古诗词

欧冶子歌

丘逢甲

噫嘻乎嗟哉!魔风夜扇大海水,妖鸟西飞金两翅,飞啄群龙龙半死。yī xī hū jiē zāi!mó fēng yè shàn dà hǎi shuǐ,yāo niǎo xī fēi jīn liǎng chì,fēi zhuó qún lóng lóng bàn sǐ。
神龙不死何时起,金仙铅泪流不止。shén lóng bù sǐ hé shí qǐ,jīn xiān qiān lèi liú bù zhǐ。
此劫茫茫古无似,不数汉家燕啄矢。cǐ jié máng máng gǔ wú shì,bù shù hàn jiā yàn zhuó shǐ。
谁为铸剑歼厥妖?当代吾思欧冶子。shuí wèi zhù jiàn jiān jué yāo?dāng dài wú sī ōu yě zi。
于时日蚀团黄月华紫,乃采天精抉地髓。yú shí rì shí tuán huáng yuè huá zǐ,nǎi cǎi tiān jīng jué dì suǐ。
天帝下观万灵侍,雷公、电母、风伯、雨师听驱使。tiān dì xià guān wàn líng shì,léi gōng diàn mǔ fēng bó yǔ shī tīng qū shǐ。
祥金跃出洪炉里,铸成双剑神无比。xiáng jīn yuè chū hóng lú lǐ,zhù chéng shuāng jiàn shén wú bǐ。
昆仑为砺沃礁砥,陆斩虎狮水剧兕。kūn lún wèi lì wò jiāo dǐ,lù zhǎn hǔ shī shuǐ jù sì。
妖鸟哀号张大嘴,群魔乞命等羊豕。yāo niǎo āi hào zhāng dà zuǐ,qún mó qǐ mìng děng yáng shǐ。
一挥再挥试神技,乃使五洋沉军舰、六洲平战垒。yī huī zài huī shì shén jì,nǎi shǐ wǔ yáng chén jūn jiàn liù zhōu píng zhàn lěi。
于是天地乃清宁,璧合二仪珠五纬。yú shì tiān dì nǎi qīng níng,bì hé èr yí zhū wǔ wěi。
告太平者有太史,一统之朝古无此。gào tài píng zhě yǒu tài shǐ,yī tǒng zhī cháo gǔ wú cǐ。
神剑依然发刃始,老我不才称剑士,布衣长揖归田里。shén jiàn yī rán fā rèn shǐ,lǎo wǒ bù cái chēng jiàn shì,bù yī zhǎng yī guī tián lǐ。
噫嘻乎嗟哉!当代吾思欧冶子。yī xī hū jiē zāi!dāng dài wú sī ōu yě zi。
丘逢甲

丘逢甲

丘逢甲(1864年~1912年)近代诗人。字仙根,又字吉甫,号蛰庵、仲阏、华严子,别署海东遗民、南武山人、仓海君。辛亥革命后以仓海为名。祖籍嘉应镇平(今广东蕉岭)。同治三年(1864年)生于台湾彰化,光绪十四年(1887年)中举人,光绪十五年登进士(1889年),授任工部主事。但丘逢甲无意在京做官返回台湾,到台湾台中衡文书院担任主讲,后又于台湾的台南和嘉义教育新学。 丘逢甲的作品>>

猜您喜欢

牡丹诗二十首

丘逢甲

春光占断几番风,更道花开顷刻中。chūn guāng zhàn duàn jǐ fān fēng,gèng dào huā kāi qǐng kè zhōng。
谁信泥金书碧瓣?shuí xìn ní jīn shū bì bàn?
岭云关雪谶文公。lǐng yún guān xuě chèn wén gōng。

牡丹诗二十首

丘逢甲

赏花人倚玉阑干,丽质天生欲品难。shǎng huā rén yǐ yù lán gàn,lì zhì tiān shēng yù pǐn nán。
雪岭墨池才子笔,枉教来比李端端。xuě lǐng mò chí cái zi bǐ,wǎng jiào lái bǐ lǐ duān duān。

牡丹诗二十首

丘逢甲

玛瑙盘盛金镂杯,重看浓艳锦城开。mǎ nǎo pán shèng jīn lòu bēi,zhòng kàn nóng yàn jǐn chéng kāi。
尚书只惯修降表,底事和酥赠客来?shàng shū zhǐ guàn xiū jiàng biǎo,dǐ shì hé sū zèng kè lái?

牡丹诗二十首

丘逢甲

带酒朝看国色酣,群芳管领此花堪。dài jiǔ cháo kàn guó sè hān,qún fāng guǎn lǐng cǐ huā kān。
梃边惊艳降王长,无复强词说小南。tǐng biān jīng yàn jiàng wáng zhǎng,wú fù qiáng cí shuō xiǎo nán。

牡丹诗二十首

丘逢甲

赏春不惜醉婆娑,琼岛奇花此一窠。shǎng chūn bù xī zuì pó suō,qióng dǎo qí huā cǐ yī kē。
留与子孙看亦得,偏教眼福老来多。liú yǔ zi sūn kàn yì dé,piān jiào yǎn fú lǎo lái duō。

牡丹诗二十首

丘逢甲

汴京纳土说钱王,陌上看花兴未忘。biàn jīng nà tǔ shuō qián wáng,mò shàng kàn huā xīng wèi wàng。
留得家风忠孝在,相公裁表进姚黄。liú dé jiā fēng zhōng xiào zài,xiāng gōng cái biǎo jìn yáo huáng。

牡丹诗二十首

丘逢甲

漫买胭脂乱抹涂,吴公精鉴世间无。màn mǎi yān zhī luàn mǒ tú,wú gōng jīng jiàn shì jiān wú。
花阴一线猫儿眼,妙绝谁知午景图?huā yīn yī xiàn māo ér yǎn,miào jué shuí zhī wǔ jǐng tú?

牡丹诗二十首

丘逢甲

锦绣天街盆景新,十分红闹帝京尘。jǐn xiù tiān jiē pén jǐng xīn,shí fēn hóng nào dì jīng chén。
人间富贵终嫌骤,便作堂花不耐春。rén jiān fù guì zhōng xián zhòu,biàn zuò táng huā bù nài chūn。

牡丹诗二十首

丘逢甲

看到奇花眼欲迷,不须惊走笑山妻。kàn dào qí huā yǎn yù mí,bù xū jīng zǒu xiào shān qī。
天津桥上闻鹃客,忍断残香付马蹄。tiān jīn qiáo shàng wén juān kè,rěn duàn cán xiāng fù mǎ tí。

牡丹诗二十首

丘逢甲

五云捧出缕金黄,欲遣陈州胜洛阳。wǔ yún pěng chū lǚ jīn huáng,yù qiǎn chén zhōu shèng luò yáng。
自辟花中新世界,可怜人枉说妖祥。zì pì huā zhōng xīn shì jiè,kě lián rén wǎng shuō yāo xiáng。

牡丹诗二十首

丘逢甲

绝代才人集影园,宫袍黄染墨香温。jué dài cái rén jí yǐng yuán,gōng páo huáng rǎn mò xiāng wēn。
扬州风月群花笑,争捧金罍上状元。yáng zhōu fēng yuè qún huā xiào,zhēng pěng jīn léi shàng zhuàng yuán。

牡丹诗二十首

丘逢甲

爱教花里筑妆楼,霞彩云芳艳影留。ài jiào huā lǐ zhù zhuāng lóu,xiá cǎi yún fāng yàn yǐng liú。
传与姑苏新样好,春风扶上美人头。chuán yǔ gū sū xīn yàng hǎo,chūn fēng fú shàng měi rén tóu。

牡丹诗二十首

丘逢甲

花落花开怨别离,锦屏人更惜芳时。huā luò huā kāi yuàn bié lí,jǐn píng rén gèng xī fāng shí。
珊珊亭畔寻香梦,重唱风流玉茗词。shān shān tíng pàn xún xiāng mèng,zhòng chàng fēng liú yù míng cí。

牡丹诗二十首

丘逢甲

东来花种满西园,谁与乘槎客细论。dōng lái huā zhǒng mǎn xī yuán,shuí yǔ chéng chá kè xì lùn。
从此全球作香国,五洲花拜一王尊。cóng cǐ quán qiú zuò xiāng guó,wǔ zhōu huā bài yī wáng zūn。

牡丹诗二十首

丘逢甲

漫说中人赋十家,春风争买走香车。màn shuō zhōng rén fù shí jiā,chūn fēng zhēng mǎi zǒu xiāng chē。
梦中彩笔新传得,要代欧阳更品花。mèng zhōng cǎi bǐ xīn chuán dé,yào dài ōu yáng gèng pǐn huā。