古诗词

叠韵再题心太平草庐图,并答温丹铭

丘逢甲

洪水已注沧溟东,洼者为泽高者峰。hóng shuǐ yǐ zhù cāng míng dōng,wā zhě wèi zé gāo zhě fēng。
茫茫大陆号中国,战争几辈夸英雄。máng máng dà lù hào zhōng guó,zhàn zhēng jǐ bèi kuā yīng xióng。
成为帝王败寇盗,佐帝王者臣称忠。chéng wèi dì wáng bài kòu dào,zuǒ dì wáng zhě chén chēng zhōng。
有史以来数千载,几朝战血山河红。yǒu shǐ yǐ lái shù qiān zài,jǐ cháo zhàn xuè shān hé hóng。
天地杀机不一发,草泽各幸蛇成龙。tiān dì shā jī bù yī fā,cǎo zé gè xìng shé chéng lóng。
一龙升天众蛇伏,龙居云气偏葱茏。yī lóng shēng tiān zhòng shé fú,lóng jū yún qì piān cōng lóng。
是时天下号一统,兵戈四海初交通。shì shí tiān xià hào yī tǒng,bīng gē sì hǎi chū jiāo tōng。
青青战地见禾黍,遗民垦土锄蒿蓬。qīng qīng zhàn dì jiàn hé shǔ,yí mín kěn tǔ chú hāo péng。
威加海内猛士尽,贯日无气成长虹。wēi jiā hǎi nèi měng shì jǐn,guàn rì wú qì chéng zhǎng hóng。
喔咻屡下宽大诏,与民休息民咸从。ō xiū lǚ xià kuān dà zhào,yǔ mín xiū xī mín xián cóng。
词臣例上太平颂,举朝将相争言功。cí chén lì shàng tài píng sòng,jǔ cháo jiāng xiāng zhēng yán gōng。
迂儒掉头不肯信,手抚古瑟调商宫。yū rú diào tóu bù kěn xìn,shǒu fǔ gǔ sè diào shāng gōng。
独居深念此何世,此仍据乱非大同。dú jū shēn niàn cǐ hé shì,cǐ réng jù luàn fēi dà tóng。
亢然远慕太平世,高歌金石深山中。kàng rán yuǎn mù tài píng shì,gāo gē jīn shí shēn shān zhōng。
山中古瀑飞潺淙,白云满径无人踪。shān zhōng gǔ pù fēi chán cóng,bái yún mǎn jìng wú rén zōng。
冥心自铸太平象,人间半夜闻清钟。míng xīn zì zhù tài píng xiàng,rén jiān bàn yè wén qīng zhōng。
儒书自昔用者寡,况今闭塞方严冬?匹夫慷慨念天下,我正坐有迂儒风。rú shū zì xī yòng zhě guǎ,kuàng jīn bì sāi fāng yán dōng?pǐ fū kāng kǎi niàn tiān xià,wǒ zhèng zuò yǒu yū rú fēng。
挭然与世无一可,太平梦想能躬逢。gěng rán yǔ shì wú yī kě,tài píng mèng xiǎng néng gōng féng。
已不作太华陈希夷,又不作武当张三丰。yǐ bù zuò tài huá chén xī yí,yòu bù zuò wǔ dāng zhāng sān fēng。
胡为独诵黄庭内景语,谡谡山阁风生松。hú wèi dú sòng huáng tíng nèi jǐng yǔ,sù sù shān gé fēng shēng sōng。
有山可隐尚不隐,秋南春北为宾鸿。yǒu shān kě yǐn shàng bù yǐn,qiū nán chūn běi wèi bīn hóng。
自名曰士亦求食,其术更绌农桑工。zì míng yuē shì yì qiú shí,qí shù gèng chù nóng sāng gōng。
不知挟持果何具,谓欲与世除昏雺。bù zhī xié chí guǒ hé jù,wèi yù yǔ shì chú hūn wù。
太平有待吾且老,岂有丹鼎能还童?眼中鸡鹜各争长,卧看一鹤苍霄冲。tài píng yǒu dài wú qiě lǎo,qǐ yǒu dān dǐng néng hái tóng?yǎn zhōng jī wù gè zhēng zhǎng,wò kàn yī hè cāng xiāo chōng。
庙堂纷纷有人在,山林养志犹吾容。miào táng fēn fēn yǒu rén zài,shān lín yǎng zhì yóu wú róng。
卧龙一出太多事,惜不终老从庞公。wò lóng yī chū tài duō shì,xī bù zhōng lǎo cóng páng gōng。
吾庐山村曰澹定,聊付图画旌吾衷。wú lú shān cūn yuē dàn dìng,liáo fù tú huà jīng wú zhōng。
文昌题句叹奇绝,已若丹篆吞吾胸。wén chāng tí jù tàn qí jué,yǐ ruò dān zhuàn tūn wú xiōng。
穷郊忽出八叉手,一收寒态生春融。qióng jiāo hū chū bā chā shǒu,yī shōu hán tài shēng chūn róng。
云龙上下吾党事,岂诧衣钵传机锋。yún lóng shàng xià wú dǎng shì,qǐ chà yī bō chuán jī fēng。
九原若起柳州柳,定许古调歌黄农。jiǔ yuán ruò qǐ liǔ zhōu liǔ,dìng xǔ gǔ diào gē huáng nóng。
春山花落桐君桐,春雨夜长枫人枫。chūn shān huā luò tóng jūn tóng,chūn yǔ yè zhǎng fēng rén fēng。
手披旧史发浩叹,无数神圣纷追崇。shǒu pī jiù shǐ fā hào tàn,wú shù shén shèng fēn zhuī chóng。
乾坤一儒腐可笑,差喜吾党诗相宗。qián kūn yī rú fǔ kě xiào,chà xǐ wú dǎng shī xiāng zōng。
画中吾庐在何许?罗浮东望烟云重。huà zhōng wú lú zài hé xǔ?luó fú dōng wàng yān yún zhòng。
四百三十二峰正初日,海天朵朵金芙蓉。sì bǎi sān shí èr fēng zhèng chū rì,hǎi tiān duǒ duǒ jīn fú róng。
丘逢甲

丘逢甲

丘逢甲(1864年~1912年)近代诗人。字仙根,又字吉甫,号蛰庵、仲阏、华严子,别署海东遗民、南武山人、仓海君。辛亥革命后以仓海为名。祖籍嘉应镇平(今广东蕉岭)。同治三年(1864年)生于台湾彰化,光绪十四年(1887年)中举人,光绪十五年登进士(1889年),授任工部主事。但丘逢甲无意在京做官返回台湾,到台湾台中衡文书院担任主讲,后又于台湾的台南和嘉义教育新学。 丘逢甲的作品>>

猜您喜欢

灵光寺晚眺

丘逢甲

般若台荒噪暮鸦,香炉峰冷挂残霞。bān ruò tái huāng zào mù yā,xiāng lú fēng lěng guà cán xiá。
夕阳尽作燕支色,染出秋林树树花。xī yáng jǐn zuò yàn zhī sè,rǎn chū qiū lín shù shù huā。

灵光寺晚眺

丘逢甲

三柏生枯气郁苍,沉沉紫殿梵云凉。sān bǎi shēng kū qì yù cāng,chén chén zǐ diàn fàn yún liáng。
绿杉野屋隔溪水,牧笛数声山月黄。lǜ shān yě wū gé xī shuǐ,mù dí shù shēng shān yuè huáng。

灵光寺晚眺

丘逢甲

尽洗苏王伪体篇,空山飞瀑泻寒烟。jǐn xǐ sū wáng wěi tǐ piān,kōng shān fēi pù xiè hán yān。
山灵自展凌云手,妙写馀霞散绮天。shān líng zì zhǎn líng yún shǒu,miào xiě yú xiá sàn qǐ tiān。

灵光寺晚眺

丘逢甲

将军席罢梅仍落,学士轩空柏自留。jiāng jūn xí bà méi réng luò,xué shì xuān kōng bǎi zì liú。
犹有旧时明月在,照人来作闰中秋。yóu yǒu jiù shí míng yuè zài,zhào rén lái zuò rùn zhōng qiū。

王寿山诗十首

丘逢甲

百盘路尽是山门,避世人犹宅址存。bǎi pán lù jǐn shì shān mén,bì shì rén yóu zhái zhǐ cún。
消受桃花千万树,梵王宫占武陵源。xiāo shòu táo huā qiān wàn shù,fàn wáng gōng zhàn wǔ líng yuán。

王寿山诗十首

丘逢甲

广福庵寒锁落花,开山初祖属吾家。guǎng fú ān hán suǒ luò huā,kāi shān chū zǔ shǔ wú jiā。
欲寻凤髻峰前塔,斜日秋林噪暮鸦。yù xún fèng jì fēng qián tǎ,xié rì qiū lín zào mù yā。

王寿山诗十首

丘逢甲

下方僧院众山巅,百折林梢路更前。xià fāng sēng yuàn zhòng shān diān,bǎi zhé lín shāo lù gèng qián。
绝顶别开新世界,蒙蒙花雨散诸天。jué dǐng bié kāi xīn shì jiè,méng méng huā yǔ sàn zhū tiān。

王寿山诗十首

丘逢甲

秋河挂树露华浓,残月衔山起听钟。qiū hé guà shù lù huá nóng,cán yuè xián shān qǐ tīng zhōng。
花影满身寒不寐,不知身在最高峰。huā yǐng mǎn shēn hán bù mèi,bù zhī shēn zài zuì gāo fēng。

王寿山诗十首

丘逢甲

仙人去后碧云寒,丹灶无烟玉井乾。xiān rén qù hòu bì yún hán,dān zào wú yān yù jǐng qián。
留得残棋一枰石,秋风吹客话长安。liú dé cán qí yī píng shí,qiū fēng chuī kè huà zhǎng ān。

王寿山诗十首

丘逢甲

眼底闽山与粤山,霸图山色有无间。yǎn dǐ mǐn shān yǔ yuè shān,bà tú shān sè yǒu wú jiān。
老僧不管人间世,黄叶满林秋闭关。lǎo sēng bù guǎn rén jiān shì,huáng yè mǎn lín qiū bì guān。

王寿山诗十首

丘逢甲

鸣鸠春路忆幽探,耆旧遗闻选石谈。míng jiū chūn lù yì yōu tàn,qí jiù yí wén xuǎn shí tán。
埋碧千年应不化,重镌诗碣蔡梅庵。mái bì qiān nián yīng bù huà,zhòng juān shī jié cài méi ān。

王寿山诗十首

丘逢甲

遗墨残山觅旧劖,空林凉碧坠松杉。yí mò cán shān mì jiù chán,kōng lín liáng bì zhuì sōng shān。
珊瑚宝玦消磨尽,满目寒云帝子岩。shān hú bǎo jué xiāo mó jǐn,mǎn mù hán yún dì zi yán。

王寿山诗十首

丘逢甲

何处寒薇问首阳,名山竟遣落蛮荒。hé chù hán wēi wèn shǒu yáng,míng shān jìng qiǎn luò mán huāng。
秋心瘦入诗人骨,箬笠峰头夕照黄。qiū xīn shòu rù shī rén gǔ,ruò lì fēng tóu xī zhào huáng。

王寿山诗十首

丘逢甲

万方多难此登临,满径幽兰石气阴。wàn fāng duō nán cǐ dēng lín,mǎn jìng yōu lán shí qì yīn。
欲把离骚当梵唱,谶除香草美人心。yù bǎ lí sāo dāng fàn chàng,chèn chú xiāng cǎo měi rén xīn。

题叶婉仙女史古香阁集三首

丘逢甲

修竹娟娟翠袖单,六铢衣薄不胜寒。xiū zhú juān juān cuì xiù dān,liù zhū yī báo bù shèng hán。
新词一卷疏香阁,煮梦仙人叶小鸾。xīn cí yī juǎn shū xiāng gé,zhǔ mèng xiān rén yè xiǎo luán。