古诗词

兴福寺

丘逢甲

西山俯清溪,中有招提地。xī shān fǔ qīng xī,zhōng yǒu zhāo tí dì。
今晨发游兴,行蹑樵迹至。jīn chén fā yóu xīng,xíng niè qiáo jì zhì。
寺古门半颓,剥落馀榜字。sì gǔ mén bàn tuí,bō luò yú bǎng zì。
乡人利邀福,因乡遂名寺。xiāng rén lì yāo fú,yīn xiāng suì míng sì。
残僧缺梵诵,一饱无佗志。cán sēng quē fàn sòng,yī bǎo wú tuó zhì。
依稀临济宗,欲说犹能记。yī xī lín jì zōng,yù shuō yóu néng jì。
自从达摩来,妙法指心示。zì cóng dá mó lái,miào fǎ zhǐ xīn shì。
渡江芦径折,面壁石留志。dù jiāng lú jìng zhé,miàn bì shí liú zhì。
莲宗衍花叶,顿渐派遂异。lián zōng yǎn huā yè,dùn jiàn pài suì yì。
初惟北宗显,蝉联帝师位。chū wéi běi zōng xiǎn,chán lián dì shī wèi。
南宗晚出抗,衣钵鸣法器。nán zōng wǎn chū kàng,yī bō míng fǎ qì。
南祖北则祧,顿兴渐乃避。nán zǔ běi zé tiāo,dùn xīng jiàn nǎi bì。
遂教曹溪水,一滴十方醉。suì jiào cáo xī shuǐ,yī dī shí fāng zuì。
兹地本岭峤,固应濡染易。zī dì běn lǐng jiào,gù yīng rú rǎn yì。
宗风昔方盛,英伟多法嗣。zōng fēng xī fāng shèng,yīng wěi duō fǎ sì。
初祖各开山,并擅大神智。chū zǔ gè kāi shān,bìng shàn dà shén zhì。
此间百里近,遂有神僧二。cǐ jiān bǎi lǐ jìn,suì yǒu shén sēng èr。
南岩坐圆应,阴那据惭愧。nán yán zuò yuán yīng,yīn nà jù cán kuì。
禅宗不可作,僧反为佛累。chán zōng bù kě zuò,sēng fǎn wèi fú lèi。
岂知古天竺,象教亦颓坠。qǐ zhī gǔ tiān zhú,xiàng jiào yì tuí zhuì。
祅神出持世,魔氛日以肆。yāo shén chū chí shì,mó fēn rì yǐ sì。
瞿昙佛故种,受侮来异类。qú tán fú gù zhǒng,shòu wǔ lái yì lèi。
豆瓜强剖分,净土遽易置。dòu guā qiáng pōu fēn,jìng tǔ jù yì zhì。
五部皆孱王,龙象力难庇。wǔ bù jiē càn wáng,lóng xiàng lì nán bì。
慈悲睹末劫,慧眼应垂泪。cí bēi dǔ mò jié,huì yǎn yīng chuí lèi。
昙华久不现,见叶纷相弃。tán huá jiǔ bù xiàn,jiàn yè fēn xiāng qì。
惟扇芙蓉妖,流毒远相被。wéi shàn fú róng yāo,liú dú yuǎn xiāng bèi。
东来遍震旦,民财坐疲匮。dōng lái biàn zhèn dàn,mín cái zuò pí kuì。
即今寺中僧,与俗亦同嗜。jí jīn sì zhōng sēng,yǔ sú yì tóng shì。
犹借福田说,鼓众博檀施。yóu jiè fú tián shuō,gǔ zhòng bó tán shī。
木佛寂不言,村女竞相媚。mù fú jì bù yán,cūn nǚ jìng xiāng mèi。
因之变供养,得为口腹备。yīn zhī biàn gōng yǎng,dé wèi kǒu fù bèi。
冷观发浩叹,懒复著言议。lěng guān fā hào tàn,lǎn fù zhù yán yì。
寺左有奇石,山静林意邃。sì zuǒ yǒu qí shí,shān jìng lín yì suì。
徘徊抚石坐,欲说西来意。pái huái fǔ shí zuò,yù shuō xī lái yì。
丘逢甲

丘逢甲

丘逢甲(1864年~1912年)近代诗人。字仙根,又字吉甫,号蛰庵、仲阏、华严子,别署海东遗民、南武山人、仓海君。辛亥革命后以仓海为名。祖籍嘉应镇平(今广东蕉岭)。同治三年(1864年)生于台湾彰化,光绪十四年(1887年)中举人,光绪十五年登进士(1889年),授任工部主事。但丘逢甲无意在京做官返回台湾,到台湾台中衡文书院担任主讲,后又于台湾的台南和嘉义教育新学。 丘逢甲的作品>>

猜您喜欢

吴秀才赠水仙花赋谢

丘逢甲

生花妙手夺春工,莫笑金银气太浓。shēng huā miào shǒu duó chūn gōng,mò xiào jīn yín qì tài nóng。
网得西施肯相赠,风裳水佩出吴宫。wǎng dé xī shī kěn xiāng zèng,fēng shang shuǐ pèi chū wú gōng。

吴秀才赠水仙花赋谢

丘逢甲

矾弟兰兄总绝尘,入门便作十分春。fán dì lán xiōng zǒng jué chén,rù mén biàn zuò shí fēn chūn。
珊珊一片凌波影,更遣陈王赋洛神。shān shān yī piàn líng bō yǐng,gèng qiǎn chén wáng fù luò shén。

雨中春望

丘逢甲

骤暖还寒昨夜风,江城东望晓溟蒙。zhòu nuǎn hái hán zuó yè fēng,jiāng chéng dōng wàng xiǎo míng méng。
不知春色在何处?bù zhī chūn sè zài hé chù?
三十二峰烟雨中。sān shí èr fēng yān yǔ zhōng。

为林生题拜梅图

丘逢甲

冰雪空山绝点尘,王维笔下妙生春。bīng xuě kōng shān jué diǎn chén,wáng wéi bǐ xià miào shēng chūn。
男儿自保黄金膝,除却梅花不拜人。nán ér zì bǎo huáng jīn xī,chú què méi huā bù bài rén。

为林生题拜梅图

丘逢甲

逋仙风格本来尊,冷抱梅花自闭门。bū xiān fēng gé běn lái zūn,lěng bào méi huā zì bì mén。
只合三公向妻跪,不曾轻去谒刘孙。zhǐ hé sān gōng xiàng qī guì,bù céng qīng qù yè liú sūn。

送王晓沧之汀州

丘逢甲

韩江别思满扁舟,春水新添五尺流。hán jiāng bié sī mǎn biǎn zhōu,chūn shuǐ xīn tiān wǔ chǐ liú。
一路青山送眉妩,鹧鸪声里到汀州。yī lù qīng shān sòng méi wǔ,zhè gū shēng lǐ dào tīng zhōu。

元夕无月感赋

丘逢甲

江楼听雨散春声,家国茫茫百感生。jiāng lóu tīng yǔ sàn chūn shēng,jiā guó máng máng bǎi gǎn shēng。
四载故山今夜月,不曾流照到金城。sì zài gù shān jīn yè yuè,bù céng liú zhào dào jīn chéng。

元夕无月感赋

丘逢甲

火树银花句懒吟,望京楼畔客愁深。huǒ shù yín huā jù lǎn yín,wàng jīng lóu pàn kè chóu shēn。
他年见月应回忆,寒雨春灯此夕心。tā nián jiàn yuè yīng huí yì,hán yǔ chūn dēng cǐ xī xīn。

赠柳参军

丘逢甲

一官留滞凤凰城,十载能诗旧有名。yī guān liú zhì fèng huáng chéng,shí zài néng shī jiù yǒu míng。
江上新词传唱遍,晓风残月柳耆卿。jiāng shàng xīn cí chuán chàng biàn,xiǎo fēng cán yuè liǔ qí qīng。

题画

丘逢甲

两山眉黛送春娇,十里平湖晓长潮。liǎng shān méi dài sòng chūn jiāo,shí lǐ píng hú xiǎo zhǎng cháo。
红入桃花青入柳,东风人立赤阑桥。hóng rù táo huā qīng rù liǔ,dōng fēng rén lì chì lán qiáo。

牡丹诗二十首

丘逢甲

倚竹何人问永嘉,满城锦幄护香霞。yǐ zhú hé rén wèn yǒng jiā,mǎn chéng jǐn wò hù xiāng xiá。
自从谢客标名后,已占春风第一花。zì cóng xiè kè biāo míng hòu,yǐ zhàn chūn fēng dì yī huā。

牡丹诗二十首

丘逢甲

何事天香欲吐难,百花方奉武皇欢。hé shì tiān xiāng yù tǔ nán,bǎi huā fāng fèng wǔ huáng huān。
洛阳一贬名尤重,不媚金轮独牡丹。luò yáng yī biǎn míng yóu zhòng,bù mèi jīn lún dú mǔ dān。

牡丹诗二十首

丘逢甲

唤回三十六宫春,万种千名色顿新。huàn huí sān shí liù gōng chūn,wàn zhǒng qiān míng sè dùn xīn。
种遍长安无旧品,果然单父是花神。zhǒng biàn zhǎng ān wú jiù pǐn,guǒ rán dān fù shì huā shén。

牡丹诗二十首

丘逢甲

一捻留红笑玉环,渔阳鼙鼓迫潼关。yī niǎn liú hóng xiào yù huán,yú yáng pí gǔ pò tóng guān。
天教仙鹿先衔去,不许看花到荦山。tiān jiào xiān lù xiān xián qù,bù xǔ kàn huā dào luò shān。

牡丹诗二十首

丘逢甲

花发唐宫御宴稀,娇红如泣怨斜晖。huā fā táng gōng yù yàn xī,jiāo hóng rú qì yuàn xié huī。
临轩莫念元舆赋,更遣君王泪满衣。lín xuān mò niàn yuán yú fù,gèng qiǎn jūn wáng lèi mǎn yī。