古诗词

韩祠歌同夏季平作

丘逢甲

前溪后溪海气黄,东山西山山色苍。qián xī hòu xī hǎi qì huáng,dōng shān xī shān shān sè cāng。
临昆邑徙新兴乡,谁欤主者韩侍郎?lín kūn yì xǐ xīn xīng xiāng,shuí yú zhǔ zhě hán shì láng?
辟佛不得来南方,其年元和国号唐。pì fú bù dé lái nán fāng,qí nián yuán hé guó hào táng。
八千里路嗟潮阳,岭云不热关雪凉。bā qiān lǐ lù jiē cháo yáng,lǐng yún bù rè guān xuě liáng。
泰山北斗公文章,安知天使文蛮疆?畀易椎结为冠裳,止八阅月教泽长。tài shān běi dòu gōng wén zhāng,ān zhī tiān shǐ wén mán jiāng?bì yì chuí jié wèi guān shang,zhǐ bā yuè yuè jiào zé zhǎng。
风雷驱鳄宵奔亡,祷雨大湖岁乃穰。fēng léi qū è xiāo bēn wáng,dǎo yǔ dà hú suì nǎi ráng。
两至相度溪山旁,乃移新邑居中央。liǎng zhì xiāng dù xī shān páng,nǎi yí xīn yì jū zhōng yāng。
先立学校登秀良,馀事更为游山忙;去乃留衣老僧堂。xiān lì xué xiào dēng xiù liáng,yú shì gèng wèi yóu shān máng;qù nǎi liú yī lǎo sēng táng。
公德在民民不忘,千年雄邑成金汤。gōng dé zài mín mín bù wàng,qiān nián xióng yì chéng jīn tāng。
祠公东山慰民望,青山碧海开堂皇。cí gōng dōng shān wèi mín wàng,qīng shān bì hǎi kāi táng huáng。
公衣冠坐清而刚,森森古木皆甘棠。gōng yī guān zuò qīng ér gāng,sēn sēn gǔ mù jiē gān táng。
官吏习礼交趋跄,春秋荐馨如烝尝;guān lì xí lǐ jiāo qū qiāng,chūn qiū jiàn xīn rú zhēng cháng;
推公遗教道益彰。tuī gōng yí jiào dào yì zhāng。
讲院前辟环书廊,后翼以楼奉文昌。jiǎng yuàn qián pì huán shū láng,hòu yì yǐ lóu fèng wén chāng。
祀朱子兼周程张,斋舍书声夜琅琅。sì zhū zi jiān zhōu chéng zhāng,zhāi shě shū shēng yè láng láng。
我归黔突初不遑,前年韩山留瓣香,今年东山陈修羊。wǒ guī qián tū chū bù huáng,qián nián hán shān liú bàn xiāng,jīn nián dōng shān chén xiū yáng。
为赵天水何敢当,海南闲弄明月光。wèi zhào tiān shuǐ hé gǎn dāng,hǎi nán xián nòng míng yuè guāng。
海水四立天苍茫,山精白日争披猖。hǎi shuǐ sì lì tiān cāng máng,shān jīng bái rì zhēng pī chāng。
安得巨刃摩天扬,手馘长鲸剸封狼。ān dé jù rèn mó tiān yáng,shǒu guó zhǎng jīng tuán fēng láng。
思公不见心彷徨,骑麟披发下大荒。sī gōng bù jiàn xīn páng huáng,qí lín pī fā xià dà huāng。
狮山山人何昂藏,万里访我浮海航。shī shān shān rén hé áng cáng,wàn lǐ fǎng wǒ fú hǎi háng。
宝剑夜解千金装,出示肝胆腾光芒。bǎo jiàn yè jiě qiān jīn zhuāng,chū shì gān dǎn téng guāng máng。
相与谒公神慨慷,誓继公志回澜狂。xiāng yǔ yè gōng shén kǎi kāng,shì jì gōng zhì huí lán kuáng。
骨蕝仇国无能强,磨蝎厄宫无能殃。gǔ jué chóu guó wú néng qiáng,mó xiē è gōng wú néng yāng。
手持芙蓉方南翔,中天霞拥双凤凰。shǒu chí fú róng fāng nán xiáng,zhōng tiān xiá yōng shuāng fèng huáng。
前山龙首扶云骧,南风吹雨声浪浪。qián shān lóng shǒu fú yún xiāng,nán fēng chuī yǔ shēng làng làng。
丘逢甲

丘逢甲

丘逢甲(1864年~1912年)近代诗人。字仙根,又字吉甫,号蛰庵、仲阏、华严子,别署海东遗民、南武山人、仓海君。辛亥革命后以仓海为名。祖籍嘉应镇平(今广东蕉岭)。同治三年(1864年)生于台湾彰化,光绪十四年(1887年)中举人,光绪十五年登进士(1889年),授任工部主事。但丘逢甲无意在京做官返回台湾,到台湾台中衡文书院担任主讲,后又于台湾的台南和嘉义教育新学。 丘逢甲的作品>>

猜您喜欢

吴秀才赠水仙花赋谢

丘逢甲

生花妙手夺春工,莫笑金银气太浓。shēng huā miào shǒu duó chūn gōng,mò xiào jīn yín qì tài nóng。
网得西施肯相赠,风裳水佩出吴宫。wǎng dé xī shī kěn xiāng zèng,fēng shang shuǐ pèi chū wú gōng。

吴秀才赠水仙花赋谢

丘逢甲

矾弟兰兄总绝尘,入门便作十分春。fán dì lán xiōng zǒng jué chén,rù mén biàn zuò shí fēn chūn。
珊珊一片凌波影,更遣陈王赋洛神。shān shān yī piàn líng bō yǐng,gèng qiǎn chén wáng fù luò shén。

雨中春望

丘逢甲

骤暖还寒昨夜风,江城东望晓溟蒙。zhòu nuǎn hái hán zuó yè fēng,jiāng chéng dōng wàng xiǎo míng méng。
不知春色在何处?bù zhī chūn sè zài hé chù?
三十二峰烟雨中。sān shí èr fēng yān yǔ zhōng。

为林生题拜梅图

丘逢甲

冰雪空山绝点尘,王维笔下妙生春。bīng xuě kōng shān jué diǎn chén,wáng wéi bǐ xià miào shēng chūn。
男儿自保黄金膝,除却梅花不拜人。nán ér zì bǎo huáng jīn xī,chú què méi huā bù bài rén。

为林生题拜梅图

丘逢甲

逋仙风格本来尊,冷抱梅花自闭门。bū xiān fēng gé běn lái zūn,lěng bào méi huā zì bì mén。
只合三公向妻跪,不曾轻去谒刘孙。zhǐ hé sān gōng xiàng qī guì,bù céng qīng qù yè liú sūn。

送王晓沧之汀州

丘逢甲

韩江别思满扁舟,春水新添五尺流。hán jiāng bié sī mǎn biǎn zhōu,chūn shuǐ xīn tiān wǔ chǐ liú。
一路青山送眉妩,鹧鸪声里到汀州。yī lù qīng shān sòng méi wǔ,zhè gū shēng lǐ dào tīng zhōu。

元夕无月感赋

丘逢甲

江楼听雨散春声,家国茫茫百感生。jiāng lóu tīng yǔ sàn chūn shēng,jiā guó máng máng bǎi gǎn shēng。
四载故山今夜月,不曾流照到金城。sì zài gù shān jīn yè yuè,bù céng liú zhào dào jīn chéng。

元夕无月感赋

丘逢甲

火树银花句懒吟,望京楼畔客愁深。huǒ shù yín huā jù lǎn yín,wàng jīng lóu pàn kè chóu shēn。
他年见月应回忆,寒雨春灯此夕心。tā nián jiàn yuè yīng huí yì,hán yǔ chūn dēng cǐ xī xīn。

赠柳参军

丘逢甲

一官留滞凤凰城,十载能诗旧有名。yī guān liú zhì fèng huáng chéng,shí zài néng shī jiù yǒu míng。
江上新词传唱遍,晓风残月柳耆卿。jiāng shàng xīn cí chuán chàng biàn,xiǎo fēng cán yuè liǔ qí qīng。

题画

丘逢甲

两山眉黛送春娇,十里平湖晓长潮。liǎng shān méi dài sòng chūn jiāo,shí lǐ píng hú xiǎo zhǎng cháo。
红入桃花青入柳,东风人立赤阑桥。hóng rù táo huā qīng rù liǔ,dōng fēng rén lì chì lán qiáo。

牡丹诗二十首

丘逢甲

倚竹何人问永嘉,满城锦幄护香霞。yǐ zhú hé rén wèn yǒng jiā,mǎn chéng jǐn wò hù xiāng xiá。
自从谢客标名后,已占春风第一花。zì cóng xiè kè biāo míng hòu,yǐ zhàn chūn fēng dì yī huā。

牡丹诗二十首

丘逢甲

何事天香欲吐难,百花方奉武皇欢。hé shì tiān xiāng yù tǔ nán,bǎi huā fāng fèng wǔ huáng huān。
洛阳一贬名尤重,不媚金轮独牡丹。luò yáng yī biǎn míng yóu zhòng,bù mèi jīn lún dú mǔ dān。

牡丹诗二十首

丘逢甲

唤回三十六宫春,万种千名色顿新。huàn huí sān shí liù gōng chūn,wàn zhǒng qiān míng sè dùn xīn。
种遍长安无旧品,果然单父是花神。zhǒng biàn zhǎng ān wú jiù pǐn,guǒ rán dān fù shì huā shén。

牡丹诗二十首

丘逢甲

一捻留红笑玉环,渔阳鼙鼓迫潼关。yī niǎn liú hóng xiào yù huán,yú yáng pí gǔ pò tóng guān。
天教仙鹿先衔去,不许看花到荦山。tiān jiào xiān lù xiān xián qù,bù xǔ kàn huā dào luò shān。

牡丹诗二十首

丘逢甲

花发唐宫御宴稀,娇红如泣怨斜晖。huā fā táng gōng yù yàn xī,jiāo hóng rú qì yuàn xié huī。
临轩莫念元舆赋,更遣君王泪满衣。lín xuān mò niàn yuán yú fù,gèng qiǎn jūn wáng lèi mǎn yī。