古诗词

题嵩甫弟遗像

丘逢甲

三岁识四声,七岁能文章。sān suì shí sì shēng,qī suì néng wén zhāng。
十三冠童军,英声震文场。shí sān guān tóng jūn,yīng shēng zhèn wén chǎng。
平生性沉郁,雅不乐襮彰。píng shēng xìng chén yù,yǎ bù lè bó zhāng。
宅躬已高洁,治事尤精详。zhái gōng yǐ gāo jié,zhì shì yóu jīng xiáng。
奋起佐义师,大节何慨慷。fèn qǐ zuǒ yì shī,dà jié hé kǎi kāng。
先忧后乐志未遂,眼看海化田栽桑。xiān yōu hòu lè zhì wèi suì,yǎn kàn hǎi huà tián zāi sāng。
眇眇一秀才,诏令侨海阳。miǎo miǎo yī xiù cái,zhào lìng qiáo hǎi yáng。
芦中之人信穷士,国仇家愤何能忘?lú zhōng zhī rén xìn qióng shì,guó chóu jiā fèn hé néng wàng?
吃箫不为吴市乞,卜邻石户同农忙。chī xiāo bù wèi wú shì qǐ,bo lín shí hù tóng nóng máng。
山中千树桐,泽中千足羊。shān zhōng qiān shù tóng,zé zhōng qiān zú yáng。
无聊聊读货殖传,更用陶朱公策施之商。wú liáo liáo dú huò zhí chuán,gèng yòng táo zhū gōng cè shī zhī shāng。
人生患难思骨肉,况乃兄弟非寻常。rén shēng huàn nán sī gǔ ròu,kuàng nǎi xiōng dì fēi xún cháng。
少为失母雏,出入相扶将。shǎo wèi shī mǔ chú,chū rù xiāng fú jiāng。
以父为之师,读书同一堂。yǐ fù wèi zhī shī,dú shū tóng yī táng。
双峰之山何峨峨!大甲之水何汤汤!瑞莲王子池、古柏大部庄,何须风雨夕,始复思联床。shuāng fēng zhī shān hé é é!dà jiǎ zhī shuǐ hé tāng tāng!ruì lián wáng zi chí gǔ bǎi dà bù zhuāng,hé xū fēng yǔ xī,shǐ fù sī lián chuáng。
此情此境曾几日,君年且壮予且强。cǐ qíng cǐ jìng céng jǐ rì,jūn nián qiě zhuàng yǔ qiě qiáng。
渡江忠义人,俗口诮曰伧。dù jiāng zhōng yì rén,sú kǒu qiào yuē cāng。
方同筹划宇宙分内事,将飞敛翼聊徜徉。fāng tóng chóu huà yǔ zhòu fēn nèi shì,jiāng fēi liǎn yì liáo cháng yáng。
三豕渡河岁云暮,送君韩江江上风帆张。sān shǐ dù hé suì yún mù,sòng jūn hán jiāng jiāng shàng fēng fān zhāng。
谁知此别遂永诀?至今每过泪洒江亭旁。shuí zhī cǐ bié suì yǒng jué?zhì jīn měi guò lèi sǎ jiāng tíng páng。
春风吹客忽出海,岂复再觅扶馀王?chūn fēng chuī kè hū chū hǎi,qǐ fù zài mì fú yú wáng?
临行不得一握手,心有万绪谁度量。lín xíng bù dé yī wò shǒu,xīn yǒu wàn xù shuí dù liàng。
三书海外竟绝笔,语语真挚尤心伤。sān shū hǎi wài jìng jué bǐ,yǔ yǔ zhēn zhì yóu xīn shāng。
忧患焚和抑何亟?满腔热血冰难凉。yōu huàn fén hé yì hé jí?mǎn qiāng rè xuè bīng nán liáng。
丈夫死牖下,恨不为国殇。zhàng fū sǐ yǒu xià,hèn bù wèi guó shāng。
是时乾坤正翻覆,目不忍视能无盲?飘然撒手不姑待,南溟有客方归航。shì shí qián kūn zhèng fān fù,mù bù rěn shì néng wú máng?piāo rán sā shǒu bù gū dài,nán míng yǒu kè fāng guī háng。
闻丧复闻乱,百感增茫茫。wén sàng fù wén luàn,bǎi gǎn zēng máng máng。
谁为赋大招?返魂终无香。shuí wèi fù dà zhāo?fǎn hún zhōng wú xiāng。
魂来夜黑晓得耗,信知梦寐非荒唐。hún lái yè hēi xiǎo dé hào,xìn zhī mèng mèi fēi huāng táng。
登坟一哭千古恸,空山转眼今几霜。dēng fén yī kū qiān gǔ tòng,kōng shān zhuǎn yǎn jīn jǐ shuāng。
渡台船针指辰巽,山中坟向如其方。dù tái chuán zhēn zhǐ chén xùn,shān zhōng fén xiàng rú qí fāng。
化为黄鹄有羽翼,东南飞定还吾乡。huà wèi huáng gǔ yǒu yǔ yì,dōng nán fēi dìng hái wú xiāng。
黄鹄能言反乎复,天荒地老此恨终须偿。huáng gǔ néng yán fǎn hū fù,tiān huāng dì lǎo cǐ hèn zhōng xū cháng。
安能浪信人言已成佛,幻视世界无兴亡。ān néng làng xìn rén yán yǐ chéng fú,huàn shì shì jiè wú xīng wáng。
佛言我相即非相,此图何乃神扬扬!每见此图在,不信其人亡。fú yán wǒ xiāng jí fēi xiāng,cǐ tú hé nǎi shén yáng yáng!měi jiàn cǐ tú zài,bù xìn qí rén wáng。
其才未展肆,其貌非老苍。qí cái wèi zhǎn sì,qí mào fēi lǎo cāng。
丰其智慧啬其寿,生才何意吾直疑彼苍。fēng qí zhì huì sè qí shòu,shēng cái hé yì wú zhí yí bǐ cāng。
神龟不可呼,安得叩九阊。shén guī bù kě hū,ān dé kòu jiǔ chāng。
吾家世忠孝,卜者言将昌。wú jiā shì zhōng xiào,bo zhě yán jiāng chāng。
不于其身于其子,丹山已见双凤皇。bù yú qí shēn yú qí zi,dān shān yǐ jiàn shuāng fèng huáng。
益之一凤雏,三凤方翱翔。yì zhī yī fèng chú,sān fèng fāng áo xiáng。
视此图中人,前辉而后光。shì cǐ tú zhōng rén,qián huī ér hòu guāng。
题图者谁?为乃兄义师故帅虞曹郎。tí tú zhě shuí?wèi nǎi xiōng yì shī gù shuài yú cáo láng。
丘逢甲

丘逢甲

丘逢甲(1864年~1912年)近代诗人。字仙根,又字吉甫,号蛰庵、仲阏、华严子,别署海东遗民、南武山人、仓海君。辛亥革命后以仓海为名。祖籍嘉应镇平(今广东蕉岭)。同治三年(1864年)生于台湾彰化,光绪十四年(1887年)中举人,光绪十五年登进士(1889年),授任工部主事。但丘逢甲无意在京做官返回台湾,到台湾台中衡文书院担任主讲,后又于台湾的台南和嘉义教育新学。 丘逢甲的作品>>

猜您喜欢

虞笙以题蛱蝶图诗见示,为赋此

丘逢甲

奼紫嫣红次第开,美人兰茝费吟才。chà zǐ yān hóng cì dì kāi,měi rén lán chǎi fèi yín cái。
东风吹入春明梦,又道探花上苑来。dōng fēng chuī rù chūn míng mèng,yòu dào tàn huā shàng yuàn lái。

荔枝鹦鹉图

丘逢甲

新词唱彻荔枝香,夜半鱼眠玉气凉。xīn cí chàng chè lì zhī xiāng,yè bàn yú mián yù qì liáng。
一骑红尘宫梦觉,隔帘传赐雪衣娘。yī qí hóng chén gōng mèng jué,gé lián chuán cì xuě yī niáng。

春感

丘逢甲

莽莽平原郁旱尘,草痕绿浅不成茵。mǎng mǎng píng yuán yù hàn chén,cǎo hén lǜ qiǎn bù chéng yīn。
东风吹起懒龙梦,一夜雨声千里春。dōng fēng chuī qǐ lǎn lóng mèng,yī yè yǔ shēng qiān lǐ chūn。

梅石图

丘逢甲

梦醒罗浮写玉颜,疏疏几笔点苔斑。mèng xǐng luó fú xiě yù yán,shū shū jǐ bǐ diǎn tái bān。
如何一树寒香里,添片顽云作假山。rú hé yī shù hán xiāng lǐ,tiān piàn wán yún zuò jiǎ shān。

乞届仙作东山丝竹图

丘逢甲

逸品萧郎画剧工,寻秋曾为写秋容。yì pǐn xiāo láng huà jù gōng,xún qiū céng wèi xiě qiū róng。
更将宰相风流意,图向生徒女乐中。gèng jiāng zǎi xiāng fēng liú yì,tú xiàng shēng tú nǚ lè zhōng。

扶风君有私印曰「黛玉性情、香菱遭际」,钤之牍尾,意有所感,书此为寄

丘逢甲

离恨天宫幻色身,散花又坠劫中尘。lí hèn tiān gōng huàn sè shēn,sàn huā yòu zhuì jié zhōng chén。
难消悼玉怜香意,证果红楼梦里人。nán xiāo dào yù lián xiāng yì,zhèng guǒ hóng lóu mèng lǐ rén。

扶风君有私印曰「黛玉性情、香菱遭际」,钤之牍尾,意有所感,书此为寄

丘逢甲

独怜天付与情痴,妃子琴言弟子诗。dú lián tiān fù yǔ qíng chī,fēi zi qín yán dì zi shī。
此玉不磨香不灭,心头供养已多时。cǐ yù bù mó xiāng bù miè,xīn tóu gōng yǎng yǐ duō shí。

扶风君有私印曰「黛玉性情、香菱遭际」,钤之牍尾,意有所感,书此为寄

丘逢甲

菱镜愁秋怨折磨,西风颦损黛双娥。líng jìng chóu qiū yuàn zhé mó,xī fēng pín sǔn dài shuāng é。
琼花莫怪无人护,浊气熏天禄蠹多。qióng huā mò guài wú rén hù,zhuó qì xūn tiān lù dù duō。

扶风君有私印曰「黛玉性情、香菱遭际」,钤之牍尾,意有所感,书此为寄

丘逢甲

恨未能离处士家,香零玉堕触情芽。hèn wèi néng lí chù shì jiā,xiāng líng yù duò chù qíng yá。
平生揾尽英雄泪,惯向人间吊落花。píng shēng wèn jǐn yīng xióng lèi,guàn xiàng rén jiān diào luò huā。

扶风君有私印曰「黛玉性情、香菱遭际」,钤之牍尾,意有所感,书此为寄

丘逢甲

菱花香瘦剧堪怜,更道蓝田玉化烟。líng huā xiāng shòu jù kān lián,gèng dào lán tián yù huà yān。
咒玉作仙香作佛,多生同管有情天。zhòu yù zuò xiān xiāng zuò fú,duō shēng tóng guǎn yǒu qíng tiān。

扶风君有私印曰「黛玉性情、香菱遭际」,钤之牍尾,意有所感,书此为寄

丘逢甲

悼红轩里笔花忙,院本重翻玉茗堂。dào hóng xuān lǐ bǐ huā máng,yuàn běn zhòng fān yù míng táng。
王是觉华仙警幻,可怜袍笏未收场。wáng shì jué huá xiān jǐng huàn,kě lián páo hù wèi shōu chǎng。

谢林雪斋

丘逢甲

漳水东流去不回,登高慷慨赋诗才。zhāng shuǐ dōng liú qù bù huí,dēng gāo kāng kǎi fù shī cái。
更将绘画乾坤手,闲写山花野鸟来。gèng jiāng huì huà qián kūn shǒu,xián xiě shān huā yě niǎo lái。

谢林雪斋

丘逢甲

楚楚丰神尔许佳,写生聊当写吟怀。chǔ chǔ fēng shén ěr xǔ jiā,xiě shēng liáo dāng xiě yín huái。
黄筌富贵徐熙逸,让出千秋置雪斋。huáng quán fù guì xú xī yì,ràng chū qiān qiū zhì xuě zhāi。

谢林雪斋

丘逢甲

八幅丹青速置邮,谁知半落馆人廋。bā fú dān qīng sù zhì yóu,shuí zhī bàn luò guǎn rén sōu。
从教今古同佳话,妙画通灵顾虎头。cóng jiào jīn gǔ tóng jiā huà,miào huà tōng líng gù hǔ tóu。

谢林雪斋

丘逢甲

寻诗海外气何雄,海外尤传画笔工。xún shī hǎi wài qì hé xióng,hǎi wài yóu chuán huà bǐ gōng。
花是英皇鸟俄帝,不妨齐取入屏风。huā shì yīng huáng niǎo é dì,bù fáng qí qǔ rù píng fēng。