古诗词

题嵩甫弟遗像

丘逢甲

三岁识四声,七岁能文章。sān suì shí sì shēng,qī suì néng wén zhāng。
十三冠童军,英声震文场。shí sān guān tóng jūn,yīng shēng zhèn wén chǎng。
平生性沉郁,雅不乐襮彰。píng shēng xìng chén yù,yǎ bù lè bó zhāng。
宅躬已高洁,治事尤精详。zhái gōng yǐ gāo jié,zhì shì yóu jīng xiáng。
奋起佐义师,大节何慨慷。fèn qǐ zuǒ yì shī,dà jié hé kǎi kāng。
先忧后乐志未遂,眼看海化田栽桑。xiān yōu hòu lè zhì wèi suì,yǎn kàn hǎi huà tián zāi sāng。
眇眇一秀才,诏令侨海阳。miǎo miǎo yī xiù cái,zhào lìng qiáo hǎi yáng。
芦中之人信穷士,国仇家愤何能忘?lú zhōng zhī rén xìn qióng shì,guó chóu jiā fèn hé néng wàng?
吃箫不为吴市乞,卜邻石户同农忙。chī xiāo bù wèi wú shì qǐ,bo lín shí hù tóng nóng máng。
山中千树桐,泽中千足羊。shān zhōng qiān shù tóng,zé zhōng qiān zú yáng。
无聊聊读货殖传,更用陶朱公策施之商。wú liáo liáo dú huò zhí chuán,gèng yòng táo zhū gōng cè shī zhī shāng。
人生患难思骨肉,况乃兄弟非寻常。rén shēng huàn nán sī gǔ ròu,kuàng nǎi xiōng dì fēi xún cháng。
少为失母雏,出入相扶将。shǎo wèi shī mǔ chú,chū rù xiāng fú jiāng。
以父为之师,读书同一堂。yǐ fù wèi zhī shī,dú shū tóng yī táng。
双峰之山何峨峨!大甲之水何汤汤!瑞莲王子池、古柏大部庄,何须风雨夕,始复思联床。shuāng fēng zhī shān hé é é!dà jiǎ zhī shuǐ hé tāng tāng!ruì lián wáng zi chí gǔ bǎi dà bù zhuāng,hé xū fēng yǔ xī,shǐ fù sī lián chuáng。
此情此境曾几日,君年且壮予且强。cǐ qíng cǐ jìng céng jǐ rì,jūn nián qiě zhuàng yǔ qiě qiáng。
渡江忠义人,俗口诮曰伧。dù jiāng zhōng yì rén,sú kǒu qiào yuē cāng。
方同筹划宇宙分内事,将飞敛翼聊徜徉。fāng tóng chóu huà yǔ zhòu fēn nèi shì,jiāng fēi liǎn yì liáo cháng yáng。
三豕渡河岁云暮,送君韩江江上风帆张。sān shǐ dù hé suì yún mù,sòng jūn hán jiāng jiāng shàng fēng fān zhāng。
谁知此别遂永诀?至今每过泪洒江亭旁。shuí zhī cǐ bié suì yǒng jué?zhì jīn měi guò lèi sǎ jiāng tíng páng。
春风吹客忽出海,岂复再觅扶馀王?chūn fēng chuī kè hū chū hǎi,qǐ fù zài mì fú yú wáng?
临行不得一握手,心有万绪谁度量。lín xíng bù dé yī wò shǒu,xīn yǒu wàn xù shuí dù liàng。
三书海外竟绝笔,语语真挚尤心伤。sān shū hǎi wài jìng jué bǐ,yǔ yǔ zhēn zhì yóu xīn shāng。
忧患焚和抑何亟?满腔热血冰难凉。yōu huàn fén hé yì hé jí?mǎn qiāng rè xuè bīng nán liáng。
丈夫死牖下,恨不为国殇。zhàng fū sǐ yǒu xià,hèn bù wèi guó shāng。
是时乾坤正翻覆,目不忍视能无盲?飘然撒手不姑待,南溟有客方归航。shì shí qián kūn zhèng fān fù,mù bù rěn shì néng wú máng?piāo rán sā shǒu bù gū dài,nán míng yǒu kè fāng guī háng。
闻丧复闻乱,百感增茫茫。wén sàng fù wén luàn,bǎi gǎn zēng máng máng。
谁为赋大招?返魂终无香。shuí wèi fù dà zhāo?fǎn hún zhōng wú xiāng。
魂来夜黑晓得耗,信知梦寐非荒唐。hún lái yè hēi xiǎo dé hào,xìn zhī mèng mèi fēi huāng táng。
登坟一哭千古恸,空山转眼今几霜。dēng fén yī kū qiān gǔ tòng,kōng shān zhuǎn yǎn jīn jǐ shuāng。
渡台船针指辰巽,山中坟向如其方。dù tái chuán zhēn zhǐ chén xùn,shān zhōng fén xiàng rú qí fāng。
化为黄鹄有羽翼,东南飞定还吾乡。huà wèi huáng gǔ yǒu yǔ yì,dōng nán fēi dìng hái wú xiāng。
黄鹄能言反乎复,天荒地老此恨终须偿。huáng gǔ néng yán fǎn hū fù,tiān huāng dì lǎo cǐ hèn zhōng xū cháng。
安能浪信人言已成佛,幻视世界无兴亡。ān néng làng xìn rén yán yǐ chéng fú,huàn shì shì jiè wú xīng wáng。
佛言我相即非相,此图何乃神扬扬!每见此图在,不信其人亡。fú yán wǒ xiāng jí fēi xiāng,cǐ tú hé nǎi shén yáng yáng!měi jiàn cǐ tú zài,bù xìn qí rén wáng。
其才未展肆,其貌非老苍。qí cái wèi zhǎn sì,qí mào fēi lǎo cāng。
丰其智慧啬其寿,生才何意吾直疑彼苍。fēng qí zhì huì sè qí shòu,shēng cái hé yì wú zhí yí bǐ cāng。
神龟不可呼,安得叩九阊。shén guī bù kě hū,ān dé kòu jiǔ chāng。
吾家世忠孝,卜者言将昌。wú jiā shì zhōng xiào,bo zhě yán jiāng chāng。
不于其身于其子,丹山已见双凤皇。bù yú qí shēn yú qí zi,dān shān yǐ jiàn shuāng fèng huáng。
益之一凤雏,三凤方翱翔。yì zhī yī fèng chú,sān fèng fāng áo xiáng。
视此图中人,前辉而后光。shì cǐ tú zhōng rén,qián huī ér hòu guāng。
题图者谁?为乃兄义师故帅虞曹郎。tí tú zhě shuí?wèi nǎi xiōng yì shī gù shuài yú cáo láng。
丘逢甲

丘逢甲

丘逢甲(1864年~1912年)近代诗人。字仙根,又字吉甫,号蛰庵、仲阏、华严子,别署海东遗民、南武山人、仓海君。辛亥革命后以仓海为名。祖籍嘉应镇平(今广东蕉岭)。同治三年(1864年)生于台湾彰化,光绪十四年(1887年)中举人,光绪十五年登进士(1889年),授任工部主事。但丘逢甲无意在京做官返回台湾,到台湾台中衡文书院担任主讲,后又于台湾的台南和嘉义教育新学。 丘逢甲的作品>>

猜您喜欢

牡丹诗二十首

丘逢甲

春光占断几番风,更道花开顷刻中。chūn guāng zhàn duàn jǐ fān fēng,gèng dào huā kāi qǐng kè zhōng。
谁信泥金书碧瓣?shuí xìn ní jīn shū bì bàn?
岭云关雪谶文公。lǐng yún guān xuě chèn wén gōng。

牡丹诗二十首

丘逢甲

赏花人倚玉阑干,丽质天生欲品难。shǎng huā rén yǐ yù lán gàn,lì zhì tiān shēng yù pǐn nán。
雪岭墨池才子笔,枉教来比李端端。xuě lǐng mò chí cái zi bǐ,wǎng jiào lái bǐ lǐ duān duān。

牡丹诗二十首

丘逢甲

玛瑙盘盛金镂杯,重看浓艳锦城开。mǎ nǎo pán shèng jīn lòu bēi,zhòng kàn nóng yàn jǐn chéng kāi。
尚书只惯修降表,底事和酥赠客来?shàng shū zhǐ guàn xiū jiàng biǎo,dǐ shì hé sū zèng kè lái?

牡丹诗二十首

丘逢甲

带酒朝看国色酣,群芳管领此花堪。dài jiǔ cháo kàn guó sè hān,qún fāng guǎn lǐng cǐ huā kān。
梃边惊艳降王长,无复强词说小南。tǐng biān jīng yàn jiàng wáng zhǎng,wú fù qiáng cí shuō xiǎo nán。

牡丹诗二十首

丘逢甲

赏春不惜醉婆娑,琼岛奇花此一窠。shǎng chūn bù xī zuì pó suō,qióng dǎo qí huā cǐ yī kē。
留与子孙看亦得,偏教眼福老来多。liú yǔ zi sūn kàn yì dé,piān jiào yǎn fú lǎo lái duō。

牡丹诗二十首

丘逢甲

汴京纳土说钱王,陌上看花兴未忘。biàn jīng nà tǔ shuō qián wáng,mò shàng kàn huā xīng wèi wàng。
留得家风忠孝在,相公裁表进姚黄。liú dé jiā fēng zhōng xiào zài,xiāng gōng cái biǎo jìn yáo huáng。

牡丹诗二十首

丘逢甲

漫买胭脂乱抹涂,吴公精鉴世间无。màn mǎi yān zhī luàn mǒ tú,wú gōng jīng jiàn shì jiān wú。
花阴一线猫儿眼,妙绝谁知午景图?huā yīn yī xiàn māo ér yǎn,miào jué shuí zhī wǔ jǐng tú?

牡丹诗二十首

丘逢甲

锦绣天街盆景新,十分红闹帝京尘。jǐn xiù tiān jiē pén jǐng xīn,shí fēn hóng nào dì jīng chén。
人间富贵终嫌骤,便作堂花不耐春。rén jiān fù guì zhōng xián zhòu,biàn zuò táng huā bù nài chūn。

牡丹诗二十首

丘逢甲

看到奇花眼欲迷,不须惊走笑山妻。kàn dào qí huā yǎn yù mí,bù xū jīng zǒu xiào shān qī。
天津桥上闻鹃客,忍断残香付马蹄。tiān jīn qiáo shàng wén juān kè,rěn duàn cán xiāng fù mǎ tí。

牡丹诗二十首

丘逢甲

五云捧出缕金黄,欲遣陈州胜洛阳。wǔ yún pěng chū lǚ jīn huáng,yù qiǎn chén zhōu shèng luò yáng。
自辟花中新世界,可怜人枉说妖祥。zì pì huā zhōng xīn shì jiè,kě lián rén wǎng shuō yāo xiáng。

牡丹诗二十首

丘逢甲

绝代才人集影园,宫袍黄染墨香温。jué dài cái rén jí yǐng yuán,gōng páo huáng rǎn mò xiāng wēn。
扬州风月群花笑,争捧金罍上状元。yáng zhōu fēng yuè qún huā xiào,zhēng pěng jīn léi shàng zhuàng yuán。

牡丹诗二十首

丘逢甲

爱教花里筑妆楼,霞彩云芳艳影留。ài jiào huā lǐ zhù zhuāng lóu,xiá cǎi yún fāng yàn yǐng liú。
传与姑苏新样好,春风扶上美人头。chuán yǔ gū sū xīn yàng hǎo,chūn fēng fú shàng měi rén tóu。

牡丹诗二十首

丘逢甲

花落花开怨别离,锦屏人更惜芳时。huā luò huā kāi yuàn bié lí,jǐn píng rén gèng xī fāng shí。
珊珊亭畔寻香梦,重唱风流玉茗词。shān shān tíng pàn xún xiāng mèng,zhòng chàng fēng liú yù míng cí。

牡丹诗二十首

丘逢甲

东来花种满西园,谁与乘槎客细论。dōng lái huā zhǒng mǎn xī yuán,shuí yǔ chéng chá kè xì lùn。
从此全球作香国,五洲花拜一王尊。cóng cǐ quán qiú zuò xiāng guó,wǔ zhōu huā bài yī wáng zūn。

牡丹诗二十首

丘逢甲

漫说中人赋十家,春风争买走香车。màn shuō zhōng rén fù shí jiā,chūn fēng zhēng mǎi zǒu xiāng chē。
梦中彩笔新传得,要代欧阳更品花。mèng zhōng cǎi bǐ xīn chuán dé,yào dài ōu yáng gèng pǐn huā。