古诗词

雒阳行

吴伟业

诏书早洗雒阳尘,叔父如王有几人。zhào shū zǎo xǐ luò yáng chén,shū fù rú wáng yǒu jǐ rén。
先帝玉符分爱子,西京铜狄泣王孙。xiān dì yù fú fēn ài zi,xī jīng tóng dí qì wáng sūn。
白头宫监锄荆棘,曾在华清内承直。bái tóu gōng jiān chú jīng jí,céng zài huá qīng nèi chéng zhí。
遭乱城头乌夜啼,四十年来事堪忆。zāo luàn chéng tóu wū yè tí,sì shí nián lái shì kān yì。
神皇倚瑟楚歌时,百子池边袅柳丝。shén huáng yǐ sè chǔ gē shí,bǎi zi chí biān niǎo liǔ sī。
早见鸿飞四海翼,可怜花发万年枝。zǎo jiàn hóng fēi sì hǎi yì,kě lián huā fā wàn nián zhī。
铜扉未启牵衣谏,银箭初残泪如霰。tóng fēi wèi qǐ qiān yī jiàn,yín jiàn chū cán lèi rú xiàn。
几年不省公车章,从来数罢昭阳宴。jǐ nián bù shěng gōng chē zhāng,cóng lái shù bà zhāo yáng yàn。
骨肉终全异母恩,功名徒付上书人。gǔ ròu zhōng quán yì mǔ ēn,gōng míng tú fù shàng shū rén。
贵彊无取诸侯相,调护何关老大臣。guì jiàng wú qǔ zhū hóu xiāng,diào hù hé guān lǎo dà chén。
万岁千秋相诀绝,青雀投怀玉鱼别。wàn suì qiān qiū xiāng jué jué,qīng què tóu huái yù yú bié。
昭丘烟草自苍茫,汤殿香泉暗呜咽。zhāo qiū yān cǎo zì cāng máng,tāng diàn xiāng quán àn wū yàn。
析圭分土上东门,宝毂雕轮九陌尘。xī guī fēn tǔ shàng dōng mén,bǎo gǔ diāo lún jiǔ mò chén。
骊山西去辞温室,渭水东流别任城。lí shān xī qù cí wēn shì,wèi shuǐ dōng liú bié rèn chéng。
少室峰头写桐漆,灵光殿就张琴瑟。shǎo shì fēng tóu xiě tóng qī,líng guāng diàn jiù zhāng qín sè。
愿王保此黄发期,谁料遭逢黑山贼。yuàn wáng bǎo cǐ huáng fā qī,shuí liào zāo féng hēi shān zéi。
嗟乎龙种诚足怜,母爱子抱非徒然。jiē hū lóng zhǒng chéng zú lián,mǔ ài zi bào fēi tú rán。
江夏漫裁修柏赋,东阿徒咏《豆萁》篇。jiāng xià màn cái xiū bǎi fù,dōng ā tú yǒng dòu qí piān。
我朝家法逾前制,两宫父子无遗议。wǒ cháo jiā fǎ yú qián zhì,liǎng gōng fù zi wú yí yì。
廷论繇来责佞夫,国恩自是优如意。tíng lùn yáo lái zé nìng fū,guó ēn zì shì yōu rú yì。
万家汤沐启周京,千骑旌旗给羽林。wàn jiā tāng mù qǐ zhōu jīng,qiān qí jīng qí gěi yǔ lín。
总为先朝怜白象,岂知今日误黄巾。zǒng wèi xiān cháo lián bái xiàng,qǐ zhī jīn rì wù huáng jīn。
邹枚客馆伤狐兔,燕赵歌楼散烟雾。zōu méi kè guǎn shāng hú tù,yàn zhào gē lóu sàn yān wù。
茂陵西筑望思台,月落青枫不知路。mào líng xī zhù wàng sī tái,yuè luò qīng fēng bù zhī lù。
今皇兴念穗帷哀,流涕黄封手自裁。jīn huáng xīng niàn suì wéi āi,liú tì huáng fēng shǒu zì cái。
殿内遂停三部伎,宫中为设八关斋。diàn nèi suì tíng sān bù jì,gōng zhōng wèi shè bā guān zhāi。
束薪流水王人戍,太牢加璧通侯祭。shù xīn liú shuǐ wáng rén shù,tài láo jiā bì tōng hóu jì。
帝子魂归南浦云,玉妃泪洒东平树。dì zi hún guī nán pǔ yún,yù fēi lèi sǎ dōng píng shù。
北风吹雨故宫寒,重见新王受诏还。běi fēng chuī yǔ gù gōng hán,zhòng jiàn xīn wáng shòu zhào hái。
惟有千寻旧松栝,照人落落嵩高山。wéi yǒu qiān xún jiù sōng guā,zhào rén luò luò sōng gāo shān。
吴伟业

吴伟业

吴伟业(1609~1672)字骏公,号梅村,别署鹿樵生、灌隐主人、大云道人,世居江苏昆山,祖父始迁江苏太仓,汉族,江苏太仓人,崇祯进士。明末清初著名诗人,与钱谦益、龚鼎孳并称“江左三大家”,又为娄东诗派开创者。长于七言歌行,初学“长庆体”,后自成新吟,后人称之为“梅村体”。 吴伟业的作品>>

猜您喜欢

喜愿云师从庐山归

吴伟业

胜绝观心处,天风万壑声。shèng jué guān xīn chù,tiān fēng wàn hè shēng。
石门干镜入,云海一身轻。shí mén gàn jìng rù,yún hǎi yī shēn qīng。
出世悲时事,忘情念友生。chū shì bēi shí shì,wàng qíng niàn yǒu shēng。
乱离兄弟恨,辜负十年盟。luàn lí xiōng dì hèn,gū fù shí nián méng。

三峰晚秋

吴伟业

晓色近诸天,霜重万象悬。xiǎo sè jìn zhū tiān,shuāng zhòng wàn xiàng xuán。
鸡鸣松顶日,僧语石房烟。jī míng sōng dǐng rì,sēng yǔ shí fáng yān。
清磬秀群水,幽花香一泉。qīng qìng xiù qún shuǐ,yōu huā xiāng yī quán。
欲参黄蘖义,使向此中传。yù cān huáng niè yì,shǐ xiàng cǐ zhōng chuán。

过淮阴有感

吴伟业

登高怅望八公山,琪树丹崖未可攀。dēng gāo chàng wàng bā gōng shān,qí shù dān yá wèi kě pān。
莫想阴符遇黄石,好将鸿宝驻朱颜。mò xiǎng yīn fú yù huáng shí,hǎo jiāng hóng bǎo zhù zhū yán。
浮生所欠只一死,尘世无由拾九还。fú shēng suǒ qiàn zhǐ yī sǐ,chén shì wú yóu shí jiǔ hái。
我本淮王旧鸡犬,不随仙去落人间。wǒ běn huái wáng jiù jī quǎn,bù suí xiān qù luò rén jiān。

怀古兼吊侯朝宗

吴伟业

河洛风尘万里昏,百年心事向夷门。hé luò fēng chén wàn lǐ hūn,bǎi nián xīn shì xiàng yí mén。
气倾市侠收奇用,策动宫娥报旧恩。qì qīng shì xiá shōu qí yòng,cè dòng gōng é bào jiù ēn。
多见摄衣称上客,几人刎颈送王孙。duō jiàn shè yī chēng shàng kè,jǐ rén wěn jǐng sòng wáng sūn。
死生终负侯赢诺,欲滴椒浆泪满樽。sǐ shēng zhōng fù hóu yíng nuò,yù dī jiāo jiāng lèi mǎn zūn。

追悼

吴伟业

秋风萧索响空帏,酒醒更残泪满衣。qiū fēng xiāo suǒ xiǎng kōng wéi,jiǔ xǐng gèng cán lèi mǎn yī。
辛苦共尝偏早去,乱离知否得同归。xīn kǔ gòng cháng piān zǎo qù,luàn lí zhī fǒu dé tóng guī。
君亲有愧吾还在,生死无端事总非。jūn qīn yǒu kuì wú hái zài,shēng sǐ wú duān shì zǒng fēi。
最是伤心看稚女,一窗灯火照鸣机。zuì shì shāng xīn kàn zhì nǚ,yī chuāng dēng huǒ zhào míng jī。

梅村

吴伟业

枳篱茅舍掩苍苔,乞竹分花手自栽。zhǐ lí máo shě yǎn cāng tái,qǐ zhú fēn huā shǒu zì zāi。
不好诣人贪客过,惯迟作答爱书来。bù hǎo yì rén tān kè guò,guàn chí zuò dá ài shū lái。
闲窗听雨摊诗卷,独树看云上啸台。xián chuāng tīng yǔ tān shī juǎn,dú shù kàn yún shàng xiào tái。
桑落酒香卢桔美,钓肥斜系草堂开。sāng luò jiǔ xiāng lú jú měi,diào féi xié xì cǎo táng kāi。

怀杨机部军前

吴伟业

同时迁吏独从征,人道戎旃谴责轻。tóng shí qiān lì dú cóng zhēng,rén dào róng zhān qiǎn zé qīng。
诸将自承中尉令,孤臣谁给羽林兵。zhū jiāng zì chéng zhōng wèi lìng,gū chén shuí gěi yǔ lín bīng。
忧深平勃军南北,疏讼甘陈谊死生。yōu shēn píng bó jūn nán běi,shū sòng gān chén yì sǐ shēng。
犹有内谗君不顾,亦知无语学公卿。yóu yǒu nèi chán jūn bù gù,yì zhī wú yǔ xué gōng qīng。

送杨凫岫

吴伟业

萧瑟江湖逐客船,乱离兄弟夕阳边。xiāo sè jiāng hú zhú kè chuán,luàn lí xiōng dì xī yáng biān。
芜城是处逢寒食,苦叶如人渡汶川。wú chéng shì chù féng hán shí,kǔ yè rú rén dù wèn chuān。
回首风尘生杞棘,伤心矰?在鹰鹯。huí shǒu fēng chén shēng qǐ jí,shāng xīn zēng zhuó zài yīng zhān。
曾经召见多封事,一病犹缘明主怜。céng jīng zhào jiàn duō fēng shì,yī bìng yóu yuán míng zhǔ lián。

江楼别幼弟孚令

吴伟业

野色沧江思不穷,登临杰阁倚虚空。yě sè cāng jiāng sī bù qióng,dēng lín jié gé yǐ xū kōng。
云山两岸伤心里,雨雪孤城泪眼中。yún shān liǎng àn shāng xīn lǐ,yǔ xuě gū chéng lèi yǎn zhōng。
病后生涯同落木,乱来身计逐飘蓬。bìng hòu shēng yá tóng luò mù,luàn lái shēn jì zhú piāo péng。
天涯兄弟分携苦,明日扁舟听晓风。tiān yá xiōng dì fēn xié kǔ,míng rì biǎn zhōu tīng xiǎo fēng。

扬州

吴伟业

尽领通侯位上卿,三分淮蔡各专征。jǐn lǐng tōng hóu wèi shàng qīng,sān fēn huái cài gè zhuān zhēng。
东来处仲无他志,北去深源有盛名。dōng lái chù zhòng wú tā zhì,běi qù shēn yuán yǒu shèng míng。
江左衣冠先解体,京西豪杰竟投兵。jiāng zuǒ yī guān xiān jiě tǐ,jīng xī háo jié jìng tóu bīng。
只今八月观涛处,浪打新塘战鼓声。zhǐ jīn bā yuè guān tāo chù,làng dǎ xīn táng zhàn gǔ shēng。

恭纪驾幸南海子遇雪大猎

吴伟业

君王羽猎近长安,龙雀刀环七宝鞍。jūn wáng yǔ liè jìn zhǎng ān,lóng què dāo huán qī bǎo ān。
立马山川千骑拥,赐钱父老万人看。lì mǎ shān chuān qiān qí yōng,cì qián fù lǎo wàn rén kàn。
霜林白鹿开金弹,春酒黄羊进玉盘。shuāng lín bái lù kāi jīn dàn,chūn jiǔ huáng yáng jìn yù pán。
不向回中逢大雪,无因知道外边寒。bù xiàng huí zhōng féng dà xuě,wú yīn zhī dào wài biān hán。

朝日坛

吴伟业

晓日曈昽万象铺,六龙衔烛下平芜。xiǎo rì tóng lóng wàn xiàng pù,liù lóng xián zhú xià píng wú。
石坛爟火燔玄牡,露掌华浆饮渴乌。shí tán guàn huǒ fán xuán mǔ,lù zhǎng huá jiāng yǐn kě wū。
不夜城传宣夜漏,玉宫朝奉竹宫符。bù yè chéng chuán xuān yè lòu,yù gōng cháo fèng zhú gōng fú。
即今东汜西昆处,尽入铜壶倒景殊。jí jīn dōng sì xī kūn chù,jǐn rù tóng hú dào jǐng shū。

将至京师寄当事诸老

吴伟业

柴门秋色草萧萧,幕府惊传折简招。chái mén qiū sè cǎo xiāo xiāo,mù fǔ jīng chuán zhé jiǎn zhāo。
敢向烟霞坚笑傲,却贪耕凿久逍遥。gǎn xiàng yān xiá jiān xiào ào,què tān gēng záo jiǔ xiāo yáo。
杨彪病后称遗老,周党归来话圣朝。yáng biāo bìng hòu chēng yí lǎo,zhōu dǎng guī lái huà shèng cháo。
自是玺书修盛举,此身只合伴渔樵。zì shì xǐ shū xiū shèng jǔ,cǐ shēn zhǐ hé bàn yú qiáo。

将至京师寄当事诸老

吴伟业

莫嗟野老倦沉沦,领略青山未是贫。mò jiē yě lǎo juàn chén lún,lǐng lüè qīng shān wèi shì pín。
一自弓旌来退谷,苦将行李累衰亲。yī zì gōng jīng lái tuì gǔ,kǔ jiāng xíng lǐ lèi shuāi qīn。
田因买马频书券,屋为牵船少结邻。tián yīn mǎi mǎ pín shū quàn,wū wèi qiān chuán shǎo jié lín。
今日巢由车下拜,凄凉诗卷乞闲身。jīn rì cháo yóu chē xià bài,qī liáng shī juǎn qǐ xián shēn。

将至京师寄当事诸老

吴伟业

匹马天街对落晖,萧条白发怅谁依。pǐ mǎ tiān jiē duì luò huī,xiāo tiáo bái fā chàng shuí yī。
北门待诏宾朋盛,东观趋朝故旧稀。běi mén dài zhào bīn péng shèng,dōng guān qū cháo gù jiù xī。
雪满关河书未到,月斜宫阙雁还飞。xuě mǎn guān hé shū wèi dào,yuè xié gōng quē yàn hái fēi。
赤松本是留侯志,早放商山四老归。chì sōng běn shì liú hóu zhì,zǎo fàng shāng shān sì lǎo guī。