古诗词

以摄影法成澹定村心太平草庐图,张六士为题长句,次其韵

丘逢甲

我生本在东海东,中有万三千尺出海之高峰。wǒ shēng běn zài dōng hǎi dōng,zhōng yǒu wàn sān qiān chǐ chū hǎi zhī gāo fēng。
此峰上有万年不化之古雪,玉立天半尤奇雄。cǐ fēng shàng yǒu wàn nián bù huà zhī gǔ xuě,yù lì tiān bàn yóu qí xióng。
我生延平同甲子,坠地心妄怀愚忠。wǒ shēng yán píng tóng jiǎ zi,zhuì dì xīn wàng huái yú zhōng。
毗耶故国不能守,脱身兵火烧天红。pí yé gù guó bù néng shǒu,tuō shēn bīng huǒ shāo tiān hóng。
坐令玉山竟落五百年后此一劫,有愧东渡沧海朱家龙。zuò lìng yù shān jìng luò wǔ bǎi nián hòu cǐ yī jié,yǒu kuì dōng dù cāng hǎi zhū jiā lóng。
扁舟走闽复走粤,郁然五岭佳气何葱茏?神僧许我一片干净土,闯然入户精灵通。biǎn zhōu zǒu mǐn fù zǒu yuè,yù rán wǔ lǐng jiā qì hé cōng lóng?shén sēng xǔ wǒ yī piàn gàn jìng tǔ,chuǎng rán rù hù jīng líng tōng。
闽粤之交小卜筑,手斩荆棘披蒿蓬。mǐn yuè zhī jiāo xiǎo bo zhù,shǒu zhǎn jīng jí pī hāo péng。
南来腾空立天马,北眺水月明石虹。nán lái téng kōng lì tiān mǎ,běi tiào shuǐ yuè míng shí hóng。
玉华金简并罗列,吾庐为主山为从。yù huá jīn jiǎn bìng luó liè,wú lú wèi zhǔ shān wèi cóng。
东望军山念吾祖,勤王当日亦复师无功。dōng wàng jūn shān niàn wú zǔ,qín wáng dāng rì yì fù shī wú gōng。
吾庐之西万松顶,大山小山森相宫。wú lú zhī xī wàn sōng dǐng,dà shān xiǎo shān sēn xiāng gōng。
此山乃若特为吾庐设,山名不妨偶与匡君同。cǐ shān nǎi ruò tè wèi wú lú shè,shān míng bù fáng ǒu yǔ kuāng jūn tóng。
四山之中中有村,吾庐适在村当中。sì shān zhī zhōng zhōng yǒu cūn,wú lú shì zài cūn dāng zhōng。
人间若别有天地,桃花流水尽日声淙淙。rén jiān ruò bié yǒu tiān dì,táo huā liú shuǐ jǐn rì shēng cóng cóng。
额吾庐以黄庭语,岂欲上蹑神仙踪?表吾庐者奉新许,笔势劲若铭彝钟。é wú lú yǐ huáng tíng yǔ,qǐ yù shàng niè shén xiān zōng?biǎo wú lú zhě fèng xīn xǔ,bǐ shì jìn ruò míng yí zhōng。
丙申之春吾庐寔经始,买山更在光绪乙未之初冬。bǐng shēn zhī chūn wú lú shí jīng shǐ,mǎi shān gèng zài guāng xù yǐ wèi zhī chū dōng。
十五年中一转瞬,辋川图画久慕前贤风。shí wǔ nián zhōng yī zhuǎn shùn,wǎng chuān tú huà jiǔ mù qián xián fēng。
镜中谁作此狡狯,山林舍宇人物顿觉如亲逢。jìng zhōng shuí zuò cǐ jiǎo kuài,shān lín shě yǔ rén wù dùn jué rú qīn féng。
堂堂乎张,文采冠吾党,前辉后光昌而丰。táng táng hū zhāng,wén cǎi guān wú dǎng,qián huī hòu guāng chāng ér fēng。
人生意气潜契合,东山茯苓西山松。rén shēng yì qì qián qì hé,dōng shān fú líng xī shān sōng。
为吾题图意乃在图表,证今引古词何鸿!即以词论已超绝,直与明镜摄影齐神工。wèi wú tí tú yì nǎi zài tú biǎo,zhèng jīn yǐn gǔ cí hé hóng!jí yǐ cí lùn yǐ chāo jué,zhí yǔ míng jìng shè yǐng qí shén gōng。
嗟哉文学在今日,遭值世宙方昏雺。jiē zāi wén xué zài jīn rì,zāo zhí shì zhòu fāng hūn wù。
已抑公羊作饼家,更诬孔子为儒童。yǐ yì gōng yáng zuò bǐng jiā,gèng wū kǒng zi wèi rú tóng。
三年不飞亦已矣,岂有一举天能冲?夐乎欲论太平世,人狙出口谁能容?sān nián bù fēi yì yǐ yǐ,qǐ yǒu yī jǔ tiān néng chōng?xiòng hū yù lùn tài píng shì,rén jū chū kǒu shuí néng róng?
君家仲坚昔吾慕,偶然游戏海上思作虬髯公。jūn jiā zhòng jiān xī wú mù,ǒu rán yóu xì hǎi shàng sī zuò qiú rán gōng。
安知仍落此世界,儒冠复戴奄奄欲绝宁吾衷。ān zhī réng luò cǐ shì jiè,rú guān fù dài yǎn yǎn yù jué níng wú zhōng。
已无一时豪杰可摧倒,聊欲万古开拓吾心胸。yǐ wú yī shí háo jié kě cuī dào,liáo yù wàn gǔ kāi tuò wú xīn xiōng。
昆仑山脉走南戒,万水趋海朝祝融。kūn lún shān mài zǒu nán jiè,wàn shuǐ qū hǎi cháo zhù róng。
此间山水清雄良足寄怀抱,且收倚天长剑韬神锋。cǐ jiān shān shuǐ qīng xióng liáng zú jì huái bào,qiě shōu yǐ tiān zhǎng jiàn tāo shén fēng。
太平之民或容作,教取子孙识字为耕农。tài píng zhī mín huò róng zuò,jiào qǔ zi sūn shí zì wèi gēng nóng。
南荒丹山本凤穴,凤虽不至吾仍种竹栽梧桐。nán huāng dān shān běn fèng xué,fèng suī bù zhì wú réng zhǒng zhú zāi wú tóng。
梦中忽见海上故亲友,落月黑塞林青枫。mèng zhōng hū jiàn hǎi shàng gù qīn yǒu,luò yuè hēi sāi lín qīng fēng。
偶图山居志吾幸已脱劫外,乃劳翩然大句相推崇。ǒu tú shān jū zhì wú xìng yǐ tuō jié wài,nǎi láo piān rán dà jù xiāng tuī chóng。
人生得闲无事亦仙福,黄庭此语吾所宗。rén shēng dé xián wú shì yì xiān fú,huáng tíng cǐ yǔ wú suǒ zōng。
有山不归果何乐,世网一坠嗟重重。yǒu shān bù guī guǒ hé lè,shì wǎng yī zhuì jiē zhòng zhòng。
庐山之君昨招我,云中手把青芙蓉。lú shān zhī jūn zuó zhāo wǒ,yún zhōng shǒu bǎ qīng fú róng。
丘逢甲

丘逢甲

丘逢甲(1864年~1912年)近代诗人。字仙根,又字吉甫,号蛰庵、仲阏、华严子,别署海东遗民、南武山人、仓海君。辛亥革命后以仓海为名。祖籍嘉应镇平(今广东蕉岭)。同治三年(1864年)生于台湾彰化,光绪十四年(1887年)中举人,光绪十五年登进士(1889年),授任工部主事。但丘逢甲无意在京做官返回台湾,到台湾台中衡文书院担任主讲,后又于台湾的台南和嘉义教育新学。 丘逢甲的作品>>

猜您喜欢

次王雪澄赠实甫韵

丘逢甲

我宁局龊人间世,不慕神仙上界官。wǒ níng jú chuò rén jiān shì,bù mù shén xiān shàng jiè guān。
龙气飞腾馀剑在,蛾眉谣诼入时难。lóng qì fēi téng yú jiàn zài,é méi yáo zhuó rù shí nán。
多生磨蝎缠身命,馀技雕虫鉥肾肝。duō shēng mó xiē chán shēn mìng,yú jì diāo chóng shù shèn gān。
久既心平物无竞,任他流水起惊湍。jiǔ jì xīn píng wù wú jìng,rèn tā liú shuǐ qǐ jīng tuān。

次王雪澄赠实甫韵

丘逢甲

佛为多情仍住世,人原自贵不因官。fú wèi duō qíng réng zhù shì,rén yuán zì guì bù yīn guān。
桑田沧海蓬莱浅,井络天彭蜀道难。sāng tián cāng hǎi péng lái qiǎn,jǐng luò tiān péng shǔ dào nán。
万里风尘愁入鬓,百年图史视伤肝。wàn lǐ fēng chén chóu rù bìn,bǎi nián tú shǐ shì shāng gān。
茫茫时局谁能挽,已似扁舟下急湍。máng máng shí jú shuí néng wǎn,yǐ shì biǎn zhōu xià jí tuān。

实甫将行赋此为别

丘逢甲

同向天涯吊落晖,百年回首壮心违。tóng xiàng tiān yá diào luò huī,bǎi nián huí shǒu zhuàng xīn wéi。
沉沉楚泽龙犹哭,漠漠辽天鹤不归。chén chén chǔ zé lóng yóu kū,mò mò liáo tiān hè bù guī。
西徼霜飞名士饼,东都云散大王旗。xī jiǎo shuāng fēi míng shì bǐng,dōng dōu yún sàn dà wáng qí。
不须更向新亭去,已对河山泪满衣。bù xū gèng xiàng xīn tíng qù,yǐ duì hé shān lèi mǎn yī。

实甫将行赋此为别

丘逢甲

欲借仙人玉笛吹,送君五月落梅时。yù jiè xiān rén yù dí chuī,sòng jūn wǔ yuè luò méi shí。
英灵江汉无今古,风雨罗浮有合离。yīng líng jiāng hàn wú jīn gǔ,fēng yǔ luó fú yǒu hé lí。
何事黑龙逢帝怒,前身青兕愧僧知。hé shì hēi lóng féng dì nù,qián shēn qīng sì kuì sēng zhī。
相思待祝衡阳雁,更向南飞寄楚词。xiāng sī dài zhù héng yáng yàn,gèng xiàng nán fēi jì chǔ cí。

重过感旧园

丘逢甲

水木清华负郭园,三年客梦此重温。shuǐ mù qīng huá fù guō yuán,sān nián kè mèng cǐ zhòng wēn。
眼中故物诗留壁,身后浮文酒满尊。yǎn zhōng gù wù shī liú bì,shēn hòu fú wén jiǔ mǎn zūn。
宿草青山名士泪,落花黄土美人魂。sù cǎo qīng shān míng shì lèi,luò huā huáng tǔ měi rén hún。
池台无恙仍今日,已似闻琴对雍门。chí tái wú yàng réng jīn rì,yǐ shì wén qín duì yōng mén。

重过感旧园

丘逢甲

萧疏树石与摩挲,荔子初丹载酒过。xiāo shū shù shí yǔ mó sā,lì zi chū dān zài jiǔ guò。
地下英灵应有语,座中耆旧已无多。dì xià yīng líng yīng yǒu yǔ,zuò zhōng qí jiù yǐ wú duō。
浮萍大海重相见,折戟沈沙冷自磨。fú píng dà hǎi zhòng xiāng jiàn,zhé jǐ shěn shā lěng zì mó。
我感兴亡过存没,东风回首万重波。wǒ gǎn xīng wáng guò cún méi,dōng fēng huí shǒu wàn zhòng bō。

湘文叟五月邀往上涌啖黑叶荔枝,约六月桂味熟再来,叟病不果,承画扇见予,即次扇中诗韵

丘逢甲

到处园林叫画眉,连村黑叶正垂垂。dào chù yuán lín jiào huà méi,lián cūn hēi yè zhèng chuí chuí。
江山尽入龙眠画,风雨兼惊太白词。jiāng shān jǐn rù lóng mián huà,fēng yǔ jiān jīng tài bái cí。
桂味近闻千树熟,箬篷前约一舟迟。guì wèi jìn wén qiān shù shú,ruò péng qián yuē yī zhōu chí。
水支已过山支好,应是维摩病未知。shuǐ zhī yǐ guò shān zhī hǎo,yīng shì wéi mó bìng wèi zhī。

重阳夕作

丘逢甲

萧萧风叶转回廊,耿耿星河夜未央。xiāo xiāo fēng yè zhuǎn huí láng,gěng gěng xīng hé yè wèi yāng。
十载龙吟双剑隐,五更虫语一灯凉。shí zài lóng yín shuāng jiàn yǐn,wǔ gèng chóng yǔ yī dēng liáng。
愁边泽国飞鸿雁,梦里家山卧犬羊。chóu biān zé guó fēi hóng yàn,mèng lǐ jiā shān wò quǎn yáng。
遥忆黄花吾负汝,故园今日是重阳。yáo yì huáng huā wú fù rǔ,gù yuán jīn rì shì zhòng yáng。

张肖夫明经索序其集,为题一律

丘逢甲

二樵五百四峰云,化作诗人腕下文。èr qiáo wǔ bǎi sì fēng yún,huà zuò shī rén wàn xià wén。
耆旧百年求岭表,经师一席重河汾。qí jiù bǎi nián qiú lǐng biǎo,jīng shī yī xí zhòng hé fén。
空山泉石传高韵,落日松杉写古芬。kōng shān quán shí chuán gāo yùn,luò rì sōng shān xiě gǔ fēn。
今日著书休问世,西风吹海正纷纷。jīn rì zhù shū xiū wèn shì,xī fēng chuī hǎi zhèng fēn fēn。

晴皋以平蛮三将题名及元佑党籍碑拓见赠并先以诗赋此答谢

丘逢甲

龙隐岩坳北宋碑,劳君远拓费毡椎。lóng yǐn yán ào běi sòng bēi,láo jūn yuǎn tuò fèi zhān chuí。
边功一代归枢密,党祸千秋怨太师。biān gōng yī dài guī shū mì,dǎng huò qiān qiū yuàn tài shī。
将相由来关大局,是非原不限当时。jiāng xiāng yóu lái guān dà jú,shì fēi yuán bù xiàn dāng shí。
眼前无尽兴亡史,落日悲歌瘴海湄。yǎn qián wú jǐn xīng wáng shǐ,luò rì bēi gē zhàng hǎi méi。

拟杜诸将五首用原韵

丘逢甲

金瓯无缺旧河山,难效前皇复闭关。jīn ōu wú quē jiù hé shān,nán xiào qián huáng fù bì guān。
万里边尘来海外,九天兵法出人间。wàn lǐ biān chén lái hǎi wài,jiǔ tiān bīng fǎ chū rén jiān。
中枢龙虎神符秘,上将旌旗夕照殷。zhōng shū lóng hǔ shén fú mì,shàng jiāng jīng qí xī zhào yīn。
三十六军齐忭舞,登坛封拜属那颜。sān shí liù jūn qí biàn wǔ,dēng tán fēng bài shǔ nà yán。

拟杜诸将五首用原韵

丘逢甲

留守东都拥百城,春风燕寝动帘旌。liú shǒu dōng dōu yōng bǎi chéng,chūn fēng yàn qǐn dòng lián jīng。
全收朔雪天王地,重起渔阳彍骑兵。quán shōu shuò xuě tiān wáng dì,zhòng qǐ yú yáng guō qí bīng。
芒砀片云应未散,蓬莱弱水几曾清?máng dàng piàn yún yīng wèi sàn,péng lái ruò shuǐ jǐ céng qīng?
于今射虎谁飞将!yú jīn shè hǔ shuí fēi jiāng!
胡马纵横右北平。hú mǎ zòng héng yòu běi píng。

拟杜诸将五首用原韵

丘逢甲

甘泉夜半屡传烽,太息陈书动九重。gān quán yè bàn lǚ chuán fēng,tài xī chén shū dòng jiǔ zhòng。
未许天山三箭定,空闻函谷一丸封。wèi xǔ tiān shān sān jiàn dìng,kōng wén hán gǔ yī wán fēng。
鬼神奇秘虚前席,狼虎追呼急上供。guǐ shén qí mì xū qián xí,láng hǔ zhuī hū jí shàng gōng。
筹罢军储筹岁币,年年仰屋大司农。chóu bà jūn chǔ chóu suì bì,nián nián yǎng wū dà sī nóng。

拟杜诸将五首用原韵

丘逢甲

新军成镇复成标,兵气东南郁未消。xīn jūn chéng zhèn fù chéng biāo,bīng qì dōng nán yù wèi xiāo。
黄口小儿何咄咄,白头诸将已寥寥。huáng kǒu xiǎo ér hé duō duō,bái tóu zhū jiāng yǐ liáo liáo。
支离残骨千金骏,照耀雄冠七叶貂。zhī lí cán gǔ qiān jīn jùn,zhào yào xióng guān qī yè diāo。
横海楼船劳怅望,几时征讨复天朝?héng hǎi lóu chuán láo chàng wàng,jǐ shí zhēng tǎo fù tiān cháo?

拟杜诸将五首用原韵

丘逢甲

汾水秋风雁复来,百年人事不胜哀。fén shuǐ qiū fēng yàn fù lái,bǎi nián rén shì bù shèng āi。
收兵自卫元戎府,教子谁登上将台?shōu bīng zì wèi yuán róng fǔ,jiào zi shuí dēng shàng jiāng tái?
西极传书青鸟使,南山上寿紫霞杯。xī jí chuán shū qīng niǎo shǐ,nán shān shàng shòu zǐ xiá bēi。
禁中早已储颇牧,不用焦桐爨下材。jìn zhōng zǎo yǐ chǔ pǒ mù,bù yòng jiāo tóng cuàn xià cái。