古诗词

述灾

丘逢甲

炎天久不雨,一雨遂泛滥。yán tiān jiǔ bù yǔ,yī yǔ suì fàn làn。
三江势俱涨,有地皆水占。sān jiāng shì jù zhǎng,yǒu dì jiē shuǐ zhàn。
平乡水过屋,高市水入店。píng xiāng shuǐ guò wū,gāo shì shuǐ rù diàn。
桑田尽成海,馀者山未陷。sāng tián jǐn chéng hǎi,yú zhě shān wèi xiàn。
无堤能自坚,有稻不得敛。wú dī néng zì jiān,yǒu dào bù dé liǎn。
灾民露天宿,屡徙常倚担。zāi mín lù tiān sù,lǚ xǐ cháng yǐ dān。
生者鹄面立,死者鱼腹殓。shēng zhě gǔ miàn lì,sǐ zhě yú fù liàn。
天心夙仁爱,忍使民昏垫。tiān xīn sù rén ài,rěn shǐ mín hūn diàn。
无家百万人,仰视宁无憾。wú jiā bǎi wàn rén,yǎng shì níng wú hàn。
虽有泛舟粟,救死亦云暂。suī yǒu fàn zhōu sù,jiù sǐ yì yún zàn。
来日良大难,安能久遍赡?lái rì liáng dà nán,ān néng jiǔ biàn shàn?
平生愧禹稷,饥溺常在念。píng shēng kuì yǔ jì,jī nì cháng zài niàn。
彷徨起中夕,侧目江云暗。páng huáng qǐ zhōng xī,cè mù jiāng yún àn。
丘逢甲

丘逢甲

丘逢甲(1864年~1912年)近代诗人。字仙根,又字吉甫,号蛰庵、仲阏、华严子,别署海东遗民、南武山人、仓海君。辛亥革命后以仓海为名。祖籍嘉应镇平(今广东蕉岭)。同治三年(1864年)生于台湾彰化,光绪十四年(1887年)中举人,光绪十五年登进士(1889年),授任工部主事。但丘逢甲无意在京做官返回台湾,到台湾台中衡文书院担任主讲,后又于台湾的台南和嘉义教育新学。 丘逢甲的作品>>

猜您喜欢

寄甄山、晴溪

丘逢甲

甄山访我山中庐,山云漠漠空回车;zhēn shān fǎng wǒ shān zhōng lú,shān yún mò mò kōng huí chē;
晴溪访我溪上居,溪月照读寒支书。qíng xī fǎng wǒ xī shàng jū,xī yuè zhào dú hán zhī shū。
人生一见亦缘法,欲取前因论梵夹。rén shēng yī jiàn yì yuán fǎ,yù qǔ qián yīn lùn fàn jiā。
何时著我山溪间,一角南天开世业。hé shí zhù wǒ shān xī jiān,yī jiǎo nán tiān kāi shì yè。

梅农赠诗,推奉过常,长句答之

丘逢甲

十万义师齐放仗,天涯流落征南将。shí wàn yì shī qí fàng zhàng,tiān yá liú luò zhēng nán jiāng。
将坛已废诗坛存,四海才人远相访。jiāng tán yǐ fèi shī tán cún,sì hǎi cái rén yuǎn xiāng fǎng。
萧山诗老七十翁,宦游岭南家浙东。xiāo shān shī lǎo qī shí wēng,huàn yóu lǐng nán jiā zhè dōng。
平生慷慨多大节,千金屡散称朱公。píng shēng kāng kǎi duō dà jié,qiān jīn lǚ sàn chēng zhū gōng。
广柳之车上方剑,君家义声世争艳。guǎng liǔ zhī chē shàng fāng jiàn,jūn jiā yì shēng shì zhēng yàn。
不教壮士走越胡,更遣安昌落奸焰。bù jiào zhuàng shì zǒu yuè hú,gèng qiǎn ān chāng luò jiān yàn。
君今退作诗家豪,雄风飒爽生笺毫。jūn jīn tuì zuò shī jiā háo,xióng fēng sà shuǎng shēng jiān háo。
五言长城忽在眼,偏师欲往惭钤韬。wǔ yán zhǎng chéng hū zài yǎn,piān shī yù wǎng cán qián tāo。
天南喜得忘年友,风雨满城过重九。tiān nán xǐ dé wàng nián yǒu,fēng yǔ mǎn chéng guò zhòng jiǔ。
欲邀君赏东篱花,惜少柴桑白衣酒。yù yāo jūn shǎng dōng lí huā,xī shǎo chái sāng bái yī jiǔ。

寄题永井完久梦哉空也楼新竹

丘逢甲

新竹乃吾旧游地,沧桑转眼馀哀泪。xīn zhú nǎi wú jiù yóu dì,cāng sāng zhuǎn yǎn yú āi lèi。
谁知更有能诗人,五指峰边吟古春。shuí zhī gèng yǒu néng shī rén,wǔ zhǐ fēng biān yín gǔ chūn。
丈夫读书兼读律,致君尧舜乃有术。zhàng fū dú shū jiān dú lǜ,zhì jūn yáo shùn nǎi yǒu shù。
君今挟律游诸侯,高筑梦哉空也楼。jūn jīn xié lǜ yóu zhū hóu,gāo zhù mèng zāi kōng yě lóu。
十二万年一梦耳,皇王帝霸谁长留?shí èr wàn nián yī mèng ěr,huáng wáng dì bà shuí zhǎng liú?
信知大空本无物,得者勿喜失勿忧。xìn zhī dà kōng běn wú wù,dé zhě wù xǐ shī wù yōu。
海风吹客高楼头,战场寂寂黄花秋。hǎi fēng chuī kè gāo lóu tóu,zhàn chǎng jì jì huáng huā qiū。
人民城郭纵非故,终见仙鹤归来游。rén mín chéng guō zòng fēi gù,zhōng jiàn xiān hè guī lái yóu。

絜斋世丈以西园述怀集苏六十韵诗见示,为赋五古四章

丘逢甲

群山走沧海,南戒开越门。qún shān zǒu cāng hǎi,nán jiè kāi yuè mén。
峨峨观察使,坐镇潮梅循。é é guān chá shǐ,zuò zhèn cháo méi xún。
驻节古揭阳,一官清而尊。zhù jié gǔ jiē yáng,yī guān qīng ér zūn。
南辖极罗浮,坡仙屐齿存。nán xiá jí luó fú,pō xiān jī chǐ cún。
谁携洞天石,磊砢开西园。shuí xié dòng tiān shí,lěi kē kāi xī yuán。
园中何所有?花木环当轩。yuán zhōng hé suǒ yǒu?huā mù huán dāng xuān。
自官传舍视,榛莽日翳昏。zì guān chuán shě shì,zhēn mǎng rì yì hūn。
文明变草昧,公复开其屯。wén míng biàn cǎo mèi,gōng fù kāi qí tún。
异石扶使立,奇花植令蕃。yì shí fú shǐ lì,qí huā zhí lìng fān。
春风与夏雨,草木初承恩。chūn fēng yǔ xià yǔ,cǎo mù chū chéng ēn。
岂惟逮草木,民庶咸欣欣。qǐ wéi dǎi cǎo mù,mín shù xián xīn xīn。
阴阳气互伏,节候交寒温。yīn yáng qì hù fú,jié hòu jiāo hán wēn。
晓视花上露,已作秋霜痕。xiǎo shì huā shàng lù,yǐ zuò qiū shuāng hén。
登高望远海,蒙蒙遮朝暾。dēng gāo wàng yuǎn hǎi,méng méng zhē cháo tūn。
青山何苍茫,一发连中原。qīng shān hé cāng máng,yī fā lián zhōng yuán。
秋心正伊郁,安能寂无言?qiū xīn zhèng yī yù,ān néng jì wú yán?
自持千古心,远与坡仙论。zì chí qiān gǔ xīn,yuǎn yǔ pō xiān lùn。

絜斋世丈以西园述怀集苏六十韵诗见示,为赋五古四章

丘逢甲

东坡谪岭外,诗境益奇绝。dōng pō zhé lǐng wài,shī jìng yì qí jué。
公虽度岭来,非谪乃持节。gōng suī dù lǐng lái,fēi zhé nǎi chí jié。
诗境与之同,意态雄且杰。shī jìng yǔ zhī tóng,yì tài xióng qiě jié。
有时用苏语,骤读无能别。yǒu shí yòng sū yǔ,zhòu dú wú néng bié。
云锦巧剪裁,针线痕俱灭。yún jǐn qiǎo jiǎn cái,zhēn xiàn hén jù miè。
即今西园诗,直与东坡埒。jí jīn xī yuán shī,zhí yǔ dōng pō liè。
九原如可作,相视应心折。jiǔ yuán rú kě zuò,xiāng shì yīng xīn zhé。
洋洋六百言,中有满腔血。yáng yáng liù bǎi yán,zhōng yǒu mǎn qiāng xuè。
平生巧文章,独有仕宦拙。píng shēng qiǎo wén zhāng,dú yǒu shì huàn zhuō。
五十不卿相,九州遍环辙。wǔ shí bù qīng xiāng,jiǔ zhōu biàn huán zhé。
一官落岭外,冷视炎云热。yī guān luò lǐng wài,lěng shì yán yún rè。
小小欲设施,动辄肘遭掣。xiǎo xiǎo yù shè shī,dòng zhé zhǒu zāo chè。
有神祷或灵,有鬼亦容说。yǒu shén dǎo huò líng,yǒu guǐ yì róng shuō。
奈何眼中人,藐藐敝吾舌。nài hé yǎn zhōng rén,miǎo miǎo bì wú shé。
絷骥使勿驰,笑者有跛鳖。zhí jì shǐ wù chí,xiào zhě yǒu bǒ biē。
西风万里来,难散此郁结。xī fēng wàn lǐ lái,nán sàn cǐ yù jié。
将诗写郁抱,南天夜飞雪。jiāng shī xiě yù bào,nán tiān yè fēi xuě。

絜斋世丈以西园述怀集苏六十韵诗见示,为赋五古四章

丘逢甲

明月出南斗,西园秋气清。míng yuè chū nán dòu,xī yuán qiū qì qīng。
官闲自课儿,渊渊夜读声。guān xián zì kè ér,yuān yuān yè dú shēng。
维公有佳儿,卓荦人中英。wéi gōng yǒu jiā ér,zhuó luò rén zhōng yīng。
兼习蟹行书,洞见四国情。jiān xí xiè xíng shū,dòng jiàn sì guó qíng。
读书贵用世,宁止求诗名?过也实能诗,昔侍东坡行。dú shū guì yòng shì,níng zhǐ qiú shī míng?guò yě shí néng shī,xī shì dōng pō xíng。
东坡有谐语,不愿儿聪明。dōng pō yǒu xié yǔ,bù yuàn ér cōng míng。
天下愚鲁儿,何必皆公卿?tiān xià yú lǔ ér,hé bì jiē gōng qīng?
公卿今何为?所能惟行成。gōng qīng jīn hé wèi?suǒ néng wéi xíng chéng。
蹙国日百里,甘作城下盟。cù guó rì bǎi lǐ,gān zuò chéng xià méng。
法弊不解变,残局空支撑。fǎ bì bù jiě biàn,cán jú kōng zhī chēng。
何必用周礼,乃能误苍生。hé bì yòng zhōu lǐ,nǎi néng wù cāng shēng。
高位无令才,令人贱簪缨。gāo wèi wú lìng cái,lìng rén jiàn zān yīng。
令才不高位,空与世网撄。lìng cái bù gāo wèi,kōng yǔ shì wǎng yīng。
念此夕不寐,挂户星何横?褒忠爵在朝,食德书在楹。niàn cǐ xī bù mèi,guà hù xīng hé héng?bāo zhōng jué zài cháo,shí dé shū zài yíng。
中外四十年,里第无能营。zhōng wài sì shí nián,lǐ dì wú néng yíng。
东坡不归眉,阳羡田可耕。dōng pō bù guī méi,yáng xiàn tián kě gēng。
何时竟呼儿,负锄而带经。hé shí jìng hū ér,fù chú ér dài jīng。
秋风吹远梦,飞度阖闾城。qiū fēng chuī yuǎn mèng,fēi dù hé lǘ chéng。
苏台吊吴王,或有麋鹿迎。sū tái diào wú wáng,huò yǒu mí lù yíng。

絜斋世丈以西园述怀集苏六十韵诗见示,为赋五古四章

丘逢甲

西北有浮云,白白澹将坠。xī běi yǒu fú yún,bái bái dàn jiāng zhuì。
安知东南望,有海乃无地。ān zhī dōng nán wàng,yǒu hǎi nǎi wú dì。
海气秋昏昏,天星为易次。hǎi qì qiū hūn hūn,tiān xīng wèi yì cì。
仰天发浩叹,空陨诗人涕。yǎng tiān fā hào tàn,kōng yǔn shī rén tì。
见几者何人?相率思去位。jiàn jǐ zhě hé rén?xiāng lǜ sī qù wèi。
萧晨读公诗,浩然见归思。xiāo chén dú gōng shī,hào rán jiàn guī sī。
归去岂不佳,中外正多事。guī qù qǐ bù jiā,zhōng wài zhèng duō shì。
念天生才心,济世乃为贵。niàn tiān shēng cái xīn,jì shì nǎi wèi guì。
百折苟不回,终必申吾志。bǎi zhé gǒu bù huí,zhōng bì shēn wú zhì。
远人况相格,何用恤浮议。yuǎn rén kuàng xiāng gé,hé yòng xù fú yì。
行收已失权,更截旁溢利。xíng shōu yǐ shī quán,gèng jié páng yì lì。
顾此凋?民,徐为苏元气。gù cǐ diāo jī mín,xú wèi sū yuán qì。
三州士与女,歌颂方无既。sān zhōu shì yǔ nǚ,gē sòng fāng wú jì。
时危仗豪隽,重任在疆寄。shí wēi zhàng háo juàn,zhòng rèn zài jiāng jì。
岂曰位不高,持节已为使。qǐ yuē wèi bù gāo,chí jié yǐ wèi shǐ。
秋风思鲈脍,彼特王门吏。qiū fēng sī lú kuài,bǐ tè wáng mén lì。
乱萌虽已兆,何忍吾君弃!苏轼终爱君,斯意谨当志。luàn méng suī yǐ zhào,hé rěn wú jūn qì!sū shì zhōng ài jūn,sī yì jǐn dāng zhì。
河山况如故,力在收破碎。hé shān kuàng rú gù,lì zài shōu pò suì。
九州不可知,犹冀一方治。jiǔ zhōu bù kě zhī,yóu jì yī fāng zhì。
内乱吾不与,外患吾不避;用敢告司阶,斯语合经义。nèi luàn wú bù yǔ,wài huàn wú bù bì;yòng gǎn gào sī jiē,sī yǔ hé jīng yì。
勿信鹧鸪言,声声唱归去。wù xìn zhè gū yán,shēng shēng chàng guī qù。
老圃有秋容,且对黄花醉。lǎo pǔ yǒu qiū róng,qiě duì huáng huā zuì。

十七叠韵答伯瑶

丘逢甲

真龙不舞假龙舞,缸中蛇医哀叫雨。zhēn lóng bù wǔ jiǎ lóng wǔ,gāng zhōng shé yī āi jiào yǔ。
黄尘眯天不得语,城门昼闭法何古?huáng chén mī tiān bù dé yǔ,chéng mén zhòu bì fǎ hé gǔ?
阳愆阴伏愁煞人,梨花九月方偷春。yáng qiān yīn fú chóu shā rén,lí huā jiǔ yuè fāng tōu chūn。
不须苦说五行志,且共料理千秋身。bù xū kǔ shuō wǔ xíng zhì,qiě gòng liào lǐ qiān qiū shēn。
江上方期与君遇,何意遇君祗诗句。jiāng shàng fāng qī yǔ jūn yù,hé yì yù jūn zhī shī jù。
得诗喜与得雨同,笔端兀挟风云气。dé shī xǐ yǔ dé yǔ tóng,bǐ duān wù xié fēng yún qì。

九月二十九日十八叠韵寄伯瑶

丘逢甲

江天漠漠纸鸢舞,秋入三阳霁无雨。jiāng tiān mò mò zhǐ yuān wǔ,qiū rù sān yáng jì wú yǔ。
寒斋独客温乡语,海上桑田农谚古。hán zhāi dú kè wēn xiāng yǔ,hǎi shàng sāng tián nóng yàn gǔ。
客中谁念悲秋人,天涯芳草歌伤春。kè zhōng shuí niàn bēi qiū rén,tiān yá fāng cǎo gē shāng chūn。
平生绮习刬除尽,冷落过岭东坡身。píng shēng qǐ xí chǎn chú jǐn,lěng luò guò lǐng dōng pō shēn。
岭外有人吟感遇,丹橘满林写佳句。lǐng wài yǒu rén yín gǎn yù,dān jú mǎn lín xiě jiā jù。
秋心不冷冬心暖,待起群阳斡元气。qiū xīn bù lěng dōng xīn nuǎn,dài qǐ qún yáng wò yuán qì。

新池石阙篇

丘逢甲

女贞之木木有节,种向新池双石阙。nǚ zhēn zhī mù mù yǒu jié,zhǒng xiàng xīn chí shuāng shí quē。
千秋石上名不灭,问年三七下弦月。qiān qiū shí shàng míng bù miè,wèn nián sān qī xià xián yuè。
女者朱,妇者胡,夫者谁,癯而儒。nǚ zhě zhū,fù zhě hú,fū zhě shuí,qú ér rú。
榴花红,缝嫁襦;菊花黄,药满盂。liú huā hóng,fèng jià rú;jú huā huáng,yào mǎn yú。
灵药返魂魂不起,菊花一夜抱香死。líng yào fǎn hún hún bù qǐ,jú huā yī yè bào xiāng sǐ。
下弦月,照流黄,舌端血化青莲光。xià xián yuè,zhào liú huáng,shé duān xuè huà qīng lián guāng。
都人士女啧啧赞叹,佥曰宜褒扬。dōu rén shì nǚ zé zé zàn tàn,qiān yuē yí bāo yáng。
小吏陈书、大吏上章,言之天子旌其乡。xiǎo lì chén shū dà lì shàng zhāng,yán zhī tiān zi jīng qí xiāng。
吁嗟乎!广长舌,开法界,惟妇之舌长是戒。xū jiē hū!guǎng zhǎng shé,kāi fǎ jiè,wéi fù zhī shé zhǎng shì jiè。
谁知巾帼有常山,三寸舌前万灵拜。shuí zhī jīn guó yǒu cháng shān,sān cùn shé qián wàn líng bài。
天倾地陷石不坏,君不见女贞之木木有枝,峨峨双阙标新池。tiān qīng dì xiàn shí bù huài,jūn bù jiàn nǚ zhēn zhī mù mù yǒu zhī,é é shuāng quē biāo xīn chí。

立冬后连日得雨,十九叠韵东伯瑶,兼寄兰史、晓沧、菽园

丘逢甲

北风吹海海云舞,龙睡难酣起行雨。běi fēng chuī hǎi hǎi yún wǔ,lóng shuì nán hān qǐ xíng yǔ。
南人无语北人语,争诧邯郸铁牌古。nán rén wú yǔ běi rén yǔ,zhēng chà hán dān tiě pái gǔ。
谁知龙德通天人,芃芃原麦生小春。shuí zhī lóng dé tōng tiān rén,péng péng yuán mài shēng xiǎo chūn。
市头饼价行锐减,定许一饱诗穷身。shì tóu bǐng jià xíng ruì jiǎn,dìng xǔ yī bǎo shī qióng shēn。
霖雨苍生在遭遇,何用苦吟珠玉句。lín yǔ cāng shēng zài zāo yù,hé yòng kǔ yín zhū yù jù。
即看天上来风云,中原未退真王气。jí kàn tiān shàng lái fēng yún,zhōng yuán wèi tuì zhēn wáng qì。

海中观日出歌,由汕头抵香港作

丘逢甲

双轮碾海飞苍烟,天鸡唤客夜不眠。shuāng lún niǎn hǎi fēi cāng yān,tiān jī huàn kè yè bù mián。
三更独起看日出,霞光万丈红当天。sān gèng dú qǐ kàn rì chū,xiá guāng wàn zhàng hóng dāng tiān。
海风吹天力何劲!黄人捧日中天正。hǎi fēng chuī tiān lì hé jìn!huáng rén pěng rì zhōng tiān zhèng。
直持原始造化垆,铸出全球大金镜。zhí chí yuán shǐ zào huà lú,zhù chū quán qiú dà jīn jìng。
罗浮看日夸绝奇,裹粮夜半一遇之。luó fú kàn rì kuā jué qí,guǒ liáng yè bàn yī yù zhī。
自从海道轮四达,属见沐浴光咸池。zì cóng hǎi dào lún sì dá,shǔ jiàn mù yù guāng xián chí。
迂儒见不出海表,苦信地大日轮小。yū rú jiàn bù chū hǎi biǎo,kǔ xìn dì dà rì lún xiǎo。
安知力摄万星球,更着中间地球绕。ān zhī lì shè wàn xīng qiú,gèng zhe zhōng jiān dì qiú rào。
河山两戒南越门,群峰到海如云屯。hé shān liǎng jiè nán yuè mén,qún fēng dào hǎi rú yún tún。
地邻赤道热力大,日所照处知亲尊。dì lín chì dào rè lì dà,rì suǒ zhào chù zhī qīn zūn。
卓午停轮裙带路,金碧楼台老蛟守。zhuó wǔ tíng lún qún dài lù,jīn bì lóu tái lǎo jiāo shǒu。
世逢运会将大同,天教此起文明度。shì féng yùn huì jiāng dà tóng,tiān jiào cǐ qǐ wén míng dù。
我是渡海寻诗人,行吟欲遍南天春。wǒ shì dù hǎi xún shī rén,xíng yín yù biàn nán tiān chūn。
完全主权不曾失,诗世界里先维新。wán quán zhǔ quán bù céng shī,shī shì jiè lǐ xiān wéi xīn。
五色日华笔端起,墨沈淋漓四海水。wǔ sè rì huá bǐ duān qǐ,mò shěn lín lí sì hǎi shuǐ。
太平山上歌太平,遥祝万年圣天子。tài píng shān shàng gē tài píng,yáo zhù wàn nián shèng tiān zi。

即席赋长句赠陈剑秋、罗持有

丘逢甲

平生我爱陈太学,封章上数汪黄恶。píng shēng wǒ ài chén tài xué,fēng zhāng shàng shù wāng huáng è。
平生更爱罗江东,请讨朱三意气雄。píng shēng gèng ài luó jiāng dōng,qǐng tǎo zhū sān yì qì xióng。
中原今日正多事,书生要共持清议。zhōng yuán jīn rì zhèng duō shì,shū shēng yào gòng chí qīng yì。
不薄今人爱古人,当代岂无天下士。bù báo jīn rén ài gǔ rén,dāng dài qǐ wú tiān xià shì。
茫茫八极愁风尘,开尊且醉春江春。máng máng bā jí chóu fēng chén,kāi zūn qiě zuì chūn jiāng chūn。
相期少壮各努力,莫遣莺花空笑人。xiāng qī shǎo zhuàng gè nǔ lì,mò qiǎn yīng huā kōng xiào rén。

诏平以三十自寿诗见示,长句补祝

丘逢甲

男儿三十不将相,看花长醉珠江舫。nán ér sān shí bù jiāng xiāng,kàn huā zhǎng zuì zhū jiāng fǎng。
红牙小拍鹤南飞,选词亲付珠娘唱。hóng yá xiǎo pāi hè nán fēi,xuǎn cí qīn fù zhū niáng chàng。
但作鸳鸯便是仙,满江花气养韶年。dàn zuò yuān yāng biàn shì xiān,mǎn jiāng huā qì yǎng sháo nián。
玉台仙眷工新咏,寿郎诗写红瑶编。yù tái xiān juàn gōng xīn yǒng,shòu láng shī xiě hóng yáo biān。
吹彻琼箫弹锦瑟,来共荷花祝生日。chuī chè qióng xiāo dàn jǐn sè,lái gòng hé huā zhù shēng rì。
荷花世界水云凉,长生定许花神匹。hé huā shì jiè shuǐ yún liáng,zhǎng shēng dìng xǔ huā shén pǐ。
百年三万六千觞,此是人间行乐场。bǎi nián sān wàn liù qiān shāng,cǐ shì rén jiān xíng lè chǎng。
群仙酣宴天公醉,休向通明奏绿章。qún xiān hān yàn tiān gōng zuì,xiū xiàng tōng míng zòu lǜ zhāng。

述哀答伯瑶

丘逢甲

四千年中中国史,咄咄怪事宁有此?与君不见一年耳,去年此时事方始。sì qiān nián zhōng zhōng guó shǐ,duō duō guài shì níng yǒu cǐ?yǔ jūn bù jiàn yī nián ěr,qù nián cǐ shí shì fāng shǐ。
谓之曰战仍互市,曰和而既攻其使。wèi zhī yuē zhàn réng hù shì,yuē hé ér jì gōng qí shǐ。
同一国民民教异,昨日义民今日匪。tóng yī guó mín mín jiào yì,zuó rì yì mín jīn rì fěi。
同一国臣南北异,或而矫旨或抗旨。tóng yī guó chén nán běi yì,huò ér jiǎo zhǐ huò kàng zhǐ。
惟俄、德、法、英、日、美,其军更联意、奥、比。wéi é dé fǎ yīng rì měi,qí jūn gèng lián yì ào bǐ。
以其枪炮御弓矢,民间尚自传胜仗,岂料神兵竟难恃!yǐ qí qiāng pào yù gōng shǐ,mín jiān shàng zì chuán shèng zhàng,qǐ liào shén bīng jìng nán shì!
守城何人无张、许,收京何人无郭、李。shǒu chéng hé rén wú zhāng xǔ,shōu jīng hé rén wú guō lǐ。
此时中国论人才,但得秦桧亦可喜。cǐ shí zhōng guó lùn rén cái,dàn dé qín guì yì kě xǐ。
拒割地议反赖商,定保皇罪乃杀士。jù gē dì yì fǎn lài shāng,dìng bǎo huáng zuì nǎi shā shì。
纷纷构党互生死,言新言旧徒为尔。fēn fēn gòu dǎng hù shēng sǐ,yán xīn yán jiù tú wèi ěr。
西来日月犹双悬,北去山河枉万里。xī lái rì yuè yóu shuāng xuán,běi qù shān hé wǎng wàn lǐ。
仪鸾殿卓诸国旗,博物院陈历朝玺。yí luán diàn zhuó zhū guó qí,bó wù yuàn chén lì cháo xǐ。
留都扈跸方争功,迁都返跸相謷訾。liú dōu hù bì fāng zhēng gōng,qiān dōu fǎn bì xiāng áo zī。
伺人怒喜为怒喜,不知国雠况国耻。cì rén nù xǐ wèi nù xǐ,bù zhī guó chóu kuàng guó chǐ。
素衣豆粥哀痛诏,可惜人心呼不起。sù yī dòu zhōu āi tòng zhào,kě xī rén xīn hū bù qǐ。
嗟哉臣民四万万,谁竟一心奉天子。jiē zāi chén mín sì wàn wàn,shuí jìng yī xīn fèng tiān zi。
晏坐东南望西北,九庙尚在烟尘里。yàn zuò dōng nán wàng xī běi,jiǔ miào shàng zài yān chén lǐ。
韩江东走大海水,江头一老哀未已。hán jiāng dōng zǒu dà hǎi shuǐ,jiāng tóu yī lǎo āi wèi yǐ。
昨寄我诗泪满纸,止一年耳事且然,眼中况复流年驶?zuó jì wǒ shī lèi mǎn zhǐ,zhǐ yī nián ěr shì qiě rán,yǎn zhōng kuàng fù liú nián shǐ?
安得同作上界仙,下视群雄如蝼蚁。ān dé tóng zuò shàng jiè xiān,xià shì qún xióng rú lóu yǐ。
任他争战数千年,洞中一局棋未已。rèn tā zhēng zhàn shù qiān nián,dòng zhōng yī jú qí wèi yǐ。