古诗词

李湘文

丘逢甲

东村有荔枝,西村有荔枝,南村有荔枝,北村有荔枝,村人看客衔尾舟来时。dōng cūn yǒu lì zhī,xī cūn yǒu lì zhī,nán cūn yǒu lì zhī,běi cūn yǒu lì zhī,cūn rén kàn kè xián wěi zhōu lái shí。
双轮在前画舫随,入涌涌路歧复歧,汽笛鸣使村人知。shuāng lún zài qián huà fǎng suí,rù yǒng yǒng lù qí fù qí,qì dí míng shǐ cūn rén zhī。
村人有约远迎客,村童村妇纷来窥。cūn rén yǒu yuē yuǎn yíng kè,cūn tóng cūn fù fēn lái kuī。
几成看杀卫叔宝,荔枝树下人争围。jǐ chéng kàn shā wèi shū bǎo,lì zhī shù xià rén zhēng wéi。
岂知老饕苍髯已三尺,馀客亦复鬑鬑皆有须,但动食指思朵颐。qǐ zhī lǎo tāo cāng rán yǐ sān chǐ,yú kè yì fù lián lián jiē yǒu xū,dàn dòng shí zhǐ sī duǒ yí。
是时荔枝半生熟,青红满眼光陆离。shì shí lì zhī bàn shēng shú,qīng hóng mǎn yǎn guāng lù lí。
荷包太早桂味迟,五月黑叶方垂垂。hé bāo tài zǎo guì wèi chí,wǔ yuè hēi yè fāng chuí chuí。
采之满筐出供客,更令饱饫兼僮厮。cǎi zhī mǎn kuāng chū gōng kè,gèng lìng bǎo yù jiān tóng sī。
我舟泊处上有丞相祠。wǒ zhōu pō chù shàng yǒu chéng xiāng cí。
但能耕稼魏公庄,岂必识字为佳儿。dàn néng gēng jià wèi gōng zhuāng,qǐ bì shí zì wèi jiā ér。
村居若有千树荔,更用千户侯何为?cūn jū ruò yǒu qiān shù lì,gèng yòng qiān hù hóu hé wèi?
维闽与粤荔枝国,各有佳品因时宜。wéi mǐn yǔ yuè lì zhī guó,gè yǒu jiā pǐn yīn shí yí。
君谟作谱起聚讼,彼优此劣词何支。jūn mó zuò pǔ qǐ jù sòng,bǐ yōu cǐ liè cí hé zhī。
我生于闽长侨粤,有荔枝处皆尝之。wǒ shēng yú mǐn zhǎng qiáo yuè,yǒu lì zhī chù jiē cháng zhī。
平生嗜荔如嗜色,情人之眼皆西施。píng shēng shì lì rú shì sè,qíng rén zhī yǎn jiē xī shī。
少年最爱十八娘,至今追忆神犹驰。shǎo nián zuì ài shí bā niáng,zhì jīn zhuī yì shén yóu chí。
自来岭南日啖三百颗,临风辄念天人姿。zì lái lǐng nán rì dàn sān bǎi kē,lín fēng zhé niàn tiān rén zī。
门书荔子甲天下,已生荔子生梅妃。mén shū lì zi jiǎ tiān xià,yǐ shēng lì zi shēng méi fēi。
梅妃生闽杨妃粤,杨妃宠盛梅妃衰。méi fēi shēng mǐn yáng fēi yuè,yáng fēi chǒng shèng méi fēi shuāi。
人间选色论品目,两皆尤物天所遗。rén jiān xuǎn sè lùn pǐn mù,liǎng jiē yóu wù tiān suǒ yí。
亦如荔枝各具色香味,相看不厌、不见常相思。yì rú lì zhī gè jù sè xiāng wèi,xiāng kàn bù yàn bù jiàn cháng xiāng sī。
奈何玉环不自爱乡味,坐令蜀产称珍奇。nài hé yù huán bù zì ài xiāng wèi,zuò lìng shǔ chǎn chēng zhēn qí。
蜀荔之佳万万逊闽粤,维髯蜀客亦谓言非欺。shǔ lì zhī jiā wàn wàn xùn mǐn yuè,wéi rán shǔ kè yì wèi yán fēi qī。
惜髯但啖粤荔未到闽海湄,惟应楚客粤归足傲道州老,此来非早仍非迟。xī rán dàn dàn yuè lì wèi dào mǐn hǎi méi,wéi yīng chǔ kè yuè guī zú ào dào zhōu lǎo,cǐ lái fēi zǎo réng fēi chí。
亲解海山仙人绛罗襦,临江况复将别离?江天过午村鸡啼,满船载得荔枝去,蒙蒙烟雨遮船旗。qīn jiě hǎi shān xiān rén jiàng luó rú,lín jiāng kuàng fù jiāng bié lí?jiāng tiān guò wǔ cūn jī tí,mǎn chuán zài dé lì zhī qù,méng méng yān yǔ zhē chuán qí。
丘逢甲

丘逢甲

丘逢甲(1864年~1912年)近代诗人。字仙根,又字吉甫,号蛰庵、仲阏、华严子,别署海东遗民、南武山人、仓海君。辛亥革命后以仓海为名。祖籍嘉应镇平(今广东蕉岭)。同治三年(1864年)生于台湾彰化,光绪十四年(1887年)中举人,光绪十五年登进士(1889年),授任工部主事。但丘逢甲无意在京做官返回台湾,到台湾台中衡文书院担任主讲,后又于台湾的台南和嘉义教育新学。 丘逢甲的作品>>

猜您喜欢

吴秀才赠水仙花赋谢

丘逢甲

生花妙手夺春工,莫笑金银气太浓。shēng huā miào shǒu duó chūn gōng,mò xiào jīn yín qì tài nóng。
网得西施肯相赠,风裳水佩出吴宫。wǎng dé xī shī kěn xiāng zèng,fēng shang shuǐ pèi chū wú gōng。

吴秀才赠水仙花赋谢

丘逢甲

矾弟兰兄总绝尘,入门便作十分春。fán dì lán xiōng zǒng jué chén,rù mén biàn zuò shí fēn chūn。
珊珊一片凌波影,更遣陈王赋洛神。shān shān yī piàn líng bō yǐng,gèng qiǎn chén wáng fù luò shén。

雨中春望

丘逢甲

骤暖还寒昨夜风,江城东望晓溟蒙。zhòu nuǎn hái hán zuó yè fēng,jiāng chéng dōng wàng xiǎo míng méng。
不知春色在何处?bù zhī chūn sè zài hé chù?
三十二峰烟雨中。sān shí èr fēng yān yǔ zhōng。

为林生题拜梅图

丘逢甲

冰雪空山绝点尘,王维笔下妙生春。bīng xuě kōng shān jué diǎn chén,wáng wéi bǐ xià miào shēng chūn。
男儿自保黄金膝,除却梅花不拜人。nán ér zì bǎo huáng jīn xī,chú què méi huā bù bài rén。

为林生题拜梅图

丘逢甲

逋仙风格本来尊,冷抱梅花自闭门。bū xiān fēng gé běn lái zūn,lěng bào méi huā zì bì mén。
只合三公向妻跪,不曾轻去谒刘孙。zhǐ hé sān gōng xiàng qī guì,bù céng qīng qù yè liú sūn。

送王晓沧之汀州

丘逢甲

韩江别思满扁舟,春水新添五尺流。hán jiāng bié sī mǎn biǎn zhōu,chūn shuǐ xīn tiān wǔ chǐ liú。
一路青山送眉妩,鹧鸪声里到汀州。yī lù qīng shān sòng méi wǔ,zhè gū shēng lǐ dào tīng zhōu。

元夕无月感赋

丘逢甲

江楼听雨散春声,家国茫茫百感生。jiāng lóu tīng yǔ sàn chūn shēng,jiā guó máng máng bǎi gǎn shēng。
四载故山今夜月,不曾流照到金城。sì zài gù shān jīn yè yuè,bù céng liú zhào dào jīn chéng。

元夕无月感赋

丘逢甲

火树银花句懒吟,望京楼畔客愁深。huǒ shù yín huā jù lǎn yín,wàng jīng lóu pàn kè chóu shēn。
他年见月应回忆,寒雨春灯此夕心。tā nián jiàn yuè yīng huí yì,hán yǔ chūn dēng cǐ xī xīn。

赠柳参军

丘逢甲

一官留滞凤凰城,十载能诗旧有名。yī guān liú zhì fèng huáng chéng,shí zài néng shī jiù yǒu míng。
江上新词传唱遍,晓风残月柳耆卿。jiāng shàng xīn cí chuán chàng biàn,xiǎo fēng cán yuè liǔ qí qīng。

题画

丘逢甲

两山眉黛送春娇,十里平湖晓长潮。liǎng shān méi dài sòng chūn jiāo,shí lǐ píng hú xiǎo zhǎng cháo。
红入桃花青入柳,东风人立赤阑桥。hóng rù táo huā qīng rù liǔ,dōng fēng rén lì chì lán qiáo。

牡丹诗二十首

丘逢甲

倚竹何人问永嘉,满城锦幄护香霞。yǐ zhú hé rén wèn yǒng jiā,mǎn chéng jǐn wò hù xiāng xiá。
自从谢客标名后,已占春风第一花。zì cóng xiè kè biāo míng hòu,yǐ zhàn chūn fēng dì yī huā。

牡丹诗二十首

丘逢甲

何事天香欲吐难,百花方奉武皇欢。hé shì tiān xiāng yù tǔ nán,bǎi huā fāng fèng wǔ huáng huān。
洛阳一贬名尤重,不媚金轮独牡丹。luò yáng yī biǎn míng yóu zhòng,bù mèi jīn lún dú mǔ dān。

牡丹诗二十首

丘逢甲

唤回三十六宫春,万种千名色顿新。huàn huí sān shí liù gōng chūn,wàn zhǒng qiān míng sè dùn xīn。
种遍长安无旧品,果然单父是花神。zhǒng biàn zhǎng ān wú jiù pǐn,guǒ rán dān fù shì huā shén。

牡丹诗二十首

丘逢甲

一捻留红笑玉环,渔阳鼙鼓迫潼关。yī niǎn liú hóng xiào yù huán,yú yáng pí gǔ pò tóng guān。
天教仙鹿先衔去,不许看花到荦山。tiān jiào xiān lù xiān xián qù,bù xǔ kàn huā dào luò shān。

牡丹诗二十首

丘逢甲

花发唐宫御宴稀,娇红如泣怨斜晖。huā fā táng gōng yù yàn xī,jiāo hóng rú qì yuàn xié huī。
临轩莫念元舆赋,更遣君王泪满衣。lín xuān mò niàn yuán yú fù,gèng qiǎn jūn wáng lèi mǎn yī。