古诗词

长句赠许仙屏中丞并乞书心太平草庐额,时将归潮州

丘逢甲

江波不作河安流,春风岭海建节楼。jiāng bō bù zuò hé ān liú,chūn fēng lǐng hǎi jiàn jié lóu。
筹边赖有重臣在,朝廷南顾今无忧。chóu biān lài yǒu zhòng chén zài,cháo tíng nán gù jīn wú yōu。
自从互市启海禁,一衣带水连五洲。zì cóng hù shì qǐ hǎi jìn,yī yī dài shuǐ lián wǔ zhōu。
驱雷策电驭水火,碎裂大地分全球。qū léi cè diàn yù shuǐ huǒ,suì liè dà dì fēn quán qiú。
恃其吊诡肆要挟,但有盘敦无共球。shì qí diào guǐ sì yào xié,dàn yǒu pán dūn wú gòng qiú。
纵横捭阖等战国,势将迫我为宗周。zòng héng bǎi hé děng zhàn guó,shì jiāng pò wǒ wèi zōng zhōu。
况乃东粤本始衅,门庭伏寇森戈矛。kuàng nǎi dōng yuè běn shǐ xìn,mén tíng fú kòu sēn gē máo。
迩来飙车欲西动,更虞瞰我从上游。ěr lái biāo chē yù xī dòng,gèng yú kàn wǒ cóng shàng yóu。
威之不畏德不感,中枢术已穷怀柔。wēi zhī bù wèi dé bù gǎn,zhōng shū shù yǐ qióng huái róu。
海南万里得安堵,所恃元老能壮猷。hǎi nán wàn lǐ dé ān dǔ,suǒ shì yuán lǎo néng zhuàng yóu。
方今议者利变法,我法不用宁非羞?况有治人无治法,若为国计宜人求。fāng jīn yì zhě lì biàn fǎ,wǒ fǎ bù yòng níng fēi xiū?kuàng yǒu zhì rén wú zhì fǎ,ruò wèi guó jì yí rén qiú。
惟公抗古独持论,会当入告宣嘉谋。wéi gōng kàng gǔ dú chí lùn,huì dāng rù gào xuān jiā móu。
有客哀歌动天地,蹈海不死生犹偷。yǒu kè āi gē dòng tiān dì,dǎo hǎi bù sǐ shēng yóu tōu。
南来谒公辱庭见,五羊城郭方清秋。nán lái yè gōng rǔ tíng jiàn,wǔ yáng chéng guō fāng qīng qiū。
天涯沦落苦无著,荷公还我东扬州。tiān yá lún luò kǔ wú zhù,hé gōng hái wǒ dōng yáng zhōu。
卖文傥得买山价,草庐拟筑山之幽。mài wén tǎng dé mǎi shān jià,cǎo lú nǐ zhù shān zhī yōu。
前身太华老道士,黄庭一卷供清修。qián shēn tài huá lǎo dào shì,huáng tíng yī juǎn gōng qīng xiū。
以心太平署庐榜,乞公大笔千秋留。yǐ xīn tài píng shǔ lú bǎng,qǐ gōng dà bǐ qiān qiū liú。
闻公课吏言所志,补义取我琼山丘。wén gōng kè lì yán suǒ zhì,bǔ yì qǔ wǒ qióng shān qiū。
治平要自儒者事,岂在西法趋从欧。zhì píng yào zì rú zhě shì,qǐ zài xī fǎ qū cóng ōu。
太平无事傥有日,定许闲暇娱清游。tài píng wú shì tǎng yǒu rì,dìng xǔ xián xiá yú qīng yóu。
此事难期此心在,乾坤浩荡消边愁。cǐ shì nán qī cǐ xīn zài,qián kūn hào dàng xiāo biān chóu。
吁嗟乎!丈夫生当为八督州、取万户侯;xū jiē hū!zhàng fū shēng dāng wèi bā dū zhōu qǔ wàn hù hóu;
不然,儒冠世方厌,径须学道寻罗浮。bù rán,rú guān shì fāng yàn,jìng xū xué dào xún luó fú。
乞公之书为公讴,狂奴之态公勿笑,江湖此去行扁舟。qǐ gōng zhī shū wèi gōng ōu,kuáng nú zhī tài gōng wù xiào,jiāng hú cǐ qù xíng biǎn zhōu。
公致太平傥我见,且看东南剑气凌斗牛。gōng zhì tài píng tǎng wǒ jiàn,qiě kàn dōng nán jiàn qì líng dòu niú。
丘逢甲

丘逢甲

丘逢甲(1864年~1912年)近代诗人。字仙根,又字吉甫,号蛰庵、仲阏、华严子,别署海东遗民、南武山人、仓海君。辛亥革命后以仓海为名。祖籍嘉应镇平(今广东蕉岭)。同治三年(1864年)生于台湾彰化,光绪十四年(1887年)中举人,光绪十五年登进士(1889年),授任工部主事。但丘逢甲无意在京做官返回台湾,到台湾台中衡文书院担任主讲,后又于台湾的台南和嘉义教育新学。 丘逢甲的作品>>

猜您喜欢

舟泊吉隆

丘逢甲

巴丁江上驻游踪,倚柁微吟望远峰。bā dīng jiāng shàng zhù yóu zōng,yǐ duò wēi yín wàng yuǎn fēng。
一夜双轮乘月去,计程明日到芙蓉。yī yè shuāng lún chéng yuè qù,jì chéng míng rì dào fú róng。

自题南洋行教图

丘逢甲

莽莽群山海气青,华风远被到南溟。mǎng mǎng qún shān hǎi qì qīng,huá fēng yuǎn bèi dào nán míng。
万人围坐齐倾耳,椰子林中说圣经。wàn rén wéi zuò qí qīng ěr,yē zi lín zhōng shuō shèng jīng。

自题南洋行教图

丘逢甲

二千五百馀年后,浮海居然道可行。èr qiān wǔ bǎi yú nián hòu,fú hǎi jū rán dào kě xíng。
独倚斗南楼上望,春风回处紫澜生。dú yǐ dòu nán lóu shàng wàng,chūn fēng huí chù zǐ lán shēng。

芙蓉

丘逢甲

林里交柯万树花,出林楼阁倚朱霞。lín lǐ jiāo kē wàn shù huā,chū lín lóu gé yǐ zhū xiá。
一生长在芙蓉住,羡煞江头卖酒家。yī shēng zhǎng zài fú róng zhù,xiàn shā jiāng tóu mài jiǔ jiā。

芙蓉

丘逢甲

海山缥缈客心分,锦字天涯隔暮云。hǎi shān piāo miǎo kè xīn fēn,jǐn zì tiān yá gé mù yún。
独向芙蓉江上望,远峰眉黛忆文君。dú xiàng fú róng jiāng shàng wàng,yuǎn fēng méi dài yì wén jūn。

南还抵汕头埠,闻琰儿、球儿殇耗,哀感书此

丘逢甲

频年痛哭为哀时,谁料今朝更哭儿。pín nián tòng kū wèi āi shí,shuí liào jīn cháo gèng kū ér。
拟遣灵龟向天问,挑灯和泪读韩诗。nǐ qiǎn líng guī xiàng tiān wèn,tiāo dēng hé lèi dú hán shī。

南还抵汕头埠,闻琰儿、球儿殇耗,哀感书此

丘逢甲

扁舟劫外侍东还,投劫安知在此间。biǎn zhōu jié wài shì dōng hái,tóu jié ān zhī zài cǐ jiān。
阿弟六龄兄十六,九泉风雨念家山。ā dì liù líng xiōng shí liù,jiǔ quán fēng yǔ niàn jiā shān。

南还抵汕头埠,闻琰儿、球儿殇耗,哀感书此

丘逢甲

望尔成人竟不成,中年哀感倍伤神。wàng ěr chéng rén jìng bù chéng,zhōng nián āi gǎn bèi shāng shén。
青山何处埋儿骨,黯黯愁云隔凤城。qīng shān hé chù mái ér gǔ,àn àn chóu yún gé fèng chéng。

南还抵汕头埠,闻琰儿、球儿殇耗,哀感书此

丘逢甲

全家避地古梅州,独客南归尚滞留。quán jiā bì dì gǔ méi zhōu,dú kè nán guī shàng zhì liú。
夜夜雏魂梦中见,寒潮呜咽浪西楼。yè yè chú hún mèng zhōng jiàn,hán cháo wū yàn làng xī lóu。

南还抵汕头埠,闻琰儿、球儿殇耗,哀感书此

丘逢甲

食厉偏难恃女媊,便非英物也悽然。shí lì piān nán shì nǚ qián,biàn fēi yīng wù yě qī rán。
欲呼群力新中国,已失人间两少年。yù hū qún lì xīn zhōng guó,yǐ shī rén jiān liǎng shǎo nián。

南还抵汕头埠,闻琰儿、球儿殇耗,哀感书此

丘逢甲

弧矢男儿志四方,河山北望战云黄。hú shǐ nán ér zhì sì fāng,hé shān běi wàng zhàn yún huáng。
可怜竟背爷娘去,不共汪锜作国殇。kě lián jìng bèi yé niáng qù,bù gòng wāng qí zuò guó shāng。

秋日藕华枉过山居,次元韵四首

丘逢甲

混俗仙人钟颖阳,劫尘世界少班行。hùn sú xiān rén zhōng yǐng yáng,jié chén shì jiè shǎo bān xíng。
骑驴晓入秋山里,来看丹枫万树霜。qí lǘ xiǎo rù qiū shān lǐ,lái kàn dān fēng wàn shù shuāng。

秋日藕华枉过山居,次元韵四首

丘逢甲

天冠山下野人居,除却渔樵少往来。tiān guān shān xià yě rén jū,chú què yú qiáo shǎo wǎng lái。
今日谪仙劳过访,看山还费赋诗才。jīn rì zhé xiān láo guò fǎng,kàn shān hái fèi fù shī cái。

秋日藕华枉过山居,次元韵四首

丘逢甲

拟种山中万树梅,花时香雪定成堆。nǐ zhǒng shān zhōng wàn shù méi,huā shí xiāng xuě dìng chéng duī。
如何尚未锄明月,已有神仙跨鹤来。rú hé shàng wèi chú míng yuè,yǐ yǒu shén xiān kuà hè lái。

秋日藕华枉过山居,次元韵四首

丘逢甲

满路秋花散晚香,一尊人醉万松堂。mǎn lù qiū huā sàn wǎn xiāng,yī zūn rén zuì wàn sōng táng。
呼云送客出山去,金简峰头初夕阳。hū yún sòng kè chū shān qù,jīn jiǎn fēng tóu chū xī yáng。