古诗词

题兰史罗浮纪游图

丘逢甲

我阅世界大地图,罗浮一点乃在南岭之南隅。wǒ yuè shì jiè dà dì tú,luó fú yī diǎn nǎi zài nán lǐng zhī nán yú。
神禹伯益导焚所未到,发见乃始汉家使者中大夫。shén yǔ bó yì dǎo fén suǒ wèi dào,fā jiàn nǎi shǐ hàn jiā shǐ zhě zhōng dà fū。
二千馀年在世界,为山主者仙之儒。èr qiān yú nián zài shì jiè,wèi shān zhǔ zhě xiān zhī rú。
洞天福地收不尽,许容黄面瞿昙徒。dòng tiān fú dì shōu bù jǐn,xǔ róng huáng miàn qú tán tú。
霸者之宫贼巢穴,仙山时亦遭点污。bà zhě zhī gōng zéi cháo xué,xiān shān shí yì zāo diǎn wū。
游人迁客更多事,往往镌刻伤山肤。yóu rén qiān kè gèng duō shì,wǎng wǎng juān kè shāng shān fū。
沉迷诗酒发幻想,或突神女搪仙姑。chén mí shī jiǔ fā huàn xiǎng,huò tū shén nǚ táng xiān gū。
梅花无言翠羽笑,梦中彼美颜何姝?méi huā wú yán cuì yǔ xiào,mèng zhōng bǐ měi yán hé shū?
天公应悔蓬莱割左股,隳落欲界非仙都。tiān gōng yīng huǐ péng lái gē zuǒ gǔ,huī luò yù jiè fēi xiān dōu。
迩来仙人所治地益窄,堑山跨海来群胡。ěr lái xiān rén suǒ zhì dì yì zhǎi,qiàn shān kuà hǎi lái qún hú。
各思圈地逞势力,此邦多宝尤觊觎。gè sī quān dì chěng shì lì,cǐ bāng duō bǎo yóu jì yú。
此时傥有豪杰出,岂能揖让无征诛!cǐ shí tǎng yǒu háo jié chū,qǐ néng yī ràng wú zhēng zhū!
此时若作厌世想,纵成仙去胡为乎?潘生昔游半球万里路,海山看尽呼归桴。cǐ shí ruò zuò yàn shì xiǎng,zòng chéng xiān qù hú wèi hū?pān shēng xī yóu bàn qiú wàn lǐ lù,hǎi shān kàn jǐn hū guī fú。
中间锡兰岛上逢佛睡,一任释种为人奴。zhōng jiān xī lán dǎo shàng féng fú shuì,yī rèn shì zhǒng wèi rén nú。
佛犹如此仙可想,但有沉醉醪何酥。fú yóu rú cǐ xiān kě xiǎng,dàn yǒu chén zuì láo hé sū。
仙人醉生佛梦死,世间学者宁非愚。xiān rén zuì shēng fú mèng sǐ,shì jiān xué zhě níng fēi yú。
留名山石石且枯,岂有丹青能不逾?liú míng shān shí shí qiě kū,qǐ yǒu dān qīng néng bù yú?
人生若作千秋万岁想,固应自立昂藏躯。rén shēng ruò zuò qiān qiū wàn suì xiǎng,gù yīng zì lì áng cáng qū。
黄河、扬子、珠江判流域,文明之运方南趋。huáng hé yáng zi zhū jiāng pàn liú yù,wén míng zhī yùn fāng nán qū。
天道由来后起胜,以中证外原非诬。tiān dào yóu lái hòu qǐ shèng,yǐ zhōng zhèng wài yuán fēi wū。
但须世界有豪杰,太极虽倒人能扶。dàn xū shì jiè yǒu háo jié,tài jí suī dào rén néng fú。
南界之山走百粤,如罗浮者雄非粗。nán jiè zhī shān zǒu bǎi yuè,rú luó fú zhě xióng fēi cū。
奇峰四百瀑九百,慎勿但作诗人娱。qí fēng sì bǎi pù jiǔ bǎi,shèn wù dàn zuò shī rén yú。
上有神桂下有湖,洞中仙蝶不可呼。shàng yǒu shén guì xià yǒu hú,dòng zhōng xiān dié bù kě hū。
题君此图正风雨,想见罗浮离合云模糊。tí jūn cǐ tú zhèng fēng yǔ,xiǎng jiàn luó fú lí hé yún mó hú。
丘逢甲

丘逢甲

丘逢甲(1864年~1912年)近代诗人。字仙根,又字吉甫,号蛰庵、仲阏、华严子,别署海东遗民、南武山人、仓海君。辛亥革命后以仓海为名。祖籍嘉应镇平(今广东蕉岭)。同治三年(1864年)生于台湾彰化,光绪十四年(1887年)中举人,光绪十五年登进士(1889年),授任工部主事。但丘逢甲无意在京做官返回台湾,到台湾台中衡文书院担任主讲,后又于台湾的台南和嘉义教育新学。 丘逢甲的作品>>

猜您喜欢

菊花诗四律

丘逢甲

平生不饮自天性,惟赏金英饮独多。píng shēng bù yǐn zì tiān xìng,wéi shǎng jīn yīng yǐn dú duō。
十日壶觞秋色老,满城风雨醉颜酡。shí rì hú shāng qiū sè lǎo,mǎn chéng fēng yǔ zuì yán tuó。
独醒漫作餐英想,相对欣逢载酒过。dú xǐng màn zuò cān yīng xiǎng,xiāng duì xīn féng zài jiǔ guò。
我自寿花花共寿,尊前来听百年歌。wǒ zì shòu huā huā gòng shòu,zūn qián lái tīng bǎi nián gē。

旅夜书怀

丘逢甲

一身万里云无定,孤馆残更月欲斜。yī shēn wàn lǐ yún wú dìng,gū guǎn cán gèng yuè yù xié。
湖海频年思弟妹,干戈馀劫起龙蛇。hú hǎi pín nián sī dì mèi,gàn gē yú jié qǐ lóng shé。
九秋客况愁中酒,四海人心散后沙。jiǔ qiū kè kuàng chóu zhōng jiǔ,sì hǎi rén xīn sàn hòu shā。
倚枕不眠思故事,汉朝终始在三巴。yǐ zhěn bù mián sī gù shì,hàn cháo zhōng shǐ zài sān bā。

山寺

丘逢甲

秋来何处托吟鞭,古寺寻碑踏暝烟。qiū lái hé chù tuō yín biān,gǔ sì xún bēi tà míng yān。
柳外断霞峰十二,花间凉月界三千。liǔ wài duàn xiá fēng shí èr,huā jiān liáng yuè jiè sān qiān。
西流星汉临高塔,南戒云山倚梵天。xī liú xīng hàn lín gāo tǎ,nán jiè yún shān yǐ fàn tiān。
风定相轮铃不语,下方人望佛灯然。fēng dìng xiāng lún líng bù yǔ,xià fāng rén wàng fú dēng rán。

山寺

丘逢甲

秋入高林晓色鲜,晨钟敲彻寺楼烟。qiū rù gāo lín xiǎo sè xiān,chén zhōng qiāo chè sì lóu yān。
柳边洗钵僧三两,塔顶看云象万千。liǔ biān xǐ bō sēng sān liǎng,tǎ dǐng kàn yún xiàng wàn qiān。
西竺尘埋三世佛,南宗花散四禅天。xī zhú chén mái sān shì fú,nán zōng huā sàn sì chán tiān。
风幡不动心何动,晏坐空山意黯然。fēng fān bù dòng xīn hé dòng,yàn zuò kōng shān yì àn rán。

吴顈芝太守

丘逢甲

风雨鸣鸡夜向晨,将诗重话峤南春。fēng yǔ míng jī yè xiàng chén,jiāng shī zhòng huà jiào nán chūn。
八千里外还珠郡,十七年中珥笔臣。bā qiān lǐ wài hái zhū jùn,shí qī nián zhōng ěr bǐ chén。
编集已成前岁月,卖刀犹念旧军民。biān jí yǐ chéng qián suì yuè,mài dāo yóu niàn jiù jūn mín。
昏昏海气仍今日,谁为天涯洗劫尘。hūn hūn hǎi qì réng jīn rì,shuí wèi tiān yá xǐ jié chén。

次兰史席上韵即送北上

丘逢甲

万里难驯羡白鸥,一尊坐对瘴云收。wàn lǐ nán xùn xiàn bái ōu,yī zūn zuò duì zhàng yún shōu。
中年亲故尤伤别,乱世文章易写愁。zhōng nián qīn gù yóu shāng bié,luàn shì wén zhāng yì xiě chóu。
扑岸海潮新战史,隔江灯火鬼樊楼。pū àn hǎi cháo xīn zhàn shǐ,gé jiāng dēng huǒ guǐ fán lóu。
出门未敢轻西笑,同是清歌在漏舟。chū mén wèi gǎn qīng xī xiào,tóng shì qīng gē zài lòu zhōu。

叠前韵答颖芝

丘逢甲

天涯为客负芳晨,五岭南来几度春。tiān yá wèi kè fù fāng chén,wǔ lǐng nán lái jǐ dù chūn。
适越岂容章甫士,登台空吊老夫臣。shì yuè qǐ róng zhāng fǔ shì,dēng tái kōng diào lǎo fū chén。
梦回黄屋无真帝,泪洒朱崖有弃民。mèng huí huáng wū wú zhēn dì,lèi sǎ zhū yá yǒu qì mín。
君是故游吾故国,东风愁说海扬尘。jūn shì gù yóu wú gù guó,dōng fēng chóu shuō hǎi yáng chén。

叠前韵答颖芝

丘逢甲

廿载沈冥鸡失晨,九州求友鸟鸣春。niàn zài shěn míng jī shī chén,jiǔ zhōu qiú yǒu niǎo míng chūn。
过江人物谁伧父,度岭文章几逐臣。guò jiāng rén wù shuí cāng fù,dù lǐng wén zhāng jǐ zhú chén。
缟颎纻逢吴季子,琴樽休负葛天民。gǎo jiǒng zhù féng wú jì zi,qín zūn xiū fù gé tiān mín。
韶光未老须行乐,明日飞花化陌尘。sháo guāng wèi lǎo xū xíng lè,míng rì fēi huā huà mò chén。

啸桐北上归,卧病沪渎,屡书来索诗,以纪当时之事,今春复申前约,距亡日仅浃旬耳二首

丘逢甲

牢落文章第一人,天门垂翅竟何因?láo luò wén zhāng dì yī rén,tiān mén chuí chì jìng hé yīn?
百年记注无前例,万事枢机有要津。bǎi nián jì zhù wú qián lì,wàn shì shū jī yǒu yào jīn。
异日朱云空愤激,当时绛灌少交亲。yì rì zhū yún kōng fèn jī,dāng shí jiàng guàn shǎo jiāo qīn。
红莲幕客苍梧守,未许青蒲作直臣。hóng lián mù kè cāng wú shǒu,wèi xǔ qīng pú zuò zhí chén。

啸桐北上归,卧病沪渎,屡书来索诗,以纪当时之事,今春复申前约,距亡日仅浃旬耳二首

丘逢甲

无路排云叫九阍,天涯何处与招魂。wú lù pái yún jiào jiǔ hūn,tiān yá hé chù yǔ zhāo hún。
千秋公论归风汉,四海才人哭寝门。qiān qiū gōng lùn guī fēng hàn,sì hǎi cái rén kū qǐn mén。
斗酒只鸡追夙约,尺书双鲤剩春痕。dòu jiǔ zhǐ jī zhuī sù yuē,chǐ shū shuāng lǐ shèng chūn hén。
平生风义吾尤愧,一恸荒江昼欲昏。píng shēng fēng yì wú yóu kuì,yī tòng huāng jiāng zhòu yù hūn。

孟徵以粤秀山无咎室诗见示次韵

丘逢甲

平生未悔作乖崖,亦解逢人辄道佳。píng shēng wèi huǐ zuò guāi yá,yì jiě féng rén zhé dào jiā。
闲处看云容独立,说场论古喜相排。xián chù kàn yún róng dú lì,shuō chǎng lùn gǔ xǐ xiāng pái。
一春积雨蛙生灶,满地残花蝶上阶。yī chūn jī yǔ wā shēng zào,mǎn dì cán huā dié shàng jiē。
自笑穷愁天海窄,输君空阔好诗怀。zì xiào qióng chóu tiān hǎi zhǎi,shū jūn kōng kuò hǎo shī huái。

孟徵以粤秀山无咎室诗见示次韵

丘逢甲

楼台高占好林峦,曾写春愁此倚栏。lóu tái gāo zhàn hǎo lín luán,céng xiě chūn chóu cǐ yǐ lán。
云物与时同变换,文章有泪下孤寒。yún wù yǔ shí tóng biàn huàn,wén zhāng yǒu lèi xià gū hán。
百年人事悲丝染,四海风尘把剑看。bǎi nián rén shì bēi sī rǎn,sì hǎi fēng chén bǎ jiàn kàn。
休被故山猿鹤笑,罗浮归访葛洪丹。xiū bèi gù shān yuán hè xiào,luó fú guī fǎng gé hóng dān。

次韵易实甫肇庆道中

丘逢甲

牂牁天半下飞湍,立马江头客据鞍。zāng kē tiān bàn xià fēi tuān,lì mǎ jiāng tóu kè jù ān。
疆域远通蛮部落,威容重见汉衣冠。jiāng yù yuǎn tōng mán bù luò,wēi róng zhòng jiàn hàn yī guān。
伤心元老骑箕去,极目层霄把剑看。shāng xīn yuán lǎo qí jī qù,jí mù céng xiāo bǎ jiàn kàn。
零落七星秋满地,天涯扶醉且凭栏。líng luò qī xīng qiū mǎn dì,tiān yá fú zuì qiě píng lán。

秋怀八首,次覃孝方韵

丘逢甲

万古兴亡闪电过,百年人事几蹉跎。wàn gǔ xīng wáng shǎn diàn guò,bǎi nián rén shì jǐ cuō tuó。
海枯石烂英雄尽,木落江空涕泪多。hǎi kū shí làn yīng xióng jǐn,mù luò jiāng kōng tì lèi duō。
入梦人间无白日,洗愁天上有黄河。rù mèng rén jiān wú bái rì,xǐ chóu tiān shàng yǒu huáng hé。
茫茫四野穹庐底,来唱阴山敕勒歌。máng máng sì yě qióng lú dǐ,lái chàng yīn shān chì lēi gē。

秋怀八首,次覃孝方韵

丘逢甲

蓬山沦没阻东归,看惯年年海水飞。péng shān lún méi zǔ dōng guī,kàn guàn nián nián hǎi shuǐ fēi。
剩有壶公教地缩,更无苌叔与天违。shèng yǒu hú gōng jiào dì suō,gèng wú cháng shū yǔ tiān wéi。
箖箊落日神猿哭,苜蓿秋风虏马肥。lín yū luò rì shén yuán kū,mù xu qiū fēng lǔ mǎ féi。
今日秦庭非复昔,休将九顿拜无衣。jīn rì qín tíng fēi fù xī,xiū jiāng jiǔ dùn bài wú yī。