古诗词

以摄影心太平草庐图移写纸本

丘逢甲

山中有老桂,已阅五百年。shān zhōng yǒu lǎo guì,yǐ yuè wǔ bǎi nián。
不知众木中,何自全其天。bù zhī zhòng mù zhōng,hé zì quán qí tiān。
得毋月宫树,落子生此间。dé wú yuè gōng shù,luò zi shēng cǐ jiān。
亭亭十丈许,翠盖凌秋烟。tíng tíng shí zhàng xǔ,cuì gài líng qiū yān。
花时十里香,黄雪霏霏然。huā shí shí lǐ xiāng,huáng xuě fēi fēi rán。
此桂天下无,是当别作图。cǐ guì tiān xià wú,shì dāng bié zuò tú。
上图栖翠凤,下图覆玉蜍。shàng tú qī cuì fèng,xià tú fù yù chú。
再阅五千年,见桂知吾庐。zài yuè wǔ qiān nián,jiàn guì zhī wú lú。
丘逢甲

丘逢甲

丘逢甲(1864年~1912年)近代诗人。字仙根,又字吉甫,号蛰庵、仲阏、华严子,别署海东遗民、南武山人、仓海君。辛亥革命后以仓海为名。祖籍嘉应镇平(今广东蕉岭)。同治三年(1864年)生于台湾彰化,光绪十四年(1887年)中举人,光绪十五年登进士(1889年),授任工部主事。但丘逢甲无意在京做官返回台湾,到台湾台中衡文书院担任主讲,后又于台湾的台南和嘉义教育新学。 丘逢甲的作品>>

猜您喜欢

古诗

丘逢甲

凉风剥高林,万树忽全裸。liáng fēng bō gāo lín,wàn shù hū quán luǒ。
英华不可恃,荣者已先堕。yīng huá bù kě shì,róng zhě yǐ xiān duò。
人生怀百忧,所见毋乃左!rén shēng huái bǎi yōu,suǒ jiàn wú nǎi zuǒ!
乾坤忽流劫,万汇尽一火。qián kūn hū liú jié,wàn huì jǐn yī huǒ。
死者为哀燐,存者仅硕果。sǐ zhě wèi āi lín,cún zhě jǐn shuò guǒ。
出门念交旧,万里剩孤我。chū mén niàn jiāo jiù,wàn lǐ shèng gū wǒ。
嗟哉何酷毒,此罪天应坐。jiē zāi hé kù dú,cǐ zuì tiān yīng zuò。
留此七尺躯,马革不得裹。liú cǐ qī chǐ qū,mǎ gé bù dé guǒ。
畀为愁城主,所值无一可。bì wèi chóu chéng zhǔ,suǒ zhí wú yī kě。
闻有古化人,天不能福祸。wén yǒu gǔ huà rén,tiān bù néng fú huò。
我欲往从之,道远多坎坷。wǒ yù wǎng cóng zhī,dào yuǎn duō kǎn kě。
采桂持作楫,纫兰持作柁。cǎi guì chí zuò jí,rèn lán chí zuò duò。
茫茫此愁海,远泛凌风舸。máng máng cǐ chóu hǎi,yuǎn fàn líng fēng gě。

长句赠许仙屏中丞并乞书心太平草庐额,时将归潮州

丘逢甲

江波不作河安流,春风岭海建节楼。jiāng bō bù zuò hé ān liú,chūn fēng lǐng hǎi jiàn jié lóu。
筹边赖有重臣在,朝廷南顾今无忧。chóu biān lài yǒu zhòng chén zài,cháo tíng nán gù jīn wú yōu。
自从互市启海禁,一衣带水连五洲。zì cóng hù shì qǐ hǎi jìn,yī yī dài shuǐ lián wǔ zhōu。
驱雷策电驭水火,碎裂大地分全球。qū léi cè diàn yù shuǐ huǒ,suì liè dà dì fēn quán qiú。
恃其吊诡肆要挟,但有盘敦无共球。shì qí diào guǐ sì yào xié,dàn yǒu pán dūn wú gòng qiú。
纵横捭阖等战国,势将迫我为宗周。zòng héng bǎi hé děng zhàn guó,shì jiāng pò wǒ wèi zōng zhōu。
况乃东粤本始衅,门庭伏寇森戈矛。kuàng nǎi dōng yuè běn shǐ xìn,mén tíng fú kòu sēn gē máo。
迩来飙车欲西动,更虞瞰我从上游。ěr lái biāo chē yù xī dòng,gèng yú kàn wǒ cóng shàng yóu。
威之不畏德不感,中枢术已穷怀柔。wēi zhī bù wèi dé bù gǎn,zhōng shū shù yǐ qióng huái róu。
海南万里得安堵,所恃元老能壮猷。hǎi nán wàn lǐ dé ān dǔ,suǒ shì yuán lǎo néng zhuàng yóu。
方今议者利变法,我法不用宁非羞?况有治人无治法,若为国计宜人求。fāng jīn yì zhě lì biàn fǎ,wǒ fǎ bù yòng níng fēi xiū?kuàng yǒu zhì rén wú zhì fǎ,ruò wèi guó jì yí rén qiú。
惟公抗古独持论,会当入告宣嘉谋。wéi gōng kàng gǔ dú chí lùn,huì dāng rù gào xuān jiā móu。
有客哀歌动天地,蹈海不死生犹偷。yǒu kè āi gē dòng tiān dì,dǎo hǎi bù sǐ shēng yóu tōu。
南来谒公辱庭见,五羊城郭方清秋。nán lái yè gōng rǔ tíng jiàn,wǔ yáng chéng guō fāng qīng qiū。
天涯沦落苦无著,荷公还我东扬州。tiān yá lún luò kǔ wú zhù,hé gōng hái wǒ dōng yáng zhōu。
卖文傥得买山价,草庐拟筑山之幽。mài wén tǎng dé mǎi shān jià,cǎo lú nǐ zhù shān zhī yōu。
前身太华老道士,黄庭一卷供清修。qián shēn tài huá lǎo dào shì,huáng tíng yī juǎn gōng qīng xiū。
以心太平署庐榜,乞公大笔千秋留。yǐ xīn tài píng shǔ lú bǎng,qǐ gōng dà bǐ qiān qiū liú。
闻公课吏言所志,补义取我琼山丘。wén gōng kè lì yán suǒ zhì,bǔ yì qǔ wǒ qióng shān qiū。
治平要自儒者事,岂在西法趋从欧。zhì píng yào zì rú zhě shì,qǐ zài xī fǎ qū cóng ōu。
太平无事傥有日,定许闲暇娱清游。tài píng wú shì tǎng yǒu rì,dìng xǔ xián xiá yú qīng yóu。
此事难期此心在,乾坤浩荡消边愁。cǐ shì nán qī cǐ xīn zài,qián kūn hào dàng xiāo biān chóu。
吁嗟乎!丈夫生当为八督州、取万户侯;xū jiē hū!zhàng fū shēng dāng wèi bā dū zhōu qǔ wàn hù hóu;
不然,儒冠世方厌,径须学道寻罗浮。bù rán,rú guān shì fāng yàn,jìng xū xué dào xún luó fú。
乞公之书为公讴,狂奴之态公勿笑,江湖此去行扁舟。qǐ gōng zhī shū wèi gōng ōu,kuáng nú zhī tài gōng wù xiào,jiāng hú cǐ qù xíng biǎn zhōu。
公致太平傥我见,且看东南剑气凌斗牛。gōng zhì tài píng tǎng wǒ jiàn,qiě kàn dōng nán jiàn qì líng dòu niú。

秋暑酷甚戏咏

丘逢甲

西风南来秋力微,颢气晓敛张炎晖。xī fēng nán lái qiū lì wēi,hào qì xiǎo liǎn zhāng yán huī。
火德已衰更中起,酷吏将去犹能威。huǒ dé yǐ shuāi gèng zhōng qǐ,kù lì jiāng qù yóu néng wēi。
门前褦襶复辞客,树阴盘礡乃解衣。mén qián nài dài fù cí kè,shù yīn pán bó nǎi jiě yī。
九龄羽扇未可弃,尚当为君效一挥。jiǔ líng yǔ shàn wèi kě qì,shàng dāng wèi jūn xiào yī huī。

对月放歌答友人

丘逢甲

振华楼头看今月,今月冰人销侠骨。zhèn huá lóu tóu kàn jīn yuè,jīn yuè bīng rén xiāo xiá gǔ。
令人却忆古月光,恨我生不逢羲皇。lìng rén què yì gǔ yuè guāng,hèn wǒ shēng bù féng xī huáng。
君胡怀今不怀古?锻月入诗寄阏父。jūn hú huái jīn bù huái gǔ?duàn yuè rù shī jì è fù。
阏父落拓今诗颠,将诗诉月愁南天。è fù luò tuò jīn shī diān,jiāng shī sù yuè chóu nán tiān。
南天入秦始受吏,秦月曾照龙川尉。nán tiān rù qín shǐ shòu lì,qín yuè céng zhào lóng chuān wèi。
却怜今月无古光,独倚楼栏看剑气。què lián jīn yuè wú gǔ guāng,dú yǐ lóu lán kàn jiàn qì。

得伯瑶和章叠前韵

丘逢甲

华灯夜照柘枝舞,满地香云散花雨。huá dēng yè zhào zhè zhī wǔ,mǎn dì xiāng yún sàn huā yǔ。
豪竹哀丝送眉语,红氍毹捧宫妆古。háo zhú āi sī sòng méi yǔ,hóng qú shū pěng gōng zhuāng gǔ。
安知座有伤心人,东风吹律声不春。ān zhī zuò yǒu shāng xīn rén,dōng fēng chuī lǜ shēng bù chūn。
满堂花作可怜色,浩劫欲化无边身。mǎn táng huā zuò kě lián sè,hào jié yù huà wú biān shēn。
归倚客窗愁目遇,震魄惊魂吟大句。guī yǐ kè chuāng chóu mù yù,zhèn pò jīng hún yín dà jù。
舍兵无法向人说,大九州方沉战气。shě bīng wú fǎ xiàng rén shuō,dà jiǔ zhōu fāng chén zhàn qì。

风雨中与季平游东山,谒双忠、大忠祠,兼寻水帘亭、紫云岩诸胜,叠与伯瑶夜话韵

丘逢甲

万石捧云郁飞舞,神龙出布状元雨。wàn shí pěng yún yù fēi wǔ,shén lóng chū bù zhuàng yuán yǔ。
寒鸦无语杜鹃语,心悯大忠来吊古。hán yā wú yǔ dù juān yǔ,xīn mǐn dà zhōng lái diào gǔ。
等是金鳌背上人,悲歌重写沁园春。děng shì jīn áo bèi shàng rén,bēi gē zhòng xiě qìn yuán chūn。
河山一统初破碎,繄余更属浮萍身。hé shān yī tǒng chū pò suì,yī yú gèng shǔ fú píng shēn。
零丁洋边与君遇,灵威庙前诵遗句。líng dīng yáng biān yǔ jūn yù,líng wēi miào qián sòng yí jù。
同揩远目青山间,一发中原夕阳气。tóng kāi yuǎn mù qīng shān jiān,yī fā zhōng yuán xī yáng qì。

叠韵答夏季平见赠

丘逢甲

群胡竞作天魔舞,㣼利天宫下兵雨。qún hú jìng zuò tiān mó wǔ,rěn lì tiān gōng xià bīng yǔ。
空山月黑翁仲语,欲灭皇风扫三古。kōng shān yuè hēi wēng zhòng yǔ,yù miè huáng fēng sǎo sān gǔ。
满目女娲抟土人,蒙蒙梦入蟪蛄春。mǎn mù nǚ wā tuán tǔ rén,méng méng mèng rù huì gū chūn。
直甘大地作布施,何惜恒河沙等身?zhí gān dà dì zuò bù shī,hé xī héng hé shā děng shēn?
是何世界今顿遇,一切法消偈四句。shì hé shì jiè jīn dùn yù,yī qiè fǎ xiāo jì sì jù。
相期出挽阳九厄,日轮天转黄人气。xiāng qī chū wǎn yáng jiǔ è,rì lún tiān zhuǎn huáng rén qì。

柳汀赠诗述及台事,叠韵答之

丘逢甲

东海饿蛟作人舞,万里炮云挟枪雨。dōng hǎi è jiāo zuò rén wǔ,wàn lǐ pào yún xié qiāng yǔ。
相公款关奉盟语,玉斧一挥恨终古。xiāng gōng kuǎn guān fèng méng yǔ,yù fǔ yī huī hèn zhōng gǔ。
天南流落忠义人,披发呼天天不春。tiān nán liú luò zhōng yì rén,pī fā hū tiān tiān bù chūn。
臣军请缨云请剑,疏草劫烬馀吟身。chén jūn qǐng yīng yún qǐng jiàn,shū cǎo jié jìn yú yín shēn。
伤心岂独士不遇,涕泪花前吟赠句。shāng xīn qǐ dú shì bù yù,tì lèi huā qián yín zèng jù。
妇人醇酒足此生,老天不喜英雄气。fù rén chún jiǔ zú cǐ shēng,lǎo tiān bù xǐ yīng xióng qì。

游东岩叠韵答柳汀

丘逢甲

留衣废亭石云舞,卓锡古泉冷飞雨。liú yī fèi tíng shí yún wǔ,zhuó xī gǔ quán lěng fēi yǔ。
持赠山僧有才语,畀与大颠共千古。chí zèng shān sēng yǒu cái yǔ,bì yǔ dà diān gòng qiān gǔ。
渡海来为南粤人,五年伤别兼伤春。dù hǎi lái wèi nán yuè rén,wǔ nián shāng bié jiān shāng chūn。
生似昌黎厄磨蝎,终日坎壈缠其身。shēng shì chāng lí è mó xiē,zhōng rì kǎn lǎn chán qí shēn。
名山幸与名贤遇,留镇山门藉诗句。míng shān xìng yǔ míng xián yù,liú zhèn shān mén jí shī jù。
千年重出起衰手,睒睒中天北斗气。qiān nián zhòng chū qǐ shuāi shǒu,shǎn shǎn zhōng tiān běi dòu qì。

叠韵赠林生

丘逢甲

庭院无人燕交舞,手订别风证淮雨。tíng yuàn wú rén yàn jiāo wǔ,shǒu dìng bié fēng zhèng huái yǔ。
渊渊如闻金石语,皋比兀坐形容古。yuān yuān rú wén jīn shí yǔ,gāo bǐ wù zuò xíng róng gǔ。
君是羲皇以上人,胸中碑板蕴古春。jūn shì xī huáng yǐ shàng rén,xiōng zhōng bēi bǎn yùn gǔ chūn。
侍儿亦作古妆束,翩翩玉立何长身?shì ér yì zuò gǔ zhuāng shù,piān piān yù lì hé zhǎng shēn?
练浦秋风始君遇,一春屡诵惊人句。liàn pǔ qiū fēng shǐ jūn yù,yī chūn lǚ sòng jīng rén jù。
手书直迫瘗鹤铭,上皇山樵饶道气。shǒu shū zhí pò yì hè míng,shàng huáng shān qiáo ráo dào qì。

祝文信国公生日日,得伯瑶风雨中见怀诗答寄,叠前韵

丘逢甲

七忠祠前陈羽舞,闪闪云旗降风雨。qī zhōng cí qián chén yǔ wǔ,shǎn shǎn yún qí jiàng fēng yǔ。
荒山夜出英灵语,如闻此会足千古。huāng shān yè chū yīng líng yǔ,rú wén cǐ huì zú qiān gǔ。
谁其尸者狮山人,万里来话琼林春。shuí qí shī zhě shī shān rén,wàn lǐ lái huà qióng lín chūn。
会者齐吴楚闽粤,来祝带血啼鹃身。huì zhě qí wú chǔ mǐn yuè,lái zhù dài xuè tí juān shēn。
此会惜君未得遇,五日江风阻诗句。cǐ huì xī jūn wèi dé yù,wǔ rì jiāng fēng zǔ shī jù。
西台莫唱朱鸟吟,东山尚蟠冷龙气。xī tái mò chàng zhū niǎo yín,dōng shān shàng pán lěng lóng qì。

祝文信国公生日日,得伯瑶风雨中见怀诗答寄,叠前韵

丘逢甲

痴龙兀挟云阵舞,海天十日九风雨。chī lóng wù xié yún zhèn wǔ,hǎi tiān shí rì jiǔ fēng yǔ。
脉脉隔江不得语,冒雨寻僧禅趣古。mài mài gé jiāng bù dé yǔ,mào yǔ xún sēng chán qù gǔ。
何期海上听潮人,心花怒发天地春。hé qī hǎi shàng tīng cháo rén,xīn huā nù fā tiān dì chūn。
豪吟杜陵洗兵马,天涯慰我哀时身。háo yín dù líng xǐ bīng mǎ,tiān yá wèi wǒ āi shí shēn。
开缄喜若与君遇,顿释愁怀诵佳句。kāi jiān xǐ ruò yǔ jūn yù,dùn shì chóu huái sòng jiā jù。
云阴蔽天无斗牛,漫倚楼阑看剑气。yún yīn bì tiān wú dòu niú,màn yǐ lóu lán kàn jiàn qì。

韩祠歌同夏季平作

丘逢甲

前溪后溪海气黄,东山西山山色苍。qián xī hòu xī hǎi qì huáng,dōng shān xī shān shān sè cāng。
临昆邑徙新兴乡,谁欤主者韩侍郎?lín kūn yì xǐ xīn xīng xiāng,shuí yú zhǔ zhě hán shì láng?
辟佛不得来南方,其年元和国号唐。pì fú bù dé lái nán fāng,qí nián yuán hé guó hào táng。
八千里路嗟潮阳,岭云不热关雪凉。bā qiān lǐ lù jiē cháo yáng,lǐng yún bù rè guān xuě liáng。
泰山北斗公文章,安知天使文蛮疆?畀易椎结为冠裳,止八阅月教泽长。tài shān běi dòu gōng wén zhāng,ān zhī tiān shǐ wén mán jiāng?bì yì chuí jié wèi guān shang,zhǐ bā yuè yuè jiào zé zhǎng。
风雷驱鳄宵奔亡,祷雨大湖岁乃穰。fēng léi qū è xiāo bēn wáng,dǎo yǔ dà hú suì nǎi ráng。
两至相度溪山旁,乃移新邑居中央。liǎng zhì xiāng dù xī shān páng,nǎi yí xīn yì jū zhōng yāng。
先立学校登秀良,馀事更为游山忙;去乃留衣老僧堂。xiān lì xué xiào dēng xiù liáng,yú shì gèng wèi yóu shān máng;qù nǎi liú yī lǎo sēng táng。
公德在民民不忘,千年雄邑成金汤。gōng dé zài mín mín bù wàng,qiān nián xióng yì chéng jīn tāng。
祠公东山慰民望,青山碧海开堂皇。cí gōng dōng shān wèi mín wàng,qīng shān bì hǎi kāi táng huáng。
公衣冠坐清而刚,森森古木皆甘棠。gōng yī guān zuò qīng ér gāng,sēn sēn gǔ mù jiē gān táng。
官吏习礼交趋跄,春秋荐馨如烝尝;guān lì xí lǐ jiāo qū qiāng,chūn qiū jiàn xīn rú zhēng cháng;
推公遗教道益彰。tuī gōng yí jiào dào yì zhāng。
讲院前辟环书廊,后翼以楼奉文昌。jiǎng yuàn qián pì huán shū láng,hòu yì yǐ lóu fèng wén chāng。
祀朱子兼周程张,斋舍书声夜琅琅。sì zhū zi jiān zhōu chéng zhāng,zhāi shě shū shēng yè láng láng。
我归黔突初不遑,前年韩山留瓣香,今年东山陈修羊。wǒ guī qián tū chū bù huáng,qián nián hán shān liú bàn xiāng,jīn nián dōng shān chén xiū yáng。
为赵天水何敢当,海南闲弄明月光。wèi zhào tiān shuǐ hé gǎn dāng,hǎi nán xián nòng míng yuè guāng。
海水四立天苍茫,山精白日争披猖。hǎi shuǐ sì lì tiān cāng máng,shān jīng bái rì zhēng pī chāng。
安得巨刃摩天扬,手馘长鲸剸封狼。ān dé jù rèn mó tiān yáng,shǒu guó zhǎng jīng tuán fēng láng。
思公不见心彷徨,骑麟披发下大荒。sī gōng bù jiàn xīn páng huáng,qí lín pī fā xià dà huāng。
狮山山人何昂藏,万里访我浮海航。shī shān shān rén hé áng cáng,wàn lǐ fǎng wǒ fú hǎi háng。
宝剑夜解千金装,出示肝胆腾光芒。bǎo jiàn yè jiě qiān jīn zhuāng,chū shì gān dǎn téng guāng máng。
相与谒公神慨慷,誓继公志回澜狂。xiāng yǔ yè gōng shén kǎi kāng,shì jì gōng zhì huí lán kuáng。
骨蕝仇国无能强,磨蝎厄宫无能殃。gǔ jué chóu guó wú néng qiáng,mó xiē è gōng wú néng yāng。
手持芙蓉方南翔,中天霞拥双凤凰。shǒu chí fú róng fāng nán xiáng,zhōng tiān xiá yōng shuāng fèng huáng。
前山龙首扶云骧,南风吹雨声浪浪。qián shān lóng shǒu fú yún xiāng,nán fēng chuī yǔ shēng làng làng。

棉雪歌

丘逢甲

南天珍木瑰奇绝,花作红霞絮白雪。nán tiān zhēn mù guī qí jué,huā zuò hóng xiá xù bái xuě。
文章万丈见光燄,谁意飘零更高洁。wén zhāng wàn zhàng jiàn guāng yàn,shuí yì piāo líng gèng gāo jié。
峤南火维见雪稀,忽飘扣砌沾罗衣。jiào nán huǒ wéi jiàn xuě xī,hū piāo kòu qì zhān luó yī。
初晴林雨苞全坼,微遇山风絮竞飞。chū qíng lín yǔ bāo quán chè,wēi yù shān fēng xù jìng fēi。
团为雪球散雪气,海国遍寻遗种地。tuán wèi xuě qiú sàn xuě qì,hǎi guó biàn xún yí zhǒng dì。
炎荒得此太奇景,赤日行天雪花坠。yán huāng dé cǐ tài qí jǐng,chì rì xíng tiān xuě huā zhuì。
芦花秋雪杨花春,入眼偏惊夏雪新。lú huā qiū xuě yáng huā chūn,rù yǎn piān jīng xià xuě xīn。
旁人莫妄疑轻薄,此花肝胆原轮囷。páng rén mò wàng yí qīng báo,cǐ huā gān dǎn yuán lún qūn。
入时自作风流格,尚留清白人间说。rù shí zì zuò fēng liú gé,shàng liú qīng bái rén jiān shuō。
偶教痼疾起烟霞,劫火不妨烧雪魄。ǒu jiào gù jí qǐ yān xiá,jié huǒ bù fáng shāo xuě pò。
奇花曾为吟春红,长夏仍教住雪中。qí huā céng wèi yín chūn hóng,zhǎng xià réng jiào zhù xuě zhōng。
英雄心性由来热,待竟苍生衣被功。yīng xióng xīn xìng yóu lái rè,dài jìng cāng shēng yī bèi gōng。

东山松石歌和郑生

丘逢甲

大阴黑、耀灵匿,天上风云惨无色。dà yīn hēi yào líng nì,tiān shàng fēng yún cǎn wú sè。
飞虎伏、神龙蛰,龙化为松虎化石。fēi hǔ fú shén lóng zhé,lóng huà wèi sōng hǔ huà shí。
君不见南海之滨、东山之阴,松苍苍兮石碧。jūn bù jiàn nán hǎi zhī bīn dōng shān zhī yīn,sōng cāng cāng xī shí bì。
松石间,谁所祠?sōng shí jiān,shuí suǒ cí?
睢阳张许双灵旗。suī yáng zhāng xǔ shuāng líng qí。
前游者驱鳄韩昌黎,后则啼鹃带血之文文山来题词。qián yóu zhě qū è hán chāng lí,hòu zé tí juān dài xuè zhī wén wén shān lái tí cí。
诸公皆与此松此石深相知。zhū gōng jiē yǔ cǐ sōng cǐ shí shēn xiāng zhī。
当松髯兮怒张、石齿兮愤吐,恍惚见斥庭凑,骂禄山而拒蒙古。dāng sōng rán xī nù zhāng shí chǐ xī fèn tǔ,huǎng hū jiàn chì tíng còu,mà lù shān ér jù méng gǔ。
安知佛骨未焚、别出胡神欲代今天作之主。ān zhī fú gǔ wèi fén bié chū hú shén yù dài jīn tiān zuò zhī zhǔ。
大海茫茫,环起胡虏,叛臣不必定在节使府。dà hǎi máng máng,huán qǐ hú lǔ,pàn chén bù bì dìng zài jié shǐ fǔ。
坐令绛灌无文、随陆不武,衣冠道丧道实苦。zuò lìng jiàng guàn wú wén suí lù bù wǔ,yī guān dào sàng dào shí kǔ。
松耶、石耶?sōng yé shí yé?
安得风云复奉尔为龙而为虎?吁嗟乎!长白山上有石虎立而参天,下为松花江,松涛万壑飞龙泉。ān dé fēng yún fù fèng ěr wèi lóng ér wèi hǔ?xū jiē hū!zhǎng bái shān shàng yǒu shí hǔ lì ér cān tiān,xià wèi sōng huā jiāng,sōng tāo wàn hè fēi lóng quán。
天昔生真人于其间,真人去今几世而几年。tiān xī shēng zhēn rén yú qí jiān,zhēn rén qù jīn jǐ shì ér jǐ nián。
漫漫者海,生尘生烟,遮山蜃气而蛟涎。màn màn zhě hǎi,shēng chén shēng yān,zhē shān shèn qì ér jiāo xián。
何来精卫口衔木石欲填海。hé lái jīng wèi kǒu xián mù shí yù tián hǎi。
哀哉!海深不可填。āi zāi!hǎi shēn bù kě tián。
我登东山,远睇长白,北向哀泪,匪泪伊血。wǒ dēng dōng shān,yuǎn dì zhǎng bái,běi xiàng āi lèi,fěi lèi yī xuè。
古人不我待,谁文章而谁气节。gǔ rén bù wǒ dài,shuí wén zhāng ér shuí qì jié。
但见石非石兮、松非松,乃古人肝胆之轮囷、冠绂之从容,愿拜石作丈、松作公。dàn jiàn shí fēi shí xī sōng fēi sōng,nǎi gǔ rén gān dǎn zhī lún qūn guān fú zhī cóng róng,yuàn bài shí zuò zhàng sōng zuò gōng。
我昔在韩山,有石曰双旌。wǒ xī zài hán shān,yǒu shí yuē shuāng jīng。
种松其间,畀成梁栋,支大厦之倾而惜其迟生。zhǒng sōng qí jiān,bì chéng liáng dòng,zhī dà shà zhī qīng ér xī qí chí shēng。
松灵石顽,谁使松化石?长此冥冥。sōng líng shí wán,shuí shǐ sōng huà shí?zhǎng cǐ míng míng。
匪石实顽,石能补西北之天倾。fěi shí shí wán,shí néng bǔ xī běi zhī tiān qīng。
无奈娲皇日听笙簧谢不能,百神不敢言石言其事。wú nài wā huáng rì tīng shēng huáng xiè bù néng,bǎi shén bù gǎn yán shí yán qí shì。
松声谡谡嗟天醉,风云兮不来,空山兀抱龙虎气。sōng shēng sù sù jiē tiān zuì,fēng yún xī bù lái,kōng shān wù bào lóng hǔ qì。