古诗词

李湘文

丘逢甲

东村有荔枝,西村有荔枝,南村有荔枝,北村有荔枝,村人看客衔尾舟来时。dōng cūn yǒu lì zhī,xī cūn yǒu lì zhī,nán cūn yǒu lì zhī,běi cūn yǒu lì zhī,cūn rén kàn kè xián wěi zhōu lái shí。
双轮在前画舫随,入涌涌路歧复歧,汽笛鸣使村人知。shuāng lún zài qián huà fǎng suí,rù yǒng yǒng lù qí fù qí,qì dí míng shǐ cūn rén zhī。
村人有约远迎客,村童村妇纷来窥。cūn rén yǒu yuē yuǎn yíng kè,cūn tóng cūn fù fēn lái kuī。
几成看杀卫叔宝,荔枝树下人争围。jǐ chéng kàn shā wèi shū bǎo,lì zhī shù xià rén zhēng wéi。
岂知老饕苍髯已三尺,馀客亦复鬑鬑皆有须,但动食指思朵颐。qǐ zhī lǎo tāo cāng rán yǐ sān chǐ,yú kè yì fù lián lián jiē yǒu xū,dàn dòng shí zhǐ sī duǒ yí。
是时荔枝半生熟,青红满眼光陆离。shì shí lì zhī bàn shēng shú,qīng hóng mǎn yǎn guāng lù lí。
荷包太早桂味迟,五月黑叶方垂垂。hé bāo tài zǎo guì wèi chí,wǔ yuè hēi yè fāng chuí chuí。
采之满筐出供客,更令饱饫兼僮厮。cǎi zhī mǎn kuāng chū gōng kè,gèng lìng bǎo yù jiān tóng sī。
我舟泊处上有丞相祠。wǒ zhōu pō chù shàng yǒu chéng xiāng cí。
但能耕稼魏公庄,岂必识字为佳儿。dàn néng gēng jià wèi gōng zhuāng,qǐ bì shí zì wèi jiā ér。
村居若有千树荔,更用千户侯何为?cūn jū ruò yǒu qiān shù lì,gèng yòng qiān hù hóu hé wèi?
维闽与粤荔枝国,各有佳品因时宜。wéi mǐn yǔ yuè lì zhī guó,gè yǒu jiā pǐn yīn shí yí。
君谟作谱起聚讼,彼优此劣词何支。jūn mó zuò pǔ qǐ jù sòng,bǐ yōu cǐ liè cí hé zhī。
我生于闽长侨粤,有荔枝处皆尝之。wǒ shēng yú mǐn zhǎng qiáo yuè,yǒu lì zhī chù jiē cháng zhī。
平生嗜荔如嗜色,情人之眼皆西施。píng shēng shì lì rú shì sè,qíng rén zhī yǎn jiē xī shī。
少年最爱十八娘,至今追忆神犹驰。shǎo nián zuì ài shí bā niáng,zhì jīn zhuī yì shén yóu chí。
自来岭南日啖三百颗,临风辄念天人姿。zì lái lǐng nán rì dàn sān bǎi kē,lín fēng zhé niàn tiān rén zī。
门书荔子甲天下,已生荔子生梅妃。mén shū lì zi jiǎ tiān xià,yǐ shēng lì zi shēng méi fēi。
梅妃生闽杨妃粤,杨妃宠盛梅妃衰。méi fēi shēng mǐn yáng fēi yuè,yáng fēi chǒng shèng méi fēi shuāi。
人间选色论品目,两皆尤物天所遗。rén jiān xuǎn sè lùn pǐn mù,liǎng jiē yóu wù tiān suǒ yí。
亦如荔枝各具色香味,相看不厌、不见常相思。yì rú lì zhī gè jù sè xiāng wèi,xiāng kàn bù yàn bù jiàn cháng xiāng sī。
奈何玉环不自爱乡味,坐令蜀产称珍奇。nài hé yù huán bù zì ài xiāng wèi,zuò lìng shǔ chǎn chēng zhēn qí。
蜀荔之佳万万逊闽粤,维髯蜀客亦谓言非欺。shǔ lì zhī jiā wàn wàn xùn mǐn yuè,wéi rán shǔ kè yì wèi yán fēi qī。
惜髯但啖粤荔未到闽海湄,惟应楚客粤归足傲道州老,此来非早仍非迟。xī rán dàn dàn yuè lì wèi dào mǐn hǎi méi,wéi yīng chǔ kè yuè guī zú ào dào zhōu lǎo,cǐ lái fēi zǎo réng fēi chí。
亲解海山仙人绛罗襦,临江况复将别离?江天过午村鸡啼,满船载得荔枝去,蒙蒙烟雨遮船旗。qīn jiě hǎi shān xiān rén jiàng luó rú,lín jiāng kuàng fù jiāng bié lí?jiāng tiān guò wǔ cūn jī tí,mǎn chuán zài dé lì zhī qù,méng méng yān yǔ zhē chuán qí。
丘逢甲

丘逢甲

丘逢甲(1864年~1912年)近代诗人。字仙根,又字吉甫,号蛰庵、仲阏、华严子,别署海东遗民、南武山人、仓海君。辛亥革命后以仓海为名。祖籍嘉应镇平(今广东蕉岭)。同治三年(1864年)生于台湾彰化,光绪十四年(1887年)中举人,光绪十五年登进士(1889年),授任工部主事。但丘逢甲无意在京做官返回台湾,到台湾台中衡文书院担任主讲,后又于台湾的台南和嘉义教育新学。 丘逢甲的作品>>

猜您喜欢

中秋白云山能仁寺看月有怀覃孝方、周立之二首

丘逢甲

袖君诗入白云去,吟向白云山上头。xiù jūn shī rù bái yún qù,yín xiàng bái yún shān shàng tóu。
潭底睡龙惊起听,万峰明月一轮秋。tán dǐ shuì lóng jīng qǐ tīng,wàn fēng míng yuè yī lún qiū。

中秋白云山能仁寺看月有怀覃孝方、周立之二首

丘逢甲

苦口人间度有情,一微尘里万魔生。kǔ kǒu rén jiān dù yǒu qíng,yī wēi chén lǐ wàn mó shēng。
于今铲却机锋语,宴坐空山看月明。yú jīn chǎn què jī fēng yǔ,yàn zuò kōng shān kàn yuè míng。

题潘鸿轩百花卷

丘逢甲

即教论画亦名家,墨气蒸成五色霞。jí jiào lùn huà yì míng jiā,mò qì zhēng chéng wǔ sè xiá。
展卷如逢仙世界,令人长见四时花。zhǎn juǎn rú féng xiān shì jiè,lìng rén zhǎng jiàn sì shí huā。

题平远凌生自作壮游图

丘逢甲

自从蒸气走车舟,万里都成庭户游。zì cóng zhēng qì zǒu chē zhōu,wàn lǐ dōu chéng tíng hù yóu。
安得壮行兼绝技,遍将名胜写全球。ān dé zhuàng xíng jiān jué jì,biàn jiāng míng shèng xiě quán qiú。

题平远凌生自作壮游图

丘逢甲

未能游屐遍人寰,归隐何妨且闭关。wèi néng yóu jī biàn rén huán,guī yǐn hé fáng qiě bì guān。
奇绝南台五指石,不妨图写好家山。qí jué nán tái wǔ zhǐ shí,bù fáng tú xiě hǎo jiā shān。

送王铁珊

丘逢甲

定交倾盖立谈时,此意难教世俗知。dìng jiāo qīng gài lì tán shí,cǐ yì nán jiào shì sú zhī。
同抱奈何天地感,五年前已远相思。tóng bào nài hé tiān dì gǎn,wǔ nián qián yǐ yuǎn xiāng sī。

送王铁珊

丘逢甲

秋风落日五羊城,一舸西南客送行。qiū fēng luò rì wǔ yáng chéng,yī gě xī nán kè sòng xíng。
别后苍梧劳远梦,青山万叠暮云横。bié hòu cāng wú láo yuǎn mèng,qīng shān wàn dié mù yún héng。

岭南春词

丘逢甲

万紫千红不敢开,先春独让岭头梅。wàn zǐ qiān hóng bù gǎn kāi,xiān chūn dú ràng lǐng tóu méi。
亭亭玉立天人相,天遣称尊花国来。tíng tíng yù lì tiān rén xiāng,tiān qiǎn chēng zūn huā guó lái。

岭南春词

丘逢甲

罗浮仙鸟声琅然,唤起春魂遍大千。luó fú xiān niǎo shēng láng rán,huàn qǐ chūn hún biàn dà qiān。
大千顿现梅花国,要把梅花作纪年。dà qiān dùn xiàn méi huā guó,yào bǎ méi huā zuò jì nián。

岭南春词

丘逢甲

瑶姬游戏爱春华,炼海成香转帝车。yáo jī yóu xì ài chūn huá,liàn hǎi chéng xiāng zhuǎn dì chē。
天上玉龙三百万,一时齐化岭南花。tiān shàng yù lóng sān bǎi wàn,yī shí qí huà lǐng nán huā。

岭南春词

丘逢甲

老干槎枒花满身,冰霜丰骨玉精神。lǎo gàn chá yā huā mǎn shēn,bīng shuāng fēng gǔ yù jīng shén。
扫除海内风尘色,独立岭南天地春。sǎo chú hǎi nèi fēng chén sè,dú lì lǐng nán tiān dì chūn。

岭南春词

丘逢甲

十年不负种花心,万玉千珠花气深。shí nián bù fù zhǒng huā xīn,wàn yù qiān zhū huā qì shēn。
锄罢月明吾事毕,看栽成树树成林。chú bà yuè míng wú shì bì,kàn zāi chéng shù shù chéng lín。

岭南春词

丘逢甲

千林万林落木空,空山一笑回春风。qiān lín wàn lín luò mù kōng,kōng shān yī xiào huí chūn fēng。
谁知大地阳和气,都在暗香疏影中。shuí zhī dà dì yáng hé qì,dōu zài àn xiāng shū yǐng zhōng。

岭南春词

丘逢甲

不知人事有冰霜,战退群阴玉魄强。bù zhī rén shì yǒu bīng shuāng,zhàn tuì qún yīn yù pò qiáng。
偶现色身仍本色,自开香界布天香。ǒu xiàn sè shēn réng běn sè,zì kāi xiāng jiè bù tiān xiāng。

岭南春词

丘逢甲

开过南枝开北枝,天心冷暖花能知。kāi guò nán zhī kāi běi zhī,tiān xīn lěng nuǎn huā néng zhī。
请看花落仍留子,正是人间渴望时。qǐng kàn huā luò réng liú zi,zhèng shì rén jiān kě wàng shí。