古诗词

送梵林上人东游兼柬钱黍谷先生陈其年同学

曹禾

自笑诗多蔬笋气,近来常伴梵公吟。zì xiào shī duō shū sǔn qì,jìn lái cháng bàn fàn gōng yín。
秋潮红蓼江边棹,夜雨青镫世外心。qiū cháo hóng liǎo jiāng biān zhào,yè yǔ qīng dèng shì wài xīn。
忽系麻鞋追去雁,尚挥松柄落空砧。hū xì má xié zhuī qù yàn,shàng huī sōng bǐng luò kōng zhēn。
东行傥遇陈惊座,为说相思苦滞淫。dōng xíng tǎng yù chén jīng zuò,wèi shuō xiāng sī kǔ zhì yín。

曹禾

曹禾(1637—1699)字颂嘉,号未庵,又号峨嵋,江苏江阴人。康熙三年(1664)中癸巳科三甲进士,官内阁中书。康熙十八年(1679)应试博学宏词,获二等,授翰林院编修,官至国子祭酒,以事罢归。曹禾喜纵酒,酷爱围棋,工诗文,与颜光敏、田雯、宋荦等称“诗中十子”,著有《未庵初集》、《峨嵋集》等。 曹禾的作品>>

猜您喜欢

读书漫园文成示友

曹禾

少小爱书史,不拟文人名。shǎo xiǎo ài shū shǐ,bù nǐ wén rén míng。
开卷得大旨,颇识治乱情。kāi juǎn dé dà zhǐ,pǒ shí zhì luàn qíng。
为学既已疏,作吏非所营。wèi xué jì yǐ shū,zuò lì fēi suǒ yíng。
需次就闲旷,考究搜精英。xū cì jiù xián kuàng,kǎo jiū sōu jīng yīng。
朴蔌背时肖,淡泊与古迎。pǔ sù bèi shí xiào,dàn pō yǔ gǔ yíng。
忽然涨胸腹,山岳时煎烹。hū rán zhǎng xiōng fù,shān yuè shí jiān pēng。
纸墨泻不尽,触处闻砰硁。zhǐ mò xiè bù jǐn,chù chù wén pēng kēng。
君来有何慕,值我诗文成。jūn lái yǒu hé mù,zhí wǒ shī wén chéng。
晶光倏开阖,瞠也两目横。jīng guāng shū kāi hé,chēng yě liǎng mù héng。
纵使太牢美,不敌天葩清。zòng shǐ tài láo měi,bù dí tiān pā qīng。
酌酒共赏之,身世浮萍轻。zhuó jiǔ gòng shǎng zhī,shēn shì fú píng qīng。

秋夜述怀

曹禾

空林叶摵摵,野犬声狺狺。kōng lín yè shè shè,yě quǎn shēng yín yín。
彷徨忽四顾,中夜感古人。páng huáng hū sì gù,zhōng yè gǎn gǔ rén。
鸿蒙讵不乐,乌用施经纶。hóng méng jù bù lè,wū yòng shī jīng lún。
才贤既当权,造化辞苦辛。cái xián jì dāng quán,zào huà cí kǔ xīn。
雷雨亦待治,云物非空陈。léi yǔ yì dài zhì,yún wù fēi kōng chén。
自有济世功,千古劳其身。zì yǒu jì shì gōng,qiān gǔ láo qí shēn。
牵犊者谁子,高蹈遗斯民。qiān dú zhě shuí zi,gāo dǎo yí sī mín。

君马黄

曹禾

君马黄,我马白,二马同逐我马劣。jūn mǎ huáng,wǒ mǎ bái,èr mǎ tóng zhú wǒ mǎ liè。
君行直上层霄去,我马垂头太行陌。jūn xíng zhí shàng céng xiāo qù,wǒ mǎ chuí tóu tài xíng mò。
饥来日晚历峻坂,欲上不上筋骨折。jī lái rì wǎn lì jùn bǎn,yù shàng bù shàng jīn gǔ zhé。
解却金羁纵大荒,更与瑶池饱刍秣。jiě què jīn jī zòng dà huāng,gèng yǔ yáo chí bǎo chú mò。
奔云掣电须有时,嘶向天门会相及。bēn yún chè diàn xū yǒu shí,sī xiàng tiān mén huì xiāng jí。
1812