古诗词

木兰花慢·和李筼房韵

赵孟頫

爱青山绕县,更山下、水萦回。ài qīng shān rào xiàn,gèng shān xià shuǐ yíng huí。
有二老风流,故家乔木,旧日亭台。yǒu èr lǎo fēng liú,gù jiā qiáo mù,jiù rì tíng tái。
梅花乱零春雪,喜相逢、置酒藉苍苔。méi huā luàn líng chūn xuě,xǐ xiāng féng zhì jiǔ jí cāng tái。
拚却眼迷朱碧,惭无笔泻琼瑰。pàn què yǎn mí zhū bì,cán wú bǐ xiè qióng guī。
徘徊。pái huái。
俯仰兴怀。fǔ yǎng xīng huái。
尘世事,本无涯。chén shì shì,běn wú yá。
偶乘兴来游,临流一笑,洗尽征埃。ǒu chéng xīng lái yóu,lín liú yī xiào,xǐ jǐn zhēng āi。
归来算未几日,又青回、柳叶燕重来。guī lái suàn wèi jǐ rì,yòu qīng huí liǔ yè yàn zhòng lái。
但愿朱颜长在,任他花落花开。dàn yuàn zhū yán zhǎng zài,rèn tā huā luò huā kāi。
赵孟頫

赵孟頫

赵孟頫(1254—1322),字子昂,号松雪,松雪道人,又号水精宫道人、鸥波,中年曾作孟俯,汉族,吴兴(今浙江湖州)人。元代著名画家,楷书四大家(欧阳询、颜真卿、柳公权、赵孟頫)之一。赵孟頫博学多才,能诗善文,懂经济,工书法,精绘艺,擅金石,通律吕,解鉴赏。特别是书法和绘画成就最高,开创元代新画风,被称为“元人冠冕”。他也善篆、隶、真、行、草书,尤以楷、行书著称于世。 赵孟頫的作品>>

猜您喜欢

送岳德敬提举甘肃儒学

赵孟頫

苦欲留君君不留,奋髯跨马走甘州。kǔ yù liú jūn jūn bù liú,fèn rán kuà mǎ zǒu gān zhōu。
功名到手不可避,富贵逼人那得休。gōng míng dào shǒu bù kě bì,fù guì bī rén nà dé xiū。
春酒蒲萄歌窈窕,秋沙苜蓿饱骅骝。chūn jiǔ pú táo gē yǎo tiǎo,qiū shā mù xu bǎo huá liú。
儒冠也有封侯相,万里归来尚黑头。rú guān yě yǒu fēng hóu xiāng,wàn lǐ guī lái shàng hēi tóu。

赠放烟火者

赵孟頫

人间巧艺夺天工,鍊药燃灯清昼同。rén jiān qiǎo yì duó tiān gōng,liàn yào rán dēng qīng zhòu tóng。
柳絮飞残铺地白,桃花落尽满阶红。liǔ xù fēi cán pù dì bái,táo huā luò jǐn mǎn jiē hóng。
纷纷灿烂如星陨,㸌㸌喧豗似火攻。fēn fēn càn làn rú xīng yǔn,huò huò xuān huī shì huǒ gōng。
后夜再翻花上锦,不愁零乱向东风。hòu yè zài fān huā shàng jǐn,bù chóu líng luàn xiàng dōng fēng。

题温雪峰诗迹

赵孟頫

出拥旌麾一俊臣,归寻松竹作闲人。chū yōng jīng huī yī jùn chén,guī xún sōng zhú zuò xián rén。
龙蛇留遗人间世,泉石逍遥物外身。lóng shé liú yí rén jiān shì,quán shí xiāo yáo wù wài shēn。
自古神仙皆旷达,由来豪杰岂埃尘。zì gǔ shén xiān jiē kuàng dá,yóu lái háo jié qǐ āi chén。
山川良是诸孙老,华表归来又几春。shān chuān liáng shì zhū sūn lǎo,huá biǎo guī lái yòu jǐ chūn。

胜概楼

赵孟頫

楼下寒泉雪浪惊,楼前山色翠屏横。lóu xià hán quán xuě làng jīng,lóu qián shān sè cuì píng héng。
登临何必须吾土,啸傲聊因得此生。dēng lín hé bì xū wú tǔ,xiào ào liáo yīn dé cǐ shēng。
檐外白云来托宿,梁间紫燕语关情。yán wài bái yún lái tuō sù,liáng jiān zǐ yàn yǔ guān qíng。
济南胜概天下少,试倚阑干眼自明。jì nán shèng gài tiān xià shǎo,shì yǐ lán gàn yǎn zì míng。

老态

赵孟頫

老态年来日日添,黑花飞眼雪生髯。lǎo tài nián lái rì rì tiān,hēi huā fēi yǎn xuě shēng rán。
扶衰每藉齐眉杖,食肉先寻剔齿櫼。fú shuāi měi jí qí méi zhàng,shí ròu xiān xún tī chǐ jiān。
右臂拘挛巾不裹,中肠惨戚泪常淹。yòu bì jū luán jīn bù guǒ,zhōng cháng cǎn qī lèi cháng yān。
移床独就南荣坐,畏冷思亲爱日檐。yí chuáng dú jiù nán róng zuò,wèi lěng sī qīn ài rì yán。

弁山佑圣宫次孟君复韵

赵孟頫

意行骑马到林间,晴雾都沈远近山。yì xíng qí mǎ dào lín jiān,qíng wù dōu shěn yuǎn jìn shān。
琼树着花春自早,翠禽双语意相关。qióng shù zhe huā chūn zì zǎo,cuì qín shuāng yǔ yì xiāng guān。
一杯到手先成醉,万事无心触处闲。yī bēi dào shǒu xiān chéng zuì,wàn shì wú xīn chù chù xián。
犹欠抱琴来托宿,静中规写水潺潺。yóu qiàn bào qín lái tuō sù,jìng zhōng guī xiě shuǐ chán chán。

醉后同张刚父清风楼联句

赵孟頫

碧树未黄风露秋,晚云萧瑟乱山愁。bì shù wèi huáng fēng lù qiū,wǎn yún xiāo sè luàn shān chóu。
千家疏雨催砧杵,两岸残阳入钓舟。qiān jiā shū yǔ cuī zhēn chǔ,liǎng àn cán yáng rù diào zhōu。
画角吹残人罢市,清尊饮散客登楼。huà jiǎo chuī cán rén bà shì,qīng zūn yǐn sàn kè dēng lóu。
古今回首俱陈迹,唯有溪声日夜流。gǔ jīn huí shǒu jù chén jì,wéi yǒu xī shēng rì yè liú。

送陈都事云南铨选兼简李廉访

赵孟頫

送君铨选使滇池,部落诸夷自品题。sòng jūn quán xuǎn shǐ diān chí,bù luò zhū yí zì pǐn tí。
明月梦回夔子北,长风吹度夜郎西。míng yuè mèng huí kuí zi běi,zhǎng fēng chuī dù yè láng xī。
山连塞雨骅骝滑,花落蛮云杜宇啼。shān lián sāi yǔ huá liú huá,huā luò mán yún dù yǔ tí。
为问霜台李学士,白头官满尚羁栖。wèi wèn shuāng tái lǐ xué shì,bái tóu guān mǎn shàng jī qī。

杭州拱北楼

赵孟頫

城上高楼接太霞,令严钟鼓静无哗。chéng shàng gāo lóu jiē tài xiá,lìng yán zhōng gǔ jìng wú huā。
提封内向三千里,比屋同封百万家。tí fēng nèi xiàng sān qiān lǐ,bǐ wū tóng fēng bǎi wàn jiā。
心在江湖存魏阙,身随牛斗泛仙槎。xīn zài jiāng hú cún wèi quē,shēn suí niú dòu fàn xiān chá。
举头便觉长安近,时倚阑干望日华。jǔ tóu biàn jué zhǎng ān jìn,shí yǐ lán gàn wàng rì huá。

赠脱帖木儿总管

赵孟頫

将军铁马拥雕弓,壮岁分符镇越中。jiāng jūn tiě mǎ yōng diāo gōng,zhuàng suì fēn fú zhèn yuè zhōng。
山水多情留贺监,儿童拍手爱山公。shān shuǐ duō qíng liú hè jiān,ér tóng pāi shǒu ài shān gōng。
紫髯似戟君犹壮,白发如丝我已翁。zǐ rán shì jǐ jūn yóu zhuàng,bái fā rú sī wǒ yǐ wēng。
悦礼敦诗殊不忝,看君真有古人风。yuè lǐ dūn shī shū bù tiǎn,kàn jūn zhēn yǒu gǔ rén fēng。

和姚子敬韵

赵孟頫

同学故人今已稀,重嗟出处寸心违。tóng xué gù rén jīn yǐ xī,zhòng jiē chū chù cùn xīn wéi。
自知世事都无补,其奈君恩未许归。zì zhī shì shì dōu wú bǔ,qí nài jūn ēn wèi xǔ guī。
沧洲白鸟时时梦,玉带金鱼念念非。cāng zhōu bái niǎo shí shí mèng,yù dài jīn yú niàn niàn fēi。
准拟明年乞身去,一竿同理旧苔矶。zhǔn nǐ míng nián qǐ shēn qù,yī gān tóng lǐ jiù tái jī。

万柳堂即席

赵孟頫

万柳堂前数亩池,平铺云锦盖涟漪。wàn liǔ táng qián shù mǔ chí,píng pù yún jǐn gài lián yī。
主人自有沧洲趣,游女仍歌白雪词。zhǔ rén zì yǒu cāng zhōu qù,yóu nǚ réng gē bái xuě cí。
手把荷花来劝酒,步随芳草去寻诗。shǒu bǎ hé huā lái quàn jiǔ,bù suí fāng cǎo qù xún shī。
谁知咫尺京城外,便有无穷万里思。shuí zhī zhǐ chǐ jīng chéng wài,biàn yǒu wú qióng wàn lǐ sī。

题秋山行旅图

赵孟頫

老树叶似雨,浮岚翠欲流。lǎo shù yè shì yǔ,fú lán cuì yù liú。
西风驴背客,吟断野桥秋。xī fēng lǘ bèi kè,yín duàn yě qiáo qiū。

题萱草蛱蝶图

赵孟頫

丛竹无端绿,幽花特地妍。cóng zhú wú duān lǜ,yōu huā tè dì yán。
飞来双蛱蝶,相对意悠然。fēi lái shuāng jiá dié,xiāng duì yì yōu rán。

黄葵词

赵孟頫

仙掌郁金衣,朝阳风露晞。xiān zhǎng yù jīn yī,cháo yáng fēng lù xī。
可怜蜂与蝶,祇解弄春晖。kě lián fēng yǔ dié,qí jiě nòng chūn huī。