古诗词

海中观日出歌,由汕头抵香港作

丘逢甲

双轮碾海飞苍烟,天鸡唤客夜不眠。shuāng lún niǎn hǎi fēi cāng yān,tiān jī huàn kè yè bù mián。
三更独起看日出,霞光万丈红当天。sān gèng dú qǐ kàn rì chū,xiá guāng wàn zhàng hóng dāng tiān。
海风吹天力何劲!黄人捧日中天正。hǎi fēng chuī tiān lì hé jìn!huáng rén pěng rì zhōng tiān zhèng。
直持原始造化垆,铸出全球大金镜。zhí chí yuán shǐ zào huà lú,zhù chū quán qiú dà jīn jìng。
罗浮看日夸绝奇,裹粮夜半一遇之。luó fú kàn rì kuā jué qí,guǒ liáng yè bàn yī yù zhī。
自从海道轮四达,属见沐浴光咸池。zì cóng hǎi dào lún sì dá,shǔ jiàn mù yù guāng xián chí。
迂儒见不出海表,苦信地大日轮小。yū rú jiàn bù chū hǎi biǎo,kǔ xìn dì dà rì lún xiǎo。
安知力摄万星球,更着中间地球绕。ān zhī lì shè wàn xīng qiú,gèng zhe zhōng jiān dì qiú rào。
河山两戒南越门,群峰到海如云屯。hé shān liǎng jiè nán yuè mén,qún fēng dào hǎi rú yún tún。
地邻赤道热力大,日所照处知亲尊。dì lín chì dào rè lì dà,rì suǒ zhào chù zhī qīn zūn。
卓午停轮裙带路,金碧楼台老蛟守。zhuó wǔ tíng lún qún dài lù,jīn bì lóu tái lǎo jiāo shǒu。
世逢运会将大同,天教此起文明度。shì féng yùn huì jiāng dà tóng,tiān jiào cǐ qǐ wén míng dù。
我是渡海寻诗人,行吟欲遍南天春。wǒ shì dù hǎi xún shī rén,xíng yín yù biàn nán tiān chūn。
完全主权不曾失,诗世界里先维新。wán quán zhǔ quán bù céng shī,shī shì jiè lǐ xiān wéi xīn。
五色日华笔端起,墨沈淋漓四海水。wǔ sè rì huá bǐ duān qǐ,mò shěn lín lí sì hǎi shuǐ。
太平山上歌太平,遥祝万年圣天子。tài píng shān shàng gē tài píng,yáo zhù wàn nián shèng tiān zi。
丘逢甲

丘逢甲

丘逢甲(1864年~1912年)近代诗人。字仙根,又字吉甫,号蛰庵、仲阏、华严子,别署海东遗民、南武山人、仓海君。辛亥革命后以仓海为名。祖籍嘉应镇平(今广东蕉岭)。同治三年(1864年)生于台湾彰化,光绪十四年(1887年)中举人,光绪十五年登进士(1889年),授任工部主事。但丘逢甲无意在京做官返回台湾,到台湾台中衡文书院担任主讲,后又于台湾的台南和嘉义教育新学。 丘逢甲的作品>>

猜您喜欢

送赵渭卿之湘藩任

丘逢甲

三湘七泽遍哀鸿,天遣开藩向楚中。sān xiāng qī zé biàn āi hóng,tiān qiǎn kāi fān xiàng chǔ zhōng。
何术竟能消浩劫,此邦原未息雄风。hé shù jìng néng xiāo hào jié,cǐ bāng yuán wèi xī xióng fēng。
岳边行旆芙蓉碧,岭外离尊荔子红。yuè biān xíng pèi fú róng bì,lǐng wài lí zūn lì zi hóng。
四海荒荒期少可,早将新政报姬公。sì hǎi huāng huāng qī shǎo kě,zǎo jiāng xīn zhèng bào jī gōng。

柬秦子质军门

丘逢甲

昔为循吏今名将,吾道由来文武兼。xī wèi xún lì jīn míng jiāng,wú dào yóu lái wén wǔ jiān。
山泽龙蛇湫穴徙,风云猿鸟简书严。shān zé lóng shé jiǎo xué xǐ,fēng yún yuán niǎo jiǎn shū yán。
思亲梦寄陶公鲊,教子经传尚父钤。sī qīn mèng jì táo gōng zhǎ,jiào zi jīng chuán shàng fù qián。
留滞五羊重握手,十年忧国鬓霜添。liú zhì wǔ yáng zhòng wò shǒu,shí nián yōu guó bìn shuāng tiān。

秋晚过三君祠

丘逢甲

蒙蒙城郭倚斜曛,十万人家半暮云。méng méng chéng guō yǐ xié xūn,shí wàn rén jiā bàn mù yún。
草木变秋连五岭,文章憎命吊三君。cǎo mù biàn qiū lián wǔ lǐng,wén zhāng zēng mìng diào sān jūn。
荒祠芜没鼪鼯径,坏阁啁啾燕雀群。huāng cí wú méi shēng wú jìng,huài gé zhāo jiū yàn què qún。
何处凭高许长啸?hé chù píng gāo xǔ zhǎng xiào?
青天碧海断知闻。qīng tiān bì hǎi duàn zhī wén。

自题三十登坛照片

丘逢甲

十六年前莽少年,当时赤手欲回天。shí liù nián qián mǎng shǎo nián,dāng shí chì shǒu yù huí tiān。
誓师雷雨穷荒外,开国河山落照边。shì shī léi yǔ qióng huāng wài,kāi guó hé shān luò zhào biān。
往事已怜成过电,雄姿未称画凌烟。wǎng shì yǐ lián chéng guò diàn,xióng zī wèi chēng huà líng yān。
于今不作登坛梦,渔鼓声中号散仙。yú jīn bù zuò dēng tán mèng,yú gǔ shēng zhōng hào sàn xiān。

次韵答陈少石方伯

丘逢甲

寡人南海思北海,万里方吟忆弟词。guǎ rén nán hǎi sī běi hǎi,wàn lǐ fāng yín yì dì cí。
白日看云同报国,青山为我更题诗。bái rì kàn yún tóng bào guó,qīng shān wèi wǒ gèng tí shī。
罗浮风雨仙何在?luó fú fēng yǔ xiān hé zài?
轼辙文章虏亦知。shì zhé wén zhāng lǔ yì zhī。
有菊花开即重九,老坡休负赏花卮。yǒu jú huā kāi jí zhòng jiǔ,lǎo pō xiū fù shǎng huā zhī。

云泉仙馆次壁间韵与易实甫同诸子作

丘逢甲

一径凌空破晓烟,眼中秦汉古山川。yī jìng líng kōng pò xiǎo yān,yǎn zhōng qín hàn gǔ shān chuān。
何年穿石泉飞瀑?hé nián chuān shí quán fēi pù?
满地栽桑海化田。mǎn dì zāi sāng hǎi huà tián。
不肯丹黄秋后树,别开日月洞中天。bù kěn dān huáng qiū hòu shù,bié kāi rì yuè dòng zhōng tiān。
云霞管领吾谁证,七十二峰无限缘。yún xiá guǎn lǐng wú shuí zhèng,qī shí èr fēng wú xiàn yuán。

次前韵

丘逢甲

霸气消沉化冷烟,更无一尉起龙川。bà qì xiāo chén huà lěng yān,gèng wú yī wèi qǐ lóng chuān。
重携苏子吹箫客,曾访麻姑卖酒田。zhòng xié sū zi chuī xiāo kè,céng fǎng má gū mài jiǔ tián。
到处云游惟看瀑,几时石破再惊天。dào chù yún yóu wéi kàn pù,jǐ shí shí pò zài jīng tiān。
呼龙出作樵山雨,东爪西鳞偶结缘。hū lóng chū zuò qiáo shān yǔ,dōng zhǎo xī lín ǒu jié yuán。

少石以实甫唱和诗见示,次韵

丘逢甲

水驲传诗柬屡修,簿书忙里且闲偷。shuǐ rì chuán shī jiǎn lǚ xiū,bù shū máng lǐ qiě xián tōu。
三江此地朝南海,百甓何人运广州。sān jiāng cǐ dì cháo nán hǎi,bǎi pì hé rén yùn guǎng zhōu。
微雨渐催残腊近,寒梅已放故园不?wēi yǔ jiàn cuī cán là jìn,hán méi yǐ fàng gù yuán bù?
欲寻高处同舒眼,浩浩风烟镇海楼。yù xún gāo chù tóng shū yǎn,hào hào fēng yān zhèn hǎi lóu。

还山书感

丘逢甲

检点征衫总泪痕,沧桑劫外此身存。jiǎn diǎn zhēng shān zǒng lèi hén,cāng sāng jié wài cǐ shēn cún。
百年乔木山丘重,万里浮槎海气昏。bǎi nián qiáo mù shān qiū zhòng,wàn lǐ fú chá hǎi qì hūn。
华表云光归老鹤,幔亭霞彩护曾孙。huá biǎo yún guāng guī lǎo hè,màn tíng xiá cǎi hù céng sūn。
神州苍莽风尘满,冷落江湖怆梦魂。shén zhōu cāng mǎng fēng chén mǎn,lěng luò jiāng hú chuàng mèng hún。

山兰

丘逢甲

剑叶萎蕤千仞冈,文琴声断到今藏。jiàn yè wēi ruí qiān rèn gāng,wén qín shēng duàn dào jīn cáng。
洞天供养难为俗,香国逃名不愿王。dòng tiān gōng yǎng nán wèi sú,xiāng guó táo míng bù yuàn wáng。
高士在山饶远志,佳人绝代抱幽芳。gāo shì zài shān ráo yuǎn zhì,jiā rén jué dài bào yōu fāng。
九州地尽灵根露,早合寒薇共首阳。jiǔ zhōu dì jǐn líng gēn lù,zǎo hé hán wēi gòng shǒu yáng。

读史书感

丘逢甲

衮衮群公翊庙谟,匡时伟略未全无。gǔn gǔn qún gōng yì miào mó,kuāng shí wěi lüè wèi quán wú。
珠崖地弃完筹海,玉垒天回罢徙都。zhū yá dì qì wán chóu hǎi,yù lěi tiān huí bà xǐ dōu。
万国冠裳嗟倒置,九州货贝慨中枯。wàn guó guān shang jiē dào zhì,jiǔ zhōu huò bèi kǎi zhōng kū。
空山独抱遗书哭,牢落乾坤一腐儒。kōng shān dú bào yí shū kū,láo luò qián kūn yī fǔ rú。

次韵仙官诗

丘逢甲

一谪人间久未归,茫茫世界铁山围。yī zhé rén jiān jiǔ wèi guī,máng máng shì jiè tiě shān wéi。
神州剖裂齐烟小,古井荒凉汉火微。shén zhōu pōu liè qí yān xiǎo,gǔ jǐng huāng liáng hàn huǒ wēi。
万岁鳌番饥可钓,五更熊梦老犹飞。wàn suì áo fān jī kě diào,wǔ gèng xióng mèng lǎo yóu fēi。
何当整顿乾坤了,金阙重朝愿未违?hé dāng zhěng dùn qián kūn le,jīn quē zhòng cháo yuàn wèi wéi?

联仙蘅观察

丘逢甲

义旗风卷海东头,浪迹来为汗漫游。yì qí fēng juǎn hǎi dōng tóu,làng jì lái wèi hàn màn yóu。
亡宋地难存岛国,瞻韩人喜到潮州。wáng sòng dì nán cún dǎo guó,zhān hán rén xǐ dào cháo zhōu。
论交文字三生业,凭吊江山万古愁。lùn jiāo wén zì sān shēng yè,píng diào jiāng shān wàn gǔ chóu。
满眼狂澜嗟已倒,待公重障百川流。mǎn yǎn kuáng lán jiē yǐ dào,dài gōng zhòng zhàng bǎi chuān liú。

联仙蘅观察

丘逢甲

剩水残山夕照中,星幡无力御东风。shèng shuǐ cán shān xī zhào zhōng,xīng fān wú lì yù dōng fēng。
麻姑去后桑栽海,箕子归来黍满宫。má gū qù hòu sāng zāi hǎi,jī zi guī lái shǔ mǎn gōng。
缩地有人工幻术,笺天何处效愚忠?suō dì yǒu rén gōng huàn shù,jiān tiān hé chù xiào yú zhōng?
与公欲话千秋恨,待剪衙斋烛泪红。yǔ gōng yù huà qiān qiū hèn,dài jiǎn yá zhāi zhú lèi hóng。

次陈颐山见赠韵答之

丘逢甲

读罢新诗泪满巾,乾坤苍莽正风尘。dú bà xīn shī lèi mǎn jīn,qián kūn cāng mǎng zhèng fēng chén。
五洲消息纷传线,万里梯舵竞驾轮。wǔ zhōu xiāo xī fēn chuán xiàn,wàn lǐ tī duò jìng jià lún。
朝议朱崖伤弃地,边烽辽海厄归人。cháo yì zhū yá shāng qì dì,biān fēng liáo hǎi è guī rén。
相逢莫话流离感,未死终留报国身。xiāng féng mò huà liú lí gǎn,wèi sǐ zhōng liú bào guó shēn。