古诗词

枚伯以长句题罗浮游草,次韵答之

丘逢甲

我有故人子王子,其居乃在天台山。wǒ yǒu gù rén zi wáng zi,qí jū nǎi zài tiān tái shān。
天台四万八千丈,石梁横空不可攀。tiān tái sì wàn bā qiān zhàng,shí liáng héng kōng bù kě pān。
桃花流水空人间,仙山缥渺吾情牵,惜未来赋赤城篇。táo huā liú shuǐ kōng rén jiān,xiān shān piāo miǎo wú qíng qiān,xī wèi lái fù chì chéng piān。
故人出山到南海,一官绛帐兼高悬。gù rén chū shān dào nán hǎi,yī guān jiàng zhàng jiān gāo xuán。
相逢但说道可道,坐令仙山冷落天池莲。xiāng féng dàn shuō dào kě dào,zuò lìng xiān shān lěng luò tiān chí lián。
神州尚未陆沉尽,山仍吾山川吾川。shén zhōu shàng wèi lù chén jǐn,shān réng wú shān chuān wú chuān。
我生不辰处东海,中有玉山高拂天。wǒ shēng bù chén chù dōng hǎi,zhōng yǒu yù shān gāo fú tiān。
几年坐啸玉山下,长蛇荐食来蜿蜒。jǐ nián zuò xiào yù shān xià,zhǎng shé jiàn shí lái wān yán。
斩之不得避而去,恨满东海何能填?zhǎn zhī bù dé bì ér qù,hèn mǎn dōng hǎi hé néng tián?
人生万事一梦耳,当时枉作如雷颠。rén shēng wàn shì yī mèng ěr,dāng shí wǎng zuò rú léi diān。
四海无家一身客,十年潦倒秋风前。sì hǎi wú jiā yī shēn kè,shí nián lǎo dào qiū fēng qián。
罗浮之山镇南海,一筇径往开秋烟。luó fú zhī shān zhèn nán hǎi,yī qióng jìng wǎng kāi qiū yān。
海上蓬莱此左股,五色雀蝶何翩翩!hǎi shàng péng lái cǐ zuǒ gǔ,wǔ sè què dié hé piān piān!
神仙白日来云軿,云中鸾鹤同蹁跹。shén xiān bái rì lái yún píng,yún zhōng luán hè tóng pián xiān。
长爪麻姑定识我,共话沧海成桑田。zhǎng zhǎo má gū dìng shí wǒ,gòng huà cāng hǎi chéng sāng tián。
人间尚有未了事,仙丹虽熟无能仙。rén jiān shàng yǒu wèi le shì,xiān dān suī shú wú néng xiān。
沉沉天风引回船,满山灵草何芊芊!chén chén tiān fēng yǐn huí chuán,mǎn shān líng cǎo hé qiān qiān!
朱明洞天迟吾主,空看日出娱云泉。zhū míng dòng tiān chí wú zhǔ,kōng kàn rì chū yú yún quán。
天下大洞天者十,金银宫阙名山巅。tiān xià dà dòng tiān zhě shí,jīn yín gōng quē míng shān diān。
天台第六罗浮七,洞中阁道原交连。tiān tái dì liù luó fú qī,dòng zhōng gé dào yuán jiāo lián。
君虽未到罗浮去,天台饱享云霞妍。jūn suī wèi dào luó fú qù,tiān tái bǎo xiǎng yún xiá yán。
丈夫不作神仙亦当作豪杰,莫但留名万古将诗传。zhàng fū bù zuò shén xiān yì dāng zuò háo jié,mò dàn liú míng wàn gǔ jiāng shī chuán。
丘逢甲

丘逢甲

丘逢甲(1864年~1912年)近代诗人。字仙根,又字吉甫,号蛰庵、仲阏、华严子,别署海东遗民、南武山人、仓海君。辛亥革命后以仓海为名。祖籍嘉应镇平(今广东蕉岭)。同治三年(1864年)生于台湾彰化,光绪十四年(1887年)中举人,光绪十五年登进士(1889年),授任工部主事。但丘逢甲无意在京做官返回台湾,到台湾台中衡文书院担任主讲,后又于台湾的台南和嘉义教育新学。 丘逢甲的作品>>

猜您喜欢

中秋白云山能仁寺看月有怀覃孝方、周立之二首

丘逢甲

袖君诗入白云去,吟向白云山上头。xiù jūn shī rù bái yún qù,yín xiàng bái yún shān shàng tóu。
潭底睡龙惊起听,万峰明月一轮秋。tán dǐ shuì lóng jīng qǐ tīng,wàn fēng míng yuè yī lún qiū。

中秋白云山能仁寺看月有怀覃孝方、周立之二首

丘逢甲

苦口人间度有情,一微尘里万魔生。kǔ kǒu rén jiān dù yǒu qíng,yī wēi chén lǐ wàn mó shēng。
于今铲却机锋语,宴坐空山看月明。yú jīn chǎn què jī fēng yǔ,yàn zuò kōng shān kàn yuè míng。

题潘鸿轩百花卷

丘逢甲

即教论画亦名家,墨气蒸成五色霞。jí jiào lùn huà yì míng jiā,mò qì zhēng chéng wǔ sè xiá。
展卷如逢仙世界,令人长见四时花。zhǎn juǎn rú féng xiān shì jiè,lìng rén zhǎng jiàn sì shí huā。

题平远凌生自作壮游图

丘逢甲

自从蒸气走车舟,万里都成庭户游。zì cóng zhēng qì zǒu chē zhōu,wàn lǐ dōu chéng tíng hù yóu。
安得壮行兼绝技,遍将名胜写全球。ān dé zhuàng xíng jiān jué jì,biàn jiāng míng shèng xiě quán qiú。

题平远凌生自作壮游图

丘逢甲

未能游屐遍人寰,归隐何妨且闭关。wèi néng yóu jī biàn rén huán,guī yǐn hé fáng qiě bì guān。
奇绝南台五指石,不妨图写好家山。qí jué nán tái wǔ zhǐ shí,bù fáng tú xiě hǎo jiā shān。

送王铁珊

丘逢甲

定交倾盖立谈时,此意难教世俗知。dìng jiāo qīng gài lì tán shí,cǐ yì nán jiào shì sú zhī。
同抱奈何天地感,五年前已远相思。tóng bào nài hé tiān dì gǎn,wǔ nián qián yǐ yuǎn xiāng sī。

送王铁珊

丘逢甲

秋风落日五羊城,一舸西南客送行。qiū fēng luò rì wǔ yáng chéng,yī gě xī nán kè sòng xíng。
别后苍梧劳远梦,青山万叠暮云横。bié hòu cāng wú láo yuǎn mèng,qīng shān wàn dié mù yún héng。

岭南春词

丘逢甲

万紫千红不敢开,先春独让岭头梅。wàn zǐ qiān hóng bù gǎn kāi,xiān chūn dú ràng lǐng tóu méi。
亭亭玉立天人相,天遣称尊花国来。tíng tíng yù lì tiān rén xiāng,tiān qiǎn chēng zūn huā guó lái。

岭南春词

丘逢甲

罗浮仙鸟声琅然,唤起春魂遍大千。luó fú xiān niǎo shēng láng rán,huàn qǐ chūn hún biàn dà qiān。
大千顿现梅花国,要把梅花作纪年。dà qiān dùn xiàn méi huā guó,yào bǎ méi huā zuò jì nián。

岭南春词

丘逢甲

瑶姬游戏爱春华,炼海成香转帝车。yáo jī yóu xì ài chūn huá,liàn hǎi chéng xiāng zhuǎn dì chē。
天上玉龙三百万,一时齐化岭南花。tiān shàng yù lóng sān bǎi wàn,yī shí qí huà lǐng nán huā。

岭南春词

丘逢甲

老干槎枒花满身,冰霜丰骨玉精神。lǎo gàn chá yā huā mǎn shēn,bīng shuāng fēng gǔ yù jīng shén。
扫除海内风尘色,独立岭南天地春。sǎo chú hǎi nèi fēng chén sè,dú lì lǐng nán tiān dì chūn。

岭南春词

丘逢甲

十年不负种花心,万玉千珠花气深。shí nián bù fù zhǒng huā xīn,wàn yù qiān zhū huā qì shēn。
锄罢月明吾事毕,看栽成树树成林。chú bà yuè míng wú shì bì,kàn zāi chéng shù shù chéng lín。

岭南春词

丘逢甲

千林万林落木空,空山一笑回春风。qiān lín wàn lín luò mù kōng,kōng shān yī xiào huí chūn fēng。
谁知大地阳和气,都在暗香疏影中。shuí zhī dà dì yáng hé qì,dōu zài àn xiāng shū yǐng zhōng。

岭南春词

丘逢甲

不知人事有冰霜,战退群阴玉魄强。bù zhī rén shì yǒu bīng shuāng,zhàn tuì qún yīn yù pò qiáng。
偶现色身仍本色,自开香界布天香。ǒu xiàn sè shēn réng běn sè,zì kāi xiāng jiè bù tiān xiāng。

岭南春词

丘逢甲

开过南枝开北枝,天心冷暖花能知。kāi guò nán zhī kāi běi zhī,tiān xīn lěng nuǎn huā néng zhī。
请看花落仍留子,正是人间渴望时。qǐng kàn huā luò réng liú zi,zhèng shì rén jiān kě wàng shí。