古诗词

诒炜集题词为许仙屏中丞侧室梁夫人作

丘逢甲

吁嗟乎!此海邦义烈云?女,渡江来嫔汝南许。xū jiē hū!cǐ hǎi bāng yì liè yún nǚ,dù jiāng lái pín rǔ nán xǔ。
毕生事主何恂恂,凄断偏弦失贤侣。bì shēng shì zhǔ hé xún xún,qī duàn piān xián shī xián lǚ。
许公当代人中豪,卅年井臼劳分操。xǔ gōng dāng dài rén zhōng háo,sà nián jǐng jiù láo fēn cāo。
吴绫不御长守俭,终遣莱公思茜桃。wú líng bù yù zhǎng shǒu jiǎn,zhōng qiǎn lái gōng sī qiàn táo。
忆昔繁钦定情夕,鸾驭迎归閤皂宅。yì xī fán qīn dìng qíng xī,luán yù yíng guī gé zào zhái。
共谈花属玉堂仙,天水光生嫁衣碧。gòng tán huā shǔ yù táng xiān,tiān shuǐ guāng shēng jià yī bì。
西风落日边尘黄,维公叱驭心慨慷。xī fēng luò rì biān chén huáng,wéi gōng chì yù xīn kǎi kāng。
当时决策送公往,世间鲜此贤姬姜。dāng shí jué cè sòng gōng wǎng,shì jiān xiān cǐ xián jī jiāng。
玉芝园里春光好,堂上抱孙正娱老。yù zhī yuán lǐ chūn guāng hǎo,táng shàng bào sūn zhèng yú lǎo。
手洁兰修随女君,春草茫茫思远道。shǒu jié lán xiū suí nǚ jūn,chūn cǎo máng máng sī yuǎn dào。
远道归来曾几时,早朝又侍鸣金龟。yuǎn dào guī lái céng jǐ shí,zǎo cháo yòu shì míng jīn guī。
谁知钗箧佐俸薄,都入他年元相思。shuí zhī chāi qiè zuǒ fèng báo,dōu rù tā nián yuán xiāng sī。
转眼辞朝出持节,劝公勿作图全说。zhuǎn yǎn cí cháo chū chí jié,quàn gōng wù zuò tú quán shuō。
万里香车助字民,吴苑莺花梁苑雪。wàn lǐ xiāng chē zhù zì mín,wú yuàn yīng huā liáng yuàn xuě。
每慕鸥波闲写兰,雪中兰梦偏易残。měi mù ōu bō xián xiě lán,xuě zhōng lán mèng piān yì cán。
梁园宾客共惆怅,岳色河声相对寒。liáng yuán bīn kè gòng chóu chàng,yuè sè hé shēng xiāng duì hán。
蘅芳阁冷瑶华谢,静寄轩深玉棺下。héng fāng gé lěng yáo huá xiè,jìng jì xuān shēn yù guān xià。
追思曩语益心伤,季隗就木难为霸。zhuī sī nǎng yǔ yì xīn shāng,jì kuí jiù mù nán wèi bà。
哀感缠绵诗百篇,公匪伤逝乃思贤。āi gǎn chán mián shī bǎi piān,gōng fěi shāng shì nǎi sī xián。
重烦太乙与传语,真灵已作芙蓉仙。zhòng fán tài yǐ yǔ chuán yǔ,zhēn líng yǐ zuò fú róng xiān。
仙人家近朱明洞,即今驻节尤增恸。xiān rén jiā jìn zhū míng dòng,jí jīn zhù jié yóu zēng tòng。
相逢岂有稠桑驿,相思空入梅花梦。xiāng féng qǐ yǒu chóu sāng yì,xiāng sī kōng rù méi huā mèng。
海内群公咸制铭,遍刊哀诔写芳型。hǎi nèi qún gōng xián zhì míng,biàn kān āi lěi xiě fāng xíng。
可堪夜上越台望,正照天边织女星。kě kān yè shàng yuè tái wàng,zhèng zhào tiān biān zhī nǚ xīng。
碧天冥冥暮云锁,婢仆怀恩泪犹堕。bì tiān míng míng mù yún suǒ,bì pū huái ēn lèi yóu duò。
况乃公子笃至性,小夫人乳实乳我。kuàng nǎi gōng zi dǔ zhì xìng,xiǎo fū rén rǔ shí rǔ wǒ。
推恩重乞颂恩纶,哀荣有命承天申。tuī ēn zhòng qǐ sòng ēn lún,āi róng yǒu mìng chéng tiān shēn。
如公难怪念诤友,维帝犹为褒伟人。rú gōng nán guài niàn zhèng yǒu,wéi dì yóu wèi bāo wěi rén。
梁水固多奇女子,绿珠红玉宁有此?如夫人者古亦稀,传与千秋炜彤史。liáng shuǐ gù duō qí nǚ zi,lǜ zhū hóng yù níng yǒu cǐ?rú fū rén zhě gǔ yì xī,chuán yǔ qiān qiū wěi tóng shǐ。
丘逢甲

丘逢甲

丘逢甲(1864年~1912年)近代诗人。字仙根,又字吉甫,号蛰庵、仲阏、华严子,别署海东遗民、南武山人、仓海君。辛亥革命后以仓海为名。祖籍嘉应镇平(今广东蕉岭)。同治三年(1864年)生于台湾彰化,光绪十四年(1887年)中举人,光绪十五年登进士(1889年),授任工部主事。但丘逢甲无意在京做官返回台湾,到台湾台中衡文书院担任主讲,后又于台湾的台南和嘉义教育新学。 丘逢甲的作品>>

猜您喜欢

中秋白云山能仁寺看月有怀覃孝方、周立之二首

丘逢甲

袖君诗入白云去,吟向白云山上头。xiù jūn shī rù bái yún qù,yín xiàng bái yún shān shàng tóu。
潭底睡龙惊起听,万峰明月一轮秋。tán dǐ shuì lóng jīng qǐ tīng,wàn fēng míng yuè yī lún qiū。

中秋白云山能仁寺看月有怀覃孝方、周立之二首

丘逢甲

苦口人间度有情,一微尘里万魔生。kǔ kǒu rén jiān dù yǒu qíng,yī wēi chén lǐ wàn mó shēng。
于今铲却机锋语,宴坐空山看月明。yú jīn chǎn què jī fēng yǔ,yàn zuò kōng shān kàn yuè míng。

题潘鸿轩百花卷

丘逢甲

即教论画亦名家,墨气蒸成五色霞。jí jiào lùn huà yì míng jiā,mò qì zhēng chéng wǔ sè xiá。
展卷如逢仙世界,令人长见四时花。zhǎn juǎn rú féng xiān shì jiè,lìng rén zhǎng jiàn sì shí huā。

题平远凌生自作壮游图

丘逢甲

自从蒸气走车舟,万里都成庭户游。zì cóng zhēng qì zǒu chē zhōu,wàn lǐ dōu chéng tíng hù yóu。
安得壮行兼绝技,遍将名胜写全球。ān dé zhuàng xíng jiān jué jì,biàn jiāng míng shèng xiě quán qiú。

题平远凌生自作壮游图

丘逢甲

未能游屐遍人寰,归隐何妨且闭关。wèi néng yóu jī biàn rén huán,guī yǐn hé fáng qiě bì guān。
奇绝南台五指石,不妨图写好家山。qí jué nán tái wǔ zhǐ shí,bù fáng tú xiě hǎo jiā shān。

送王铁珊

丘逢甲

定交倾盖立谈时,此意难教世俗知。dìng jiāo qīng gài lì tán shí,cǐ yì nán jiào shì sú zhī。
同抱奈何天地感,五年前已远相思。tóng bào nài hé tiān dì gǎn,wǔ nián qián yǐ yuǎn xiāng sī。

送王铁珊

丘逢甲

秋风落日五羊城,一舸西南客送行。qiū fēng luò rì wǔ yáng chéng,yī gě xī nán kè sòng xíng。
别后苍梧劳远梦,青山万叠暮云横。bié hòu cāng wú láo yuǎn mèng,qīng shān wàn dié mù yún héng。

岭南春词

丘逢甲

万紫千红不敢开,先春独让岭头梅。wàn zǐ qiān hóng bù gǎn kāi,xiān chūn dú ràng lǐng tóu méi。
亭亭玉立天人相,天遣称尊花国来。tíng tíng yù lì tiān rén xiāng,tiān qiǎn chēng zūn huā guó lái。

岭南春词

丘逢甲

罗浮仙鸟声琅然,唤起春魂遍大千。luó fú xiān niǎo shēng láng rán,huàn qǐ chūn hún biàn dà qiān。
大千顿现梅花国,要把梅花作纪年。dà qiān dùn xiàn méi huā guó,yào bǎ méi huā zuò jì nián。

岭南春词

丘逢甲

瑶姬游戏爱春华,炼海成香转帝车。yáo jī yóu xì ài chūn huá,liàn hǎi chéng xiāng zhuǎn dì chē。
天上玉龙三百万,一时齐化岭南花。tiān shàng yù lóng sān bǎi wàn,yī shí qí huà lǐng nán huā。

岭南春词

丘逢甲

老干槎枒花满身,冰霜丰骨玉精神。lǎo gàn chá yā huā mǎn shēn,bīng shuāng fēng gǔ yù jīng shén。
扫除海内风尘色,独立岭南天地春。sǎo chú hǎi nèi fēng chén sè,dú lì lǐng nán tiān dì chūn。

岭南春词

丘逢甲

十年不负种花心,万玉千珠花气深。shí nián bù fù zhǒng huā xīn,wàn yù qiān zhū huā qì shēn。
锄罢月明吾事毕,看栽成树树成林。chú bà yuè míng wú shì bì,kàn zāi chéng shù shù chéng lín。

岭南春词

丘逢甲

千林万林落木空,空山一笑回春风。qiān lín wàn lín luò mù kōng,kōng shān yī xiào huí chūn fēng。
谁知大地阳和气,都在暗香疏影中。shuí zhī dà dì yáng hé qì,dōu zài àn xiāng shū yǐng zhōng。

岭南春词

丘逢甲

不知人事有冰霜,战退群阴玉魄强。bù zhī rén shì yǒu bīng shuāng,zhàn tuì qún yīn yù pò qiáng。
偶现色身仍本色,自开香界布天香。ǒu xiàn sè shēn réng běn sè,zì kāi xiāng jiè bù tiān xiāng。

岭南春词

丘逢甲

开过南枝开北枝,天心冷暖花能知。kāi guò nán zhī kāi běi zhī,tiān xīn lěng nuǎn huā néng zhī。
请看花落仍留子,正是人间渴望时。qǐng kàn huā luò réng liú zi,zhèng shì rén jiān kě wàng shí。