古诗词

平定回部凯歌

纪昀

秋雁连天西海头,六军回马唱《凉州》。qiū yàn lián tiān xī hǎi tóu,liù jūn huí mǎ chàng liáng zhōu。
摛王破阵须臾事,谁赋金闺上翠楼。chī wáng pò zhèn xū yú shì,shuí fù jīn guī shàng cuì lóu。
纪昀

纪昀

纪昀 jǐ yún (1724年6月-- 1805年2月),字晓岚,一字春帆,晚号石云,道号观弈道人。历雍正、乾隆、嘉庆三朝,因其“敏而好学可为文,授之以政无不达”(嘉庆帝御赐碑文),故卒后谥号文达,乡里世称文达公。在文学作品、通俗评论中,常被称为纪晓岚。清乾隆年间的著名学者,政治人物,直隶献县(今中国河北献县)人。官至礼部尚书、协办大学士,曾任《四库全书》总纂修官。代表作品《阅微草堂笔记》。 纪昀的作品>>

猜您喜欢

平定回部凯歌

纪昀

射尽鲸鲵海不波,洗兵真看挽银河。shè jǐn jīng ní hǎi bù bō,xǐ bīng zhēn kàn wǎn yín hé。
笛中一曲平西雅,谁数《摩诃》《兜勒》歌。dí zhōng yī qū píng xī yǎ,shuí shù mó hē dōu lēi gē。

自题秋山独眺图

纪昀

秋山高不极,盘磴入烟雾。qiū shān gāo bù jí,pán dèng rù yān wù。
仄径莓苔滑,猿猱不敢步,杖策陟巉岩,披榛寻微路。zè jìng méi tái huá,yuán náo bù gǎn bù,zhàng cè zhì chán yán,pī zhēn xún wēi lù。
直上万峰巅,振衣独四顾。zhí shàng wàn fēng diān,zhèn yī dú sì gù。
秋风天半来,奋迅号林树。qiū fēng tiān bàn lái,fèn xùn hào lín shù。
俯见豺狼蹲,侧闻虎豹怒。fǔ jiàn chái láng dūn,cè wén hǔ bào nù。
立久心茫茫,悄然生巩惧。lì jiǔ xīn máng máng,qiāo rán shēng gǒng jù。
置身岂不高,时有蹉跌虑。zhì shēn qǐ bù gāo,shí yǒu cuō diē lǜ。
徙倚将何依,凄切悲霜露。xǐ yǐ jiāng hé yī,qī qiè bēi shuāng lù。
微言如可闻,冀与孙登遇。wēi yán rú kě wén,jì yǔ sūn dēng yù。

读小元和鹑衣子传戏题转韵

纪昀

声声鶗鴂东风急,瞥眼飞红觅不及。shēng shēng tí jué dōng fēng jí,piē yǎn fēi hóng mì bù jí。
蝶衣粉褪碎缡褷,香魂犹抱空枝泣。dié yī fěn tuì suì lí shī,xiāng hún yóu bào kōng zhī qì。
斜阳芳草谁长吟,别鹤一曲伤春心。xié yáng fāng cǎo shuí zhǎng yín,bié hè yī qū shāng chūn xīn。
手中尺半铁绰板,铸成曾费千黄金。shǒu zhōng chǐ bàn tiě chuò bǎn,zhù chéng céng fèi qiān huáng jīn。
可怜破衲重重补,不是寻常春线缕。kě lián pò nà zhòng zhòng bǔ,bù shì xún cháng chūn xiàn lǚ。
柔情宛转引成丝,百折千回无处数。róu qíng wǎn zhuǎn yǐn chéng sī,bǎi zhé qiān huí wú chù shù。
缠头十万酣春风,倾家买笑宁惟公。chán tóu shí wàn hān chūn fēng,qīng jiā mǎi xiào níng wéi gōng。
乞食落魄不自讳,嗟哉兀傲真英雄。qǐ shí luò pò bù zì huì,jiē zāi wù ào zhēn yīng xióng。
闻有丹青传好事,吾虽未见知其意。wén yǒu dān qīng chuán hǎo shì,wú suī wèi jiàn zhī qí yì。
绿惨红愁儿女情,天高地阔风云气。lǜ cǎn hóng chóu ér nǚ qíng,tiān gāo dì kuò fēng yún qì。

韩桂舲秋曹出其先世洽隐园三友图属题

纪昀

黄神符已合,玄女图先献。huáng shén fú yǐ hé,xuán nǚ tú xiān xiàn。
尚留榆罔潺,方遘蚩尤乱。shàng liú yú wǎng chán,fāng gòu chī yóu luàn。
秦陇突鸱鸣,中冀惊龙战。qín lǒng tū chī míng,zhōng jì jīng lóng zhàn。
骇浪荡沃焦,妖星临震旦。hài làng dàng wò jiāo,yāo xīng lín zhèn dàn。
数穷幽兰轩,系赘灵光殿。shù qióng yōu lán xuān,xì zhuì líng guāng diàn。
蟠井笑黄龙,渡江闻白雁。pán jǐng xiào huáng lóng,dù jiāng wén bái yàn。
是炳势已危,阎马权仍擅。shì bǐng shì yǐ wēi,yán mǎ quán réng shàn。
运方值百六,险岂当十万。yùn fāng zhí bǎi liù,xiǎn qǐ dāng shí wàn。
蚁穴侯王空,牛角山河换。yǐ xué hóu wáng kōng,niú jiǎo shān hé huàn。
嗟哉玉马朝,凄矣铜驼叹。jiē zāi yù mǎ cháo,qī yǐ tóng tuó tàn。
谁知松桧林,别有渔樵伴。shuí zhī sōng guì lín,bié yǒu yú qiáo bàn。
荐早谢元长,寿耻祝师宪。jiàn zǎo xiè yuán zhǎng,shòu chǐ zhù shī xiàn。
颍水不事尧,桃源刚识汉。yǐng shuǐ bù shì yáo,táo yuán gāng shí hàn。
诗筒自往还,酒国时游宴。shī tǒng zì wǎng hái,jiǔ guó shí yóu yàn。
四皓才少一,六逸适得半。sì hào cái shǎo yī,liù yì shì dé bàn。
自咏田家诗,寄怀《高士传》。zì yǒng tián jiā shī,jì huái gāo shì chuán。
迹偶托仙佛,心原游汗漫。jì ǒu tuō xiān fú,xīn yuán yóu hàn màn。
人往风已微,画图如觌面。rén wǎng fēng yǐ wēi,huà tú rú dí miàn。
天外冥冥鸿,落影瞥一见。tiān wài míng míng hóng,luò yǐng piē yī jiàn。
何人挥五弦,目送烟霄畔。hé rén huī wǔ xián,mù sòng yān xiāo pàn。

十一月初一日渡黄河

纪昀

冯夷排浪东南流,偃蹇不受神禹囚。féng yí pái làng dōng nán liú,yǎn jiǎn bù shòu shén yǔ qiú。
雷车百万坼北走,平吞气欲无徐州。léi chē bǎi wàn chè běi zǒu,píng tūn qì yù wú xú zhōu。
千里一泻只瞬息,盘涡十丈谁敢投。qiān lǐ yī xiè zhǐ shùn xī,pán wō shí zhàng shuí gǎn tóu。
颠风横簸浪三尺,篙师欲渡时还休。diān fēng héng bǒ làng sān chǐ,gāo shī yù dù shí hái xiū。
清河渡口势颇敛,往来南北通咽喉。qīng hé dù kǒu shì pǒ liǎn,wǎng lái nán běi tōng yàn hóu。
我来又值十月后,清霜已降洪涛收。wǒ lái yòu zhí shí yuè hòu,qīng shuāng yǐ jiàng hóng tāo shōu。
官舫推篷望两岸,寒波犹拍长天浮。guān fǎng tuī péng wàng liǎng àn,hán bō yóu pāi zhǎng tiān fú。
微风才觉掠旗脚,高浪已骇冲船头。wēi fēng cái jué lüè qí jiǎo,gāo làng yǐ hài chōng chuán tóu。
龙骧万斛如一叶,欹侧掀舞不自由。lóng xiāng wàn hú rú yī yè,yī cè xiān wǔ bù zì yóu。
众手捩舵呼邪许,樯乌一转回万牛。zhòng shǒu liè duò hū xié xǔ,qiáng wū yī zhuǎn huí wàn niú。
屈伸臂顷已十里,瞥然何止鹰离韝。qū shēn bì qǐng yǐ shí lǐ,piē rán hé zhǐ yīng lí gōu。
桃花想见三月涨,澒洞万顷风烟浮。táo huā xiǎng jiàn sān yuè zhǎng,hòng dòng wàn qǐng fēng yān fú。
回帆脱手傥一失,咫尺便入鲛宫游。huí fān tuō shǒu tǎng yī shī,zhǐ chǐ biàn rù jiāo gōng yóu。
区区忠信宁敢仗,所凭王命轻阳侯。qū qū zhōng xìn níng gǎn zhàng,suǒ píng wáng mìng qīng yáng hóu。
回头却顾真险绝,微茫淮济非其俦。huí tóu què gù zhēn xiǎn jué,wēi máng huái jì fēi qí chóu。
九折东泻自太古,荡潏为患从商周。jiǔ zhé dōng xiè zì tài gǔ,dàng yù wèi huàn cóng shāng zhōu。
汉唐而下日聚讼,捍御至竟无良筹。hàn táng ér xià rì jù sòng,hàn yù zhì jìng wú liáng chóu。
书生每喜谈水利,尸祝欲代庖人谋。shū shēng měi xǐ tán shuǐ lì,shī zhù yù dài páo rén móu。
世间万事须阅历,百不一效空贻羞。shì jiān wàn shì xū yuè lì,bǎi bù yī xiào kōng yí xiū。
我今鼓枻既得涉,且呼舟子趋邗沟。wǒ jīn gǔ yì jì dé shè,qiě hū zhōu zi qū hán gōu。
挑镫夜读河渠志,咄哉纸上谈戈矛。tiāo dèng yè dú hé qú zhì,duō zāi zhǐ shàng tán gē máo。

夜泊吴江

纪昀

已是银蟾挂柳梢,才收官舫泊塘拗。yǐ shì yín chán guà liǔ shāo,cái shōu guān fǎng pō táng ǎo。
昏烟欲合孤城闭,远水微明小港交。hūn yān yù hé gū chéng bì,yuǎn shuǐ wēi míng xiǎo gǎng jiāo。
寒鹭多情时近客,栖乌贪睡懒离巢。hán lù duō qíng shí jìn kè,qī wū tān shuì lǎn lí cháo。
玲珑方塔犹相伴,一夜风铃尽意敲。líng lóng fāng tǎ yóu xiāng bàn,yī yè fēng líng jǐn yì qiāo。

过岭

纪昀

大雪幕荒榛,冻云压高树。dà xuě mù huāng zhēn,dòng yún yā gāo shù。
冲寒上高岭,冈峦莽回互。chōng hán shàng gāo lǐng,gāng luán mǎng huí hù。
苍然暝色合,四望疑无路。cāng rán míng sè hé,sì wàng yí wú lù。
迂曲得人踪,一线微通步。yū qū dé rén zōng,yī xiàn wēi tōng bù。
仰睇郁嶒崚,俯窥杳烟雾。yǎng dì yù céng léng,fǔ kuī yǎo yān wù。
隔涧见行人,蠕蠕似蚁附。gé jiàn jiàn xíng rén,rú rú shì yǐ fù。
高者木杪悬,卑者草际露。gāo zhě mù miǎo xuán,bēi zhě cǎo jì lù。
前者偻而援,后者耸而赴。qián zhě lóu ér yuán,hòu zhě sǒng ér fù。
石磴滑屡颠,林风吹欲仆。shí dèng huá lǚ diān,lín fēng chuī yù pū。
徒侣递相呼,十步九回顾。tú lǚ dì xiāng hū,shí bù jiǔ huí gù。
慄然悸心魂,失足愁一误。lì rán jì xīn hún,shī zú chóu yī wù。
侧闻定鼎初,狂童此负固。cè wén dìng dǐng chū,kuáng tóng cǐ fù gù。
桓桓李文襄,转战实兹处。huán huán lǐ wén xiāng,zhuǎn zhàn shí zī chù。
仰攻彼尚克,徐行今乃怖。yǎng gōng bǐ shàng kè,xú xíng jīn nǎi bù。
人生才地悬,宁止恒沙数。rén shēng cái dì xuán,níng zhǐ héng shā shù。
丈夫志四方,感激酬知遇。zhàng fū zhì sì fāng,gǎn jī chóu zhī yù。
仗钺良未能,叱驭吾其庶。zhàng yuè liáng wèi néng,chì yù wú qí shù。
黾勉趣役夫,去去无多虑。mǐn miǎn qù yì fū,qù qù wú duō lǜ。

题八仙对弈图

纪昀

十八年来阅宦途,此心久似水中凫。shí bā nián lái yuè huàn tú,cǐ xīn jiǔ shì shuǐ zhōng fú。
如何才踏春明路,只看仙人对弈图。rú hé cái tà chūn míng lù,zhǐ kàn xiān rén duì yì tú。
局中局外两沉吟,犹是人间胜负心。jú zhōng jú wài liǎng chén yín,yóu shì rén jiān shèng fù xīn。
那似顽仙痴不醒,春风蝴蝶睡乡深。nà shì wán xiān chī bù xǐng,chūn fēng hú dié shuì xiāng shēn。
2312