古诗词

叠韵再题心太平草庐图,并答温丹铭

丘逢甲

洪水已注沧溟东,洼者为泽高者峰。hóng shuǐ yǐ zhù cāng míng dōng,wā zhě wèi zé gāo zhě fēng。
茫茫大陆号中国,战争几辈夸英雄。máng máng dà lù hào zhōng guó,zhàn zhēng jǐ bèi kuā yīng xióng。
成为帝王败寇盗,佐帝王者臣称忠。chéng wèi dì wáng bài kòu dào,zuǒ dì wáng zhě chén chēng zhōng。
有史以来数千载,几朝战血山河红。yǒu shǐ yǐ lái shù qiān zài,jǐ cháo zhàn xuè shān hé hóng。
天地杀机不一发,草泽各幸蛇成龙。tiān dì shā jī bù yī fā,cǎo zé gè xìng shé chéng lóng。
一龙升天众蛇伏,龙居云气偏葱茏。yī lóng shēng tiān zhòng shé fú,lóng jū yún qì piān cōng lóng。
是时天下号一统,兵戈四海初交通。shì shí tiān xià hào yī tǒng,bīng gē sì hǎi chū jiāo tōng。
青青战地见禾黍,遗民垦土锄蒿蓬。qīng qīng zhàn dì jiàn hé shǔ,yí mín kěn tǔ chú hāo péng。
威加海内猛士尽,贯日无气成长虹。wēi jiā hǎi nèi měng shì jǐn,guàn rì wú qì chéng zhǎng hóng。
喔咻屡下宽大诏,与民休息民咸从。ō xiū lǚ xià kuān dà zhào,yǔ mín xiū xī mín xián cóng。
词臣例上太平颂,举朝将相争言功。cí chén lì shàng tài píng sòng,jǔ cháo jiāng xiāng zhēng yán gōng。
迂儒掉头不肯信,手抚古瑟调商宫。yū rú diào tóu bù kěn xìn,shǒu fǔ gǔ sè diào shāng gōng。
独居深念此何世,此仍据乱非大同。dú jū shēn niàn cǐ hé shì,cǐ réng jù luàn fēi dà tóng。
亢然远慕太平世,高歌金石深山中。kàng rán yuǎn mù tài píng shì,gāo gē jīn shí shēn shān zhōng。
山中古瀑飞潺淙,白云满径无人踪。shān zhōng gǔ pù fēi chán cóng,bái yún mǎn jìng wú rén zōng。
冥心自铸太平象,人间半夜闻清钟。míng xīn zì zhù tài píng xiàng,rén jiān bàn yè wén qīng zhōng。
儒书自昔用者寡,况今闭塞方严冬?匹夫慷慨念天下,我正坐有迂儒风。rú shū zì xī yòng zhě guǎ,kuàng jīn bì sāi fāng yán dōng?pǐ fū kāng kǎi niàn tiān xià,wǒ zhèng zuò yǒu yū rú fēng。
挭然与世无一可,太平梦想能躬逢。gěng rán yǔ shì wú yī kě,tài píng mèng xiǎng néng gōng féng。
已不作太华陈希夷,又不作武当张三丰。yǐ bù zuò tài huá chén xī yí,yòu bù zuò wǔ dāng zhāng sān fēng。
胡为独诵黄庭内景语,谡谡山阁风生松。hú wèi dú sòng huáng tíng nèi jǐng yǔ,sù sù shān gé fēng shēng sōng。
有山可隐尚不隐,秋南春北为宾鸿。yǒu shān kě yǐn shàng bù yǐn,qiū nán chūn běi wèi bīn hóng。
自名曰士亦求食,其术更绌农桑工。zì míng yuē shì yì qiú shí,qí shù gèng chù nóng sāng gōng。
不知挟持果何具,谓欲与世除昏雺。bù zhī xié chí guǒ hé jù,wèi yù yǔ shì chú hūn wù。
太平有待吾且老,岂有丹鼎能还童?眼中鸡鹜各争长,卧看一鹤苍霄冲。tài píng yǒu dài wú qiě lǎo,qǐ yǒu dān dǐng néng hái tóng?yǎn zhōng jī wù gè zhēng zhǎng,wò kàn yī hè cāng xiāo chōng。
庙堂纷纷有人在,山林养志犹吾容。miào táng fēn fēn yǒu rén zài,shān lín yǎng zhì yóu wú róng。
卧龙一出太多事,惜不终老从庞公。wò lóng yī chū tài duō shì,xī bù zhōng lǎo cóng páng gōng。
吾庐山村曰澹定,聊付图画旌吾衷。wú lú shān cūn yuē dàn dìng,liáo fù tú huà jīng wú zhōng。
文昌题句叹奇绝,已若丹篆吞吾胸。wén chāng tí jù tàn qí jué,yǐ ruò dān zhuàn tūn wú xiōng。
穷郊忽出八叉手,一收寒态生春融。qióng jiāo hū chū bā chā shǒu,yī shōu hán tài shēng chūn róng。
云龙上下吾党事,岂诧衣钵传机锋。yún lóng shàng xià wú dǎng shì,qǐ chà yī bō chuán jī fēng。
九原若起柳州柳,定许古调歌黄农。jiǔ yuán ruò qǐ liǔ zhōu liǔ,dìng xǔ gǔ diào gē huáng nóng。
春山花落桐君桐,春雨夜长枫人枫。chūn shān huā luò tóng jūn tóng,chūn yǔ yè zhǎng fēng rén fēng。
手披旧史发浩叹,无数神圣纷追崇。shǒu pī jiù shǐ fā hào tàn,wú shù shén shèng fēn zhuī chóng。
乾坤一儒腐可笑,差喜吾党诗相宗。qián kūn yī rú fǔ kě xiào,chà xǐ wú dǎng shī xiāng zōng。
画中吾庐在何许?罗浮东望烟云重。huà zhōng wú lú zài hé xǔ?luó fú dōng wàng yān yún zhòng。
四百三十二峰正初日,海天朵朵金芙蓉。sì bǎi sān shí èr fēng zhèng chū rì,hǎi tiān duǒ duǒ jīn fú róng。
丘逢甲

丘逢甲

丘逢甲(1864年~1912年)近代诗人。字仙根,又字吉甫,号蛰庵、仲阏、华严子,别署海东遗民、南武山人、仓海君。辛亥革命后以仓海为名。祖籍嘉应镇平(今广东蕉岭)。同治三年(1864年)生于台湾彰化,光绪十四年(1887年)中举人,光绪十五年登进士(1889年),授任工部主事。但丘逢甲无意在京做官返回台湾,到台湾台中衡文书院担任主讲,后又于台湾的台南和嘉义教育新学。 丘逢甲的作品>>

猜您喜欢

山中有鸟鸣,昼夜不绝声,名曰早归,以声似也,诗以寄意

丘逢甲

何曾寸草报春晖,琴剑天涯负彩衣。hé céng cùn cǎo bào chūn huī,qín jiàn tiān yá fù cǎi yī。
但使行人通鸟语,不劳缄札寄当归。dàn shǐ xíng rén tōng niǎo yǔ,bù láo jiān zhá jì dāng guī。

山中有鸟鸣,昼夜不绝声,名曰早归,以声似也,诗以寄意

丘逢甲

鹊语蛛丝总未真,楼头又听鸟鸣春。què yǔ zhū sī zǒng wèi zhēn,lóu tóu yòu tīng niǎo míng chūn。
直将思妇心中意,遍劝佗乡远客人。zhí jiāng sī fù xīn zhōng yì,biàn quàn tuó xiāng yuǎn kè rén。

次夜复闻鸟鸣,感续二绝句

丘逢甲

海气蒙蒙生劫尘,鸟声空度春风新。hǎi qì méng méng shēng jié chén,niǎo shēng kōng dù chūn fēng xīn。
自从蕃汉断消息,无限天涯沦落人。zì cóng fān hàn duàn xiāo xī,wú xiàn tiān yá lún luò rén。

次夜复闻鸟鸣,感续二绝句

丘逢甲

鹧鸪啼后子规啼,更送新声渡海西。zhè gū tí hòu zi guī tí,gèng sòng xīn shēng dù hǎi xī。
愿祝禽言成准卜,与圆佳梦到春闺。yuàn zhù qín yán chéng zhǔn bo,yǔ yuán jiā mèng dào chūn guī。

次颂丞感怀韵

丘逢甲

天涯烽火客西归,沦落宁教素志违。tiān yá fēng huǒ kè xī guī,lún luò níng jiào sù zhì wéi。
解道哥哥行不得,鹧鸪言语未曾非。jiě dào gē gē xíng bù dé,zhè gū yán yǔ wèi céng fēi。

次颂丞感怀韵

丘逢甲

何劳珍药寄当归,养志萱堂愿已违。hé láo zhēn yào jì dāng guī,yǎng zhì xuān táng yuàn yǐ wéi。
回首楼台沈蜃气,故山虽好事全非。huí shǒu lóu tái shěn shèn qì,gù shān suī hǎo shì quán fēi。

张琴柯以所摹其先德万里归舟图索题,为赋四绝句

丘逢甲

宦海风波四十年,布帆安稳竟归田。huàn hǎi fēng bō sì shí nián,bù fān ān wěn jìng guī tián。
分明剩水残山景,影事重重证画禅。fēn míng shèng shuǐ cán shān jǐng,yǐng shì zhòng zhòng zhèng huà chán。

张琴柯以所摹其先德万里归舟图索题,为赋四绝句

丘逢甲

零缣珍重等楹书,粉本重摹记遂初。líng jiān zhēn zhòng děng yíng shū,fěn běn zhòng mó jì suì chū。
莼菜秋风浑有例,季鹰归思托鲈鱼。chún cài qiū fēng hún yǒu lì,jì yīng guī sī tuō lú yú。

张琴柯以所摹其先德万里归舟图索题,为赋四绝句

丘逢甲

乌目山人旧墨存,百千曾购海王村。wū mù shān rén jiù mò cún,bǎi qiān céng gòu hǎi wáng cūn。
于今已入沧桑劫,归棹天涯倍断魂。yú jīn yǐ rù cāng sāng jié,guī zhào tiān yá bèi duàn hún。

张琴柯以所摹其先德万里归舟图索题,为赋四绝句

丘逢甲

楼船横海苦无功,仓卒难乘破浪风。lóu chuán héng hǎi kǔ wú gōng,cāng zú nán chéng pò làng fēng。
一笑归来春梦醒,江山如画老英雄。yī xiào guī lái chūn mèng xǐng,jiāng shān rú huà lǎo yīng xióng。

题张仙根

丘逢甲

千秋宫体溯皇娥,古艳如闻倚瑟歌。qiān qiū gōng tǐ sù huáng é,gǔ yàn rú wén yǐ sè gē。
上下万年彤史在,笔花开处五云多。shàng xià wàn nián tóng shǐ zài,bǐ huā kāi chù wǔ yún duō。

题张仙根

丘逢甲

吟遍宫花字亦香,消磨九十好韶光。yín biàn gōng huā zì yì xiāng,xiāo mó jiǔ shí hǎo sháo guāng。
填胸百代兴亡感,写入新词独擅场。tián xiōng bǎi dài xīng wáng gǎn,xiě rù xīn cí dú shàn chǎng。

题张仙根

丘逢甲

燕瘦环肥笔底来,重翻古案隶新裁。yàn shòu huán féi bǐ dǐ lái,zhòng fān gǔ àn lì xīn cái。
玉钩斜畔香魂笑,又费人间点鬼才。yù gōu xié pàn xiāng hún xiào,yòu fèi rén jiān diǎn guǐ cái。

题张仙根

丘逢甲

体兼正变古风诗,胡帝胡天更见之。tǐ jiān zhèng biàn gǔ fēng shī,hú dì hú tiān gèng jiàn zhī。
从此再开诗世界,五洲万国著宫词。cóng cǐ zài kāi shī shì jiè,wǔ zhōu wàn guó zhù gōng cí。

梅州喜晤梁辑五光禄

丘逢甲

剪烛寒窗夜论文,愁来豪气尚干云。jiǎn zhú hán chuāng yè lùn wén,chóu lái háo qì shàng gàn yún。
平生最爱颜光禄,刊落山王咏五君。píng shēng zuì ài yán guāng lù,kān luò shān wáng yǒng wǔ jūn。