古诗词

叠韵再题心太平草庐图,并答温丹铭

丘逢甲

洪水已注沧溟东,洼者为泽高者峰。hóng shuǐ yǐ zhù cāng míng dōng,wā zhě wèi zé gāo zhě fēng。
茫茫大陆号中国,战争几辈夸英雄。máng máng dà lù hào zhōng guó,zhàn zhēng jǐ bèi kuā yīng xióng。
成为帝王败寇盗,佐帝王者臣称忠。chéng wèi dì wáng bài kòu dào,zuǒ dì wáng zhě chén chēng zhōng。
有史以来数千载,几朝战血山河红。yǒu shǐ yǐ lái shù qiān zài,jǐ cháo zhàn xuè shān hé hóng。
天地杀机不一发,草泽各幸蛇成龙。tiān dì shā jī bù yī fā,cǎo zé gè xìng shé chéng lóng。
一龙升天众蛇伏,龙居云气偏葱茏。yī lóng shēng tiān zhòng shé fú,lóng jū yún qì piān cōng lóng。
是时天下号一统,兵戈四海初交通。shì shí tiān xià hào yī tǒng,bīng gē sì hǎi chū jiāo tōng。
青青战地见禾黍,遗民垦土锄蒿蓬。qīng qīng zhàn dì jiàn hé shǔ,yí mín kěn tǔ chú hāo péng。
威加海内猛士尽,贯日无气成长虹。wēi jiā hǎi nèi měng shì jǐn,guàn rì wú qì chéng zhǎng hóng。
喔咻屡下宽大诏,与民休息民咸从。ō xiū lǚ xià kuān dà zhào,yǔ mín xiū xī mín xián cóng。
词臣例上太平颂,举朝将相争言功。cí chén lì shàng tài píng sòng,jǔ cháo jiāng xiāng zhēng yán gōng。
迂儒掉头不肯信,手抚古瑟调商宫。yū rú diào tóu bù kěn xìn,shǒu fǔ gǔ sè diào shāng gōng。
独居深念此何世,此仍据乱非大同。dú jū shēn niàn cǐ hé shì,cǐ réng jù luàn fēi dà tóng。
亢然远慕太平世,高歌金石深山中。kàng rán yuǎn mù tài píng shì,gāo gē jīn shí shēn shān zhōng。
山中古瀑飞潺淙,白云满径无人踪。shān zhōng gǔ pù fēi chán cóng,bái yún mǎn jìng wú rén zōng。
冥心自铸太平象,人间半夜闻清钟。míng xīn zì zhù tài píng xiàng,rén jiān bàn yè wén qīng zhōng。
儒书自昔用者寡,况今闭塞方严冬?匹夫慷慨念天下,我正坐有迂儒风。rú shū zì xī yòng zhě guǎ,kuàng jīn bì sāi fāng yán dōng?pǐ fū kāng kǎi niàn tiān xià,wǒ zhèng zuò yǒu yū rú fēng。
挭然与世无一可,太平梦想能躬逢。gěng rán yǔ shì wú yī kě,tài píng mèng xiǎng néng gōng féng。
已不作太华陈希夷,又不作武当张三丰。yǐ bù zuò tài huá chén xī yí,yòu bù zuò wǔ dāng zhāng sān fēng。
胡为独诵黄庭内景语,谡谡山阁风生松。hú wèi dú sòng huáng tíng nèi jǐng yǔ,sù sù shān gé fēng shēng sōng。
有山可隐尚不隐,秋南春北为宾鸿。yǒu shān kě yǐn shàng bù yǐn,qiū nán chūn běi wèi bīn hóng。
自名曰士亦求食,其术更绌农桑工。zì míng yuē shì yì qiú shí,qí shù gèng chù nóng sāng gōng。
不知挟持果何具,谓欲与世除昏雺。bù zhī xié chí guǒ hé jù,wèi yù yǔ shì chú hūn wù。
太平有待吾且老,岂有丹鼎能还童?眼中鸡鹜各争长,卧看一鹤苍霄冲。tài píng yǒu dài wú qiě lǎo,qǐ yǒu dān dǐng néng hái tóng?yǎn zhōng jī wù gè zhēng zhǎng,wò kàn yī hè cāng xiāo chōng。
庙堂纷纷有人在,山林养志犹吾容。miào táng fēn fēn yǒu rén zài,shān lín yǎng zhì yóu wú róng。
卧龙一出太多事,惜不终老从庞公。wò lóng yī chū tài duō shì,xī bù zhōng lǎo cóng páng gōng。
吾庐山村曰澹定,聊付图画旌吾衷。wú lú shān cūn yuē dàn dìng,liáo fù tú huà jīng wú zhōng。
文昌题句叹奇绝,已若丹篆吞吾胸。wén chāng tí jù tàn qí jué,yǐ ruò dān zhuàn tūn wú xiōng。
穷郊忽出八叉手,一收寒态生春融。qióng jiāo hū chū bā chā shǒu,yī shōu hán tài shēng chūn róng。
云龙上下吾党事,岂诧衣钵传机锋。yún lóng shàng xià wú dǎng shì,qǐ chà yī bō chuán jī fēng。
九原若起柳州柳,定许古调歌黄农。jiǔ yuán ruò qǐ liǔ zhōu liǔ,dìng xǔ gǔ diào gē huáng nóng。
春山花落桐君桐,春雨夜长枫人枫。chūn shān huā luò tóng jūn tóng,chūn yǔ yè zhǎng fēng rén fēng。
手披旧史发浩叹,无数神圣纷追崇。shǒu pī jiù shǐ fā hào tàn,wú shù shén shèng fēn zhuī chóng。
乾坤一儒腐可笑,差喜吾党诗相宗。qián kūn yī rú fǔ kě xiào,chà xǐ wú dǎng shī xiāng zōng。
画中吾庐在何许?罗浮东望烟云重。huà zhōng wú lú zài hé xǔ?luó fú dōng wàng yān yún zhòng。
四百三十二峰正初日,海天朵朵金芙蓉。sì bǎi sān shí èr fēng zhèng chū rì,hǎi tiān duǒ duǒ jīn fú róng。
丘逢甲

丘逢甲

丘逢甲(1864年~1912年)近代诗人。字仙根,又字吉甫,号蛰庵、仲阏、华严子,别署海东遗民、南武山人、仓海君。辛亥革命后以仓海为名。祖籍嘉应镇平(今广东蕉岭)。同治三年(1864年)生于台湾彰化,光绪十四年(1887年)中举人,光绪十五年登进士(1889年),授任工部主事。但丘逢甲无意在京做官返回台湾,到台湾台中衡文书院担任主讲,后又于台湾的台南和嘉义教育新学。 丘逢甲的作品>>

猜您喜欢

舟入梅州境

丘逢甲

凄绝天涯雁叫群,秋江一棹入斜曛。qī jué tiān yá yàn jiào qún,qiū jiāng yī zhào rù xié xūn。
阴那山色云中现,篷辣滩声雨里闻。yīn nà shān sè yún zhōng xiàn,péng là tān shēng yǔ lǐ wén。
隔岭树疑孤塔露,得风帆带乱峰奔。gé lǐng shù yí gū tǎ lù,dé fēng fān dài luàn fēng bēn。
平生去国怀乡感,只合江头醉十分。píng shēng qù guó huái xiāng gǎn,zhǐ hé jiāng tóu zuì shí fēn。

中秋夕乌石冈眺月同三弟嵩甫作

丘逢甲

秋风送暑夜光寒,高会依然似子桓。qiū fēng sòng shǔ yè guāng hán,gāo huì yī rán shì zi huán。
弹指仙凡相隔易,称心人月并圆难。dàn zhǐ xiān fán xiāng gé yì,chēng xīn rén yuè bìng yuán nán。
樨香客里新诗卷,潮满天涯旧将坛。xī xiāng kè lǐ xīn shī juǎn,cháo mǎn tiān yá jiù jiāng tán。
犹有山河留影在,不妨千里且同看。yóu yǒu shān hé liú yǐng zài,bù fáng qiān lǐ qiě tóng kàn。

乙未秋日归印山故居,因游仙人桥作二首

丘逢甲

海上归来意怆然,石梁重自认秦鞭。hǎi shàng guī lái yì chuàng rán,shí liáng zhòng zì rèn qín biān。
一庵斜日坠红叶,万嶂秋空开碧莲。yī ān xié rì zhuì hóng yè,wàn zhàng qiū kōng kāi bì lián。
家近洞天宜入道,人经浩劫欲逃禅。jiā jìn dòng tiān yí rù dào,rén jīng hào jié yù táo chán。
松楸古墓枌榆社,早结仙家未了缘。sōng qiū gǔ mù fén yú shè,zǎo jié xiān jiā wèi le yuán。

乙未秋日归印山故居,因游仙人桥作二首

丘逢甲

溪转峰回石气阴,悬崖高阁客登临。xī zhuǎn fēng huí shí qì yīn,xuán yá gāo gé kè dēng lín。
虹腰一角连山合,雪乳千年古洞深。hóng yāo yī jiǎo lián shān hé,xuě rǔ qiān nián gǔ dòng shēn。
入穴人疑营窟世,题桥诗总杂仙心。rù xué rén yí yíng kū shì,tí qiáo shī zǒng zá xiān xīn。
中年学道时偏早,领略樨香思不禁。zhōng nián xué dào shí piān zǎo,lǐng lüè xī xiāng sī bù jìn。

还山书感

丘逢甲

万里西风雁叫天,梅江行尽客停船。wàn lǐ xī fēng yàn jiào tiān,méi jiāng xíng jǐn kè tíng chuán。
仙踪桃熟寻杨子,禅梦茶香证了拳。xiān zōng táo shú xún yáng zi,chán mèng chá xiāng zhèng le quán。
南渡衣冠尊旧族,东山丝竹负中年。nán dù yī guān zūn jiù zú,dōng shān sī zhú fù zhōng nián。
疏慵已分渔樵老,时局休谈向酒边。shū yōng yǐ fēn yú qiáo lǎo,shí jú xiū tán xiàng jiǔ biān。

读白华草堂诗集

丘逢甲

嘉道以还论粤派,谭张之外此名家。jiā dào yǐ hái lùn yuè pài,tán zhāng zhī wài cǐ míng jiā。
瓣香故里尊红杏,养志高堂谱白华。bàn xiāng gù lǐ zūn hóng xìng,yǎng zhì gāo táng pǔ bái huá。
七字鼓旗雄后劲,一官鼗铎老天涯。qī zì gǔ qí xióng hòu jìn,yī guān táo duó lǎo tiān yá。
寻秋曾过诗人墓,重检残篇发浩嗟。xún qiū céng guò shī rén mù,zhòng jiǎn cán piān fā hào jiē。

重阳前数日风雨忽集慨然有悲秋之意

丘逢甲

四山风紧湿云流,落叶声中客倚楼。sì shān fēng jǐn shī yún liú,luò yè shēng zhōng kè yǐ lóu。
蕙怨兰啼千里梦,蛩烟雁雨一城秋。huì yuàn lán tí qiān lǐ mèng,qióng yān yàn yǔ yī chéng qiū。
伯龙鬼笑谋何拙,洗马人言意始愁。bó lóng guǐ xiào móu hé zhuō,xǐ mǎ rén yán yì shǐ chóu。
丛菊空留他日泪,故园烽火未曾收。cóng jú kōng liú tā rì lèi,gù yuán fēng huǒ wèi céng shōu。

野菊

丘逢甲

入眼惊看秋气新,孤芳难掩出丛榛。rù yǎn jīng kàn qiū qì xīn,gū fāng nán yǎn chū cóng zhēn。
英华岂复关培植,烂熳依然见本真。yīng huá qǐ fù guān péi zhí,làn màn yī rán jiàn běn zhēn。
淡极君心宜在野,生成傲骨不依人。dàn jí jūn xīn yí zài yě,shēng chéng ào gǔ bù yī rén。
陶潜死后无知己,沦落天涯为怆神。táo qián sǐ hòu wú zhī jǐ,lún luò tiān yá wèi chuàng shén。

极目

丘逢甲

极目风烟接大荒,高歌人减少年狂。jí mù fēng yān jiē dà huāng,gāo gē rén jiǎn shǎo nián kuáng。
伊凉入破愁闻笛,沧海扬尘话种桑。yī liáng rù pò chóu wén dí,cāng hǎi yáng chén huà zhǒng sāng。
五夜哀弦弹落叶,万山寒色赴斜阳。wǔ yè āi xián dàn luò yè,wàn shān hán sè fù xié yáng。
兰成枯树年来感,不待攀条意已伤。lán chéng kū shù nián lái gǎn,bù dài pān tiáo yì yǐ shāng。

山村

丘逢甲

重倾浊酒走惊魂,通德来归故里门。zhòng qīng zhuó jiǔ zǒu jīng hún,tōng dé lái guī gù lǐ mén。
年始二毛逢丧乱,家馀百口幸生存。nián shǐ èr máo féng sàng luàn,jiā yú bǎi kǒu xìng shēng cún。
眼中精卫无沧海,劫外鹪鹩有小园。yǎn zhōng jīng wèi wú cāng hǎi,jié wài jiāo liáo yǒu xiǎo yuán。
跃马鸣骹豪气在,布衣耕钓自山村。yuè mǎ míng qiāo háo qì zài,bù yī gēng diào zì shān cūn。

补裘

丘逢甲

一领蒙茸敝莫论,皮毛缀缉幸犹存。yī lǐng méng rōng bì mò lùn,pí máo zhuì jī xìng yóu cún。
寒闺灯火忙纤手,客路风霜护绽痕。hán guī dēng huǒ máng xiān shǒu,kè lù fēng shuāng hù zhàn hén。
事到弥缝原费力,士当穷困易为温。shì dào mí fèng yuán fèi lì,shì dāng qióng kùn yì wèi wēn。
时艰衮职应多阙,冷落江湖愧负恩。shí jiān gǔn zhí yīng duō quē,lěng luò jiāng hú kuì fù ēn。

天涯

丘逢甲

天涯雁断少书还,梦入虚无缥渺间。tiān yá yàn duàn shǎo shū hái,mèng rù xū wú piāo miǎo jiān。
兵火馀生心易碎,愁人未老鬓先斑。bīng huǒ yú shēng xīn yì suì,chóu rén wèi lǎo bìn xiān bān。
没蕃亲故沦沧海,归汉郎官遁故山。méi fān qīn gù lún cāng hǎi,guī hàn láng guān dùn gù shān。
已分生离同死别,不堪挥涕说台湾。yǐ fēn shēng lí tóng sǐ bié,bù kān huī tì shuō tái wān。

当歌

丘逢甲

落落当歌槊自横,九州无地著狂生。luò luò dāng gē shuò zì héng,jiǔ zhōu wú dì zhù kuáng shēng。
枯枰潦草棋收局,残席喧呶酒罢兵。kū píng lǎo cǎo qí shōu jú,cán xí xuān náo jiǔ bà bīng。
劫火馀灰腾谤燄,恨天遗石筑愁城。jié huǒ yú huī téng bàng yàn,hèn tiān yí shí zhù chóu chéng。
凄凉法典唐天宝,唱到关山入破声。qī liáng fǎ diǎn táng tiān bǎo,chàng dào guān shān rù pò shēng。

景忠祠吊故明孝廉林丹九先生一桂二首

丘逢甲

崖壁斑斑碧血痕,先生当日此成仁。yá bì bān bān bì xuè hén,xiān shēng dāng rì cǐ chéng rén。
三闽四广支离局,一息千秋草莽臣。sān mǐn sì guǎng zhī lí jú,yī xī qiān qiū cǎo mǎng chén。
乱世科名娱老母,荒山须发表完人。luàn shì kē míng yú lǎo mǔ,huāng shān xū fā biǎo wán rén。
扁舟欲访悲歌处,冷月空潭泻古春。biǎn zhōu yù fǎng bēi gē chù,lěng yuè kōng tán xiè gǔ chūn。

景忠祠吊故明孝廉林丹九先生一桂二首

丘逢甲

三书却聘至今传,高节清风尚凛然。sān shū què pìn zhì jīn chuán,gāo jié qīng fēng shàng lǐn rán。
列传补书宜国史,此邦议祀合乡贤。liè chuán bǔ shū yí guó shǐ,cǐ bāng yì sì hé xiāng xián。
荒祠日冷双门阙,遗寨云封一线天。huāng cí rì lěng shuāng mén quē,yí zhài yún fēng yī xiàn tiān。
断句零章待搜缉,蠹馀留续谷音编。duàn jù líng zhāng dài sōu jī,dù yú liú xù gǔ yīn biān。