zhǐ jià shì zhōng gāo,jiàn shuō liú chuán hǎi wài yǒu。
虽然灾祸到枣梨,或者眉寿颂栲杻。suī rán zāi huò dào zǎo lí,huò zhě méi shòu sòng kǎo chǒu。
世人得鼠欲吓凤,几辈画虎翻成狗。shì rén dé shǔ yù xià fèng,jǐ bèi huà hǔ fān chéng gǒu。
我从前年赋悼亡,此身嗒然如木偶。wǒ cóng qián nián fù dào wáng,cǐ shēn dā rán rú mù ǒu。
归真有室傍青山,偕老无人同白首。guī zhēn yǒu shì bàng qīng shān,xié lǎo wú rén tóng bái shǒu。
荷锸参军便可埋,摸金校尉何劳掊。hé chā cān jūn biàn kě mái,mō jīn xiào wèi hé láo póu。
右台山下一蜗庐,小有丘壑亦可取。yòu tái shān xià yī wō lú,xiǎo yǒu qiū hè yì kě qǔ。
偶营书冢瘗残稿,巧借名山代藏垢。ǒu yíng shū zhǒng yì cán gǎo,qiǎo jiè míng shān dài cáng gòu。
文冢姑援古人例,墓田能否儿孙守。wén zhǒng gū yuán gǔ rén lì,mù tián néng fǒu ér sūn shǒu。
萤光雪彩听长沦,泉室夜台期速朽。yíng guāng xuě cǎi tīng zhǎng lún,quán shì yè tái qī sù xiǔ。
为君辛苦和苏诗,自唱挽歌非自寿。wèi jūn xīn kǔ hé sū shī,zì chàng wǎn gē fēi zì shòu。
俞樾

俞樾

俞樾(1821-1907),字荫甫,自号曲园居士,浙江德清人。清末著名学者、文学家、经学家、古文字学家、书法家。他是现代诗人俞平伯的曾祖父,章太炎、吴昌硕、日本井上陈政皆出其门下。清道光三十年(1850年)进士,曾任翰林院编修。后受咸丰皇帝赏识,放任河南学政,被御史曹登庸劾奏“试题割裂经义”,因而罢官。遂移居苏州,潜心学术达40余载。治学以经学为主,旁及诸子学、史学、训诂学,乃至戏曲、诗词、小说、书法等,可谓博大精深。海内及日本、朝鲜等国向他求学者甚众,尊之为朴学大师。 俞樾的作品>>

猜您喜欢

醉花阴·咏自鸣钟

俞樾

轧轧声中昏又晓。yà yà shēng zhōng hūn yòu xiǎo。
暗运机关巧。àn yùn jī guān qiǎo。
帘幕寂无人,忽听叮咚,幽梦惊回悄。lián mù jì wú rén,hū tīng dīng dōng,yōu mèng jīng huí qiāo。
金针镇日冰轮绕。jīn zhēn zhèn rì bīng lún rào。
旋转何时了。xuán zhuǎn hé shí le。
莫道不销魂,听取声声,只是催人老。mò dào bù xiāo hún,tīng qǔ shēng shēng,zhǐ shì cuī rén lǎo。

玉蝴蝶·秋宵不寐,灯下偶成。

俞樾

一夜西风萧瑟,天涯芳草,定自阑珊。yī yè xī fēng xiāo sè,tiān yá fāng cǎo,dìng zì lán shān。
才了春愁,秋恨又上眉端。cái le chūn chóu,qiū hèn yòu shàng méi duān。
漏迟迟、声低易断,灯黯黯、花小难圆。lòu chí chí shēng dī yì duàn,dēng àn àn huā xiǎo nán yuán。
起凭栏。qǐ píng lán。
月华满地,寒透屏山。yuè huá mǎn dì,hán tòu píng shān。
年年。nián nián。
鸟啼花落,旧游如梦,旧梦如烟。niǎo tí huā luò,jiù yóu rú mèng,jiù mèng rú yān。
对酒当歌,镜中非复少时颜。duì jiǔ dāng gē,jìng zhōng fēi fù shǎo shí yán。
碧霄迥、琼楼何处,红桥远、玉笛谁边。bì xiāo jiǒng qióng lóu hé chù,hóng qiáo yuǎn yù dí shuí biān。
不成眠。bù chéng mián。
且将苦语,谱入哀弦。qiě jiāng kǔ yǔ,pǔ rù āi xián。

扫花游雷锋

俞樾

阿师老矣,想卓锡空山,更无俦侣。ā shī lǎo yǐ,xiǎng zhuó xī kōng shān,gèng wú chóu lǚ。
鬝头健举。qiān tóu jiàn jǔ。
笑枯禅不死,半空撑柱。xiào kū chán bù sǐ,bàn kōng chēng zhù。
破了袈裟,一抹斜阳艳补。pò le jiā shā,yī mǒ xié yáng yàn bǔ。
问神悟。wèn shén wù。
奈千载寂寥,铃铎无语。nài qiān zài jì liáo,líng duó wú yǔ。
临水高几许。lín shuǐ gāo jǐ xǔ。
化丈六金身,踏波而舞。huà zhàng liù jīn shēn,tà bō ér wǔ。
废兴无数。fèi xīng wú shù。
叹黄妃旧珑,已无寻处。tàn huáng fēi jiù lóng,yǐ wú xún chù。
绝顶春回,尚有桃花乱吐。jué dǐng chūn huí,shàng yǒu táo huā luàn tǔ。
倩迦叶,向空中、笑而拈取。qiàn jiā yè,xiàng kōng zhōng xiào ér niān qǔ。

扫花游雷锋

俞樾

是何楚楚,看绰约凌空,藐姑仙子。shì hé chǔ chǔ,kàn chuò yuē líng kōng,miǎo gū xiān zi。
圣湖见底,宛新妆对镜,铅华都洗。shèng hú jiàn dǐ,wǎn xīn zhuāng duì jìng,qiān huá dōu xǐ。
雨态云容,化作阑干泪水。yǔ tài yún róng,huà zuò lán gàn lèi shuǐ。
暮烟紫。mù yān zǐ。
算描就翠娥,眉妩娇细。suàn miáo jiù cuì é,méi wǔ jiāo xì。
红袖天外倚。hóng xiù tiān wài yǐ。
问上界高寒,可能禁此。wèn shàng jiè gāo hán,kě néng jìn cǐ。
伶仃钿珥。líng dīng diàn ěr。
压人间万种,等闲罗绮。yā rén jiān wàn zhǒng,děng xián luó qǐ。
独立空山,剩有神尼唤姊。dú lì kōng shān,shèng yǒu shén ní huàn zǐ。
肯容易,嫁东风、石尤夫婿。kěn róng yì,jià dōng fēng shí yóu fū xù。

琐窗寒·咏骨牌

俞樾

片片雕成,星星点就,绮窗游戏。piàn piàn diāo chéng,xīng xīng diǎn jiù,qǐ chuāng yóu xì。
精莹可爱,雅称玉人纤指。jīng yíng kě ài,yǎ chēng yù rén xiān zhǐ。
听玲琅、摩挲几回,大家促坐湘帘底。tīng líng láng mó sā jǐ huí,dà jiā cù zuò xiāng lián dǐ。
早两三细数,高擎仙掌,怕人偷视。zǎo liǎng sān xì shù,gāo qíng xiān zhǎng,pà rén tōu shì。
雕几。diāo jǐ。
清于水。qīng yú shuǐ。
苑错落敲棋,竹声更脆。yuàn cuò luò qiāo qí,zhú shēng gèng cuì。
三长四短,漫把闲愁句起。sān zhǎng sì duǎn,màn bǎ xián chóu jù qǐ。
卜相逢、团栾聚头,有时巧合心暗喜。bo xiāng féng tuán luán jù tóu,yǒu shí qiǎo hé xīn àn xǐ。
愿欢情、地久天长,莫学幺弦细。yuàn huān qíng dì jiǔ tiān zhǎng,mò xué yāo xián xì。

醉太平·十四首

俞樾

乘轩建牙。chéng xuān jiàn yá。
金张世家。jīn zhāng shì jiā。
五侯门第豪奢。wǔ hóu mén dì háo shē。
听喧喧鼓笳。tīng xuān xuān gǔ jiā。
华堂日斜。huá táng rì xié。
朱门暮鸦。zhū mén mù yā。
北邙华表如麻。běi máng huá biǎo rú má。
看斑斑土花。kàn bān bān tǔ huā。

醉太平·十四首

俞樾

铜山邓通。tóng shān dèng tōng。
珊瑚石崇。shān hú shí chóng。
银屏金屋春风。yín píng jīn wū chūn fēng。
在瑶台几重。zài yáo tái jǐ zhòng。
歌阑舞终。gē lán wǔ zhōng。
尊中酒空。zūn zhōng jiǔ kōng。
旧时珠履无踪。jiù shí zhū lǚ wú zōng。
掩门庭落红。yǎn mén tíng luò hóng。

醉太平·十四首

俞樾

燕山勒铭。yàn shān lēi míng。
云台写形。yún tái xiě xíng。
麒麟高阁标名。qí lín gāo gé biāo míng。
大将军卫青。dà jiāng jūn wèi qīng。
功高谤生。gōng gāo bàng shēng。
菹韩醢彭。jū hán hǎi péng。
青门一叟伶仃。qīng mén yī sǒu líng dīng。
旧通侯邵平。jiù tōng hóu shào píng。

醉太平·十四首

俞樾

名高斗山。míng gāo dòu shān。
身驰貊蛮。shēn chí mò mán。
文章经术流传。wén zhāng jīng shù liú chuán。
望龙门在天。wàng lóng mén zài tiān。
名山太寒。míng shān tài hán。
遗书半残。yí shū bàn cán。
讲堂蔓草荒烟。jiǎng táng màn cǎo huāng yān。
问儿孙执鞭。wèn ér sūn zhí biān。

醉太平·十四首

俞樾

春风玉珂。chūn fēng yù kē。
霓裳大罗。ní shang dà luó。
曲江杏宴笙歌。qū jiāng xìng yàn shēng gē。
举贤良制科。jǔ xián liáng zhì kē。
眉庞鬓皤。méi páng bìn pó。
文园卧疴。wén yuán wò kē。
少年三五蹉跎。shǎo nián sān wǔ cuō tuó。
早衰残阿婆。zǎo shuāi cán ā pó。

醉太平·十四首

俞樾

幽并少年。yōu bìng shǎo nián。
烹肥击鲜。pēng féi jī xiān。
簿楼一掷金千。bù lóu yī zhì jīn qiān。
向倡家醉眠。xiàng chàng jiā zuì mián。
头颅半斑。tóu lú bàn bān。
交游渐阑。jiāo yóu jiàn lán。
嶙峋骏骨谁怜。lín xún jùn gǔ shuí lián。
老英雄抱关。lǎo yīng xióng bào guān。

醉太平·十四首

俞樾

欢场履綦。huān chǎng lǚ qí。
骚坛鼓旗。sāo tán gǔ qí。
隐囊纱帽弹棋。yǐn náng shā mào dàn qí。
是翩翩可儿。shì piān piān kě ér。
黄垆是非。huáng lú shì fēi。
青衫泪垂。qīng shān lèi chuí。
昔年掷果风姿。xī nián zhì guǒ fēng zī。
到如今左思。dào rú jīn zuǒ sī。

醉太平·十四首

俞樾

蒹葭一方。jiān jiā yī fāng。
烟霞趣长。yān xiá qù zhǎng。
荷衣蕙带徜徉。hé yī huì dài cháng yáng。
有先生草堂。yǒu xiān shēng cǎo táng。
松荒菊荒。sōng huāng jú huāng。
猿亡鹤亡。yuán wáng hè wáng。
后人凭吊苍凉。hòu rén píng diào cāng liáng。
剩空山夕阳。shèng kōng shān xī yáng。

醉太平·十四首

俞樾

金戈铁骢。jīn gē tiě cōng。
腰闲角弓。yāo xián jiǎo gōng。
男儿束发从戎。nán ér shù fā cóng róng。
战阴山朔风。zhàn yīn shān shuò fēng。
将军数穷。jiāng jūn shù qióng。
功高不封。gōng gāo bù fēng。
沙场多少英雄。shā chǎng duō shǎo yīng xióng。
只幽磷自红。zhǐ yōu lín zì hóng。

醉太平·十四首

俞樾

鱼租鸭租。yú zū yā zū。
生涯有馀。shēng yá yǒu yú。
半村半郭家居。bàn cūn bàn guō jiā jū。
种千头木奴。zhǒng qiān tóu mù nú。
田园未芜。tián yuán wèi wú。
青山未枯。qīng shān wèi kū。
柴门临水如初。chái mén lín shuǐ rú chū。
问衰翁在无。wèn shuāi wēng zài wú。
2191234567»