古诗词

阴那山行

丘逢甲

五岭东来势忽止,阴那山自云中起。wǔ lǐng dōng lái shì hū zhǐ,yīn nà shān zì yún zhōng qǐ。
山在云中不可见,得云山乃留真面。shān zài yún zhōng bù kě jiàn,dé yún shān nǎi liú zhēn miàn。
我生爱山尤爱云,策马寻山看云变。wǒ shēng ài shān yóu ài yún,cè mǎ xún shān kàn yún biàn。
阴那之奇无不有,擎空突兀拿云手。yīn nà zhī qí wú bù yǒu,qíng kōng tū wù ná yún shǒu。
大云放作天下雨,小云留赠山中友。dà yún fàng zuò tiān xià yǔ,xiǎo yún liú zèng shān zhōng yǒu。
登山不学昌黎哭,游山岂作开云祝?dēng shān bù xué chāng lí kū,yóu shān qǐ zuò kāi yún zhù?
高秋十日云沉沉,山灵知客嫌秋阴。gāo qiū shí rì yún chén chén,shān líng zhī kè xián qiū yīn。
狞云忽散秋宇净,古柏荣枯护禅定。níng yún hū sàn qiū yǔ jìng,gǔ bǎi róng kū hù chán dìng。
倚天五叶开青莲,奇峰顿落琳宫前。yǐ tiān wǔ yè kāi qīng lián,qí fēng dùn luò lín gōng qián。
上有飞仙来往之天桥,下有茶香万斛之流泉。shàng yǒu fēi xiān lái wǎng zhī tiān qiáo,xià yǒu chá xiāng wàn hú zhī liú quán。
山中寺古逾千年,开山何人潘了拳。shān zhōng sì gǔ yú qiān nián,kāi shān hé rén pān le quán。
金光明现身丈六,昔曾入梦来清源。jīn guāng míng xiàn shēn zhàng liù,xī céng rù mèng lái qīng yuán。
吁嗟乎!占山须占天下奇,作佛须作云雨师。xū jiē hū!zhàn shān xū zhàn tiān xià qí,zuò fú xū zuò yún yǔ shī。
万里中原腾旱气,愿驱群云出山去。wàn lǐ zhōng yuán téng hàn qì,yuàn qū qún yún chū shān qù。
留云不遣遣云阴,山与祖师俱惭愧。liú yún bù qiǎn qiǎn yún yīn,shān yǔ zǔ shī jù cán kuì。
丘逢甲

丘逢甲

丘逢甲(1864年~1912年)近代诗人。字仙根,又字吉甫,号蛰庵、仲阏、华严子,别署海东遗民、南武山人、仓海君。辛亥革命后以仓海为名。祖籍嘉应镇平(今广东蕉岭)。同治三年(1864年)生于台湾彰化,光绪十四年(1887年)中举人,光绪十五年登进士(1889年),授任工部主事。但丘逢甲无意在京做官返回台湾,到台湾台中衡文书院担任主讲,后又于台湾的台南和嘉义教育新学。 丘逢甲的作品>>

猜您喜欢

岁暮感怀次感春韵

丘逢甲

浪说芦灰止水年,笙簧重奏古来天。làng shuō lú huī zhǐ shuǐ nián,shēng huáng zhòng zòu gǔ lái tiān。
阳枢不转春消息,老木寒巢噤帝鹃。yáng shū bù zhuǎn chūn xiāo xī,lǎo mù hán cháo jìn dì juān。

岁暮感怀次感春韵

丘逢甲

玉龙残甲满天飞,万里寒光照铁衣。yù lóng cán jiǎ mǎn tiān fēi,wàn lǐ hán guāng zhào tiě yī。
黄竹歌中行八骏,瑶池空送穆王归。huáng zhú gē zhōng xíng bā jùn,yáo chí kōng sòng mù wáng guī。

岁暮感怀次感春韵

丘逢甲

扁舟钓雪下寒滩,落日荒荒欲霁难。biǎn zhōu diào xuě xià hán tān,luò rì huāng huāng yù jì nán。
满目江山沉战气,可能王业不偏安。mǎn mù jiāng shān chén zhàn qì,kě néng wáng yè bù piān ān。

岁暮感怀次感春韵

丘逢甲

曾从剑侠传中来,十万戈船梦里开。céng cóng jiàn xiá chuán zhōng lái,shí wàn gē chuán mèng lǐ kāi。
把酒寒斋逢故部,海东残岛话奇莱。bǎ jiǔ hán zhāi féng gù bù,hǎi dōng cán dǎo huà qí lái。

岁暮感怀次感春韵

丘逢甲

万梅花里问前身,我佛从来戒造因。wàn méi huā lǐ wèn qián shēn,wǒ fú cóng lái jiè zào yīn。
冷看天倾无力补,莫将黄土浪抟人。lěng kàn tiān qīng wú lì bǔ,mò jiāng huáng tǔ làng tuán rén。

岁暮感怀次感春韵

丘逢甲

禾黍何须怨狡童,是非从古论难公。hé shǔ hé xū yuàn jiǎo tóng,shì fēi cóng gǔ lùn nán gōng。
可怜神化丹青手,剩粉零缣写北风。kě lián shén huà dān qīng shǒu,shèng fěn líng jiān xiě běi fēng。

苦旱

丘逢甲

手无寸铁诛妖魃,安得神龙出九渊?shǒu wú cùn tiě zhū yāo bá,ān dé shén lóng chū jiǔ yuān?
但解乘球用今法,不妨持药炸青天。dàn jiě chéng qiú yòng jīn fǎ,bù fáng chí yào zhà qīng tiān。

苦旱

丘逢甲

眼中赤地真千里,万首翘天望雨来。yǎn zhōng chì dì zhēn qiān lǐ,wàn shǒu qiào tiān wàng yǔ lái。
谁叩九阊讼风伯,新云才起又吹开。shuí kòu jiǔ chāng sòng fēng bó,xīn yún cái qǐ yòu chuī kāi。

书感与颂丞

丘逢甲

各自行营高敞地,大宛山与大屏邻。gè zì xíng yíng gāo chǎng dì,dà wǎn shān yǔ dà píng lín。
生儿莫作真王想,不及淮阴守冢人。shēng ér mò zuò zhēn wáng xiǎng,bù jí huái yīn shǒu zhǒng rén。

论诗次铁庐韵

丘逢甲

元音从古本天生,何事时流务竞争?yuán yīn cóng gǔ běn tiān shēng,hé shì shí liú wù jìng zhēng?
诗世界中几雄国?shī shì jiè zhōng jǐ xióng guó?
惜无人起与连衡。xī wú rén qǐ yǔ lián héng。

论诗次铁庐韵

丘逢甲

迩来诗界唱革命,谁果独尊吾未逢。ěr lái shī jiè chàng gé mìng,shuí guǒ dú zūn wú wèi féng。
流尽玄黄笔头血,茫茫词海战群龙。liú jǐn xuán huáng bǐ tóu xuè,máng máng cí hǎi zhàn qún lóng。

论诗次铁庐韵

丘逢甲

新筑诗中大舞台,侏儒几辈剧堪哀。xīn zhù shī zhōng dà wǔ tái,zhū rú jǐ bèi jù kān āi。
即今开幕推神手,要选人天绝代才。jí jīn kāi mù tuī shén shǒu,yào xuǎn rén tiān jué dài cái。

论诗次铁庐韵

丘逢甲

台上风云发浩歌,不须猛士再蒐罗。tái shàng fēng yún fā hào gē,bù xū měng shì zài sōu luó。
拔山妄费重瞳力,夜半虞兮唱奈何。bá shān wàng fèi zhòng tóng lì,yè bàn yú xī chàng nài hé。

论诗次铁庐韵

丘逢甲

北派南宗各自夸,可能流响脱淫哇。běi pài nán zōng gè zì kuā,kě néng liú xiǎng tuō yín wa。
诗中果有真王在,四海何妨共一家。shī zhōng guǒ yǒu zhēn wáng zài,sì hǎi hé fáng gòng yī jiā。

论诗次铁庐韵

丘逢甲

彼此纷纷说界疆,谁知世有大文章。bǐ cǐ fēn fēn shuō jiè jiāng,shuí zhī shì yǒu dà wén zhāng。
中天北斗都无定,浮海观星上大郎。zhōng tiān běi dòu dōu wú dìng,fú hǎi guān xīng shàng dà láng。